Review Đời Lính

Chương 34: 3,4 nghìn

Bụng với dạ, đυ.ng đến mắm tôm thôi là lượm ơi. Ọc ọc ẹt ẹt, cái bụng nó kêu 😑.Mà kêu rõ to, to đến mức bất kì ai ngồi xung quanh cũng nghe thấy. Khốn nạn là bạn cái thân, lần đầu đi ăn sáng cùng nàng mà chả nhẽ mất điểm đến thế là cùng. Rời quán, hai đứa đi lượn quanh vài vòng trước khi về bệnh viện:

-Mai anh phải trở về đơn vị rồi, chán quá chưa vui được bao lâu. Chưa đi hết khắp nơi.

-Kệ anh chứ. 🙈

-Thế không gặp anh không thấy buồn à? Mà lại để anh về đơn vị?

-Thì việc gì nó ra việc đấy rồi, có muốn cũng không được, anh định đảo ngũ chắc?

-Điên à? Ai đảo ngũ 😑

-Thế thì chấp nhận đi, anh vào đấy em còn đỡ lo anh ở ngoài này, hàng tuần em vẫn vào thăm anh được, mà ko lo anh ở ngoài này lăng nhăng vớ vẩn kaka. Ngoan đi, trả hết nghĩa vụ Tổ quốc em đợi.

-Thật á? Đợi anh á?

-Không như đứa nào bảo đợi mà lợi nó chạm răng thằng khác đâu. =))) Em thề với chả em hứa.

-Nhớ đấy, em nhớ em nói đấy. Phải đợi anh đấy nhé. 😂 cơ mà, bây giờ đợi anh đã.

Phanh....két...tttt.

-Em ngồi ghế đá chờ anh nha, đi vệ sinh đã. 😂

Nói xong, chạy vào nhà vệ sinh công cộng, nhẹ nhàng đi ra. Như muốn bay. Ra gặp ngay con mụ ngồi ghế ở cửa thu tiền, cặp mông của con mụ béo ấy như chiếm trọn bề mặt cái ghế, khiến người đối diện có linh cảm như mụ ấy cắm 4 cái que vào đít và bay lơ lửng. Mặt nhăn nhó:

-3 nghìn.

Rút ra đưa tờ 5 nghìn.

-Không có tiền trả lại đâu, lấy kẹo nhaaaá.

-.....vâng thế cũng được. 😑

Đm thế đéo nào đi đái bị ăn chặn kiểu này không?

Chạy ra chỗ nàng xoè tay đưa nàng 2 cái kẹo Cool Air:

-Tài nhỉ,anh đi đái xong lúc nào cũng rùng mình với sởn gai ốc xong lạnh lạnh, em đái xong có bị thế ko? 🙈

-Chó, anh chúa trùm vô duyên, có ai đi hỏi bạn gái mấy vấn đề như thế không? 😑

-Có, có anh đây còn gì?

Bốp....

-Á....đm đau..uu.

-Thực ra cái đấy con trai hay con gái ai chả bị. 😂

-Trả lời được rồi sao còn tát anh?

-Thích... Được ko?

-Á ui, anh đau bụng, sáng nay ăn bún Thang có mắm tôm bây giờ nó phát huy công lực.

Vừa chạy vừa ôm đít, nàng thì được mẻ cười to như lắc lẻ.

Roẹt...phẹt phẹt roẹt... Đm xổ ruột rồi. Tí phải làm mấy viên Cờ Lô Xít trong viện thôi.

Xong xuôi kéo quần, đm đúng wc công cộng không có vòi xịt, dùng giấy cứng A4 chùi. Ám ảnh kinh cmn hoàng. Rát như chùi giấy nhám vào đít :(( thốn không chịu được mãi về sau mới chịu được.

Ra lại gặp con mụ béo, nhìn mặt mụ đó càng thêm mắc ỉa.

-4 nghìn.

-Sao lại 4 nghìn cô?

-Ỉa 4 đái 3.

Vừa nói con mụ vừa chỉ tay lên cái bảng bé xíu sau lưng.

-Vcl....thế có ai ỉa mà không đái hả cô? Nhẽ ra là 7 nghìn chứ?

-Có trả tiền không thằng mặt nồi?

Rút trog túi 5k đưa mụ đó rồi ra chỗ nàng đang ngồi,nàng hỏi:

-Anh làm gì mà đứng nói chuyện lầm rầm với bà đó thế?

Ngồi kể đầu đuôi cho nàng nghe, cười phì cả nước bọt ra. Nàng bảo:

-Biết thế anh nhịn một lát nữa, có phải vừa ỉa vừa đái đỡ mất 3 nghìn không? =)))

-Có em mới thế ý. 😑 thôi đi về viện sớm anh còn chuẩn bị đồ đạc mai còn về đơn vị nữa.

-Ừm em cũng đang định bảo anh đấy.

Hai đứa lên xe, chạy về bệnh viện, biết sắp xa nhau, cảm giác con đường cứ ngắn, ngắn lắm. Chỉ ước là nó dài mãi thôi để đỡ phải xa nhau lúc này. Nàng bị cái bệnh kệ bố giao thông có đông thì 1 tay anh cứ phải là nắm vào tay em để trước bụng. Đó là luật và không được phạm luật. Rút tay ra là 1 tỷ câu hỏi:

-Anh làm gì mà rút tay ra?

-Lại nhớ tay nyc à?

