10 rưỡi sáng, Diệp Chi Châu từ trong chăn bò ra ngoài, thần sắc uể oải, hơi thở mong manh: "Thông Thiên, cho tao cục kẹo."
Thông Thiên ghét bỏ động động lỗ tai giả, "cùm cụp" mở mặt kính lộ ra viên thuốc màu cam: [Không phải kẹo, là An Thần hoàn.]
"Được được, là An Thần hoàn." Cậu phụ hoạ qua loa, cầm lấy An Thần hoàn ăn, nhắm mắt chậm rãi thở, rốt cuộc cũng thoát khỏi di chứng say rượu, đầu óc thanh tỉnh, mơ mơ hồ hồ chọc chọc trán mình, lơ ngơ: "Chỗ này của tao sao lại sưng lên?"
Thông Thiên tri kỉ trả lời vấn đề ngu ngốc của cậu: [Đυ.ng phải.]
Ký ức mơ mơ hồ hồ trong đầu dần quay lại. Hương bạc hà dịu nhẹ, ôm ấp mạnh mẽ ấm áp, giọng nam trầm thấp đôn hậu... Cậu dùng lực ấn ấn nơi bị đυ.ng sưng, trong nháy mắt ý tưởng gì cũng bị cơn đau chặn đến biến mất, nước mắt đảo quanh điên cuồng đâm đâm hệ thống: "Mau mau mau, cho tao thuốc thoa đi, đầu đau phát choáng rồi."
[Hệ thống cũng không phải là vạn năng.]
"Mày không phải là bán thuốc chuyên nghiệp sao?"
Hệ thống im như thóc.
Hỗ động ấm áp (...) bị tiếng điện thoại đột ngột đánh vỡ, cậu vò mặt lau sạch nước mắt sinh lý vì bị đau, móc điện thoại dưới gối ra, không nhìn liền mở máy tiếp: "Này, ai đấy?"
"Tiểu Thành!" Lý Hạo gào lên như tiếng gϊếŧ heo trong điện thoại, bùm bùm nổ một tràn bên tai cậu: "Cậu ngàn vạn lần phải tỉnh táo nha, anh đây lập tức tìm người khống chế dư luận trên weibo, cậu nhất định phải bình tĩnh."
"Cần phải tỉnh táo là anh mới đúng." Cậu đưa điện thoại ra xa khỏi lỗ tai, móc móc một cái: "Weibo làm sao? Là Đặng Quân nói em theo đuổi không buông với Trương Hân Nhiên sao? Hay là mợ của em lộ mặt mắng em?"
Lý Hạo bên kia thở dốc, tiếng nói lần nữa nâng cao lên: "Cậu biết?"
Đương nhiên biết, mọi thứ trên đó đều là do cậu thúc đẩy chứ đâu!
Làm yên lòng Lý Hạo xong, cậu lười biếng duỗi người rời giường, đơn giản rửa mặt giải quyết cơm trưa, bắt đầu nhìn máy tính, săn sóc trận chiến trên mạng.
Lực lượng fan vô cùng cường đại, cậu tung ảnh chụp lúc hơn 9 giờ, không tới 11 giờ đám fan liền tin tưởng bản thân bị lừa gạt, vô cùng giận dữ men theo mấy cái liên hệ của mấy nick nhỏ tung yêu sách, tìm về được nick nhỏ của Đặng Quân, sau đó thông qua nick nhỏ tìm được nick chính, khϊếp sợ kinh động một trận liền tức tối mắng mỏ.
Đặng Quân làm người khí lượng hẹp, tính khí táo bạo, chỉ nhịn không tới nửa tiếng liền cùng fan hung hăng cãi lên. Hắn ta còn chưa có ký kết với công ty nào, hành vi không có ai ràng buộc, sau khi nổi lên liền bị người thổi phồng có chút lâng lâng, nói chuyện liền không chú ý hình tượng, nghĩ đến cái gì liền nói cái đấy, bất tri bất giác liền đem đố kị và phản cảm đối với Diêu Thành đồng thời sự ái mộ đối với Trương Hân Nhiên toàn bộ thổ lộ ra.
Một đống fan sợ ngây người, hai nam tranh một nữ, thứ tình tay ba này kéo dài từ trong phim ra đến ngoài đời luôn! Chỉ có điều, nam phụ ôn nhu thâm tình trong phim, ở ngoài đời thực hoá ra lại là kẻ đố kị xấu xí, là tiểu nhân thích đâm chọc sau lưng người ta.
