Võ Tắc Thiên

Chương 16: Ham vui

Võ Chiếu trở về Cam Lộ Điện, không có Thượng Quan Uyển Nhi quả nhiên làm việc kém hiệu quả.

Không biết qua bao lâu, Uyển Nhi còn chưa đi ra, cảm thấy thật lo lắng, đơn giản ném tấu chương qua một bên, đi xem Uyển Nhi.

"Uyển Nhi, Uyển Nhi" Võ Chiếu hô hai tiếng, thấy không có người trả lời liền đẩy cửa bước vào.

Thượng Quan Uyển Nhi co rút trong chăn mỏng, không chút sinh khí, trong phòng bởi vì không thường ở, không khỏi có chút lạnh lẽo. Trong lòng lập tức đau. hài nữ này không biết lấy thêm chăn sao.

Võ Chiếu khẽ đến bên người Thượng Quan Uyển Nhi, ngồi xuống mép giường, ánh sáng trời chiều không chút keo kiệt chiếu lên khuôn mặt nàng. Chính là lông mày, mắt, môi Thượng Quan Uyển Nhi đều bao phủ một mảnh vàng nhạt, Thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp. Mà ngay cả vành tai lộ ra ngoài như muốn mời gọi đến mê người. Giống như được mình vuốt ve sẽ tỉnh lại.

Võ Chiếu hít một hơi, Uyển Nhi càng ngày càng đẹp, tài hoa của nàng không ai bằng.

Tay vươn ra rốt cuộc chạm vào chiếc mũi cao, vυ't nhẹ một cái, thấy được rằng cảm xúc so với tưởng tượng còn tốt hơn. lại theo tâm ý vuốt ve bóng vàng bao phủ. Một chút một chút, lại từng chút lưu tình khắp nơi rực rỡ.

Ai ngờ Thượng Quan Uyển Nhi một chút cũng không có tình lại hữu ý. khóe một hơi rung động. Võ Chiếu như là mèo thích ăn vụng bị chủ nhân phát hiện, nhất thời thu tay về. Đã thấy Thượng Quan Uyển Nhi kia như không hài lòng môi đỏ mọng chu chu, làm như bất mãn mình quên lãng sự tồn tại của nàng.

Xác định Thượng Quan Uyển Nhi chưa tỉnh lại, Võ Chiếu mới vươn tay, đầu ngón tay chạm đến môi của Thượng Quan Uyển Nhi, dọc theo hình dạng môi của nàng. Tại sao có người sinh ra đã mê hoặc người khác ? Võ Chiếu nghĩ nàng không bao giờ....đối với người khác có hứng thú,vô luận là nam nhân hay là nữ nhân, cũng không ngờ, mười năm sau ở dưới mái hiên của Đại Minh cung, đối với một cô gái mới mười bảy tuổi lại có những lời nói tình cảm.

Quen thuộc và xa lạ.

Hoang đường và trầm mê.

Uyển Nhi là của mình không thể để cho ngoại nhân có được nàng,! Trách không được nàng bị hai đứa con trai mình vây quanh, chỉ sợ hai đứa con trai mình bị Uyển Nhi mê hoặc, lại còn có nguyên nhân ích kỷ bên trong.

"Thiên Hậu?" Thượng Quan Uyển Nhi tựa như đã tỉnh, khi mắt nàng mở ra liền thấy khuôn mặt Thiên Hậu. như ánh mắt trời chiếu xuống, tựa như nữ thần đến từ dị giới. duyên dáng xinh đẹp, Thượng Quan Uyển Nhi không biết có phải là thực hay không, cho nên mới không giữ được bình tĩnh , cầu mong giả là thật.

"Uyển Nhi ngươi đã tỉnh" Tay Võ Chiếu tự nhiên sờ trán Thượng Quan Uyển Nhi, phát hiện nàng không nóng lắm, đành lưu luyến lấy tay ra.

