Thằng Khốn Nạn và Em

Chương 38: Mất kiểm soát

Tôi là người đơn giản, một cái valy du lịch là đủ cho một chuyến đi. Nhưng hình như có vẻ tôi lại là người mang nhiều hành lí đi nhất thì phải. Lão Đức photo thò đầu ra từ con Toyota 8 chỗ nhìn tôi cười bảo.

- Ông em mang gì lắm đồ cho mệt. Đi Vũng Tàu chơi vài ngày chứ có phải ra nước ngoài đâu mà mang quần áo làm gì. Chú thấy có ai mang gì đâu, đến đấy rồi mua.

- Thôi, tính em không thích xài đồ mới. Thay đổi nhiều mệt lắm.

Thấy tôi nói vậy cha nội Đức cũng chỉ cười cười rồi không nói gì nữa. Dám cá với các bạn rằng thằng cha này đang nghĩ tôi không có nét phong độ dân chơi nào hết trơn. Đùa chứ dân chơi cũng phải có não chứ, tiền có phải là lá đa đéo đâu. Xoạch một tiếng, cái cửa xe được kéo ra, bên trong là khuôn mặt khả ố của thằng Huy voi đang nhăn nhở cười và mấy cặp giò trắng muốt của tụi con gái.

Có một sự ngạc nhiên nhẹ ở đây, ngoài hai con ghệ của thằng Huy và lão Đức thì còn có một gương mặt lạ hoắc khác. Con nhỏ này để tóc ngắn màu bạch kim, mặc đúng kiểu style đi biển với quần sooc ngắn và cái áo sơ mi buộc cao để lộ eo đang cố che đi bộ ngực phập phồng sau lớp bikini. Cái kính mát được con bé đeo đúng vào sợi dây nhỏ xíu của bộ bikini khiến cái vẻ gợi cảm càng tăng thêm mấy phần.

- Em chào anh H.

- Anh H ạ.

Đáp lại lời chào của mấy con nhỏ ngồi trong xe, tôi chỉ thờ ơ gật đầu chào chung một câu chứ cũng lười nói nhiều. Vừa bước vào trong xe là một hỗn hợp mùi nước hoa trộn lẫn với mùi điều hòa hôi hôi khiến tôi phải hơi nhăn mặt khó chịu. 3 con bé, 3 mùi nước hoa, đéo biết chúng nó dùng loại gì nhưng cái hỗn hợp này thực sự đéo dễ chịu tí nào.

Đi gần gần thì được chớ đi từ đây ra Vũng Tàu chắc tôi chết ngộp mất. Không hiểu hai thằng kia làm thế nào mà vẫn chịu đựng được, riêng tôi thì xin dang tay rút lui thôi. Lão Đức vừa mới nổ máy định xuất phát thì tôi vội vàng ngăn cản.

- Anh Đức, từ từ đã.

- Sao đấy ? Chú quên cái gì à.

- À không. Em chợt nhớ ra có chút công chuyện riêng ngoài Vũng Tàu nữa nên mọi người cứ đi xe này đi. Em xuống lấy xe mình tự đi, có gì ra đó di chuyển cho dễ.

- Ơ thằng điên này, đã đi chơi xả stress thì còn công việc mẹ gì nữa. May hâm à H ?

Mặc xác sự gắt gỏng của thằng Huy voi, tôi chỉ cười trừ rồi nhanh chóng mở cửa xe nhảy xuống, tiệm tay vớ luôn cái vali vừa mới ném ra phía sau. Chẳng hiểu sao thỉnh thoảng tôi lại khó tính một cách bất ngờ như thế nữa. Nhưng thôi kệ, còn hơn phải chịu trận trên con xe hôi hám này mấy tiếng đồng hồ.

Mất gần 10 phút để lôi con mẹc thân yêu ra khỏi nhà, tôi hơi bất ngờ vì cái Toyota 8 chỗ kia đã biến mất nhưng... con bé tóc ngắn đó lại đang đứng bên vệ đường thản nhiên bấm điện thoại. Bộ dạng năng động đầy vẻ sεメy của con nhỏ thu hút vô số ánh nhìn thèm muốn xung quanh. Mặc cho mấy cái chỉ trỏ rồi vài tiếng cười khiếm nhã của đám thanh niên bên đường, con bé vẫn tự tin đứng thẳng, chân duỗi dài như một người mẫu trên sàn diễn chứ không có chút xíu ngại ngùng nào.