-Anh hết yêu em rồi?

-Đấy yêu nhau càng lâu là tình cảm càng lạnh nhạt mà.

.....

-Đéo gì nữa. Bỏ tay ra anh còn ngoáy mũi, nhịn nãy giờ rồi.😂

Cuối cùng cũng về đến viện, lại về cái phòng bệnh gắn bó gần tháng trời. Nàng bảo:

-Quần áo đâu để em mượn cái bàn là, rồi gấp cho nó gọn lại, nhìn anh nhồi như dúm mắm tôm thế kia.

Nói xong chạy qua phòng mấy bà chị ở viện mượn bàn là. Ngồi là lượt áo quần cho mình. Mồ hôi nhễ nhại. Vừa là vừa cười tủm, nhìn mặt vừa yêu, vừa thương nhưng đến là ngu =)))

Nàng ngước lên bảo:

-Này sao quần sịt của anh nó cái thì thủng đũng, cái thủng đít, cái thì rách chun vậy? Không thay đi à? Em ra mua chục cái nhá?😂

-Vãi...anh cố tình mặc xấu để ở đơn vị đỡ bị bọn nó hack đấy =)))

-Thôi đi bốc phét nó quen, cũ thủng thì nói là cũ lại còn.

Nói xong nàng phi ra tầm 10p sau quay lại, trong túi bóng tầm chục cái quần xì mới.

-Sặc 😂 em điên à? Mua nhiều thế vào đấy để nó bắt anh diễn VictoriaSecret à?

-Kệ, vứt hết đống đồ cũ đi nhá. Anh cứ hình dung thằng con trai nào lần đầu ngủ với 1 đứa con gái, cởϊ qυầи dài ra nó thấy sịp thủng đít =))) nó cười cho, lại không cho thì.

-Đùa em bá đạo thế 🙈

Cảm thấy yêu nàng hơn. Lo cho mình từng tí một. Thuốc thang, quần áo, đồ đạc, thức ăn cất vào balo, giày dép, quân tư trang.

Xong xuôi đầy đủ. Bảo nàng:

-Tối nay ở bệnh viện đừng về nha, anh không muốn em về đâu, buồn lắm sáng mai là anh đi rồi.

Vừa nói mặt hai đứa đều xị xuống 😔

-Em tối nay đổi lịch trực là được mà.

Thời gian trôi nhanh như cầm cái đồng hồ rồi vặn kim. Cả tối chỉ nói được câu:

-Hứa nhớ đợi anh về đấy nhé...

-Em không hứa mà em sẽ làm...

....

-Chán quá mai lại không gặp em nhiều nữa...

-Thì không được chán chứ sao...

....

-Anh yêu em nhiều lắm hâm đơ ơi.

-Em cũng yêu anh nhiều lắm.

Cả hai ngồi trên giường bệnh không ngủ, cũng không thức, chỉ đơn giản là nhìn nhau rồi cười tủm. Ôm chặt lấy nhau mà ngủ từ lúc nào không hay. Quay người nằm lăn lộn các kiểu.

Beep...beep....beep. Con 1200 kêu báo thức rồi.

Sáng dậy đéo hiểu sao hai tay trong áo nàng.....

Lật đật 2 đứa vệ sinh đánh răng rửa mặt.

Mình mặc áo sơ mi xắn tay, nàng kéo tay áo xuống, lại xắn lên, nhưng theo cách khác, đúng cách xắn tay này vừa xuông vừa đẹp.

-Em chỉ xắn tay áo cho chồng em thôi đấy 😘

Nàng đưa mình ra bến. Nàng ngồi sau thi thoảng tay lại siết chặt vào bụng, thấy áo sơ mi ướt là biết có vấn đề rồi, nhưng thôi để nàng tự nhiên. Suýt không cầm được nước mắt theo. Mặt hai đứa cứ đần ra. Chả muốn rời nhau tẹo nào. Xe bus đến nơi. Lên xe bus mà cứ ngoái lại nhìn mãi đến khi không thấy bóng dáng nàng ở cái kính sau nữa thì thôi. Buồn quá. Nhắn tin vào sđt nàng.

"Anh lúc nào cũng bên cạnh em, chỉ cần nhắm mắt lại vài giây là mình ở cạnh nhau. "

Ngủ 1 giấc trên xe bus,mở mắt ra thì đã thấy con đường đá dăm dẫn vào đơn vị đây rồi, nhanh vãi vậy, xuống xe gọi điện cho ông anh Taxi xem sao, nhờ ông ý đón.

"Thuê bao....thuê bao....lại thuê bao"

Má ông này chơi lầy, cho số fake rồi, cầm cái Các vi zít gọi công ty taxi ông ý cho xe đón mình vậy. 15 phút sau có xe chạy đến. Ớ đúng biển số xe hôm ông ý đón mình đây rồi.

-Chờ lâu chưa em ơi...

Cái kính xe kéo xuống. Không phải ông ấy? WTF ông ấy đâu rồi nhỉ? Hay nghỉ làm rồi.

-Anh ơi chủ xe này đâu sao anh lại chạy xe này hả anh?

-Tên điên đó à? Nghỉ được chục ngày rồi em....

-Điên? Nghỉ?? Sao nghỉ hả anh?

-Bỏ đồ lên xe rồi lên đi em ơi,lát anh kể cho nghe, đm ông em câu giờ quá....😑