[Đấu La Đại Lục] Tùy Tâm Sở Dục

Chương 45

 Nhất thời, một vòng kim hồng sắc quang mang đột nhiên từ trong cơ thể hỏa báo hồn sư phóng thích ra.Năng lượng khổng lồ chợt khuếch trương,cũng theo đó mà đẩy lui đợt công kích của Thái Long và Hoàng Viễn.

Mặc dù không thể gây ra thương tổn đến hai người, nhưng nguy cơ của hỏa báo hồn sư cũng dễ dàng được hóa giải.Hắn không khách khí trực tiếp lao thẳng vào kẻ có thực lực khá yếu là Hoàng Viễn đánh tới.Bất luận là lực công kích hay là tốc độ,cũng đều là do đại lượng đoàn hỏa tinh chú nhập vào mà đột nhiên tăng lên.

Phụ trợ khống chế thật là tốt. Bích Linh thầm khen một câu, lại nhìn hai tên mẫn công không ngừng né tránh công kích của nàng và Kinh Linh, lập tức sử dụng tinh thần thám trắc cùng cộng hưởng nắm bước di chuyển của đối phương.

Bích Linh và Kinh Linh nhìn nhau một cái, lập tức hai người tăng tốc độ áp sát hai tên mẫn công của đội Hỏa Sí không cho bọn họ đạt được ý đồ.

Hai gã mẫn công kia thấy thế cũng rất kinh ngạc, Bích Linh lúc này nhảy bật lên cao đá mạnh vào người tên Hỏa Vân khiến hắn đập mạnh xuống sàn đấu, Kinh Linh bởi vì biết trước vị trí nên ngay lúc Hỏa Vân rơi xuống lập tức giơ tay định giải quyết hắn.

Gã mẫn công Hỏa Vũ  lại bị Bích Linh ngăn cản nên không cách nào cứu trợ, mà ngay lúc này một  khỏa hỏa tinh chói mắt bay nhanh tới chỗ Hỏa Vân định tăng phúc cho hắn đáng tiếc vẫn chậm hơn Kinh Linh một bước.

Hỏa Vân bị hạ khiến cho đội Hỏa Sí kinh ngạc, lại thấy Hỏa Vũ cũng đang gặp vấn đề khi đối đầu với Bích Linh lập tức điều phối hỏa tinh bay nhanh thẳng vào người Hỏa Vũ, trong nháy mắt dung nhập vào trong cơ thể gã.

Nhất thời, một vòng kim hồng sắc quang mang đột nhiên từ trong cơ thể Hỏa Vũ phóng thích ra. Năng lượng khổng lồ chợt khuếch trương,cũng theo đó mà đẩy lui đợt công kích liên hoàn của    Bích Linh.Hắn không khách khí trực tiếp lao thẳng vào Kinh Linh, bất luận là lực công kích hay là tốc độ,cũng đều là do đại lượng đoàn hỏa tinh chú nhập vào mà đột nhiên tăng lên.

Ngay lúc Hỏa Vũ định cho là giải quyết được Kinh Linh để căn bằng số người thì Kinh Linh lại nghiêng người né được, còn giơ chân đá mạnh  vào phần bụng khiến hắn văng ngược về sau.

Hỏa Triệt Tường giải quyết xong Hoàng Viễn, dưới dự bổ trợ của hai gã hồn sư hệ phụ trợ tăng tốc tới cứu nguy cho Hỏa Vũ, sau đó cùng Kinh Linh đánh nhau triệt diện.

Đái Mộc Bạch cùng với Đường Tam thời gian phối hợp với nhau cũng đã lâu cho nên vô cùng ăn ý đối phó Hỏa Vô Song, chỉ cần có thể đánh thắng hắn, tràng đấu hồn này Sử Lai Khắc chiến đội không thể nghi ngờ sẽ dễ dàng chiến thắng hơn.

Nhưng là, thật sự dễ dàng như vậy sao?

Đại sư một mực quan sát trận đấu của chiến đội khác, việc quan sát một chiến đội khác thế nào lại không có liên quan đến chiến tích mười trận thắng liên tiếp của Sử Lai Khắc học viện đây?

Mắt thấy song phương hợp vây chỉ còn sát na nữa là kết thúc, đột nhiên trong lúc đó, một cơn lốc màu đỏ bỗng từ giữa đấu trường bạo phát xuất lai.

Đường Tam mặc dù đang khống chế lam ngân thảo của mình, nhưng ánh mắt hắn lại thủy chung không có rời khỏi đối thủ khống chế hệ hồn sư Hỏa Vũ.Cũng quả nhiên là tại lúc này, Hỏa Vũ đã bắt đầu phát động.

