Thằng Khốn Nạn và Em

Chương 28: Đền bù

Cuộc sống và công việc bận rộn nên đương nhiên tôi chẳng quan tâm đến việc mình vừa làm cho một con nhỏ nào đó giận dỗi. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, nhưng gió này là gió Lào gió Cam mới đúng. Chưa thấy Lan Anh nói gì mà vài đứa bạn nó đã gọi điện nhắn tin lung tung cho tôi trách móc là làm sao mà để con bé khóc sưng cả mắt mấy hôm. Chắc chắn vụ này là do con nhỏ Lan Anh bày ra chứ đâu tự dưng mà tụi kia làm vậy.

Thật sự tôi cũng đéo hiểu được cái suy nghĩ rắc rối của tụi nó, không phải việc của mình mà đứa nào đứa nấy nhiệt tình như thật. Thậm chí có một con bé nhắn tin chửi tôi như tát nước, đủ mọi thứ từ kẻ tệ bạc đồ khốn nạn rồi cầm thú súc vật gì đó. Cái kiểu trẻ Dĩ nhiên là chẳng hơi đâu đi so đo với lũ đàn bà lắm chuyện, tôi mặc xác chúng nó thích nói gì thì nói. Đúng là một lũ trẻ con chơi với nhau, nhưng thôi kệ, chó chứ sủa còn người vẫn cứ đi thôi.

Cơ mà tụi này đúng rảnh háng hết sức, tôi chẳng thèm xem lẫn không nhận tin nhắn từ người lạ rồi mà vẫn bị làm phiền suốt ngày. Điện thoại thì đâu thể tắt được hoặc đổi số, chạy bộ với Quỳnh xong ra check điện thoại mà gần chục cuộc gọi nhỡ, cả số lạ lẫn số của Lan Anh. Muốn nói gì thì gặp trực tiếp, con nhỏ càng thế này càng làm tôi chán ghét hơn. Chị ngó khuôn mặt vừa mệt bở hơi tai vừa bực bội của tôi thì cười hỏi.

- Sao mà cau có thế? Cậu bé vui vẻ thường ngày đi đâu mất rồi.

Quỳnh vừa nói vừa bẹo má trêu chọc tôi, chả là thường ngày đi với chị tôi cũng cố gắng cất khuôn mặt u ám đi mà cười nhiều hơn. Hoặc có thể nói, ở bên chị cho tôi một cảm giác bình yên và thoải mái. Người ta bảo bằng tuổi nhau thì suy nghĩ con gái đã lớn hơn con trai mấy lần, huống chi Quỳnh còn hơn tôi mấy tuổi. Giờ thì đúng là kiểu chị gái với em trai bình thường chứ không còn là một cô bé dâʍ đãиɠ như lúc làʍ t̠ìиɦ nữa. Tôi ném cái Iphone xuống rồi cũng cười trả lời chị.

- Không có gì. Vài đứa trẻ con thích làm phiền người khác thôi.

- To gan nhỉ. Mấy đứa này chắc không biết cưng của chị là ai rồi. Hi hi.

- Chị nói gì vậy. Con người hiền lành yếu đuối như em thì làm gì được ai chứ.

Giờ đến lượt tôi ôm vào cái eo thon nhỏ vẫn còn dính đầy mồ hôi của chị mà kéo lại gần. Hương thơm đặc đàn bà hòa với mùi nước hoa của chị luôn luôn tỏa ra một sự hấp dẫn lạ kì với tôi. Khẽ lui tay xuống xoa nhẹ vào mông chị, bỗng dưng tôi nhận ra rằng cũng lâu rồi chưa dành thời gian cho Quỳnh thì phải. Có lẽ dạo này hơi bận rồi lại bị con nhỏ Lan Anh quấn lấy nên tôi đã bỏ quên mất người đàn bà luôn luôn âm thầm đứng sau lưng này thì phải.

- Lâu rồi chưa được gần anh thế này.

Quỳnh thì thầm trong khi hai cánh tay ôm lấy người tôi. Tính ra cũng phải hơn tháng trời rồi chị với tôi chưa làʍ t̠ìиɦ, ra quân xong cả tôi và chị đều bận nên gần như thỉnh thoảng mới gặp nhau. Hôm nay nhất định phải bù cho chị mới được. Hơi cúi xuống tìm kiếm đôi môi đang hé ra mời gọi bên dưới, hai cánh tay Quỳnh siết chặt lấy người tôi hơn trong khi mắt nhắm lại đáp trả nụ hôn sâu.

