Thằng Khốn Nạn và Em

Chương 39: Không ngờ

- Anh, ra tắm chút cho mát đi.

- Thôi, mọi người cứ chơi đi. Anh hơi mệt.

- Dạ.

Khuôn mặt ỉu xìu của con nhỏ Thùy Anh làm tôi thấy có chút tội tội. Chắc đây là lần đi tour thất bại nhất của con bé rồi, gặp đúng thằng vừa hâm vừa dở như tôi thì đúng là đen đủi mà. Nằm dài trên cái ghế nghỉ ở bờ biển, làm một hơi dài quá nửa chai Ken lạnh, có lẽ thế này là quá đủ với tôi rồi.

Thời điểm này biển Vũng Tàu cũng khá đông khách du lịch rồi. Xung quanh chỗ tôi không thiếu vài em gái lượn lờ khoe dáng với bộ bikini hai mảnh. Cơ mà chẳng biết cất cái chìa khóa xe với cái kính mát này đi thì còn có đứa nào không nữa. Bạn có thể không đẹp trai nhưng phải nhiều tiền hoặc là… ông bà già bạn nhiều tiền cũng được.

Một con bé ngồi cách tôi ba hàng ghế nhẹ nhàng đá lông nheo tình tứ, một tay giơ cái điện thoại lên gõ gõ. Thả thính công khai không ngần ngại đấy, loại này thường là giàu vãi cả giàu, sẵn sàng tấn công bất cứ ai tụi nó thích, hoặc là gái cao cấp đi kiếm mối. Mà trường hợp đầu thì đéo bao giờ có đâu nên các ông khỏi tưởng bở đi, mỡ đấy mà húp.

Nói chung sau cái vụ mất kiểm soát hồi nãy thì tôi cũng chẳng còn hứng thú gì đến việc ăn chơi. Theo cách nói của chị em phụ nữ thì gọi là gì ấy nhỉ. À đúng rồi, tâm trạng đang tan chậm. Tất nhiên tôi vẫn cố gắng giữ vẻ bình thường nhất có thể, làm ảnh hưởng đến cuộc vui của những người khác là không tốt. Hơn nữa, có những vấn đề không phải lúc nào cũng có thể bô bô cái mồm nói ra được.

Chơi chán một hồi rồi cả bọn mới kéo nhau về villa tắm rửa rồi ăn tối. Thằng Huy kêu nguyên một bàn hải sản bự chà bá. Đúng là cái thằng mồm chậu răng cá mập mà, cứ thế này rồi có ngày gout sớm. 6 người, 3 nam 3 nữ nốc hết két rưỡi Heineken, thật ra là đa số toàn tôi với lão Đức photo uống. Nhưng nhiêu đó chưa nhằm nhỏ gì, đến khi cả đám ngà ngà say thì thằng bạn bé nhỏ của tôi lại đề nghị lên bar quẩy tiếp vì vẫn còn sớm.

Ở một nơi trọng điểm du lịch như này thì đương nhiên không thiếu chỗ cho các bạn bay bổng. Cái bar tụi tôi vào cũng không to lắm, thật ra tôi không rành đất ở đây nên không được rõ, nhưng cảm giác đương nhiên không bằng Sài Gòn hoa lệ được. Lâu lắm rồi nên tôi chẳng nhớ nó tên là cái gì, lúc cả đám đến là cũng khá đông người rồi.

- Lấy anh chai Chivas 21 nhé.

Vừa vô thằng Huy đã đập bàn kêu thằng phục vụ, đương nhiên là không quên nhét vào túi áo ngực nó một tờ polime đúng kiểu phong cách dân chơi. Cuộc sống mà, có chất bôi trơn có khác. Chưa đầy hai phút, chai rượu đã xuất hiện ở trên bàn của tụi tôi. Con nhỏ người yêu thằng Huy vừa cầm lên định rót thì lão Đức vội vàng xua tay ngăn lại.

- Từ từ em, phải cho thêm gia vị vào mới ngon chứ.

