Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi!

Chương 28

Vô vị ăn cơm trưa, Jung Yunho lừa tôi sao? Càng nghĩ càng không đúng!

“Ba ~!” Phẫn nộ vỗ bàn ăn, hai mắt bốc hỏa nhìn chằm chằm Jung Yunho đối diện đang bình tĩnh ăn cơm.

“….” Chẳng lẽ không có lực uy hϊếp sao?

”Này!” Thô lỗ đẩy đẩy bát cậu ta.

“Làm sao vậy? Không ăn à? Đây không chừng là bữa cơm cuối cùng a.”

“Cậu có phải đang lừa tôi không?!” Cậu lại lừa tôi! Cậu đến cùng là có ý đồ gì?!

“Lừa cậu làm gì? Lừa cậu thì tôi được tiền à?”

“Vậy sao họ còn chưa tới?”

“Cậu rất hi vọng bọn họ tới sao?”

Đúng vậy, sao tôi dường như lại rất hi vọng bọn họ tới nhỉ? Nhưng là bọn họ rốt cuộc là đến hay không đến a, giống hệt quả bom hẹn giờ đặt trong nhà vậy.

“Cộc cộc cộc!!! Cộc cộc cộc!!! Cộc cộc cộc!!!”

Đã xong, là ba tiếng gõ cửa theo tiêu chuẩn của ba! Tôi vội vàng chui xuống dưới bàn ăn, cẩn thận kéo tạ tay qua một bên, không tí nữa tiêu mất…

“Là muốn tôi mở cửa hay là chờ ba cậu phá cửa đi vào?” Thanh âm Jung Yunho từ phía trên truyền xuống, để cho ba đã già cả tự mình phá cửa có phải là có chút bất hiếu không? Không được! Kim Jaejoong tôi đường đường là một đứa con hiếu thảo không thể làm như vậy!

“Sao có thể để ba tôi phá?! Để ba cậu phá!” Một chiếc dép lê lập tức bay từ bên ngoài vào.

Tôi ra sức co, co rồi lại co, nhìn chân Jung Yunho ngày càng gần cửa, tôi cũng ngày càng chui sâu vào trong bàn.

“Két…” Cửa mở.

“Ai ôi!!!...” Tôi liền ngã ra.

Tôi thật không ngờ cái bàn cũng độc ác như vậy!

Xoa xoa mông đứng lên, ba mặt không biểu tình đi tới, ba bình thường luôn mỉm cười thản nhiên, cho nên, lúc mặt ông không biểu tình thì hoàn toàn khác người bình thường. Đã xong, căn cứ theo hiểu biết của tôi với ba, nếu như ba tức giận sẽ là cao giọng đến tận quãng tám! Nếu như ba rất tức giận, ngoại trừ cao giọng ra, đối phương cũng có thể thấy rõ mũi ba bốc khói! Nếu như ba phi thường tức giận, ngoại trừ hai việc trên còn có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ ba bộc lộ khả năng bạo lực, đối phương sẽ bị đánh rất thảm! Nếu như ba siêu cấp tức giận, ba sẽ nhìn như không chút biểu tình, kỳ thực núi lửa sắp bộc phát! Đúng hơn là một đống núi lửa đồng thời bộc phát! Lớn thế này, tôi cũng chỉ thấy vào đêm hôm còn đang học tiểu học, thấy lúc Jung thúc thúc theo ba về phòng, ba chỉ lẳng lặng ngồi yên trên giường, mặt chính là biểu lộ như vậy. Đương nhiên, kết quả của Jung thúc thúc phi thường thảm thiết, liên tục ba tháng vết thương trên mặt không khỏi, mức độ bị thương của thúc ấy còn nhiều hơn người đi lính!

“Ba… ba….” Run rẩy mãi mới phun ra được một câu như vậy.

“Con có gọi mẹ cũng vô dụng….” Ba rất có khí thế xách tôi lên, quay đầu nhìn Jung Yunho và Jung thúc thúc, hai người kia đơ người một giây, lập tức bôi mỡ lên chân đóng cửa chạy ra ngoài. Hai người sao có thể thấy chết mà không cứu như vậy ah!!!