"Ân, vừa mới tỉnh" Có lẽ nàng tỉnh giấc hơi trễ, cho nên đã bỏ lỡ rất nhiều.

"Thái Bình tìm ngươi có chuyện gì ? Uyển Nhi vừa mới bệnh, Thái Bình liền biết tin tức mà đến đây" Võ Chiếu hơi hơi ganh tỵ, Thái Bình gần đây vô cùng dịu dàng, không còn là oan gia, mà ngay cả biết Uyển Nhi bị bệnh đã vội đến thăm, không phải Thái Bình thích Uyển Nhi sao.?

"Công chúa bất quá hòa nhã muốn hỏi chút vấn đề" khuôn mặt nhỏ nhắn của Thượng Quan Uyển Nhi hơi đỏ, tham khảo vấn đề gì thực không nên bàn đến nữa.

"Các ngươi gần đây thân nhau" "Võ Chiếu biết qua rất nhiều người nên dễ dàng nhận ra Thượng Quan Uyển Nhi có gì dấu nàng. Không phải Uyển Nhi cũng thật sự thích Thái Bình ư? xét về tài của Uyển Nhi. Thái Bình thích Uyển Nhi cũng không có gì quá đáng.

"Ân" Thượng Quan Uyển Nhi bất đắc dĩ trả lời. nàng chính là không muốn thân thiết với Thái Bình công chúa , tất cả đều do họa của quyển sách cấm

" Uống thuốc chưa ? Võ Chiếu nhớ đến buổi sáng thuốc bị đổ đi, Uyển Nhi chắc chưa uống thuốc.

"Chưa...ngủ quên đến bây giờ, Uyển Nhi đã quên uống thuốc. Có Thiên Hậu đến thăm Uyển Nhi, đó là liều thuốc tốt nhất"

"Uyển Nhi thật sự nghĩ như vậy?" Võ Chiếu nâng Thượng Quan Uyển Nhi dậy, thấy thân thể nàng đơn bạc, trong lòng hơi nhói đau.

"Ân" Thượng Quan Uyển Nhi nhu thuận rúc vào trong lòng ngực của Thiên Hậu, trong lòng cũng vì vậy mà cười rộ lên.

"Đêm nay không nên ngủ ở đây, đêm lạnh sẽ lại nhiễm phong hàn, không có Uyển Nhi đứng cạnh ta, ngay cả tấu chương cũng không xem được" Võ Chiếu đem Thượng Quan Uyển Nhi ôm chặt hơn, giống như muốn đem nàng nhu tiến vào trong lòng ngực.

Thượng Quan Uyển Nhi vui sướиɠ vạn phần, lại còn phải giả bộ thờ ơ, chỉ mím môi gật đầu đáp ứng.

Thiên Hậu dường ngư càng ngày càng xem trọng nàng rồi sao ? Đây là chuyện tốt, chính mình rất là cao hứng, chỉ sợ lây bệnh cho Thiên Hậu.

"Uyển Nhi hết bệnh liền qua, chỉ sợ lây bệnh cho Thiên Hậu."

"Uyển Nhi rõ ràng muốn gật đầu đáp ứng , lại còn nói như vậy, cũng biết nghĩ một đằng nói một nẻo. Đừng bảo là không có Uyển Nhi , ta ban đêm không ngủ được " Võ Chiếu bá đạo nói, thể hiện rõ lập trường. Lấy thân phận áp chế người vân vân. cho tới bây giờ hữu hiệu nhất chính là chiêu này.

Thượng Quan Uyển Nhi ở giường phượng chờ đợi, lúc sau thấy Thiên Hậu bưng đến một chén thuốc nhàn nhã bước đến.

"Uyển Nhi đến uống thuốc, cẩn thận nóng " Võ Chiếu ôn nhu nói.