Hỏa Vũ phát động không có gì dự triệu, động tác của nàng cũng hết sức đơn giản, nhưng ánh sáng chọi lọi lóe lên chính là từ đệ tam hồn hoàn của nàng.Quang mang màu tím chói mắt cùng với vầng kim hồng sắc hỏa quang bộc phát trên thân nàng hợp vào làm một, trong nháy mắt bộc phát ra một ngọn lửa sáng chói, khuếch tán đến chỗ nhu yếu nhất.

Nàng khống chế cực kỳ tinh chuẩn, khi vòng lửa vừa đến nơi thì vừa lúc Đái Mộc Bạch ba người hoàn thành hợp vây, đồng thời công kích trong một khắc.

Kỳ dị là vòng lửa vừa mới bộc phát ra kia mặc dù nhìn qua cực kỳ hoành đại, nhưng trong nháy mắt tiếp xúc lại không phát ra tiếng vang gì.

Bất luận là Đái Mộc Bạch hay là Hoàng Viễn cùng Thái Long cũng đều không cảm thấy xuất hiện thương tổn hay một chút uy hϊếp nào đối với mình.Có điều trong nháy mắt thân thể ba người lại đồng thời bị một cỗ sức mạnh cường đại mang theo hơi nóng bắn bay ra ngoài.

Bị chấn bay không chỉ có bọn hắn mà còn có Kinh Linh đang giao thủ với gã cường công Hỏa Triệt Tường, nếu không phải có Bích Linh phản ứng nhanh thì hắn cũng giống ba người Đái Mộc Bạch bị hỏa hoàn kỳ dị nó đánh bay lên, hướng ra ba phương hướng khác nhau bay ra, một chút công phu đó đã đem phá hư trận hình hoàn mỹ của Sử Lai Khắc học viện.

Bích Lình nhìn vốn nằm trong sự bảo vệ của mọi người, Đường Tam lúc này lập tức đã bị lộ ra, hỏa hoàn đang bay trước mặt hắn cũng đồng thời biến mất, không có dính vào trước thân hắn mà bắn ra. Đây chính là đệ tam hồn kỹ phong vũ kháng cự với hỏa hoàn.Kỹ năng này bẩn thân không có lực công kích, đặc điểm lớn nhất chính là có thể trong một phạm vi nhất định tương kháng với hỏa hoàn của đối phương.Về phần ở phía xa, có gì khác nhau giữa địch nhân và người mình, chủ yếu dựa vào sự khống chế của hồn sư phe mình.Là một loại khả năng kỳ lạ của hồn thú.

Nhìn qua hồn kỹ này tựa hồ chỉ dùng để bảo vệ tính mạng, nhưng là nếu nó xuất hiện trên tay một gã khống chế hệ hồn sư vĩ đại thì lại không hề đơn giản như vậy.

Mặc dù Đái Mộc Bạch, Hoàng Viễn cùng Thái Long trên người đều được Lam Ngân Thảo của Đường Tam quấn quanh nhưng lúc bọn hắn kháng cự hỏa hoàn bị bắn văng ra trong nháy mắt đã lộ ra một mình Đường Tam còn ở lại.

Khi thiếu đi đối thủ ngăn cản, ba người gồm một gã mẫn công hệ hồn sư cùng Hỏa Vô Song và một gã cường công hệ hồn sư, cơ hồ đồng thời hướng về phía Đường Tam đánh đến, hơn nữa là ba người đánh tới một phương hướng bất đồng.  Lúc này, Bích Linh rõ cho dù Đường Tam xả động lam ngân thảo để cho đội hữu đến trợ giúp đã không còn kịp rồi.

Ba chọi một , bọn hắn ngay cả việc chu võng trói buộc của Đường Tam cũng đã tính toán qua.Từ phương hướng tấn công khác nhau, chu võng của Đường Tam nhiều nhất cũng chỉ có thể chế trụ được một người.Thời gian không đủ cho hắn phóng ra chu võng thứ hai. Mà khi đó hắn gặp phải sự vây công của hai người còn lại tuyệt không phải là điều dễ chịu gì.

Ai cũng thấy rằng Đường Tam chính là hạch tâm của Sử Lai Khắc chiến đội, chỉ cần đánh gục hắn, vậy là Sử Lai Khắc chiến đội giống như là một con hổ không răng, việc đối phó trở nên đơn giản hơn nhiều.Cũng không còn sự uy hϊếp khủng khϊếp từ cái vạn niên hồn hoàn của Đường Tam, càng không còn e ngại năng lực khống chế khủng khϊếp của hắn.

Vì sự an toàn, trên người hai gã phụ trợ hệ hồn sư bên Sí Hỏa học viện đệ tam hồn hoàn đồng thời sáng lên.Giữa không trung vốn không ngừng ngưng tụ hỏa tinh, dĩ nhiên mỗi bên hai khỏa hỏa tinh, hai gã hợp lại là thành bốn khỏa.Trong nháy mắt bốn khỏa hỏa tinh này hướng về phía bốn gã đội viên Sí Hỏa học viện đang công kích mà vọt tới.