Hình tượng lật đổ quá mạnh, chúng fan biểu thị cần phải được yên yên lặng lặng.
Yên tĩnh rồi, fan lập tức kích động cả lên. Đặng Quân tuy rằng rất ngu, vô cùng khiến người chán ghét, nhưng hắn ta lại tuôn ra một tin tức lớn, đó chính là Diêu Thành đúng thật là yêu Trương Hân Nhiên, trước đó còn từng theo đuổi cô ta. Scandal trước đó cũng không hoàn toàn là giả!
Một bộ phận fan biểu thị kinh hỉ lan truyền mọi chỗ, phần lớn fan cảm thấy vô cùng vi diệu, một số ít fan cảm thấy tâm hồn mong manh của mình bị phá huỷ, trong lòng gào khóc đau đớn.
Đặng Quân chán ghét nhất chính là thấy tên của Trương Hân Nhiên đặt cạnh tên của Diêu Thành, lại thấy fan mù quáng kích động như vậy, không nhịn được liền dội một chậu nước lạnh xuống: "Diêu Thành thân ái của mấy người cũng chỉ là đơn phương thôi, Hân Nhiên từ chối hắn nhiều lần, hắn còn không biết xấu hổ dính lấy, đặc biệt buồn nôn, Hân Nhiên thấy hắn còn vô cùng phiền phức."
Một chậu nước lạnh này, lạnh đến xuyên tim, tim bị xuyên một lúc vài nhát.
Một số fan phấn khởi liên tiếp chia sẻ, phần nhỏ fan cảm thấy vô cùng kinh ngạc, cảm thấy nhìn được ánh sáng rạng đông le lói, mà phần lớn fan lại bình tĩnh lại, trong lòng cười ha hả một tiếng, tắm rửa đi ngủ. Nước bẩn trên đầu Diêu Thành còn chưa rõ thật giả, Đặng Quân nói cũng không có chứng cứ gì, bọn họ trên này nói nhăng xé quậy cũng chỉ là lãng phí cuộc sống. Muốn tẩy trắng hay yêu sách gì đó, xin cầm tới chứng cứ đi!
8 giờ sáng đúng, chứng cứ đến, một phần phỏng vấn mợ của Diêu Thành đột nhiên xuất hiện. Trong cuộc phỏng vấn, người mợ này lên án mạnh mẽ Diêu Thành sau khi nổi danh, có tiền liền không quản đến thân nhân, hành vi vô ơn trắng trợn. Mắng xong còn không đã nghiền, bà ta còn nói một đống lớn thói xấu của Diêu Thành từ nhỏ đến lớn, nào là trốn học, đánh nhau, đánh cả
thầy giáo, hút thuốc, xăm hình lăn lộn như lưu manh, 16 tuổi đã yêu sớm, 18 tuổi đi quấy rầy con gái nhà người ta bị người lớn tìm đến tận cửa đánh, thi đại học đậu xong liền rời nhà trốn đi, đại học học được một nửa thì bỏ học, quả thực là việc xấu loang lổ, không hề biết hối lỗi. Cuối cùng, bà ta còn giả mù sa mưa hướng Trương Hân Nhiên xin lỗi này nọ, nói là nhà mình không biết dạy dỗ con cháu đi quấy rầy cô ta, kính xin cô ta đại nhân đại lượng không đi tính toán.
Chờ Lý Hạo tỉnh ngủ, phát hiện trên weibo không đúng liền gọi điện thoại tới, dư luận đã hướng về phía càng ngày càng không thể khống chế. Các loại bạn học, bạn thân, bạn gái cũ của Diêu Thành ở trên mạng không ngừng nhảy nhót, yêu sách liên tục, Diêu Thành vừa mới có chút xu hướng tẩy trắng lại lập tức đen sì.
Diệp Chi Châu ngáp một cái, hết sức hài lòng với kết quả hiện tại, động động ngón tay, đem chứng cứ sớm chuẩn bị từng cái từng cái một tung lên mạng. Xác định tốt thời gian, chỉ chờ thời cơ thích hợp, vở kịch lớn đặc sắc liền muốn nghịch tập.
Mở tư liệu hệ thống tính toán một chút, nữ chủ hẳn là ở mấy ngày này đi ký hợp đồng với Mộ Thiên, cậu lấy điện thoại ra hack vào điện thoại của Lý Hạo, chuẩn bị dùng một chút quan hệ đem bản thân cậu cũng nhét vào Mộ Thiên. Đã chăm sóc hắn ta lâu như vậy, đây chính là lúc phải hồi báo!
