Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)

Chương 30

Chương 30: Sự khó xử khi giải độc
Đường Phong rất hiếu kỳ và mong chờ những thần thông ẩn trong Vô Thường Quyết.

Bạch Tiểu Lại đợi nửa tháng trong lòng đã sớm nóng như có lửa đốt, nếu không phải Đường Phong thỉnh thoảng lại chọc giận nàng, dám chắc là nàng mỗi giây mỗi khắc đều nghĩ đến chuyện tu vi của mình, một Thiên giai cường giả, đột nhiên lại biến thành một phế nhân, loại đả kích này cũng giống như đả kích Đường Phong gặp phải ở kiếp trước, loại tư vị này không phải ai cũng chịu được.

Sáng hôm nay Bạch Tiểu Lại đã được Đường Phong báo trước, cho nên cũng đã sớm chuẩn bị tốt.

Đêm khuya thanh vắng, trong phòng của Đường Phong, hai người khoanh chân ngồi trên giường, mặt đối mặt, khoảng cách không tới nửa thước. Nhìn ra được Bạch Tiểu Lại vừa tắm rửa xong, mái tóc đen nhánh vẫn còn ẩm ướt, tùy ý phi tán bên vai, eo thon nhỏ nhắn không chịu nổi, trên người tỏa ra một mùi hương nhàn nhạt, loại mùi hương này không phải mùi son phấn mà là mùi hương cơ thể tự nhiên của Bạch Tiểu Lại. Không quá nồng, hít vào liền khiến người khác cảm thấy thư thái tâm thần.

- Thả lỏng đi.

Đường Phong liếc nhẹ Bạch Tiểu Lại đang dùng đôi mắt vô cùng cảnh giác nhìn mình chằm chằm, không khỏi cảm thấy buồn cười.

- Cô nên biết ta không phải sắc lang gì cả, bằng không đêm đó....

- không được nói!

Bạch Tiểu Lại quát một tiếng.

- Được rồi, không nói thì không nói.

Đường Phong gật gật đầu.

- Có muốn ta kể chuyện cười cho cô nghe để dễ thư giãn hay không?

Bạch Tiểu Lại lạnh lùng nhìn Đường Phong, gương mặt vẫn lạnh lùng như trước, thanh âm giống như gió lạnh trên băng son thổi tới:

- Đừng nói những thứ vô bổ, rốt cuộc phải làm gì!

Đợi suốt nửa tháng chỉ vì chút hy vọng này mà thôi. Nếu tên đáng ghét trước mặt này dám gạt mình, Bạch Tiểu Lại quyết định sẽ dùng phương thức tàn khốc nhất tra tấn hắn đến chết!

- Tu vi của cô tuy rằng đã mất hết, nhưng căn cơ của cô vẫn còn lại.

Đường Phong cũng không tiếp tục cợt nhà nữa, trực tiếp tiến vào thẳng chủ đề.

- Ta tin là nửa tháng qua cô cũng tự dùng nội thị nhìn qua, Cương Tâm trong người của cô bị một khối năng lượng màu đen rất lớn bao lấy, cắt đứt sự liên kết giữa Cương Tâm của cô với bên ngoài, đây chính là nguyên nhân vì sao một thân cương khí của cô toàn bộ đều biến mất.

Bạch Tiểu Lại gật gật đầu, nàng biết những gì Đường Phong nói đều là thật.

Bạch Tiểu Lại nghĩ một hồi, vẻ mặt liền chấn động:

- Sao ngươi lại biết rõ như vậy?

-Hả?

Đường Phong ngẩn người, mở miệng nói:

- Tối hôm đó ta đã tự mình nhìn qua rồi.

Ánh mắt của Bạch Tiểu Lại trong nháy mắt gắt gao dán chặt lên mặt Đường Phong, trong mắt đầy vẻ rung động, ngữ khí có chút không xác định hỏi:

- Ý ngươi là hôm đó ngươi dùng tâm thần nội thị nhìn qua tình hình Cương Tâm của ta?

- Đúng vậy, có vấn đề gì sao?

Đường Phong cực kỳ nghi hoặc, hắn không rõ Bạch Tiểu Lại lại lên cơn thần kinh gì.

Trên mặt Bạch Tiểu Lại đột nhiên hiện ra một màn đỏ ửng, cúi thấp đầu, ánh mắt mơ hồ bất định nói:

- Tối hôm đó ngươi mới chỉ là Luyện Cương nhất phẩm. Phàm là người tu luyện, chỉ sau khi trong cơ thể xuất hiện Cương Tâm mới có thể sinh ra tâm thần nội thị, nhìn thấu tình trạng bên trong cơ thể. Nói cách khác, tối hôm đó ngươi cũng đã có Cương Tâm đúng không?

Còn có cách nói này sao? Đường Phong cũng là lần đầu nghe được, vội ôm quyền nói:

- Xin thụ giáo. Bất quá... .Chuyện này thì liên quan gì đến việc cô đỏ mặt?

Bạch Tiểu Lại quýnh quáng, đầu càng cúi thấp hơn, ngữ khí yếu ớt nói:

- ngươi nói tiếp đi.

Thẳng tới lúc này đây Bạch Tiểu Lại rốt cục cũng hiểu được tại sao tốc độ tu luyện của nam nhân này lại nhanh như vậy! Luyện Cương nhất phẩm đã có Cương Tâm, nhìn khắp cả Thiên Cương đại lục, những người có tư chất thế này chỉ đếm được trên đầu ngón tay. những người này đều trở thành truyền thuyết, mấy mươi năm. thậm chí mấy trăm năm cũng không hiện thân một lần.

