Review Đời Lính

Chương 35: 35km ngắm cổng

-Khổ anh bảo ông em lên xe từ nãy cứ đứng dưới, câu giờ vãi đái. 🙈

-Không, em hơi lạ vì xe của anh kia lại thấy anh chạy. Mà số điện thoại thì em gọi lại thuê bao mất rồi.

-Em gọi giờ lão ấy có nghe bằng niềm tin à em?

-Sao thế hả anh? Ông ấy làm sao ạ? 😢

-Lão vào trại thương điên Trâu Quỳ rồi em ơi.

-Trại thương điên? Anh ấy bình thường mà nhỉ, em ngồi nói chuyện với anh ấy suốt lúc đi.

-Thì lão ta bình thường, từ sau cái hôm xin nghỉ một hôm không được các sếp cho nghỉ thì đập phá đồ ở chỗ làm, ném đá vỡ cửa kính, mà nghỉ có làm gì đâu, xin đi đám cưới chứ có cái gì đâu.

"Ôi đm đám cưới của bà chị người yêu cũ ông ấy,họ không đến được với nhau mà đợi nhau gần 10 năm, chắc chuyện này ông ý ít nói nên không ai biết nên mới thế".

-Sao nữa hả anh? 😑

-Nó chạy taxi rồi phi luôn vào cái rạp đám cứoi đó đổ cả rạp, sau đó cứ quỳ ở trước rạp người ta, vừa quỳ vừa khóc vừa kêu cái gì mà chả ai hiểu cái gì cả. Mấy người xung quanh nghe thấy bảo nó yêu thầm con gái nhà người ta lâu rồi, nhưng người ta ai lại đồng ý lão ý đâu. Hoảng quá, cả họ nhà nó đè lão ấy ra trói vào. Thế là bị chính quyền phường lôi đi cho vào trại điên Trâu Quỳ rồi còn đâu. Khổ. Cái lão đấy người gầy gầy, đã hay ốm đau, xin nghỉ suốt, cũng lớn tuổi rồi mà chưa vợ con gì, bố mẹ thì già mà bây giờ lại thế này nữa.

-Haiz. Anh đó vs chị đó yêu nhau thật đó anh.

-Đồ điên,mày đúng.... đúng là điên thật chứ, anh thấy người ta bảo cô kia đi du học nước ngoài, bố làm tướng to quân đội, cành vàng lá ngọc thế. Ai yêu thằng taxi quèn. Mà người ta có bằng tiến sĩ nọ kia nữa chứ.

-Vâng mọi người không ai hiểu rồi.

-Hiểu? Thằng nào hiểu thằng điên là điên theo thằng điên đó ông em. 😂

-Em bình thường mà anh êy. 😑 Anh có biết nhà cái rạp đám cưới hôm nọ ở phố nào không? Anh cho em qua đó đi em có việc.

-Biết chứ, mà xa lắm đấy nhé,ở tịn phố Tây Sơn nhé,cách đây 35km, mấy chục cây đấy ông em. Lại định qua rạp, cửa nhà người ta quỳ à? =))

-Anh cứ chạy đi em trả đủ anh $ là được mà.

-Ok, đeo dây an toàn vào, xem người vận chuyển đây. 😎

Nghĩ trong đầu" đm mấy ông chạy taxi hình như ông nào cũng bị nhẩy số nhanh quá mức quy định thì phải, điên đéo biết mình điên, kiểu tao không điên nên bọn tao không bao giờ bị thôi miên :)))"

Chạy một lúc đến nơi, nhà ngay mặt phố, dễ nhìn dễ tìm, cái cổng to sơn vàng như mả bố thằng ăn mày, nhà kiến trúc Pháp, đúng dân nhà giàu, cái nhà là biết có điều kiện kinh tế rồi. Quay lên bảo ông taxi:

-Ok rồi anh ơi, em xong việc rồi, anh cho em về đơn vị em anh ơi.

-Bộ...bộ chú mày bị điên à? Đi mấy chục cây số chỉ để ngắm cái cổng nhà? 😳

-Em không điên mà em có nhiều tiền nên em đi chơi cho nó khuây khoả =)))) . Về thôi anh ơi, lát ghé vào tạp hoá em mua ít đồ anh nhé.

-Ok em ơi. Sự hài lòng của khách hàng là vinh dự của chúng tôi. Há há.

"Bệnh mẹ nó rồi, mà cái Sờ Lô Gân này quen quen. Đéo nhớ đập ở đâu mấy lần rồi :)))"

Ghé vô tạp hoá làm mấy cái phong bì, nhét tờ 2 loét vào, mua thêm gói bánh Chocopie, lát nữa có vào đơn vị cũng qua luôn phòng Đại đội biếu ít quà, gọi là đi xa về ra mắt, không lại ngập hành vào mồm.🙈

Taxi chạy như bay về đến cổng đơn vị.

Nhìn vào đơn vị thấy cái đám mây đen bao trùm mỗi khu vực đơn vị, còn chạm chân mình là nắng. Thật là vờ lờ =)) Bước chân vào bóng tối.

-Dừng, đứng ngay lại, khoan, gượm đã.

"cuối cùng cũng có người can mình bước vào chỗ nguy hiểm"

-????