Nói rồi lão móc một gói nhỏ ở trong người ra trước mấy ánh mắt tò mò của tụi con gái. Tưởng gì, hóa ra là cái trò rượu pha búp cần sa. Tôi lạ đếch gì mấy cái trò mèo này của lão chứ. Chơi kiểu này không phê như hút mà chỉ hơi tê tê hưng phấn. À tất nhiên là với người bình thường chứ với tôi thì chưa thấm tháp vào đâu.

- Nào, giờ thì cạn ly. Chúc sức khỏe anh em nhé.

- Hai ba zô.

Nhấp một ngụm nhỏ, thiệt tình tôi chỉ muốn nhổ ra ngay rồi kiếm thằng quản lí táng vỡ mồm nó. Rượu này chuẩn rượu đơn chất lượng cao luôn, ai uống nhiều loại real rồi thì sẽ nhận ra ngay lập tức. Mà thực ra cũng không có gì lạ, bar ở Việt Nam thì đa số toàn rượu đểu, chỉ có người sành sỏi biết thưởng thức mới biết chỗ mua hàng thật. Thậm chí mấy cái bar của thằng anh trai tôi cũng thế, chẳng qua mình người nhà thì sẽ có những đãi ngộ khác hơn thôi.

Đương nhiên là trong cái bàn này chỉ có mình tôi biết, còn tụi kia thì đã bắt đầu lắc lư. Mấy đứa con gái trong nhóm lên đồ cũng sεメy hết nấc, đứa thì váy hai dây trễ ngực bó sát, đứa thì chân váy ngắn với croptop khoe dáng. Con nhỏ Thùy Anh vừa lắc nhẹ cái hông vừa quàng tay qua ôm ngang người tôi. Cặρ √υ' căng tròn trắng phau của nó ép sát vô một bên cánh tay tôi.

Có rượu vào xong lại thêm cảm giác nóng hổi của da thịt đàn bà khiến con thú trong người tôi bắt đầu trỗi dậy mạnh mẽ. Lầnđầu tiên trong tứ khi gặp nhau, à mà thật ra là chưa đầy 24 tiếng, tôi chủ động ôm lấy vòng eo của con bé. Bàn tay tôi miết nhẹ vào phần eo lộ ra của Thùy Anh rồi từ từ trượt xuống xoa nhẹ nhàng bờ mông bên dưới.

Không một chút chống cự, con bé vòng hẳn hai tay lên ôm lấy cổ tôi. Đôi môi vẫn còn thoang thoảng mùi rượu của nó hôn nhẹ lên vành tai tôi, thổi nhè nhẹ. Dần dần từng chút một, con nhỏ mơn trớn từ từ xuống đến cổ tôi. Rồi một cảm giác ẩm ướt ấm nóng xuất hiện, như một con mèo nhỏ, con bé liếʍ nhè nhẹ rồi từ từ chuyển thành một nụ hôn đầy mời gọi.

Không cần nhìn cũng biết bây giờ cổ tôi đã có một dấu hôn kèm một vệt son đỏ chót. Tiếng nhạc xập xình, mùi rượu thơm nồng, cảm giác bay bổng ngưa ngứa khiến bất kì một thằng đàn ông nào cũng phải phát điên lên. Đôi môi của con bé lại từ từ tiếp tục di chuyển. Bắt đầu bằng những nụ hôn nhẹ nhàng lên trên phía cằm của tôi.

Trước mặt tôi bây giờ là một đôi môi đỏ mọng, hơi hé mở mời gọi và vẻ mặt mong chờ sẵn sàng đánh gục bất cứ một giới hạn nào đó. Con bé đã hoàn thành tất cả và bây giờ nó đang mong đợi sự chủ động cuối cùng của tôi. Trong một khoảnh khắc, tôi nghĩ mình đã đầu hàng trước bàn năng của một con thú đang gầm rú bên trong người mình.

‘’Chiếm lấy nó đi, ngấu nghiến sự mềm mại và nóng bỏng của người đàn bà bên cạnh mày đi'', giọng nói của con thú bên trong người tôi vang lên đầy dụ dỗ. Chút lí trí ít ỏi còn lại trong tôi bắt đầu biến mất, thay thế vào đó là bản năng của một thằng đàn ông đang hừng hực đầy ham muốn. Mắt tôi bắt đầu mờ dần đi, mọi thứ như sắp tuột khỏi tầm kiểm soát thì bỗng nhiên tôi giật mình tỉnh lại.