Thấy cái xe đen nhám của tôi trờ đến bên cạnh, con nhỏ nở một nụ cười quyến rũ rồi nhẹ nhàng bước đến gõ nhè nhẹ vào cái kính bên ghế phụ. Bộ ngực sau cái áo sơ mi đè lên cánh cửa xe khi nó hơi cúi xuống nói với tôi.

- Anh cho em đi cùng với nha. Đi với team kia giống như em thành người thừa vậy á.

Lời đề nghị không thể nào hợp lí hơn của con bé khiến tôi chẳng còn cách nào khác ngoài việc mở cái cửa bên ghế phụ ra. Con nhỏ chui tọt vào trong xe, bộ ngực hơi ưỡn cao khi nó đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc ngắn ra đằng sau. Rất biết cách quyến rũ người khác, đó chính là ấn tượng đầu tiên của tôi với con bé này.

- Em là Thùy Anh, bạn của Ánh. Cảm ơn anh vì đã cho em quá giang nha.

- Ờ. Không có chi.

Câu trả lời cụt ngủn chẳng có chút thiện chí nào của tôi khiến con bé hơi đỏ mặt vì bị chặn họng. Nhưng cũng rất nhanh, vẻ bối rối biến mất ngay lập tức trên gương mặt con nhỏ. Nét tự tin quay trở lại trong khi nó bắt đầu liên thiên đủ thứ chuyện trên đời với tôi. Không hề giống như lần gặp mặt đầu tiên giữa hai người xa lạ, con nhỏ thoải mái và thân thiết với tôi như đã từng quen biết từ rất lâu.

Chẳng biết từ lúc nào, những ngón tay của con bé đã đặt lên đùi tôi, nhẹ nhàng mơn trớn như một động tác mời gọi. Cả người nó rướn về phía tôi, mặc dù đang lái xe nhưng quả thực bộ ngực của con nhỏ này hấp dẫn thiệt. Là một thằng đàn ông, đương nhiên tôi cũng chẳng ngần ngại chút nào mà thoải mái thưởng thức cái khe rãnh hấp dẫn bên cạnh kia.

- Anh H có cái tay chắc ghê ha.

Con nhỏ vừa nói vừa cười tủm tỉm vuốt nhẹ một cánh tay đang cầm vô lăng của tôi. Đúng kiểu chuẩn mấy em gái hàng cao cấp, rất biết cách nói chuyện, gợϊ ɖụ© mà lại không có chút cảm giác dung tục nào cả.

- Còn em thì tròn quá ha.

Đến lượt tôi cười nhếch mép trêu chọc đáp lời con bé. Chẳng biết có phải do tôi hoa mắt hay không mà lại thấy một thoáng đỏ bừng xuất hiện trên gương mặt của con nhỏ đó. Vãi l, hàng cũng biết xấu hổ à. Con bé vỗ nhẹ vào vai tôi một cái, mặt giận dỗi như đổi với người yêu của nó vậy.

- Anh.. Cứ trêu em hoài à.

Service đỉnh đấy, nhẹ nhàng tình cảm như người yêu, đúng chuẩn mấy em hàng cao cấp. Nếu là một thanh niên bình thường chắc đã ngất ngây với cái điệu bộ chuyên nghiệp của con bé này rồi. Hơi tiếc cho con bé một chút, tôi không phải tay mơ hay cái loại bị tϊиɧ ŧяùиɠ thượng não.

Cả bọn thuê một cái villa khá lớn ở gần biển, chỗ này ở chục người vẫn thoải mái, có hồ bơi, sân vườn để tạo tiệc ngoài trời. Mặc dù đi riêng nhưng tôi đi khá chậm chứ không nhanh như tụi kia, đến nơi thỉ đã thấy chúng nó ở đó rồi. Đã quá trưa nên tất cả thống nhất ăn uống qua loa vài thứ rồi nghỉ ngơi đến chiều mới tính tiếp.

Và có vẻ như câu chuyện người thừa lại tiếp tục bắt đầu thì phải. Hai thằng kia ôm gái rúc vào hai cái phòng, để lại tôi với con nhỏ Thùy Anh vẫn đang ngồi nhìn nhau. Tôi biết con bé này là hàng mà thằng Huy cố ý kéo đi cùng cho tôi, cơ mà thật sự tôi chả có tí cảm xúc mẹ nào cả. Dù sao thì con bé cũng là phụ nữ, mà tôi lại quen lịch sự với phụ nữ rồi, giờ cứ thấy khó xử kiểu đéo gì ấy. Chơi thì không muốn mà không chơi thì ngại.