“Jae Jae….” Thanh âm khiến cho người ta không khỏi rét run.

“Ba! Ba bình tĩnh đã! Kỳ thật mọi việc không phải như ba nghĩ đâu!” Ba trước tiên buông con ra được không? Hai chân cách mặt đất thực sự không thoải mái…

“Hừ!” Nhìn ra được, ba tuy tức giận nhưng vẫn đang đợi tôi giải thích đấy.

“Cái kia…” Tôi nắm góc áo: “Ba muốn biết cái gì?” Căn cứ theo hiểu biết của tôi, nếu không làm tốt, tôi liền vì nói bậy một lần mà hại chính mình.

“Hừ! Chuyện thuốc bột là như thế nào?! Con biết thuốc bột kia bao tiền không?!! Tuy tiền là của Jung thúc thúc, nhưng là! Sao con lại tự mình uống hết!!!” Ba đấm ngực dậm chân rống to, đương nhiên, tôi đấm ngực, ba chỉ phụ trách dậm chân mà thôi…

Đột nhiên một suy nghĩ lóe lên: “Ba! Kế hoạch vốn rất hoàn mỹ đấy! Nhưng là, dường như có người để lộ bí mật… Jung Yunho đổi vị trí hai cốc cho nhau, cứ như vậy, thân thể như hoa như ngọc của con liền bị Jung Yunho tàn phá… ô ô…. Ba! Ba phải làm chủ cho con!!!” Tôi ủy khuất ôm lấy cổ ba, bôi nước mắt nước mũi lên đó.

“Hừ! Không nghĩ tới ah! Hai người vậy mà đều nói dối ngu ngốc như vậy!....”

“Ai?” Tôi vội vàng ngừng sụt sịt cái mũi, buông ba ra.

“Ah… Không có chuyện gì, vừa rồi ba nói gì con cũng không nghe thấy, rõ chưa?” Eo bị nhéo một cái.

“Con cái gì cũng không nghe thấy… Gần đây có chút nghễnh ngãng…”

Ba vẫn còn hoài nghi tôi sao? Sao cứ xách tôi lên mãi thế!

“Uh… Thật sự như thế phải không?”

“Con thực sự không có nghe thấy gì hết ah!!!!” Tôi hét to.

“Ba nói là việc có người để lộ bí mật! Tên ngốc! Con hét điếc hết tai ba rồi!”

“Đương, đương nhiên là thật ah!” Chột dạ không dám ngẩng đầu.

“Hừ! Nhất định là ba của Jung Yunho làm chuyện tốt! Tức chết ba rồi! Anh ta rõ ràng đã đồng ý để con mình làm thụ đền bù cho ba!!”

“….” Tôi vẫn không nghe thấy gì hết…

Ba rốt cuộc buông tôi ra, đi qua đi lại phòng, không biết đang suy nghĩ gì.

“Ba?” Cẩn thận nhỏ giọng hỏi thăm.

“Đừng làm phiền ba!”

“Dạ….”

Ngồi trên mặt đất chống cằm nhìn ba đi qua đi lại, thật buồn ngủ ah…

“Jae! Ba hỏi con.” Ba đột nhiên dừng bước.

“Ah, dạ? Huh…”

“Ba hỏi con.” Ba đi tới ngồi cạnh tôi, hai tay khoác lên vai tôi: “Con thích Jung Yunho không?!”

Thật sự là bất ngờ a, đầu óc của tôi lập tức nổ tung lên như bom nguyên tử.

“Nói ah! Đừng phát ngốc!”

“Ah? Cái này….” Ai nha, ba có thể uyển chuyển một chút không ah… Con, không phải rất ghét cậu ta sao…

“Cái nào?”

“Cái đó….” Ô ô…

“Được rồi, ba hỏi con, cậu ta có thích con không?!” Con làm sao biết ah…

“Thích a…” Nhìn biểu tình sắp sửa bộc phát của ba, tôi chỉ có thể nói như vậy, bất quá, Jung Yunho cậu rốt cuộc là có thích tôi hay không?