Không chờ cậu đem điện thoại thoát hẳn, một số lạ đột ngột gọi đến.
Cậu mới đổi số không lâu, người biết đến số này cũng không nhiều, đột nhiên có số lạ gọi tới... Trong lòng có chút suy đoán, cậu sờ sờ cằm, hắng giọng nghe: "Alo, ai đấy?"
Người nói chuyện bên kia rất êm tai, thái độ cũng ân cần, chỉ có điều người kia nói là...
"Mộ Thiên?" Thế mà không phải là công ty Tinh Hà mà Diêu Thành trước kia từng ký hợp đồng? Cậu hơi hơi kinh ngạc, xác nhận lại lần nữa: "Các người muốn ký hợp đồng với tôi?"
Hướng Thanh Hiếu liếc mắt nhìn Âu Dương Thuần phía đối diện rũ mắt không biết đang nghĩ cái gì, giộng điệu nghiêm túc hơn: "Không phải chúng tôi muốn ký với cậu, mà là ông chủ chúng tôi muốn."
Chẳng hiểu người kia cứ nhấn mạnh hai chữ ông chủ là có ý gì, Diệp Chi Châu hiện tại chỉ cảm thấy buồn ngủ gặp đúng chiếu manh, chó ngáp phải ruồi mà sung sướиɠ đáp: "Được a, tôi ký cùng mấy người. Chúng ta lúc nào thì gặp mặt?" Đúng là ông trời có mắt! Lúc hiện tại cả người cậu đều là nước đen bẩn, Mộ Thiên thế mà chịu ký cùng cậu, đúng là kì tích! Niềm vui bất ngờ lớn lao! Rất cảm ơn ông chủ mắt sáng nhìn châu ngọc kia đó!
Nhận được câu trả lời khẳng định, Hướng Thanh Hiếu cảm thấy áp lực trên người nhỏ đi một chút, liền đề nghị: "Thời gian là 2 giờ chiều nay thế nào? Chúng ta có thể phái xe tới đón cậu." Nhị gia đã duy trì áp suất thấp cả trưa rồi, y cũng không dám tiếp tục trì hoãn.
"Không thành vấn đề!" Diệp Chi Châu cũng sợ thịt lên đến miệng rồi còn rơi, lập tức đáp ngay: "Cũng không cần đến đón, chỗ tôi ở cách Mộ Thiên cũng không xa, đi lại thuận tiện, sẽ không làm phiền ai cả."
Điện thoại xong rồi, Hướng Thanh Hiếu nhìn về phía Âu Dương Thuần: "Nhị gia, thời gian đã hẹn rồi, có muốn gọi Hà Chấn Hành lên không? Mặt khác, hợp đồng nghệ sĩ muốn ký kết đặt ở đẳng cấp nào?" Đãi ngộ nhất định là cao cấp nhất, còn thời gian, là 10 năm dài nhất hay là 1 năm linh hoạt?
"Không cần." Âu Dương Thuần cuối cùng cũng từ trạng thái yên tĩnh tỉnh lại, sờ sờ Phật châu trên cổ tay vài lần, nhàn nhạt nói: "Không ký hợp đồng nghệ sĩ, đổi thành trợ lý."
"Trợ lý?"
"Chỉ cho phép hợp đồng trợ lý." Hắn híp mắt lại, giống như nghĩ đến cái gì đó, ngữ khí chậm xuống: "Trợ lý của tôi."
2 giờ chiều, Diệp Chi Châu đúng giờ bước vào cửa lớn hoa lệ của Mộ Thiên, sau đó rất không khéo là cùng Trương Hân Nhiên đứng trong một thang máy.
"Anh làm sao lại tới đây?" Nữ chủ sau khi sống lại luôn thành thục bình tĩnh hiếm khi thấy có lúc giống như một thiếu nữ 18 tuổi thực thụ, nhìn Diệp Chi Châu trong mắt chứa đầy không tin tưởng. Cô ta từ sớm đã lên weibo xem chuyện hài, mặc dù có nhiều chuyện vượt ra khỏi kế hoạch của cô ta, mà Diêu Thành bây giờ có chút nhân khí nhưng hiện tại nước bẩn đầy đầu như vậy, đáng lý ra phải ở nhà lo lắng đến sứt đầu mẻ trán mới đúng, làm sao lại xuất hiện ở đây được?