Hỏa cầu huyễn lệ giữa không trung tựa như một tràng lưu tinh vũ động lòng người. Hỏa quang nóng rực đã đem Đường Tam vây quanh vào tử địa.

Ba người hướng về phía Đường Tam công kích cũng đồng thời phát động đệ tam hồn kỹ của mình, đối với một kích này, bọn hắn là ở tình thế bắt buộc.

Lợi trảo trên song thủ của Hỏa vô song lúc đó hiện lên,thân thể lại biến lớn, trên lân phiến bạo phát ra hồng kim sắc quang mang. Đệ tam hồn kỹ này của hắn cùng Bạch Hổ Kim Cương Biến của Đái Mộc Bạch khác nhau về lối đánh nhưng hiệu quả giống nhau đến kỳ diệu. Toàn thân hắn lúc này cũng đã tỏa ra một ngọn lửa nóng cháy.

Trong tiếng hạc kêu, đạo hỏa diễm hạc ảnh bay nhanh ra, hỏa ảnh phân thân.

Hỏa báo hồn sư bộc phát chính là bảy khỏa hỏa diễm đạn u lam sắc.

Về phía Bích Linh và Kinh Linh thì bị cô nàng dùng vũ hồn hỏa ảnh tạo ra trận lửa chặn lại, đồng thời nàng ta không quên tặng cho Bích Linh ánh khiêu kích, Kinh Linh nhìn khóe môi Bích Linh nhếch lên liền biết nàng triệt để bị chọc giận khẽ giật mình.

" Cười! Cứ cười đi!" Bích Linh nhếch môi nói khẽ.

Ánh mắt Bích Linh lóe ra ánh sáng ánh kim, hồn hoàn thứ lập tức nhấp nháy. Lấy cơ thể Bích Linh làm trung tâm, luồng khí lạnh lập tức chính thức phủ xuống tràng đấu, ngoài trừ Bích Linh thì những người khác đều  cảm thấy cả người lạnh cóng, nhiệt độ xung quanh liên tục hạ xuống.

Cô nàng Hỏa Vũ lúc này rất muốn mắng Bích Linh, nhiệt độ trên sàn đấu nháy mắt đã hạ xuống - 50 độ. Màn sương băng bắt đầu di chuyển với tốc độ khủng khϊếp càn quét, tàn sát khắp sàn đấu. Nếu Hỏa Vũ mà biết Bích Linh có thể hạ thấp nhiệt độ khi sử dụng Hồn Kỹ đến tận - 200 độ C, thì sắc mặt sẽ đặc sắc cỡ nào?

Màn sương băng này không chỉ làm nhiệt độ hạ thấp còn di chuyển với tốc độ cực nhanh, nháy mắt nó đã lan khắp sàn đấu rồi. Khiến cho tầm nhìn của tất cả mọi người đều bị hạn chế

Hỏa Vũ hoảng sợ lập tức phóng vũ hồn mình ra bảo vệ mọi người, có điều nàng ta làm vậy khiến làn sương càng thêm dày đặc.

Lợi dụng màn sương này Kinh Linh nhanh chống chạy đi giải quyết tên mẫn công Hỏa Vũ, còn Bích Linh thì lao nhanh về phía tên Hỏa Triệt Tường.

Mặc dù tầm nhìn bị hạn chế bởi sương lạnh song kinh nghiệm thực chiến của hắn cũng có thể nói là rất phong phú, cảm nhận được phía sau có người áp sát lập tức dốc toàn lực khống chế bảy khỏa thất tinh đạn bắn ra quay ngược trở lại, Bích Linh không lựa chọn né tránh mà trực tiếp đóng băng mấy khỏa đạn lửa này.

Hỏa Triệt Tường lập tức sử dụng hồn kỹ thứ hai: Hỏa đao thần công, nhắm ngay Bích Linh đâm liền hoàn 45 phát trong vòng 1 phút. Bích Linh không ngừng tránh né mũi đao đồng thời nhanh chóng tìm được sơ hở của chiêu này mà phản đòn lại.

Một phút, hai phút... mọi người bị sự căng thẳng lẫn hồi hộp dày vò suốt năm phút đồng hồ. Rốt cuộc màn sương mù trên sàn đấu mới dần tan đi.

Cảnh vật trên sàn đấu lại một lần nữa hiện ra rõ ràng, mọi người thấy, Bích Linh và Kinh Linh đã đứng bên cạnh Đường Tam, gã mẫn công Hỏa Vũ nằm bất tỉnh ngoài tràng đấu, còn trị lại cũng chỉ có Hỏa Triệt Tường bị thương nặng cùng với Hỏa Vô Song đang giao đấu với Đái Mộc Bạch.