"Uyển Nhi tự mình uống là được rồi" Thượng Quan Uyển Nhi vội đón lấy, thụ sủng nhược kinh. Trong lòng rõ ràng muốn nàng mớm thuốc, chính là ngoài miệng vẫn nói lời cự tuyệt. Nghĩ một đằng nói một nẻo dùng để hình dung Thượng Quan Uyển Nhi quả nhiên thích hợp

"Ngoan, người bệnh phải nằm xuống nghỉ ngơi, không thể mệt nhọc" Võ Chiếu tựa hồ tâm tính tốt, có phải từ Thái Bình chuyển dời sang Thượng Quan Uyển Nhi.

"Dạ" Thượng Quan Uyển Nhi ngượng ngùng nhìn Thiên Hậu, nhận thuốc mớm từ Thiên Hậu, quả nhiên Thiên Hậu uy chính là dễ uống. Thượng Quan Uyển Nhi chưa từng có uống qua thuốc nào ngọt như vậy.

Mà ngay cả mối hận cửu tộc đã nhanh hoàn toàn hết sạch.

Võ Chiếu thấy Thượng Quan Uyển Nhi ngoan ngoãn nghe lời uống thuốc, khóe môi không khỏi nhết lên, để chén thuốc ở gần khóe môi nàng, nàng linh hoạt uống vào. Võ Chiếu có chút miệng đắng lưỡi khô, Miệng lưỡi Uyển Nhi nhất định vị rất ngon.

"Uyển Nhi mau khỏe, ngày mai hạ triều ta liền dẫn ngươi đến một nơi phong cách tuyệt đẹp, không khí trong lành " Võ Chiếu đặt chén thuốc xuống mỉn cười nhìn Thượng Quan Uyển Nhi.

"Là nơi nào ? Thượng Quan Uyển Nhi không nhớ rõ có một nơi như vậy.

"Uyển Nhi ngày mai sẽ biết" Võ Chiếu không nói gì thêm, từ phía sau ôm lấy Thượng Quan Uyển Nhi.

Ngửi thật sâu mùi hương trên người Thượng Quan Uyển Nhi.Mới hai ngày không ôm Uyển Nhi tổng thể đã nhớ nhung. Uyển Nhi chính là cũng có tình ý như vậy ? Võ Chiếu trong lòng có chút không xác định

Từ đầu đến cuối đều là mình hy vọng Uyển Nhi, Liệu nàng có cự tuyệt ?

Thượng Quan Uyển Nhi yên tĩnh hưởng hơi ấm của Thiên Hậu. Kỳ thật chỉ mới hai ngày mà nàng đã nhung nhớ Thiên Hậu . hai ngày ngủ không ngon, không thấy được Thiên Hậu, nàng không có lòng dạ làm bất cứ chuyện gì.

"Uyển Nhi đã ngủ rồi sao ? Võ Chiếu không chịu được nửa đêm bắt đầu trêu chọc Thượng Quan Uyển Nhi. phải biết rằng nàng còn là người bệnh. Người bệnh cần nghỉ ngơi nhiều.

"Không có, Uyển Nhi không ngủ được" Thượng Quan Uyển Nhi nói thật nhỏ, làm sao có thể ngủ được, hôm nay rõ ràng so với ngày thường đã ngủ sớm hơn hai canh giờ, chưa kể ban ngày còn ngủ nữa.

"Uyển Nhi đã có người thích chưa?" Thiên Hậu tùy ý hỏi, kỳ thực nàng rất để ý đáp án

"Có" Thượng Quan Uyển Nhi chi tiết trả lời

"Nga? Người có thể làm Uyển Nhi thích chắn chắn sẽ rất đặc biệt" Võ Chiếu sâu kín thở dài, nguyên lai Uyển Nhi đã có người trong lòng.

"Ân nàng thực đặc biệt, từ xưa đến nay, chỉ có một người này" Đáng tiếc nàng không hiểu được tâm ý của ta.