-Chưa trả tiền taxi ông em ơi, chạy đéo gì nhanh thế? 😫

-Em có chạy đéo đâu mà anh bảo em chạy. Em bước đấy chứ?

-Đm lại câu giờ rồi, ông em thanh toán anh tiền taxi xong muốn bước muốn nhảy muốn nằm, muốn lăn vào cũng cũng đéo care.

Rút ví ra thanh toán. Ôi đm mặn thật, đi cmn tháng phụ cấp, nhưng không sao. Xác định được mục tiêu rồi, kế hoạch giúp anh Taxi điên để sau. Lo thân mình trước đã.

Bước vào cổng, vệ binh hỏi:

-Tên, đơn vị? Lí do ra vào? Ngày ra.

-Mạnh, A21, đi viện, đéo nhớ, nhìn lại sổ.

-Vào đi.

Tay cầm cái bịch bánh, vai khoác đống đồ. Bước vào cửa đơn vị đi hùng dũng như Triệu Vân bước vào lòng địch.

Hậu cần ra cửa hóng. Tay xoáy xoáy con dao, phập vào thớt, rõ to. Mồm lão Thắng hậu cần cười nhếch mép, kiểu " à há, đm cá lại về lưới".

Đại đội 4 ra cửa hóng, hô "về rồi à anh ơi? Bánh,quà của bọn em à?"

Vcl bọn mày đéo hỏi anh sức khoẻ thế nào hỏi cái mục quan trọng nhất. Chỉ hốc,đớp là nhanh.

Bước đến trước cửa Đại đội, không khí căng thẳng nặng nề đéo chịu được. E hèm, lấy hơi, gõ cửa, cộc cộc. Nghe tiếng bên trong lão đại đội trưởng:

-Vào....đuê.

-Anh...

-Ờ..Mạnh à? Đi viện về rồi à em?

Đang định bước vào.

-Anh vừa lau nhà, bỏ dép ra em.😌

Cúi xuống tháo dép lão Đại đội trưởng thấy phong bì trong túi áo sơ mi mình lấp ló.

-Thôi đi cả dép vào đi em, lát anh bảo bọn nó lau lại cũng được, thế có chuyện gì em?

-Em đi xa cũng lâu ngày, em có chút quà quê mang lên biếu anh ạ.

Vừa nói vừa bỏ chai rượu Lạc Đạo lên bàn, kẹp phong bì bên dưới. Mồm cười, tay làm mắt nhíu. Hành động mau lẹ dứt khoát có điểm dừng. Tác phong nhanh nhẹn người lính.

-Ừ thế cho anh cảm ơn, khổ rượu quê anh cũng thiếu gì đâu, cho anh cảm ơn nhé. 😌

Vừa nói lão Đại đội trưởng cũng nhanh nhẹn dứt khoát không kém, mắt liếc, mồm cười, tay đưa đỡ chai rượu, ngón tay kẹp phong bì rút bằng ngón áp út. Chai rượu trên bàn vẫn đứng nguyên 1 chỗ nhưng phong bì không rõ rơi đi đâu 🙈

Nhanh quá, chưa hình dung chuyện gì xảy ra nữa. Đúng bậc tiền bối cao thủ hôm nay mới chứng kiến. Xong xuôi lão nói:

-Cứ về ổn định chỗ ăn ở đi, rồi một vài hôm nữa anh sắp xếp, cho làm a trưởng a phó. Em đi lâu nên anh cho thằng kia nó thay không là lỡ việc.

-Vâng anh. Em xin phép về phòng đây ạ.

Nói dứt lời, rời đẩy ghế, kéo cửa nhẹ nhàng đi giật lùi ra cửa.

Về đến phòng, vẫn cái mùi chân thối của một số thanh niên nào đấy, mùi mồ hôi áo, mùi tóc dấm, mùi nách, mùi nước bọt ở gối, dư vị cuộc sống thân thương đến lạ. =)))

Giường yêu quý của mình đây rồi. Ngồi xuống chiếu sắp xếp quần áo đồ đạc lại đã mai còn ngậm hành. Bỗng phập, có cái gì đâm xuyên quần đùi, vào đít....

-Ái dồi ôi. Cái tiên sư cha tổ thằng nào bấm móng chân mà vứt giường tao thế này? 😑

Tất cả chỉ lên giường trên thủ phạm không ai khác chính là thằng Thành Líu. Vẫn đang ngủ và không biết sư huynh nó đã xuống núi. Haiz đm thằng này ngủ chuyên há hốc mồm, sáng bố ngồi xe đến giờ chưa rửa đít cho mấy cục ghét đít vào mồm. Nicely done.

Xỏ dép dọ bước ra cửa ngắm lại toàn bộ quang cảnh đơn vị phát xem nào, xem có thay đổi cái mề gì không nào. Hít một hơi thật sâu.

"Ngày mai lại là một ngày mệt mỏi rồi đây" =)))

-Trần Mạnh,A21 đâu?

-Clgt?

-Gác ca 12h đêm nay nhé.

-Đ.m Sao lại gác?

-Ông có là A phó nữa đéo đâu mà chả không phải gác?

-Vcl 🙈🙈