Trong lúc này, khống chế hệ hồn sư của song phương đoàn đội đều thể hiện ra tầm quan trọng của vị trí linh hồn chiến đội.Mắt thấy từ có lợi chuyển thành cực kỳ bất lợi.Khống chế hệ hồn sư của Sí Hỏa học viện là Hỏa Vũ lại một lần nữa động thân.

Lại là một cái hỏa hoàn được bạo phát ra, kháng cự hỏa hoàn lại một lần nữa xuất hiện trên chiến trường. Một màn kỳ dị xuất hiện trên chiến trường cơ hồ đồng dạng với lúc trước. Mọi người bên phía Sử Lai Khắc học viện mắt thấy chỉ còn một chiêu nữa là đánh gục được đối thủ, thân thể bọn họ lại bị kháng cự hỏa hoàn bắn bay ra ngoài. Tại thời điểm hỏa hoàn kia phát ra tác dụng, nguy cơ của hai gã chủ lực tấn công còn lại phía Sí Hỏa học viện đã được hóa giải.

Hỏa Vũ mặc dù tại thời điểm mấu chốt cứu vãn đội hữu, nhưng lúc này trên người nàng đã toát mồ hôi lạnh.Nàng biết, nếu muốn đánh thắng trận này phải phải giải quyết cả Đường Tam và Bích Linh mới được.

" Cô gái tên Bích Linh kia thật sự rất giỏi!"Tuyết Dạ đại đế,khóe miệng xuất hiện một tia mỉm cười nhàn nhạt, nhìn Bích Linh trên lôi đài, trong mắt tựa hồ chỉ có sự tán dương.

Mà Tát Lạp Tư ánh mắt trở nên thập phần trầm lắng, không ai biết hắn đang nghĩ gì.

Lại một lần bị Kháng Cự Hỏa Hoàn phá hủy công kích, ngoại trừ Bích Linh còn đứng vững thì cả Đường Tam cũng bị bắn ra ngoài. Hỏa Vô Song đương nhiên rõ sự khó chơi của Bích Linh nên nhân cơ hội Bích Linh thở dốc giơ nắm đấm hướng về phía nàng, Hỏa Vũ cũng ra tay phối hợp với hắn, chặn các hướng có thể né tránh của Bích Linh bằng tường lửa.

Ngay lúc mọi người cho rằng Bích Linh nhất định sẽ thua thì một bức tường xuất hiện hóa giải đòn tấn của của Hỏa Vô Song, đồng thời một l*иg băng từ dưới lao lên giam hắn lại. Nhân cơ hội đó Bích Linh bật người lùi lại về sau tránh né công kích của Hỏa Triệt Tường.

Hỏa Vô Song dưới trợ giúp của Hỏa Triệt Tường mà thoát khỏi l*иg băng, lập tức phi nhanh tới cùng ba gã đồng đội hợp cùng một chỗ, một lần nữa hợp thành tam giác chiến trận. Bên kia Sử Lai Khắc thất quái cũng tụ tập cùng một chỗ.

Trị liệu quyền trượng của Giáng Châu đã cắm ở trên mặt đất, một đạo khôi phục quang hoàn phóng thích, khu trừ những tác hại do hoả thuộc tính gây ra trên cơ thể các đồng đội. Nàng trị liệu chính là trên diện rộng, trong đó một hồn kỹ chính là khu trừ các loại trạng thái dị thường.

Từng trận thanh lương truyền vào trong cơ thể đội viên Sử Lai Khắc chiến đội, làm tinh thần bọn họ rất nhanh chóng hồi phục.

Song phương nhìn nhau, không ai nóng lòng ra tay. Hiện tại chiếm giữ thượng phong không nghi ngờ là đội Sử Lại Khắc.

Hỏa Vô Song quay đầu lại, ánh mắt cùng Hoả Vũ giao nhau, trong nháy mắt đó không ai nhận ra họ khẽ gật nhẹ đầu.

Hỏa Vũ chậm rãi giơ hai tay lên, hai ngọn lửa màu hồng từ lòng bàn tay nàng bốc thẳng lên, cao hơn một thước.

Tựa hồ chính là một cái tín hiệu, Sí hỏa học viện sáu người kia đồng thời hành động.

Hai gã phụ trợ hệ hồn sư trên người hỏa quang đại phóng, không một chút hà tiện hồn lực, xuất ra đệ tam hồn kỹ của bọn họ, mà lần này, đệ tam hồn kỹ của bọn họ lại hướng vào một mục tiêu duy nhất, đó là luồng hoả quang rực sáng trên tay Hoả Vũ.

