Mỹ nhân bị sờ nắn lỗ tai là có thể mềm thành một hồ nước xuân, đôi mắt đen như ngọc ươn ướt long lanh. Lúc ngẩng đầu nhìn Tiêu Thừa, thân là đàn ông, dù có định lực tốt hơn nữa cũng không nhịn được.
Ngồi dậy ôm mỹ nhân đến bên giường, đè lên.
Quấn quít dây dưa, quần áo hồng nhạt mới đưa lúc nãy đã bị cởi sạch, rải rác khắp mặt đất.
A Ngọc lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn quấn lên hông người kia. Cái eo nhỏ kia dán tới, cọ xát vào bụng dưới Tiêu Thừa, trong cổ phát ra tiếng ưm hưm nhẹ nhàng, giống như một bé hồ ly nũng nịu, lặng lẽ cầu hoan.
Khiến Tiêu Thừa không nhịn được vuốt đôi tai mềm mại kia trêu đùa, một tay ôm lấy cặp mông trắng mịn tròn mẩy vân vê, miệng còn ghé đến tai mỹ nhân vừa hôn vừa cắn.
Quấn quít đến khó bỏ khó phân, thoáng đứng dậy cũng sẽ bị đôi tay kia gắt gao ôm lấy muốn Tiêu Thừa kề sát thơm thơm hai má mới chịu thả ra một chút.
Chờ Tiêu Thừa thẳng lưng lên, đẩy hai chân ra, nơi riêng tư giữa đùi đã vô cùng ẩm ướt.
Miệng huyệt hồng nhạt vì bị người kia nhìn mà dâʍ đãиɠ thẹn thùng khép mở, run run co rúm lại một chút, nhưng lại chảy một dòng nước da^ʍ trong suốt phóng đãng khôn kể, lẳиɠ ɭơ lướt xuống dọc theo hai đùi. Chỗ ngứa ngáy bị dòng nước này chảy qua, hai mông đều run rẩy không ngừng co rút lại.
Đột nhiên bị Tiêu Thừa vỗ một cái bèn không kìm được mà bật ra tiếng rêи ɾỉ, y xấu hổ đến dùng tay che mắt lại quay đầu đi. Nhưng thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nõn nà lại bại lộ trước mắt Tiêu Thừa, đầu v* run rẩy dựng thẳng.
Còn chưa đùa bỡn đã hiện ra màu đo đỏ mê người.
Với chuyện gối chăn, hồ ly đắm chìm nhiều năm, rõ ràng cũng được coi như người nhiều kinh nghiệm, nhưng lúc trên giường vẫn chịu bắt nạt không nổi.
Trêu một cái, đôi mắt kia liền long lanh ngấn lệ.
Tiêu Thừa chậm rãi chen thanh đao thịt thô to nóng bỏng của mình vào chỗ ấm áp căng mịn tiêu hồn này. Nước mắt mỹ nhân cứ như hạt châu đứt đoạn rơi xuống, rơi đến Tiêu Thừa cũng không có biện pháp gì, ôm người ngồi dậy, để y ngậm lấy thứ kia của mình nhún xuống.
Mỹ nhân rơi nước mắt, chủ động đẩy mông mình ra nuốt lấy dương v*t to dài, từng chút từng chút “Ăn” vào.
Lúc đầu chỉ nhẹ nhàng lướt qua, nhưng bên trong không chút thoả mãn mà vô cùng ngứa ngáy, cào cấu thiêu đốt y, hô hấp càng dồn dập,
Sắc mặt cũng bị hun đỏ bừng. Tay chân y mềm nhũn eo cũng thế, càng tay quàng trên vai Tiêu Thừa đã sớm không phải là của mình. Cả người y cứ như bị rút hết gân cốt, mềm oặt dán lên người Tiêu Thừa. dương v*t không biết xấu hổ đã sớm cứng lên, bị kẹp giữa bụng hai người chậm rãi cọ xát, chút kɧoáı ©ảʍ cũng có thể khiến y run rẩy nỉ non, cặp tai nhọn run lên, cúi đầu muốn chôn mặt trên vai Tiêu Thừa, vô cùng xấu hổ.
Chỗ riêng tư co rút lại từng đợt, y biết những phản ứng này của mình đều bị Tiêu Thừa nắm trong tay, sắc mặt càng đỏ hơn. Y ngậm mυ'ŧ rồi được đồ vật kia cho ăn no, nức nở khóc bắn, được Tiêu Thừa xoa xoa lưng khen một tiếng bé ngoan.
“A ưm… Em mới không phải là trẻ con đâu…”
Y đỏ mặt lên án, gương mặt xinh đẹp, mị nhãn chứa tình.
“Em, em lớn hơn chàng nghìn tuổi đó… Ưm ~…”
Lời còn chưa nói hết đã bị từng lần đâm chọc làm mất tiếng, theo tiết tấu của Tiêu Thừa mà lắc mông, nức nở nghẹn ngào.
Tiếng nước dính dớp.
Huyệt sau cắn rất chặt, Tiêu Thừa tiến vào vội vàng, trong tiếng rên của A Ngọc tràn đầy tiếng khóc nức nở ướŧ áŧ khó nhịn. Y bị đâm đến run một cái, huyệt sau bị những cú thúc dồn dập làm ướt đẫm mềm mại. Đồ vật thô to kia rút ra, cặp mông phiếm đỏ hơi nhấc lên, lưng ưỡn ra, hõm eo ẩn hiện. Miệng huyệt bị kéo căng thành màu đỏ thẫm mê người, ánh nước lóng lánh, lả lơi đa tình. Nặng nề dập xuống giống như có thể nghe được tiếng nước chèm chẹp dinh dính bên trong, dập đến mông thịt nẩy lên.
Đâm nặng hay nhẹ, mỹ nhân khóc lóc nức nở cũng khác nhau.
Mỗi câu nói đều mềm nhũn ướŧ áŧ, chốc chốc nhẹ nhàng gãi gãi trái tim của ngươi.
Gãi đến Tiêu Thừa chỉ muốn chôn vùi trong thân thể nõn nã như ngọc, từ đây say đắm trong ôn nhu hương.
…..
Thân thể A Ngọc mẫn cảm dâʍ đãиɠ, thay đổi tư thế cắm vào liền bắn hai lần, tóc mềm mướt mồ hôi dính trên mặt, mở to đôi mắt ướt sũng nhìn Tiêu Thừa. Nhìn chưa đủ, còn chủ động nắm tay người ấy đặt vào lòng mình.
đầu v* đỏ sẫm bị ngậm vào liếʍ mυ'ŧ, như hai quả anh đào đỏ, còn bị Tiêu Thừa dùng ngón tay vân vê nắn bóp.
Hồ ly cắn môi dưới dục cự hoàn nghênh nhìn hắn.
Nhìn đến Tiêu Thừa không nhịn được, khẽ cười thành tiếng: “Còn muốn nữa hả?”
Mỹ nhân khép hờ mi mắt, gật gật đầu.
Gật xong hình như hơi thẹn thùng bèn nghiêng đầu, tóc đen như lụa chảy xuống, từ góc độ Tiêu Thừa nhìn lại, mỹ nhân chỉ chừa một bên cổ trắng nõn như tuyết giống như chờ hắn cắn.
Tiêu Thừa không khách khí, nhào lên liếʍ hôn chỗ này.
Không đến một phút, hai người lại lăn vào một chỗ,
Cũng quá không có định lực đi.