Tôi đẩy con nhỏ Thùy Anh ra khi hai đôi môi chỉ còn cách nhau chưa đến nửa phân. Khuôn mặt con nhỏ hiện lên vẻ hụt hẫng và bàng hoàng thấy rõ. Nhưng bây giờ điều đó không còn quan trọng nữa, tất cả sự chú ý của tôi tập trung vào một đôi nam nữ cách đó mấy bàn.

Tôi không có gay và đương nhiên cũng chẳng rảnh rỗi đi soi mói chuyện của người khác. Chỉ là, khuôn mặt của con bé mặc váy cúp ngực màu đỏ bên kia quen quá. Ánh đèn mờ ảo trong bar và lớp make up khiến tôi chỉ nhận ra vài nét quen quen mà không tài nào nhớ được ra là ai.

- Anh… sao vậy ?

Con nhỏ Thùy Anh dè dặt lên tiếng hỏi khi thấy vẻ mặt im lặng trầm tư của tôi. Mặc kệ câu hỏi của nó, tôi quay sang kéo vai thằng bạn đang phê pha bên cạnh.

- Này, thấy con bé mặc váy đỏ bàn bên kia không ?

- Có. Ngon vãi đái nhỉ. Sao ? Tính liếʍ à ?

Thằng Huy trả lời tôi bằng cái giọng lèm bèm say. Mẹ cái thằng này, đầu óc nó hình như chỉ nghĩ được đến thế thôi thì phải. Vỗ ‘’đốp'' một cái vào đầu nó cho tỉnh rượu, tôi nói tiếp.

- Liếʍ thằng bố mày. Tao nhìn thấy quen lắm mà mãi không nhận ra là ai.

- Dm, bạn cᏂị©Ꮒ bao nhiêu đứa rồi thì nhìn con nào chả quen. Đâu xem nào.

Nó vừa xoa đầu vừa chửi lại tôi, mắt nheo lại cố gắng nhìn rõ trong ánh đèn nhấp nháy.

- Ừ cũng thấy quen quen. À khoan đã…

Dừng một chút như để chắc chắn hơn, khuôn mặt tròn xoe đầy mỡ của nó từ từ hiện lên vẻ ngạc nhiên.

- Giống… giống người yêu thằng An.

Đúng rồi, giờ thì tôi tỉnh táo hoàn toàn để nhận ra nó rồi. Lớp make up và bộ váy sεメy khiến tôi không ngờ được đó chính là người yêu của thằng bạn thân mình. Không nói tôi cũng biết cái thằng đang ôm hông con nhỏ Hương kia không phải là thằng bạn mình.

Không phải hai đứa nó vẫn đang yêu nhau sao. Thế đếch nào mà con bé này lại tình tứ với một thằng lạ hoắc nào ở trên bar thế này. Trong lúc thằng bạn tôi đi làm sấp mặt thì người yêu nó lại làm cái trò bắt cá hai tay này sao. Máu nóng dồn lên não với một tốc độ điên cuồng khiến tôi tỉnh rượu hoàn toàn.

- Đυ. má nó. Con chó này, để tao sang cho nó một bài học.

Không chỉ mình tôi mà cả thằng Huy cũng bắt đầu điên lên. Mắt nó long sòng sọc, tay vớ lấy chai chivas trên bàn định lao đi. Tôi vội vàng ôm lấy người nó bằng hai tay mặc cho mấy đứa trong nhóm còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

- Từ từ. Đừng sồn sồn lên thế. Biết đâu người giống người.

- Mày bỏ tao ra. Một thằng nhầm thì còn được chứ cảhai thằng thì nhầm thế đéo nào được. Đυ. má con phò này.

Tiên sư cái thằng phàm phu tục tử này, làm cái gì cũng phải nghĩ chứ. Sao tôi không điên tiết chứ, nhưng mà đây không phải Sài Gòn, làm gì cũng phải cẩn thận. Hơn nữa biết đâu thực sự nhầm người thì sao.