Một đoàn hoả quang ngưng tụ thành thực thể rót vào trong cơ thể hỏa vũ, trên hai tay nàng, hồng sắc hỏa diễm càng ngày càng chói sáng, cũng không bốc lên quá cao, mà đang dần dần chuyển biến màu sắc. Từ quất hồng sắc biến thành U lan sắc (màu xanh da trời). Lại từ U lan sắc trở thành trắng bạch.

Trước khi hoàn toàn chuyển sang màu trắng, trong nháy mắt đã hoàn toàn thu liễm, tựa hồ đã không còn là ngọn lửa.

Hai gã đóng vai trò công kích do Hỏa Vô Song và Hỏa Tường Triệt, che ở trước mặt Hỏa Vũ trên người cũng đồng thời xuất hiện quang mang của đệ tam hồn hoàn. HIển nhiên chính là chuẩn bị tùy lúc ngăn cản đội bên Đường Tam có hành động đột kích.

Màu tím toả ra, đó là màu sắc của hồn hoàn, bất quá không phải đệ tam mà là đệ tứ hồn hoàn, đệ tứ hồn hoàn của Hoả Vũ. Tử quang ngưng tụ quanh bàn tay trắng trẻo của nàng, chiếu rọi khiến cho bóng nàng trở nên hư hư ảo ảo.

Đường Tam sắc mặt thoáng trở nên ngưng trọng vài phần. Hắn đương nhiên nhận ra, được hai gã hồn sư toàn lực hỗ trợ, đệ tứ hồn kỹ của Hỏa Vũ tuyệt không giống với các đệ tứ hồn kỹ bình thướng khác mà đơn giản như vậy. Uy lực thậm chí vượt qua đệ ngũ hồn kỹ của hồn sư hỏa thuộc tính bình thường.

Vũ hồn của nàng thậm chí so với vũ hồn hỏa long của Hỏa Vô Song còn muốn cường hoành hơn vài phần.

Là một gã hỏa khống hồn sư, với biểu hiện thực lực Hỏa Vũ trong trận đấu này, Đường Tam đang gặp phải một đối thủ cường đại nhất từ trước tới nay.

" Hỏa ... Vũ, Diệu ... Dương ...". Thanh lượng thanh âm, từng chữ một từ miệng Hỏa Vũ xuất ra, trong tay nàng quang mang cũng trở nên rực sáng mãnh liệt vài phần, chữ "Dương" cuối cùng xuất hiện là lúc một quả cầu lửa màu trắng khổng lồ đã xuất hiện trên đỉnh đầu nàng ngưng kết mà thành, thực sự giống như một vầng thái dương rực sáng. Giờ phút này, thậm chí ngay cả ánh mặt trời ở trên bầu trời cũng bị quang mang của nó che dấu.

Tại chỗ ngồi của khách quý, Trữ Phong Trí động dung nói: " Hỏa lực nội liễm. Không một tia nào phóng ra ngoài. Tiểu cô nương của Sí Hỏa học viện này vũ hồn khống chế đã đạt tới một trình độ tương đối kinh khủng. Mà cũng không phải hồn lực của chỉ một mình nàng, mà là của ba người. Sử Lai Khắc lần này sợ rằng có phiền toái."

Đường Tam nhìn ra, Hỏa Vũ lựa chọn đệ tứ hồn kỹ so với mình là hoàn toàn đối lập.Mình lựa chọn chính là năng lực đoàn thể khống chế, mà nàng lựa chọn, chính là năng lực công kích cực kỳ bá đạo, nhưng phải cùng động đội kết hợp một chỗ mới có thể chi triển ra toàn bộ uy lực công kích.

Bích Linh đứng bên cạnh Đường Tamcảm giác được, ẩn tàng dưới ánh sáng nóng rực kia, ánh mắt Hỏa Vũ đang chăm chú nhìn trên người chính mình, mà quả cầu lửa trắng kia cũng đang tập trung vào người bọn họ. Nàng muốn ba người hợp lực ... trước tiên đánh bại chính mình hoặc Đường Tam sao? Dám chắc là như thế.

Ngay lúc Bích Linh định ra tay thì Đường Tam kéo nàng lại, khóe môi hắn lộ ra tia mỉm cười nhàn nhạt, Bích Linh lập tức hiểu ý mà đứng tại chỗ.

Đái Mộc Bạch lúc này trong lòng tràn ngập lo lắng. Bởi vì tới lúc này, Đường Tam cũng không đưa ra mệnh lệnh gì.

Là linh hồn của toàn đội, công kích của Sử Lai Khắc chiến đội luôn luôn do hắn chủ trì, hắn để mọi người thủ thế, cũng là án binh bất động nhìn đối thủ súc lực. Ưu thế vốn có dưới loại tình huống này còn có thể tồn tại sao? Làm đội trưởng, Đái Mộc Bạch tràn ngập lo lắng.