Bản thân Bạch Tiểu Lại thiên phú hơn người, Luyện Cương nhị phẩm đã có Cương Tâm. tuổi không lớn cũng đã tấn chức thành Thiên giai trung phẩm. Nhưng phần tư chất vẫn khiến nàng lấy làm kiêu ngạo này, so với nam nhân trước mặt nào có là cái gì.

Hiếm khi thấy được Bạch Tiểu Lại xấu hổ như thế, Đường Phong tuy rằng nghi hoặc, nhưng vẫn nói tiếp:

- Cho nên, nếu muốn giải độc, phương pháp thứ nhất là dùng dược vật trung hòa thứ năng lượng đang bao bọc bên ngoài Cương Tâm. Nhưng mà mấy loại dược vật này chúng ta đều không có. Cho nên chỉ có thể dùng loại phương pháp thứ hai.

Tâm tình Bạch của Tiểu Lại lúc này đây cũng đã ổn định lại, chỉ là hai má vẫn còn ửng hồng, nhưng vẫn ngẩng đầu nhìn Đường Phong, cần thận nghe hắn nói.

- Đó chính là dời đi! Đem những năng lượng màu đen bên ngoài Cương Tâm chuyển tới trong cơ thể ta!

Đường Phong nói chắc nịch, đây là phương pháp hôm đó hắn phải thí nghiệm hơn nửa đêm mới ra được.

- Dời đi?

Đôi mi thanh tú của Bạch Tiểu Lại nhíu lại.

- Yên thảo chi độc, đối với cương khí mà nói thì chính là khắc tinh lớn nhất. Nếu chuyển vào trong người ngươi, ngươi cũng không trúng độc sao?

- Cô không cần lo lắng, một khi ta đã nói ra phương pháp này thì đương nhiên là ta không sợ độc tố của Yên thảo chi độc rồi.

Đường Phong cũng không rõ lắm. theo lý mà nói, Yên thảo chi độc quả thật chính là khắc tinh của cương khí, nhưng cương khí trong cơ thể mình lại không bị ảnh hưởng gì, lẽ nào là nói năng lượng mình tu luyện được không phải là cương khí? Vô Thường Quyết dù sao cũng không phải thứ thuộc về thế giới này, nếu nói năng lượng có được nhờ tu luyện Vô Thường Quyết không phải cương khí, thì cũng rất có thể.

- ngươi thật sự chắc chắn là không ảnh hưởng tới mình chứ?

Bạch Tiểu Lại hỏi :

- Ta không muốn vì mình mà liên lụy tới người khác.

Một kỳ tài mới Luyện Cương nhất phẩm đã có cương tâm. nếu vì trúng độc mà hủy đi tiền đồ của hắn thì rất đáng tiếc.

- Ta sẽ không đem chính mình ra đùa giỡn. những chuyện không nắm chắc ta sẽ không làm. mau đưa tay ra.

Phong đặt hai tay lên đầu gối rồi nói.

Bạch Tiểu Lại lưỡng lự một chút, sau đó duỗi tay ngọc của mình ra. nhẹ nhàng đặt vào lòng bàn tay của Đường Phong.

Khoảng khắc da thịt chạm vào nhau. Đường Phong rõ ràng cảm nhận được Bạch Tiểu Lại có chút run rẩy.

Đôi tay nhỏ bé này chỉ lớn bằng một nửa tay Đường Phong, thoạt nhìn trắng nòn như ngọc, nhỏ nhắn đáng yêu. khiến người khác yêu thích. Đường Phong lấy việc công làm việc tư, nhẹ nhàng cầm lấy đôi bàn tay mềm mại này. Trong nháy mắt. cả người Đường Phong giống như bị điện giật, sảng khoái không thôi. Hai tay Bạch Tiểu Lại mềm mại như đậu hủ mới ra lò, trơn mịn bóng loáng, làm cho người khác không nhịn được muốn vuốt ve vài cái, Đường Phong khó khăn lắm mới khắc chế được rung động trong lòng.

Bạch Tiểu Lại hiện tại cũng khẩn trương không kém. lúc Đường Phong vừa cầm lấy tay nàng, cả người nàng liền căng thẳng, thân thể có chút cứng ngắc, nàng lớn như vậy cũng chưa từng thân cận với nam nhân nào như thế, hơn nữa nam nhân này còn nhỏ tuổi hơn nàng không ít. nhưng đôi tay kia cũng rất lớn. rất ấm áp, đưa mắt nhìn kỹ một chút. Bạch Tiểu Lại liền phát hiện tay của nam nhân này vô luận là màu da hay là độ láng mịn. cư nhiên so với mình cũng không khác nhau là mấy.

Đây... mà là tay của nam nhân sao?

Hắn nhất định là nữ nhi đầu thai nhầm chỗ! Bạch Tiểu Lại có chút ác độc phỏng đoán. Nghĩ như thế, tinh thần rối rắm và thân thể cứng ngắc cũng chậm rãi thả lỏng rất nhiều.

- Ta bắt đầu đây.

Đường Phong thu liễm tâm thần, hai mắt nhắm lại, vận khởi lên một thân cương khí, xuyên thấu qua huyệt Lao cung trên tay trái Bạch Tiểu Lại mà tiến vào trong cơ thể của nàng, tâm thần cũng theo đó cùng tiến vào.