Giật lấy chai rượu trong tay nó, tôi rót ra hai cái cốc. Mãi thằng điên này mới bình tĩnh lại được, cứ như nó là người bị cắm sừng không bằng ấy. Con người yêu thằng Huy vội vàng xoa xoa lưng nó như để trấn an.

- Uống đi cho bình tĩnh lại. Từ từ để tao xem đã.

- Xem xét đéo gì nữa. Rành rành như thế rồi. Đυ. mẹ, bình thường ông hổ báo mà sao giờ rụt hết đuôi vào thế.

- Cái thằng mập ȶᏂασ này, đầu mày toàn cứt hay sao thế. Không phải lúc nào sồn sồn lên cũng được. Hiểu chưa.

Tôi vừa chửi nó vừa nốc cạn cốc rượu. Mấy đứa con gái và lão Đức đang quẩy tung nóc trên kia, bàn chỉ còn lại tôi với thằng Huy và người yêu nó. Khẽ hất hàm với con Ánh, tôi bảo.

- Lên chơi đi em. Anh với thằng này nói mấy việc riêng tí.

- Dạ.

Chẳng hiểu là do sợ tôi hay ngại gì mà con bé này luôn nghe lời răm rắp, chắc tại mặt mình hơi ác quá. Đợi cho nó đi khỏi, thằng Huy mới quay sang nói với tôi.

- Sao. Giờ tính thế nào ?

Trầm ngâm nhấm từng chút rượu, trong đầu tôi đang cố gắng suy nghĩ xem nên phải làm gì. Nhìn người yêu của một trong những thằng bạn thân nhất của mình đang uốn éo đá lưỡi với một thằng khác thì chịu làm sao được.

Nhưng mà, giờ làm gì cũng không ổn, trước hết phải xác nhận xem có đúng người không đã. Gọi điện thoại à, cũng được nhưng cơ bản là tôi không có số con bé này. Facebook còn không add thì nói gì đến vụ điện thoại.

À đây rồi, cuối cùng thì cơ hội của tôi cũng đến, không vào hang thì làm sao bắt được cọp. Tôi thoáng thấy con nhỏ kia nhấc mông đi về phía nhà vệ sinh là trong đầu đã nảy ra một kế.

Xách luôn chai Chivas còn một nửa trên bàn, tôi đi thẳng về phía cái thằng ban nãy ôm ấp con Hương. Khẽ đặt lên bàn nó cái cốc của mình, tôi cười nhếch mép rồi rót rượu trước ánh mắt ngạc nhiên của gã.

- Mời ông bạn một ly nhé.

Một thoáng cảnh giác và khó hiểu trên gương mặt gã biến mất ngay khi nhìn thấy chai rượu. Gã nở nụ cười chào hỏi đáp lại rồi đón lấy cốc rượu. Một tiếng cạch khẽ vang lên trước khi cả hai cùng nốc cạn ly rượu.

- Ông bạn số hưởng thế.

- Sao cơ ?

Vẻ mặt thằng cha vừa khó hiểu vừa thỏa mãn nhìn tôi. Lại một nụ cười nữa xuất hiện, tôi nói tiếp.

- Đi du lịch cùng người yêu xinh như mộng thế này thì nhất ông rồi còn gì.

- Haha. Sao ông biết đó là người yêu tôi ?

- Nghe giọng là biết ông không phải người ở đây rồi. Lên bar với gái xinh như này thì chỉ có đưa người yêu đi du lịch thôi.

Thằng cha xem chừng được gãi đúng chỗ ngứa, nở nụ cười huênh hoang với tôi.

- Cũng thường thôi ông. Em này đã là gì, trước tôi còn chơi đầy em ngon hơn rồi cơ.

- Ông bạn giỏi tán gái quá nhỉ. Nào, cạn ly nữa.

Vẻ thán phục trên gương mặt tôi khiến gã hài lòng, tiếp tục đón lấy ly rượu như phong cách của người trên được kẻ dưới kính nể. Rút bao ba số ngoại trong túi ra mời gã, tôi lại vừa cười vừa nói.