À đây rồi, tôi bắt đầu thấy thích cái thiết kế ở đây rồi đấy. Để cho các bạn dễ hình dung thì tôi sẽ miêu tả một chút về cái villa này. Có hai tầng, bốn phòng ngủ, một phòng khách nhìn ra phía vườn và bể bơi. Chỗ này có cái vườn khá rộng để tổ chức tiệc ngoài trời, xung quanh là thảm cỏ, đường sỏi rất mát mẻ. Tất nhiên một không gian thoải mái và dễ chịu như thế này sẽ đi cùng một cái giá không hề dễ chịu tí nào.

Bên cạnh cái bể bơi là mấy cái ghế nghỉ, dùng để ngủ trưa thì cũng khá là ổn áp. Và quan trọng hơn cả là cái ghế này chỉ vừa với một người. Thiệt chớ, nhiều lúc tôi thấy nể tài quan sát và khả năng ứng biến của mình quá trời quá đất. Nhấc mông lên bước ra ngoài, tôi nằm dài trên cái ghế bằng gỗ mát lạnh. Kéo luôn cặp kính mát xuống là đã sẵn sàng cho một giấc ngủ ngon lành rồi.

Nhưng người tính có lẽ không bằng… gái tính. Vừa mới thiu thiu ngủ được mấy phút, bỗng tôi nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng trên cái sàn đá. Rồi lại tiếng lạch cạch của thúy tinh chạm vào nhau. Hơi hé mắt ra ngó một chút, hai quả bưởi trắng phau và cái bikini màu đen đập thẳng vào mặt tôi. Con nhỏ Thùy Anh đang nửa ngồi nửa quỳ bên cạnh tôi, trên bàn đã là một chai rượu và hai cái cốc đá.

- Vô phòng ngủ chút đi em. Chiều còn lấy sức mà đi chơi chứ.

- Dạ thôi anh. Em muốn ngồi đây hóng tí gió cho mát. Hì hì.

Con nhỏ cười lém lỉnh trong khi đưa cho tôi một cái cốc đã được rót rượu. Như các bạn đã biết, tôi không nghiện nhưng thật sự là khá thích vị cay nồng của rượu. Hơi lạnh và mùi thơm của rượu Whisky lan tỏa khắp vị giác khiến người ta cảm thấy dễ chịu ngay lập tức. Con nhỏ cũng nhấp một ngụm nhỏ rồi lại nở nụ cười tinh nghịch.

- Để em massage cho anh dễ ngủ ha.

- Ừ cũng được.

Lại là một lời đề nghị hấp dẫn đến từ con bé. Chẳng hiểu ma xui quỷ khiến, trời đất dung hòa vạn vật sinh sôi thế nào mà tôi lại đồng ý với con nhỏ này nữa. Hai bàn tay của nó nhẹ nhàng xoa bóp phần cơ vai của tôi, cảm giác mềm mại của bàn tay con gái đúng thiệt là dễ chịu quá sức.

Khoan, các bạn đừng vội chửi tôi là thằng hay nói đạo lí nhưng sống như l**. Vụ massage này lành mạnh à nha, mặc dù con nhỏ ăn mặc hơi thiếu vải chút nhưng tôi đang nhắm mắt nên không tính nha. À thật ra là có he hé mắt ra nhìn chút xíu, cơ mà vụ này là phản ứng của một thằng đàn ông bình thường chứ tôi đâu có muốn vậy đâu.

À thiệt ra thì vụ phản ứng này có vẻ không ổn lắm, thằng em bất trị của tôi đã bắt đầu tỉnh giấc, ngỏng cao lên hóng hớt mặc kệ sự kiềm chế trong vô vọng của thằng anh. Một cái quần đùi và một cái quần sịp mỏng dính, đương nhiên không thể đủ sức để kìm nén sự trỗi dậy của c̠ôи ŧɧịt̠ ham hố này. Hên cái là tôi đang nằm sấp chứ không chắc chết nhục với con nhỏ này mất.

Quái, tại sao tôi lại phải xấu hổ trước nó chứ nhỉ ? Con nhỏ là hàng, còn tôi là đàn ông bình thường, cái việc chào cờ nho nhỏ này thì có gì mà phải ngại chứ. Cơ mà phải công nhận con nhỏ massage dễ chịu thiệt, thậm chí tôi đã bắt đầu thiu thiu ngủ quên đi mất rồi.

