Hai hoàng tử tranh nhau săn bắn để lấy lòng Thượng Quan Uyển Nhi, còn cơ hội a dua với nàng, Thiên Hậu thấy Uyển Nhi chỉ tiếp nhận rồi đuổi họ đi.
Thượng Quan Uyển Nhi lại nghĩ hai hoàng tử thế nào lại muốn lấy lòng nàng, trên thân thể hỏa vẫn còn chưa nguôi. Huống hồ hiện tại Thiên Hậu như vậy rất hợp tác, nàng sao có thể không nắm lấy cơ hội ?
Võ Chiếu cùng Thượng Quan Uyển Nhi về đến Cam Lộ Điện. Thượng Quan Uyển Nhi tất nhiên là muốn hầu hạ Thiên Hậu tắm rửa thay quần áo, Võ Chiếu chỉ đỡ tay Thượng Quan Uyển Nhi không cho nàng lại tạo lửa trên người nàng.
"Uyển Nhi ta tự mình được rồi, nàng lên giường nằm nghỉ trước, hôm nay mệt mỏi cả ngày, lát nữa ta ra" Võ Chiếu ôn nhu nói, nàng tựa hồ cảm giác lời nói của mình có chút không ổn. Chính là Thượng Quan Uyển Nhi nghe xong giống như được uống mật ngọt, mặt đỏ không thôi, nghe lời ra ngoài.
Thiên Hậu muốn nàng nằm trên giường trước, Thiên Hậu cư nhiên muốn nàng đi nằm trên giường trước sao ?
Thượng Quan Uyển Nhi lòng càng muốn nóng lên, Rốt cuộc là do bệnh phát sốt chứ có cái gì đâu ? Vì sao thân thể mình lại càng nóng hơn ?
Nhớ tới lúc ở khu săn bắn. Thiên Hậu thế nào lại dung túng mình, để nàng chiếm hữu lấy môi, trằn trọc nghiền nát, như là đem những thứ tốt nhất kính dâng trước mặt nàng, Mà ngay cả cổ Thiên Hậu trắng bóng cũng bị nàng hôn khắp, xương quai xanh lồ lộ cốt hồ điệp cứ thế để nàng lấn lướt, một chút cũng không phản kháng.
Thiên Hậu chính là đem chính bản thân phóng thích trước mắt mình, nàng tuyệt đối không cảm thấy chuyện cỡi ngựa có chút khó chịu. mà ngay cả lúc xóc nảy cùng với lòng nàng là vô cùng giống nhau, đập liên hồi như muốn nhảy ra. Thượng Quan Uyển Nhi muốn làm cho Thiên Hậu biết lòng nàng vì Thiên Hậu mà mê đi, vì Thiên Hậu kịch liệt thoát ra.
Sư tử thông hung hăn dữ dằn, hiện giờ tuy lão không còn dũng mãnh như xưa, nhưng càng già càng dẻo dai. Thượng Quan Uyển Nhi cảm thấy tim của nàng vẫn còn đập liền hồi chưa thể dừng lại. Thiên Hậu sẽ lập tức đến đây, lòng của nàng cũng vì thế mừng rỡ không thôi.
Dù đã biết mọi chuyện đều phải che dấu đi, làm cho Thiên Hậu yêu mình, phụ bạc hai đứa con trai nàng, làm cho con gái của nàng oán hận mình ! mình đã báo được thù rồi ! Thượng Quan Uyển Nhi cố gắng đè nén những xao động bất an trong lòng. như vậy một lần lại một lần an ủi bản thân. Toàn bộ cũng vì báo thù ! Toàn bộ cũng chỉ vì báo thù ! Chỉ có làm chính mình có cảm giác thật sự thích Thiên Hậu mới có thể làm Thiên Hậu không chút nghi ngờ mình!
Rốt cuộc Thượng Quan Uyển Nhi muốn kiếm cớ , có lẽ ngay chính bản thân nàng cũng không hiểu rõ!
