Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)

Chương 29

Chương 29: Phương pháp giải độc
Lâm Nhược Diên có chút khó xử nói:

- Nhưng đây ... là nơi Phong Nhi ở. Nếu để Bạch sư muội ở đây thì....

- Vừa đúng lúc. Ta thấy hắn cũng không tệ, trong Thiên Tú hẳn là không có công pháp tu luyện thích hợp với nam nhân. Ta ở đây vừa hay có thể chỉ điểm cho hắn tu luyện, nhân tiện để hắn đưa ta du ngoạn cảnh đẹp của Thiên Tú.

Lâm Nhược Diên nghe vậy liền đại hỉ, nàng không phải sợ Đường Phong không tiện, mà là sợ Bạch Tiểu Lại không tiện, hiện tại đối phương đã không lo lắng thì mình cần gì phải ngại nữa? Nếu để Phong Nhi nhân cơ hội này bái Bạch Tiểu Lại làm sư phụ, thì việc tiến vào Bạch Đế thành ngày sau là chuyện chắc như đinh đóng cột.

nghĩ đến đây, Lâm Nhược Diên liền nói:

- Một khi Bạch sư muội đã thích thì cứ quyết định như vậy đi. Chỉ có điều Phong Nhi nghịch ngợm thành tính, nếu chọc giận bạch sư muội thì muội cũng đừng nương tay, xem như thay ta dạy bảo đứa nhỏ này một chút.

- Đó là đương nhiên... .Sẽ không thủ hạ lưu tình!

Bạch Tiểu Lại cười lạnh, thầm nghĩ xú tiểu tử, ngươi rốt cuộc cũng lọt vào tay ta.

Mộng Nhi và Bảo Nhi đều là người thông minh, nghe đến đó tự nhiên biết mình nên làm gì, vội nói:

- Chúng nô tỳ giúp Bạch sư thúc chuẩn bị một gian phòng.

- Bạch sư tỷ bận việc thì cứ đi trước, ta dạo một vòng xung quanh trước đã.

Bạch Tiểu Lại nói.

- Ân, có chuyện gì cần cứ sai bảo Phong Nhi và hai nha đầu kia giúp muội làm, ta vẫn còn vài việc cần làm, thứ lỗi không thể tiếp tục phụng bồi.

Lâm Nhược Diên nói xong liền đi tìm Đường Phong, cẩn thận dặn dò hắn nhất định phải hầu hạ vị Bạch sư thúc này thật tốt, nếu để mình biết được hắn có cử chỉ không thỏa đáng gì nhất định sẽ lột da của hắn.

Đường Phong đau khổ nhất nhất nhận lời, trong lòng thầm nghĩ, đợi lát nữa nhất định làm cho nữ nhân kia đẹp mặt.

Đợi Lâm Nhược Diên đi rồi, Đường Phong mới trở lại đại viện, Bạch Tiểu Lại ung dung ngồi ngay ngắn trên ghế thái sư, chẳng buồn liếc mắt nhìn hắn một cái, chỉ lo nhấm nháp trà thơm trên tay.

Đường Phong cũng không nói câu nào, im lặng nhìn Bạch Tiểu Lại, sau đó chậm rãi vòng quanh nàng ta mấy vòng, Bạch Tiểu Lại khí định thần nhàn, mặc kệ không hỏi.

Đến lúc Đường Phong vòng hơn mười vòng, Bạch Tiểu Lại cũng không bình tĩnh được nữa, lông mi cong dài run nhẹ, khẽ cắn môi dưới, sóng mắt lưu chuyển không ngừng. Từ xưa tới giờ nàng vẫn chưa từng bị một người nam nhân nhìn chăm chú trong thời gian lâu như vậy.

Đường Phong cười lớn, ngồi xuống một cái ghế bên cạnh nói:

- Ta thật sự có chút tò mò về thân phận của cô. Ta vốn cũng không muốn hỏi, mọi người đều như bèo nước gặp nhau, cô cứu ta, ta cứu cô, đợi sau khi giúp cô giải độc xong thì cô có thể rời đi, nhưng hiện tại cô không có gì muốn giải thích với ta sao?

Bạch Tiểu Lại lúc này mới nghiêng người nhìn Đường Phong, trong mắt đầy ý trào phúng:

- Đã nghe nói tới Bạch Đế thành hay chưa?

- Chưa!

Đường Phong lắc đầu, chủ nhân trước của thân thể này chỉ quan tâm đến nữ hài của Thiên Tú, làm gì còn tâm trí để ý đến Bạch Đế thành nào đó.

- Lý Đường đế quốc có ba thế lực lớn, một thành một cung một sơn trang! Một thành, chính là Bạch Đế thành của ta, một cung, là Đại Tuyết cung, một sơn trang, là Thiên công sơn trang. Đây mới là ba thế lực lớn hàng đầu của Lý Đường đế quốc! Thiên Tú của các người chỉ có thể coi là nhị lưu. Mà ta, chính là muội muội của thành chủ Bạch Đế thành, ngươi nói xem ta tới Thiên Tú, các nàng có thể rất hoan nghênh hay không.

- Hóa ra là vậy.

Đường Phong gật gật đầu, hắn vẫn chưa hiểu rõ thế giới này lắm.

- Theo như cô nói, địa vị Bạch Đế thành trong ba thế lực này cũng không thấp đúng không?