"Uyển Nhi nói như vậy thật làm người khác khó hiểu"Võ Chiếu đố kỵ vô cùng, người độc nhất vô nhị nhìn khắp đại đường có ai đâu?

Thượng Quan Uyển Nhi khẽ cắn môi, tốt nhất nói ra suy nghĩ trong lòng, lại sợ Thiên Hậu như trước đây thờ ơ cho qua, làm cho địa vị trong lòng nàng bị hạ thấp, không chốn dung thân.

Chính là nếu bỏ qua cơ hội này, sau mấy năm nữa mới lại có ? Thừa lúc Thiên Hậu hôm nay tâm tình hảo. Thượng Quan Uyển Nhi lấy hết dũng khí.

"Tất cả mọi người đều thuần phục dưới chân nàng, nàng trị quốc không thua gì thế gian nam tử, ôn nhu còn hơn hàng vạn hàng nghìn nữ tử. Mà ngay cả Uyển Nhi cũng cam nguyện khom lưng vì nàng" Thượng Quan Uyển Nhi đưa lưng về phía Thiên Hậu, nên không thể nhìn thấy biểu tình nàng có phải chán ghét, hay không thể tin được. Nắm chặt góc chăn, đáy lòng trở nên trống rỗng. chờ đợi Thiên Hậu trừng phạt

"Uyển Nhi thật thích người như thế sao ?"

Sau lưng thanh âm sâu kín vang lên, Thượng Quan Uyển Nhi nghe không ra là biểu tình gì.

"Thích, thích nhất"

Cho dù có là cừu nhân gia tộc cũng không để ý.

"Cho dù nàng chính là cừu nhân gϊếŧ phụ thân diệt tộc của ngươi?"

Thượng Quan Uyển Nhi cảm thấy được lời nói của Thiên Hậu như đâm vào lòng nàng. hung hăng ngăn chặn sự trống trải kia. làm cho nàng tiến lui không được. Vì cái gì còn muốn nhắc nhở nàng ----Thù Gϊếŧ phụ thân diệt tộc.

Thượng Quan Uyển Nhi xoay ngươi, bởi vì thân thể chặt chẽ kề sát làm cho các nàng khe hở giữa các nàng không quá nhiều. Thân thể cọ sát thân thể có chút mở rộng. Tràn ngập khắp cơ thể, thân thể vì thế khởi phát xúc động mãnh liệt. Thượng Quan Uyển Nhi hướng đến đôi môi đỏ mọng của Thiên Hậu.

"Xin đừng nhắc nhở Uyển Nhi, nàng là cừu nhân của Uyển Nhi ....Uyển Nhi chỉ muốn nhất thời tham hoan" Môi hồng lăn qua, không có một chút dừng lại, lại còn chơi đùa thoải mái , nóng bỏng vô cùng.

Thượng Quan Uyển Nhi say, bị thương, đau đớn

Chỉ ủy khuất nhìn vào Thiên Hậu, không nhìn vào mình, cười khổ.

"Uyển Nhi sợ là đầu váng mất rồi, Thiên Hậu chớ trách, Uyển Nhi ngủ trước." Thượng Quan Uyển Nhi xoay người, tìm tư thế thoải mái, hỗn loạn ngủ.

Nàng tình nguyện bị Thiên Hậu trách cứ, phẫn nộ, chứ không phải nét mặt không chút biểu tình.

Võ Chiếu vẫn còn không tin sờ sờ môi mình sửng sốt, tựa như vẫn là hình dáng đó, nhưng lại có vẻ như đã thay đổi. Rốt cuộc là làm sao thay đổi thì không rõ, Uyển Nhi vừa hôn nàng ? Chợt lóe lên, Võ Chiếu còn chưa kịp nhớ hương vị của Uyển Nhi liền rời đi. Người trong lòng Uyển Nhi chính là mình sao ?

Võ Chiếu vô hạn nhìn bóng lưng của nàng. không chút do dự ôm chặt, cứ xem như nhất thời ham vui đi.