Thiên Hậu đúng lúc xuất hiện, Thiên Hậu còn chưa ở trong tầm mắt Thượng Quan Uyển Nhi nhưng nàng liền biết Thiên Hậu đang đến, bởi vì mùi hương độc nhất vô nhị ấy chỉ thuộc về Thiên Hậu.Những người khác không có, Thượng Quan Uyển Nhi liền cảm thấy hô hấp của mình bắt đầu trở nên nhanh hơn.
Nàng không biết phi tử lúc nhận lâm hạnh của hoàng thượng cảm giác ra sao, chính là hiện tại nàng cảm thấy giống như vậy! không yên bất an, muốn chống lại, sợ hãi và hưng phấn.
"Uyển Nhi còn chưa ngủ?" Võ Chiếu chậm rãi đi đến, một chút cũng không có chút bối rối, chính là tâm Thượng Quan Uyển Nhi bối rối không thôi.
"Thiên Hậu còn chưa ngủ, Uyển Nhi làm sao dám ngủ trước Thiên Hậu" Nàng không phải bảo ta trên giường chờ nàng sao, nàng không phải để ta chờ nàng trên giường sao. Thượng Quan Uyển Nhi trong lòng vô hạn oán niệm, chẳng lẽ Thiên Hậu lại tính "quên"
" Uyển Nhi thật sự rất thiện giải nhân ý" Võ Chiếu liếc mắt nhìn Thượng Quan Uyển Nhi một cái, thấy tóc nàng tán lạc trên giường phượng, hai cánh tay trắng nõn như đóa hoa sen tựa như vẫy gọi. liền như vậy không hề cố kỵ bộc lộ chuyện trong lòng , làn da trắng nõn như tuyết bị nhiễm một tầng đỏ ửng hiện rõ trên giường lớn bạch sắc. Chỉ có Uyển Nhi kia tuyết trắng điểm chút hồng. Theo góc độ này nhìn qua, là góc độ thích hợp nhất. Đột nhiên muốn hôn lên dung mạo Uyển Nhi.
Tuy là đang đắp chăn, chính là Võ Chiếu nhớ lại Uyển Nhi có chút gầy, thân thể một phân không thiếu một phân không dư. Từng như vậy thϊếp hợp với người mình, mội khi trêu chọc khiến nàng nhột, luôn một chút liền dừng lại. Châm ngòi thổi gió, Uyển Nhi đắn đo vô cùng chuẩn!
"Thiên Hậu..." Thượng Quan Uyển Nhi thanh âm nũng nịu. thực tại kí©ɧ ŧɧí©ɧ tâm Võ Chiếu, làm sao thấy qua bộ dạng Thượng Quan Uyển Nhi như vậy! hết sức có khả năng câu dẫn! Nàng không dám nghĩ nếu Thượng Quan Uyển Nhi hướng hai đứa con trai của mình nói một tiếng, chỉ sợ bọn chúng cả ngôi vị hoàng đế cũng không màng, gió lửa diễn chu hầu cũng không phải việc khó !
"Uyển Nhi đã đợi không nổi sao ?" Võ Chiếu phượng mâu chau lên, xem ra Thượng Quan Uyển Nhi nôn nóng rồi, chính là nói tiếp một câu liền làm cho nàng đóng băng "Uyển Nhi ngủ trước đi, ta còn muốn xem tấu chương "
Võ Chiếu cảm thấy Thượng Quan Uyển Nhi chính là độc dược, một khi nàng dính vào, liền có kết cục không tốt. Như năm đó chỉ nếm qua vị của Tiêu Thục Phi một lần, mười bảy năm trôi qua, Võ Chiếu thực không còn biết vị ! Gối đầu một mình khó ngủ!
Cho nên nàng không muốn bản thân rơi vào tay giặc quá sớm. Thượng Quan Uyển Nhi cùng Tiêu Thục Phi đều là loại một lần nếm qua, liền không thể quên mùi của nữ nhân, mình đã mất mười bảy năm để quên mùi vị của một người , Huống chi nàng đến nay vừa chưa quên được Tiêu Thục Phi!