Mà ngay lúc này, Đường Tam phía sau mình lại một lần nữa án binh bất động thủ thế, mà chính hắn lúc này lại đi ra nghênh đón đối phương năm người đi tới.

Từng bước, từng bước một tiến tới, Đường Tam bước tiến thập phần nhẹ nhàng, trên mặt như trước mỉm cười, đối mặt đối thủ năm người, hắn tựa hồ muốn nói, các ngươi không phải muốn đối phó ta sao? Tốt lắm, ta chính mình đi ra bên ngoài, cho các người công kích.

Hỏa Vô Song sắc mặt có chút thay đổi, Đường Tam mặc dù đang mỉm cười, nhưng nụ cười của hắn trong mắt Hỏa Vô Song chính là tràn ngập kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Nếu không phải bởi vì sớm an bài chiến thuật, hắn hận không thể lập tức xông tới phát động công kích.

Lam Ngân thảo của Đường Tam lúc này vẫn quấn trên người mỗi thành viên của Sử Lai Khắc chiến đội, nhưng hắn cũng không có động.

Lúc này hắn đã rời cách khỏi đội hơn năm thước.

" Ngươi rất mạnh, so với ta tưởng tượng còn mạnh hơn." Hỏa Vũ đột nhiên mở miệng. Nàng thanh âm có phần run rẩy, nhưng không mất đi sự thanh thúy ôn nhu. Run rẩy như vậy hiển nhiên chính là do khỏa thái dương trên đỉnh đầu gây ra. Ánh mắt nàng giống như trong cảm giác của Đường Tam đang chăm chú nhìn hắn.

" Nhưng thắng lợi vẫn như trước chính là thuộc về chúng ta." Hỏa Vũ rốt cục kiên trì không được, hồn lực của ba người do nàng khống chế bằng đệ tứ hồn kỹ, nàng có thể súc lực lâu như vậy, là đã gần đạt đến cực hạn.

Quả cầu lửa nhẹ nhàng bay đi, đến phía trước nửa thước,Đường Tam vừa chân thực chứng kiến hai mắt Hỏa Vũ đang chăm chú nhìn mình thì vầng thái dương kinh khủng đã hóa thành một đạo lưu quang, chợt nhằm hắn oanh kích mà đến.

Chính là hoàn toàn không cách nào né tránh, không giống Thất Tinh Đạn lần trước, trong nháy mắt phát động, này khỏa thái dương chói mắt đã hoành toàn tập trung phong toả thân thể Đường Tam, hơn nữa tốc độ của nó, cho dù hồn sư mẫn công hệ nhanh nhất cũng tuyệt đối không cách nào chạy thoát.

Đương Tam không chạy, thậm chí không động, càng không cần nói đến nhờ đồng đội đến cứu trợ, hắn chỉ làm một động tác đơn giản là ngồi xuống mà thôi, cũng chỉ là phát động một hồn kỹ đơn giản nhất, Lam Ngân thảo đệ nhất hồn kỹ quấn quanh phát động.

Một lớp Lam Ngân thảo dày đặc lặng lẽ bao lấy thân thể Đường Tam vào bên trong, bởi vì đây là đệ nhất hồn kỹ, tốc độ sử dụng tuyệt đối chính là nhanh nhất. Chỉ trong nháy mắt, Lam Ngân thảo vốn đang quấn trên người đồng đội cũng đã đem chính hắn quấn quanh ở bên trong, thậm chí không có lộ ra một chút da thịt nào cả.

Tất cả mọi người chỉ thấy Đường Tam trên người đệ nhất hồn hoàn chớp động cùng Lam ngân thảo quấn quanh trong nháy mắt xuất hiện, thân thể hắn đã bị quang mang sáng chói hoàn toàn thôn phệ.

Tiểu Vũ ngồi ở xem trận đấu không khỏi kinh hô, Đại sư ngồi bên cạnh mở miệng nói: "Đừng lo!" Lúc này Tiểu Vũ mới tạm an tâm, tiếp tục nhìn trận đấu  nhưng ánh mắt vẫn như trước tràn ngập vẻ lo lắng.

Mắt nhìn Đường Tam thân thể bị quang mang chói sáng hoàn toàn thôn phệ, năm tên đội viên bên phía Sí Hỏa học viện rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt như là trút được gánh nặng.

Hỏa Vũ thần sắc nhìn qua có chút mệt mỏi,khống chế năng lượng khổng lồ như vậy, lại trước sau xuất ra hai cái đệ tam hồn kỹ cùng đệ tứ hồn kỹ, trong cơ thể nàng hồn lực đã gần như khô kiệt, mà ở bên cạnh nàng, hai gã phụ trợ hồn sư hỏa hệ thuộc tính cũng đã tiêu hao trên năm thành hồn lực.