Bạch Tiểu Lại đắc ý cười:

- Đương nhiên rồi, một thành một cung một sơn trang, trong ba thế lực này thì Bạch Đế thành của ta là lớn nhất, nhiều cao thủ nhất.

- Hiểu rồi.

Đường Phong búng tay một cái.

- Nói cách khác, nếu tối hôm đó ta không đánh cô ngất xỉu, nói không chừng sau này ta có thể tới Bạch Đế thành kiếm một chức vị kha khá, ngày sau vinh hoa phú quý hưởng không hết đúng không?

Vừa nghe Đường Phong nhắc lại chuyện đêm đó, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng của Bạch Tiểu Lại liền đỏ ửng xuống tận cổ, ngoài miệng lại hung tợn nói:

- ngươi còn dám nhắc lại chuyện đêm đó thì ta sẽ liều mạng với ngươi!

Chuyện đêm đó là sự sỉ nhục lớn nhất trong đời mình!

- Ha ha ....

Đường Phong da^ʍ tiện cười một tiếng,

- Cô hiện tại đã mất hết thực lực, ta không biết cô lấy gì để liều mạng với ta!

Nói xong Đường Phong liền nghiệm mặt:

- Ta muốn giúp cô giải độc là vì trước đó cô đã cứu ta một mạng, cô có thể coi chuyện này như một màn giao dịch công bằng, tới lúc đó hai ta chẳng ai nợ ai. Nhưng cô đừng tưởng rằng có thể dùng cô cô của ta tới để áp chế ta, một khi lão tử mất hứng thì đừng nói cô là muội muội của thành chủ Bạch Đế thành, cho dù là tỷ tỷ của cô tự mình tới ta cũng không giải! rõ rồi chứ?

Bạch Tiểu Lại nghiến răng, mắt hạnh trừng lớn, l*иg ngực căng tròn liên tục phập phồng, còn chưa có nam nhân nào dám xưng một tiếng lão tử trước mặt nàng, tên tiểu tử thối này nghĩ mình là ai chứ?

- ừm, hình dáng của cô đêm đó đẹp hơn bây giờ nhiều.

Đường Phong nói xong, không đợi Bạch Tiểu Lại kịp có phản ứng gì đã bỏ chạy.

Phổi của Bạch Tiểu Lại cũng sắp nổ tung. Bàn tay nhỏ run rẩy móc ra con búp bê vải kia từ trong tay áo, sau đó điên cuồng đâm mấy nhát. Hắn cho rằng mình muốn dùng cô cô của hắn để áp chế hắn sao? Mình cũng chỉ là muốn hắn đừng bắt nạt mình cả ngày, vốn tưởng rằng có cô cô của hắn ra mặt, thái độ của hắn đối với mình sẽ tốt hơn một chút, nhưng không ngĩ tới lại hoàn toàn tương phản.

Cầu cho gương mặt tuấn tú của ngươi bị đập cho nát bét, cả đời cũng không có nữ nhân nào thích ngươi!

Đường đường là muội muội của thành chủ Bạch Đế thành, Thiên giai cao thủ Bạch Tiểu Lại, suốt ba ngày nay không nói câu nào với Đường Phong, thậm chí ngay cả nhìn một cái cũng không, lúc ăn cơm cũng tránh trong phòng của mình, không muốn ngồi cùng bàn với tên xú nam nhân kia.

Đường Phong cũng không tiếp tục chọc tức nàng nữa, mấy hôm nay đã chọc đủ rồi, chỉ cần khiến nàng không có thời gian nghĩ đến chuyện tu vi của bản thân là Đường Phong đã đạt được mục đích rồi.

Nhưng vì Bạch Tiểu Lại đại giá Yên Liễu, khiến Đường Phong hưởng lợi không ít. Thiên Tú cao tầng thỉnh thoảng lại đưa đến vài loại sơn hào hải vị gì đó, Bạch Tiểu Lại không thích ăn mấy thứ này nên Đường Phong đều hưởng hết. Mười lăm tuổi là độ tuổi phát triển, hơn nữa ngày đêm tu luyện không ngừng như vậy, đương nhiên cần vài thứ tốt tới tẩm bổ.

Mấy hôm nay Đường Phong cũng phân phó Mộng Nhi và Bảo Nhi đến Tĩnh An thành tìm hiểu tin tức của Liễu gia, làm tốt bước chuẩn bị tiếp theo của mình.

Thành quả của nửa tháng khổ tu cũng rất khả quan. Đường Phong từ luyện Luyện Cương nhất phẩm đã lên đến Luyện Cương tứ phẩm đỉnh phong, tiến vào cấm khu Luyện Cương ngũ phẩm, chỉ thiếu một bước nữa là có thể tấn cấp.

Có thể đạt được thành tựu lớn như thế phải kể đến công lao của mười năm tu vi quỷ thần đã giúp Đường Phong đả thông kinh mạch, sự giúp đỡ của Vô Thường Quyết và Cương Tâm cũng là một trong những yếu tố quan trọng.

Bất quá điều khiến Đường Phong có chút thất vọng chính là Vô Thường Quyết của mình vẫn dừng lại ở tầng thứ nhất, chính là cương khí trong cơ thể đã nồng đậm hơn rất nhiều, cũng không biết phải tới Luyện Cương mấy phẩm mới có thể đột phá cảnh giới tầng thứ hai của Vô Thường Quyết...