Người nào có toan tính gì đó, thì liền có nhược điểm. Tiêu Thục Phi không thể trở thành nhược điểm của nàng. nàng cũng không muốn giẫm lên vết xe đổ, biến Thượng Quan Uyển Nhi thành nhược điểm của nàng.!
Thượng Quan Uyển Nhi giờ phút này đã hóa đá, tất cả nhiệt tình của mình, tất cả vốn liếng của mình đều bị một câu của Thiên Hậu đổ nước lạnh ướt đẫm. Tựa hồ là chính mình cưỡng cầu rồi, chính là ban ngày ở khu săn bắn, ở trên Sư tử thông rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?
Nàng không tin mình lại không được Thiên Hậu nửa phần yêu thương! Thiên Hậu rõ ràng là đã nhiệt liệt đáp lại. Thân thể Thiên Hậu rõ ràng nóng rực, như thế nào đột nhiên thay đổi.?
Thượng Quan Uyển Nhi không cam lòng, lòng bị trúng tên của Thiên Hậu, mình cũng cam nguyện đem tất cả bản thân hiện diện trước mặt Thiên Hậu, Thiên Hậu như vậy thờ ơ sao ? Rõ ràng thân thể đã có cảm giác rồi, làm sao mình khiến Thiên Hậu mất hứng, là do mình làm gì không tốt rồi ?
Từ bỏ chưa từng xuất hiện dưới ngòi bút của nàng, tự nhiên sẽ không ở trong lòng của nàng.
Thượng Quan Uyển Nhi hạ quyết tâm, thành bại gì cũng ngay tại đêm nay !
Chỉ choàng một tầng sa y, ở nơi này vào lúc trời đông giá rét ban đêm. Thượng Quan Uyển Nhi một chút cũng không thấy lạnh. nhưng thật ra cả người trào ra một cỗ nhiệt lưu. một loại kɧoáı ©ảʍ muốn chinh phục Thiên Hậu chậm rãi đi vào nội tâm nàng.
Thượng Quan Uyển Nhi khóe môi khẽ mỉm cười. mị nhãn như tơ, dáng đi nhẹ nhàng. đến bên cạnh người Thiên Hậu.
Võ Chiếu phiền muộn nhìn tấu chương, nàng làm sao xem được đây, trong tấu chương đơn giản chỉ là nơi nào khô hạn, thủy lao lại gặp tai họa, tham quan ô lại, lấy việc công làm việc riêng, không để ý đến vương pháp, mỗi ngày đều như vậy. Việc này giao cho Uyển Nhi nhất nhất sẽ xử lý thỏa đáng, không cần chính mình lo lắng sầu tư. Nàng phát hiện cuộc sống của mình tựa hồ bị Thượng Quan Uyển Nhi chiếm hết rồi, Nếu không có Thượng Quan Uyển Nhi chính mình có thể thích ứng hay không, có thể cảm thấy tịch mịch chăng ?.
"Thiên Hậu, đêm lạnh uống chén trà nóng, ấm áp thân mình" Thượng Quan Uyển Nhi bưng trà, có danh nghĩa đường hoàng
"Uyển Nhi sao nàng lại ra đây ? không phải cho nàng không cần chờ ta sao ? Còn mặc ít như vậy, muốn chọc cho lòng ta đau hay sao ? Võ Chiếu bắt đầu nghi ngờ động cơ của Thượng Quan Uyển Nhi.
Thượng Quan Uyển Nhi cười một tiếng, phong tư yểu điệu " Thiên Hậu vì nước làm lụng vất vả, Uyển Nhi làm sao dám nghỉ ngơi trước để mặc Thiên Hậu vất vả một mình "
Nàng cũng đau lòng cho Thiên Hậu. chỉ sợ người không tin, chỉ có thể một mình ẩn nhẫn trái tim.
"Chính là...nàng ăn mặc đơn bạc thế này, là muốn gì ?
"Uyển Nhi không có việc gì, Thiên Hậu chịu được, Uyển Nhi cũng chịu được"Thượng Quan Uyển Nhi hết sức thiện giải nhân ý, nàng nói không một chút sơ hở, lại làm cho Võ Chiếu hơi đau lòng.