Nhưng bọn hắn đều tin tưởng, chỉ cần đánh bại Đường Tam, sau đó toàn lực giải quyết Bích Linh thì những đối thủ còn lại của Sử Lai Khắc học viện không đủ làm bọn họ sợ hãi.

Ngay cả bên phía đối phương, người có thể sử dụng vũ hồn dung hợp kỹ cũng không có thượng tràng, trận chiến này chẳng lẽ bọn họ còn không thắng sao?

Hóa Vũ nở nụ cười đắc ý với Bích Linh: " Ha! Trận này chúng ta thắng chắc!"

Bích Linh cười nhạt nói: "Không, là chúng ta mới đúng!" Lời nàng vừa dứt thì  một âm thanh rõ ràng mà nhẹ nhàng từ trong ngọn lửa nóng cháy truyền ra.

"Các ngươi quá ngây thơ rồi. Đây là điều ta sớm đã muốn nói, các người thủy chung đều mắc phải một sai lầm."

Hỏa Vũ đồng tử trong nháy mắt co rút lại, Hỏa Vô Song nhưng lại là hai hắt mở to nhìn, trong đôi mắt tràn ngập thần sắc khó tin.

Hoả diễm sáng chói dần dần tiêu thất, ngay cả trên mặt lôi đài cũng bị hoà tan thành một cái hố lớn, nhưng là, bên trong ngọn lửa đang dần dần yếu đi, một cái kén lớn lẳng lặng trôi nổi ngay trên miệng hố, không, chính xác mà nói, là được nâng đỡ bởi Lam Ngân thảo. Vài căn Lam Ngân thảo liên tiếp cắm vào vách hố, tạo thành một cái giá đỡ.

Cái kén lớn đó, hoàn toàn do Lam Ngân thảo kết thành, chỉ bất quá, lúc này Lam Ngân thảo đã hoàn toàn biến thành màu đỏ, lưu lộ ra quang mang huyễn lệ. Theo ánh sáng rực rỡ của hoả diễm biến mất, chúng cũng chậm rãi tản ra, tự hành tại phía trên miệng hố tạo thành một cái lưới lớn, chống đỡ thân thể người kia.

Đương Tam lẳng lặng đứng ở nơi này, trên người bộ đồng phục màu xanh có chút nhăn nhúm, ánh mắt bình thản nhìn năm tên đội viên Sí Hỏa học viện trước mặt đã hoàn toàn lâm vào ngốc trệ đích cách đó không xa.

"Các ngươi thật sự tưởng rằng ta không thể sử dụng hồn kỹ là sợ hỏa diễm của các ngươi sao? Cũng không phải tất cả thực vật đều sợ hỏa. Mọi việc đều có ngoại lệ. Từ lúc bắt đầu, các ngươi đã bị ta dẫn dụ đi vào sai lầm này. Các ngươi tưởng rằng bằng vào chính mình hỏa thuộc tính vũ hồn có thể hạn chế thật lớn năng lực của ta, cho nên mới như thế công kích không hề kiêng kỵ phải không? Đáng tiếc, các ngươi phán đoán đã sai rồi. Ta không sử dụng hồn kỹ, chính là dẫn dụ các ngươi mắc sai lầm tiếp. Cho đến lúc này, hồn lực của các ngươi đã tiêu hao rất lớn, ta có thể nói cho các ngươi một sự thật. Lam Ngân thảo của ta, miễn dịch với hỏa."

Oanh --

Người xem trên đài phảng phất như bom nổ, các loại âm thanh bàn luận ầm ầm xuất ra, người ủng hộ Sử Lai Khắc học viện thì hoan hô, người ủng hộ Sí Hỏa học viện thì lại phẫn nộ hét to. Nhưng điều này cũng không thể thay đổi được kết quả trận đấu này.

Hắc sắc quang mang tại trên người Đường Tam mạnh mẽ động. Ánh mắt hắn rơi trên người Hỏa Vũ, cùng ánh mắt thất thần của nàng đối chọi.

Năm tia quang mang màu đen trong chớp mắt động, Lam Ngân Tù Lung trong nháy mắt hình thành, đem Sí Hỏa học viện năm người hoàn toàn bao phủ bên trong.

Đừng nói bọn họ đã tiêu hao phần lớn hồn lực, cho dù không có tiêu hao, muốn phá tan kỹ năng khống chế vạn năm này cũng tuyệt đối không dễ dàng, ít nhất, quyết không có khả năng dựa vào hỏa mà công phá.

Bát Giác Huyền Băng Thảo, Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ, tác dụng của hai đại tiên phẩm lần đầu tiên tại trong thực chiến thể hiện ra, nương theo chúng còn có sự rèn giũa của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, không chỉ thân thể Đường Tam, mà ngay cả vũ hồn của hắn cũng đồng dạng chính là thủy - hỏa hai năng lực miễn dịch.