- Anh, em ngồi lên trên massage cho dễ nha.

- À. Ờ ờ.

Thằng em cứng ngắc của tôi bị ép muốn ná thở xuống cái ghế gỗ. Không biết vụ massage này thế nào chứ giờ tôi thấy không ổn rồi nha. Mà hình như con bé cũng biết tôi đang khó chịu thì phải, cái mông to tròn của nó chẳng biết vô tình hay cố ý mà cứ cạ cạ lên phần đùi của tôi. Quả massage này có vẻ càng ngày càng có hại cho sức khỏe thì phải.

- Ủa, sao anh cứ nhấp nhổm hoài vậy.

Con nhỏ biết thừa nhưng vẫn giả đò ngây thơ hỏi tôi. Tiên sư cái thứ ranh ma, tôi chỉ dám chửi thầm trong lòng chứ vẫn phải giữ nguyên vẻ mặt bình thản. Vụ này quê à nha, mất nét hết trơn. Cuối cùng, có vẻ như cái phòng tuyến của tôi đã đạt tới mức giới hạn. Các bạn biết rồi đấy, cái gì kìm nén quá lâu để đến khi được bộc phát sẽ vô cùng khủng khϊếp. Cố gắng làm cái mặt ngầu thiệt ngầu, tôi quay lại kêu con nhỏ bằng cái giọng lạnh tanh.

- Thôi đủ rồi. Đi vào trong đi cho anh ngủ.

Dám cá là mặt các độc giả yêu quý đang đọc truyện Thằng Khốn Nạn và Em của tôi tại [ My Truyen . Com ] cũng chưng hửng y như mặt con nhỏ Thùy Anh lúc đó vậy. Con bé nhảy tót xuống, hai cái tay vung vẩy phụng phịu nguẩy đít đi vào nhà. Ok, các bạn có thể chửi tôi là đạo đức giả hay nghiện mà còn ngại gì gì đó vì lần này thì… đúng là thế thật.

Ngủ chảy dãi đến nửa chiều thì lão Đức kêu tôi dậy. Kế hoạch là giờ cả đám lên trung tâm mua sắm chút rồi ra biển chơi, rồi tối về đi ăn hải sản cho có tí đạm. Vẫn hai xe và con nhỏ Thùy Anh ngồi cạnh tôi, giờ con nhỏ đã đổi sang một cái váy suông ngắn đến ngang đùi. Tất nhiên bên trong vẫn là bộ bikini sεメy. À, tại cái váy của con bé hơi trễ nên tôi mới thấy chứ không có cố ý nha.

Tụi kia thi nhau chọn đồ biển rồi vài thứ mũ nón linh tinh, có mỗi tôi là vẫn trầm ngâm dựa vào tường hút thuốc. Tôi thừa quần áo và cũng không có hứng xài mấy cái đồ hoa lá cành thế này. ? Mà khoan đã, đáng nhẽ bây giờ là lúc để nghỉ ngơi và thư giãn cơ mà nhỉ, tại sao tôi lại thấy có chút gì đó thiếu thiếu, một thứ cảm giác trống vắng.

- Anh, em đội cái này đẹp không ?

Giọng nói của con nhỏ Thùy Anh vang lên, kéo tôi ra khỏi cơn suy nghĩ. Nhưng bỗng nhiên, ánh mắt tôi như nhòa đi trong một khoảnh khắc, cái mũ rộng vành và cái váy suông, tôi như đã thấy một khuôn mặt quen thuộc và nụ cười nũng nịu của em. Những kỉ niệm bỗng chốc ùa về như thác nước, tôi tưởng mình đã quên em rồi cơ mà. Lần đầu tiên, tôi nhớ em muốn phát khóc dù đang ở một nơi đông người như thế này.

- Anh, anh sao thế ?

Tôi giật mình tỉnh táo lại, trước mặt tôi không phải là em, mà chỉ là một con nhỏ khác ăn mặc giống em lần đó thôi. Vội vàng đưa tay lên chùi khóe mắt, tôi sợ mình trong lúc không kiểm soát được mà khóc thật mất. Vừa quay người đi tránh ánh nhìn tò mò của Thùy Anh, tôi chỉ kịp ném lại một câu cộc lốc.

- Xấu. Đổi đi.