Lòng đã muốn vỡ nát, mình sao còn làm khổ Uyển Nhi. Không đáng....
"Uyển Nhi lại đây" Võ Chiếu kéo tay Uyển Nhi để nàng ngồi lên đùi mình.
"Thiên Hậu..." Hết sức ủy khuất, Thượng Quan Uyển Nhi phải truyền thông điệp này đến Thiên Hậu, cũng may nàng vừa truyền đến, Võ Chiếu ôn nhu ôm lấy Thượng Quan Uyển Nhi. Ngửi lấy mùi thơm trên người nàng, cực kỳ an tâm.
"Uyển Nhi muốn làm gì ?" Võ Chiếu thản nhiên nhìn vào mắt Thượng Quan Uyển Nhi, trong mắt bình tĩnh biểu hiện cục diện đáng buồn. hướng thẳng đến trái tim Thượng Quan Uyển Nhi.,lạnh lẽo, rất lạnh lẽo.
Thượng Quan Uyển Nhi lúc này mới ý thức chính mình có chút đơn bạc, cả người đều rét run.
Thật giống như trái tim đỏ của mình minh bạch bày trước mặt Thiên Hậu.chờ đợi Thiên Hậu phán xét. Nàng không tin nàng, đúng vậy Thiên Hậu không tin tưởng nàng. Bởi vì ngay cả chính nàng giờ phút này còn nghĩ đến cừu hận! có phải hay không mình đem tất cả cừu hận quên hết mới có thể làm Thiên Hậu tin tưởng nàng ?
Đúng không, đúng không, nhất định là như vậy. Cho nên, Thượng Quan Uyển Nhi tính sẽ quên cừu hận này!
"Thiên Hậu biết rõ tâm ý Uyển Nhi. Uyển Nhi không cầu cái khác..." Thượng Quan Uyển Nhi chưa nói ra khỏi miệng đã bị đầu ngón tay Thiên Hậu chặn lại, thật nhỏ bé, hảo giống câu nói của mình liền có thể làm nàng tử, liền có thể làm mình tử. Tâm Võ Chiếu rốt cuộc đau đớn.
"Uyển Nhi, nàng là hảo cô nương." Võ Chiếu nhẹ nói.
Thượng Quan Uyển Nhi im lặng không nói, chỉ chờ câu tiếp theo của Thiên Hậu.Cho nên sao, cho nên sao ?
"Nàng còn có lựa chọn khác" Võ Chiếu không nhìn đến ánh mắt ẩn tình của Uyển Nhi , chỉ sợ chính mình lại động tâm, Uyển Nhi liền có cơ hội tiến vào lòng mình.
"Nếu Uyển Nhi không nghĩ?" Thượng Quan Uyển Nhi khiêu mi, chỉ trực tiếp nói ra tiếng lòng tha thiết chân thành.
"Nếu Uyển Nhi cam lòng?" Thượng Quan Uyển Nhi nói thẳng tâm ý của mình. Thiên Hậu rốt cuộc chờ đợi đến khi nào mới có thể nhìn thẳng vào nàng !
"Uyển Nhi không cầu cái khác, Thiên Hậu chớ nên nghĩ nhiều" Thượng Quan Uyển Nhi hơi tránh khỏi vòng tay Thiên Hậu. Nàng cảm thấy được dù mình có móc trái tim ra, Thiên Hậu chưa chắc tin tưởng.
Huống chi nàng chưa từng ý thức được Thiên Hậu là nữ tử. mà nàng cũng là nữ tử, việc nữ tử có vi phạm luân thường đạo lý hay không ? vì cái gì chúng chưa bao giờ tồn tại trong lòng của mình ?
Có lẽ ngay từ đầu Thượng Quan Uyển Nhi không nghĩ gì. Thiên Hậu trên đời độc nhất vô nhị. Thế gian nam tử nữ nhân sẽ vì nàng mà khom lưng. Chính mình cũng bất quá là một người trong chúng sinh mà thôi.