Nếu không phải bận tâm quần áo trên người, vừa rồi đối mặt với hỏa diễm công kích kinh khủng như vậy, thì Đường Tam thậm chí không cần sử dụng Lam Ngân thảo phòng ngự quanh mình.

Trong lúc Hỏa Vũ ngưng tụ đệ tứ hồn kỹ, Đường Tam đã nhìn ra, hồn kỹ này của nàng hoàn toàn là dựa vào sức nóng mang lại hiệu quả công kích, mà không phải dùng lực đánh sâu vào. Cho nên, đừng nói là ngưng tụ hỏa thuộc tính hồn lực của ba người, cho dù là 30 người thì như thế nào? Cho dù là hỏa diễm năng lực của một Phong Hào đấu la, muốn thiêu chết Đường Tam cũng tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản.

Mà Bích Linh lúc này xuất hiện trước mặt Hỏa Vũ, cười duyên nói: "Thế nào? Còn muốn đấu tiếp?"Nếu ngươi dám nói muốn, tỷ đây lập tức không khách khí đánh tiếp.

" Chúng ta, nhận ... thua..."  Hỏa Vũ cắn răng nói ra. Nghiến chặt hàm răng, ánh mắt oai oán nhìn Bích Linh. Sau đó đưa mắt nhìn về phía Đường Tam, đồng dạng là bốn mươi cấp hồn sư, nhưng gã thanh niên trước mặt nhìn qua còn nhỏ hơn so với mình gây cho nàng một loại cảm giác cao thâm khó lường.Hắn tựa như một bảo tàng vĩnh viễn không thể đào bới ra được hết, không ngừng đem năng lực chính mình từng chút từng chút thể hiện ra.

Mà mỗi lần, đối thủ của hắn cũng đều dưới sự thể hiện như vậy mà bị thua.

Nếu nói cùng Tượng Giáp học viện đánh một trận làm Sử Lai Khắc học viện nổi danh, thì trận đánh trước mắt, đã đem danh tiếng Sử Lai Khắc học viện đẩy tới đỉnh phong trong đợt dự tuyển tái này. Giờ khắc này, không ít người hoài nghi bọn họ sẽ trở thành đội đứng đầu trong đợt dự tuyển tái lần này.

Người xem cũng không phải kẻ ngu, bọn họ hoàn toàn rõ ràng nhớ rằng, Sử Lai Khắc học viện khi đối mặt Tượng Giáp học viện xuất tràng chính là bốn gã hồn tông đã ngoài bốn mươi cấp, mà lần này nhưng lại chỉ có ba người. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ bọn họ còn có dư lực.

Lam Ngân tù lung thu hồi, cùng lúc trọng tài lên đài, đội viên hai bên một lần nữa quay trở về đội ngũ. Trận đấu này kết quả đã định, thậm chí không có một người bị thương, nhưng lúc này thần sắc đội viên hai bên lại xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Sí Hỏa học viện bảy người trên mặt đã hoàn toàn không còn sự tự tin như trước, lại càng không cam lòng, nhất là Hỏa Vũ. Cặp mắt to xinh đẹp của nàng gắt gao nhìn Đường Tam và Bích Linh, tựa hồ muốn đem hai người họ ra ăn sống. Nàng không cam lòng, thật sự không cam lòng.

Từ trước tới nay, nàng luôn là thiên chi kiêu tử được học viện bồi dưỡng, trong ngũ đại nguyên tố học viện, luận về thực lực tuyệt đối có thể xếp trong năm người đứng đầu, thậm chí có thể là ba người. Vậy mà bị đánh bại bởi hai đối thủ không có tên tuổi, lại là trí tuệ cùng thực lực hai phương diện đều thua, loại cảm giác tuyệt đối không dễ chịu chút nào.

Đối với nàng mà nói, đả kích một trận này thật sự rất lớn, nhất là đối mặt với Đường Tam thì loại cảm giác có lực mà không thể sử dụng càng làm nàng vạn phần thống khổ.

Cho dù thế nào cũng không hiểu được, thực lực bên mình rõ ràng là trên đối thủ, nhưng vẫn thua như trước, thậm chí thua có chút mạc danh kỳ diệu, chỉ bởi vì đơn giản hai chữ - hỏa miễn.

"Chúng ta sẽ còn gặp lại, lần tới, các ngươi tuyệt không may mắn như vậy." Hỏa Vũ hai mắt gắt gao trừng mắt nhìn Đường Tam.

Đường Tam lạnh nhạt cười, "Tùy thời xin đợi."

Sử Lai Khắc học viện: mười một trận đánh, mười một trận thắng. Sí Hỏa học viện: mười một trận đánh, mười thắng một thua.