Nguồn: cucbotnho.home.blog
Bảo vệ: |TTT| Bonus 4: Phá trinh
Tô An khóc lóc bị ép ngậm lấy chai rượu vang kia tận nửa tiếng, đến mức không còn khí lực để khóc nữa, mềm oặt mà nằm lì ở trên giường, co giật thân thể rồi nấc cụt.
Rốt cuộc kim chủ biếи ŧɦái của cậu cũng lấy chai rượu ra ngoài, dịch rượu như mất khống chế mà phun xì xì ra, dính đầy mông lớn và drap trải giường.
Hàn Hữu Minh vỗ vỗ cái mông ướt nhẹp của cậu, thấp giọng nói: “Chuẩn bị kĩ đi, An An, chủ nhân muốn phá trinh em.”
Tô An vốn đã bị ức hϊếp đến choáng váng, nghe được câu này liền không nhịn được mà khẩn trương lên, cặp mông tròn vô thức mà co chặt lại, hai cánh mông trắng mịn nhẹ nhàng run rẩy.
Hàn Hữu Minh nói: “Khẩn trương như vậy chỉ khiến em đau hơn, nhưng mà tôi rất thích.”
Tô An không biết hắn có ý gì, mơ mơ màng màng chỉ nhớ rõ một chuyện quan trọng, dùng giọng nói khàn khàn mềm mại mà nghẹn ngào nức nở: “Không… Không muốn bị đánh dấu…”
Tuy rằng cậu tự nguyện bán thân, từ lâu đã không còn tư cách giữ tôn nghiêm hay là trinh tiết, nhưng mà… Nhưng mà đánh dấu là chuyện cả đời, nếu như bị đánh dấu thật sự sẽ chết toi mất.
Hàn Hữu Minh trầm mặc một chút, nắm gáy Tô An, nhẹ nhàng xoa xoa tuyến thể Omega ở nơi đó.
Tiểu O dưới thân liền run rẩy một cái.
Hãy vào s1apihd.com để đọc truyện nhanh hơn!
Hàn Hữu Minh cười nhạo một tiếng: “Tôi cũng không muốn mang một mối phiền toái trên người cả đời, em làm gì mà nghĩ nhiều như vậy?”
Tô An rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, khéo léo lén lút chu cái mông lên, sau đó xấu hổ vùi mặt vào gối, nhỏ giọng nói: “Vậy… Vậy Hàn tổng… Ngài tới đi…”
Hàn Hữu Minh đỡ đại dươиɠ ѵậŧ của bản thân nhắm ngay c̠úc̠ Ꮒσα non hồng kia, nhẹ nhàng đâm mấy lần.
Tiểu O xinh đẹp này vừa nhìn đã biết là không hề có kinh nghiệm, mỗi một nếp nhăn trên c̠úc̠ Ꮒσα đều trông rất ngây ngô sạch sẽ, dù cho dính đầy rượu vang và dâʍ ŧᏂủy̠ cũng trông thật ngượng ngùng ngây thơ.
Hàn Hữu Minh đem đại dươиɠ ѵậŧ sẫm màu của mình chậm rãi nhét vào cái c̠úc̠ Ꮒσα phấn nộn ấy.
Miệng lỗ non mềm mới vừa bị chai rượu nới rộng thì mềm hơn một chút so với tưởng tượng, hơi khó khăn mà thuận theo nuốt đại qυყ đầυ của hắn vào.
Cú© Ꮒσα bị cự vật cứng rắn nóng bỏng từng chút từng chút nong ra. Tô An chưa từng chịu qua cảm giác bị tiến vào như thế này, trước mắt cậu lập tức biến thành màu đen, chân răng tê mỏi, run rẩy nghẹn ngào nói: “Ưm… Lớn quá… Hu hu… Hàn tổng… A… Hàn tổng… Không vào được… Hu hu… Quá lớn…”
Hàn Hữu Minh nhìn c̠úc̠ Ꮒσα phấn nộn của Tô An từng chút từng chút nuốt vào con quái vật khổng lồ của bản thân, trong lòng tràn đầy cảm giác chinh phục vừa sung sướиɠ vừa hưng phấn, do đó càng thêm hung ác nhét vào bên trong: “Nhẫn nhịn một chút, dươиɠ ѵậŧ của kim chủ ăn còn không vô mà đòi lấy tiền, hả?”
Tô An nhớ tới đồng tiền cần để cứu mạng mẹ mình, lập tức nức nở che miệng lại, cố gắng thả lỏng cái mông.
Nhưng mà lớn quá… Hu hu… Thật sự rất lớn… Cứng như vậy… Thô to như vậy… Hu hu… Bị đâm xuyên rồi… Cú© Ꮒσα nhỏ bị đâm hỏng mất…