- Em này vừa xinh vừa ngon thế mà ông bạn còn kêu bình thường à.

- Thường thôi bạn ơi. Nhìn thế chứ lên giường cũng tàm tạm, cơ bản nước đầu có thằng khác xơi trước tôi rồi. Chơi chán vài hôm rồi tôi kiếm con khác ngon hơn.

Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của men rượu, gã phun ra bằng sạch chiến tích với tôi. Cảm giác được nịnh nọt khiến cho một kẻ thích khoe khoang như gã không còn chú ý đến ánh mắt muốn gϊếŧ người của tôi bên cạnh.

- Có vẻ em này giống rau của ông bạn hơn là người yêu nhỉ.

- Haha. Chứ còn gì nữa. Tôi nói ông nghe nè, giờ tụi con gái dễ lừa lắm. Chỉ cần ông khéo mồm chút, xe đẹp chút, có tiền chút xíu là gạ chúng nó lên giường dễ không ấy mà.

Dừng lại để làm thêm một hớp rượu, gã vừa cười dâʍ ɖu͙© vừa nói tiếp.

- Nói nhỏ cho ông biết nhé, con bé này có người yêu rồi mà tôi vẫn cᏂị©Ꮒ được nhé, lại còn rủ cả đi du lịch mà thằng ngu kia vẫn không biết gì. Hahaha

Cố gắng giữ bình tĩnh nhất có thể, tôi dụi điếu thuốc trên tay rồi hất hàm về phía sàn nhảy. Chỉ vào con nhỏ Thùy Anh đang lắc lư trên đó rồi tôi nói với gã.

- Ông bạn có hứng trao đổi rau cháo với tôi không ?

Ánh mắt gã sáng lên khi nhìn thấy vẻ sεメy của con nhỏ Thùy Anh. Tôi tiếp tục thì thầm vào tai gã như một liều thuốc mê.

- Thùy Anh, văn hóa nghệ thuật, khoa múa, năm nhất. Sao ? Chất lượng chứ.

- Được. Chất lượng. Hương, bông hồng xây dựng, năm hai.

Chút hi vọng rằng mình nhìn nhầm người bên trong đầu tôi tan biến ngay lập tức, thay thế vào đó là một cơn tức giận khủng khϊếp. Đến bây giờ thì chẳng còn nhầm lẫn gì nữa, tưởng chừng như ngay lúc đó tôi đã có thể cầm lấy chai rượu trên bàn đập vào đầu thằng khốn này rồi. Nhưng mà cuối cùng thì tôi lại chỉ bình thản trao đổi số điện thoại với gã rồi quay lưng bước về phía bàn của mình.

Con nhỏ Hương cũng quay lại ngay khi tôi vừa rời khỏi. Đυ. mẹ lũ khốn này chứ, tôi nghiến răng nghiến lợi nhìn hai đứa nó làm mấy cái trò khả ố. Trước ánh mắt ngạc nhiên của thằng Huy, tôi lôi điện thoại ra gọi cho thằng An.

- Mày đang ở đâu ?

Tôi nói ngay khi nó nhấc máy, tiếng thằng bạn tôi xen lẫn với tiếng thở hổn hển và tiếng cốc chén trả lời.

- Đang ở quán chứ đâu. Đm, đông khách vãi cứt.

- Bỏ hết đi, lát nữa sẽ có người đến đón mày lên Vũng Tàu. Tao có mấy thứ muốn cho mày xem.

- Vãi l*и, 9 10h đêm rồi còn bắt bố mày vác xác lên đó làm gì ? Đi bay không có tiền trả à.

- Mày đừng hỏi gì cả. Lên đây rồi mày sẽ tự thấy.

Cúp máy liền sau đó, tôi liếc nhìn hai con chó kia dìu nhau ra khỏi quán bar mà trong đầu đã nảy ra một kế hoạch. Tôi muốn cho thằng bạn mình thấy tận mắt bộ mặt thật của con bé mà nó luôn yêu thương và tôn thờ.