Diệp Chi Châu cũng không nghĩ tới đυ.ng trúng nữ chủ ở ngay chỗ này, trong đầu nghĩ một chút liền biết đối phương tới cũng là để ký hợp đồng, trên môi nở một nụ cười hoàn mỹ, hỏi ngược lại: "Vậy Hân Nhiên như thế nào lại ở đây?"
Trương Hân Nhiên rất nhanh liền thu lại tâm tình vui vẻ, cô ta nâng mắt nhìn cậu nghiên cứu một chút, không hiểu cậu lúc này thân thiết hào phóng là giả bộ hay là do hảo cảm trong lòng. Cô hơi ngẩng cằm lên, nhẹ nhàng trả lời: "Em tới là ký hợp đồng."
Sau khi sống lại, nữ chủ đối với Diêu Thành vẫn luôn dùng dáng vẻ cao ngạo lãnh đạm thế này, nhưng Diệp Chi Châu không để ý lắm, chậm rãi nói: "Thật là trùng hợp, anh cũng tới để ký hợp đồng."
Trương Hân Nhiên vẻ mặt cao ngạo lập tức cứng đờ, lông mày nhướng lên: "Anh sao lại..."
Thang máy "leng keng" một tiếng dừng lại, từ từ mở ra, đánh gãy câu nói của cô ta.
Nhớ đến mục đích khi tới Mộ Thiên, cô ta sửa lại biểu tình và dáng vẻ, chuẩn bị dùng hình tượng hoàn mỹ nhất mở ra hành trình mới của mình tại Mộ Thiên. Còn Diêu Thành, một diễn viên không lâu nữa liền lập tức bị phế bỏ, cũng không cần phải chú ý đến.
Khiến hai người không nghĩ đến là, bên ngoài thang máy lại có người tới nghênh tiếp bọn họ.
"Hoan nghênh đến với Mộ Thiên!" Hà Chấn Hành tiến lên bắt tay cùng hai người, trên mặt mang theo ý cười thân cận khiến người ta không tự chủ được thả lỏng: "Tôi là Hà Chấn Hành, đại diện của Mộ Thiên." Nói rồi liền giới thiệu người phụ nữ trung niên có chút nghiêm túc bên cạnh: "Đây là Triệu Bình. Hợp đồng của hai người là do hai chúng tôi phụ trách đàm luận."
Hà Chấn Hành, người đại diện kim bài của Mộ Thiên, có thủ đoạn giao thiệp cao minh, phương pháp bồi dưỡng nghệ sĩ cũng tuyệt vời. Người này tự mình tiến lên tiếp đón nữ chủ, hẳn là trước đó từng cùng nữ chủ có tiếp xúc. Trong lòng nghĩ là thế, tầm mắt Diệp Chi Châu lại vòng qua Hà Chấn Hành và nữ chủ, nhìn đến Triệu Bình vẫn luôn trầm mặc. Hà Chấn Hành cùng nữ chủ bắt đầu bàn chuyện, kia hợp đồng của mình chắc là phải ký cùng người phụ nữ thoạt nhìn khá nghiêm túc này, chỉ có điều trong nội dung vở kịch hình như không có người đại diện nào gọi Triệu Bình a! Chẳng lẽ độ tồn tại của đối phương quá yếu nên không được nhắc tới?
Nhận thấy cậu đánh giá mình, Triệu Bình hướng cậu gật đầu, bước vào thang máy ấn nút.
"Đi lên sao?" Cậu bước vội vào trong.
Triệu Bình gật đầu, chờ thang máy đóng lại rồi mới mở miệng: "Chúng ta lên trên bàn chuyện."
Cậu đứng trong thang máy, lòng hơi nghi hoặc. Tầng cao nhất... Đó không phải là văn phòng tổng tài sao? Chỉ là ký một hợp đồng nghệ sĩ, sao lại phải tới nơi đó, mà nữ chủ lại không cần đi?
Dưới lầu, Trương Hân Nhiên chú ý đến hai người rời đi, làm bộ hiếu kì hỏi: "Bọn họ sao lại đi rồi, không ký hợp đồng sao?"
"Dĩ nhiên là không phải." Hà Chấn Hành cười vung tay, không nói gì nhiều, chỉ hàm hồ: "Đứa bé kia không ký cùng loại hợp đồng với cô, cấp trên cần phải nhìn qua, nên nhất thiết phải đi một chuyến."
Trong mắt cô ta loé lên một tia sáng, nở nụ cười: "Há, ký hợp đồng không giống nhau!" Cũng phải, Diêu Thành hiện tại danh tiếng như thế, dựa vào cái gì mà ký giống như cô ta chứ?
.........