Hơi thở thơm tho và mùi son Mac thoang thoảng của chị luôn luôn tỏa ra một cảm giác quyến rũ khiến người ta phải ngất ngây. Nụ hôn chỉ dừng lại khi hơi thở của cả hai đã dồn dập, bỗng nhiên môi dưới của tôi đau nhói một cái, hóa ra nó bị chị cắn rồi dứt nhè nhẹ.

- Phạt anh cái tội không quan tâm em suốt 1 tháng qua nhé.

Chị cười rồi vội vàng đưa tay lên lau vết son lem luốc trên mặt tôi. Nhiều lúc chẳng ai nghĩ rằng Quỳnh còn lớn hơn tuổi tôi khi thấy những cử chỉ dễ thương như một cô gái bé nhỏ thế này. Hay là bất cứ người đàn bà nào đang yêu cũng như vậy nhỉ. Tôi nắm lấy bàn tay mềm mại đang vuốt ve mặt mình mà hôn nhẹ, cái giọng bình thường trầm trầm khàn khàn ấy vậy mà dịu dàng tới không ngờ.

- Em xin lỗi. Giờ bù cho nghen. Chịu không.

- Xì. Ai cần cưng bù chứ. Nhưng mà tối nay chị thèm ăn nhé

- Haha. Còn em thì thèm chị cơ.

Tôi cười trêu chọc rồi vỗ nhẹ vào cặp mông phúc hậu sau quần legging của chi. Đùa chứ đúng là thèm chị thật, nhìn cơ thể gợi cảm và quyến rũ đang dán sát vào cánh tay mình thế này thì có ai mà chịu nổi được chứ. Xui là đang giờ cao điểm, phòng thay đồ đông quá không chắc tôi cũng kéo chị vô đó làm shot cho đỡ vã rồi.

Đi về nhà Quỳnh trên con xe Vespa đỏ quen thuộc của chị, vừa đóng cánh cửa sau lưng là tôi đã ghì chặt lấy thân thể nóng bỏng kia mà hôn ngấu nghiến. Tham lam thưởng thức hết phần son đỏ vừa được chị điểm lại trên môi. Hai bàn tay cũng đã nhanh chóng chui vào trong cái quần bó sát mà xoa nắn nhè nhẹ lên phần đàn hồi co dãn của chị. Đang say sưa mυ'ŧ nhẹ cái cổ còn mằn mặn chút vị mồ hôi của Quỳnh thì thấy chị vỗ vỗ vào lưng tôi ra hiệu dừng lại.

- Được rồi được rồi. Đi tắm đã nào.

- Không sao. Em thích cái vị “nguyên thủy” của chị hơn.

- Ngoan nào. Sạch sẽ rồi thì cưng muốn sao cũng được. Với vừa tập xong nên chị hơi đói.

Thấy tôi tiếc rẻ rời khỏi cái cổ của mình, chị mỉm cười hài lòng rồi nhón chân hôn nhẹ lên chóp mũi. Cái giọng yêu thương và đầy nuông chiều lại vang lên.

- Giỏi lắm. Lâu rồi mình chưa tắm chung phải hông? Để chị thưởng cho cưng nha.

Vừa lôi vừa kéo, hai cơ thể tiến dần đến cái phòng tắm. Cánh tay chị quàng lên cổ tôi rồi ném cho kẻ đang ngất ngây này một ánh mắt quyến rũ đến chết người.

- Tắm thì phải cởϊ qυầи áo đúng không? Nhưng mà chị lười quá.

Thằng nào bị bại não chắc mới không hiểu câu này, dĩ nhiên là tôi không phải thằng bại não rồi. Cặρ √υ' của chị nảy ra khi bị tôi kéo cái bra thể thao qua đầu. Hôn từng chút một từ cổ xuống cái khe ngực, tôi dừng lại trên phần mu thịt múp rụp được cái qυầи ɭóŧ bao bọc bên dưới khi hai tay kéo cái quần legging dài của chị xuống. Mùi đàn bà và mồ hôi toát ra từ sau lớp vải ren mỏng manh khiến cả thằng anh lẫn thằng em đều như muốn phát điên lên.

Quỳnh nắm cổ áo tôi kéo lên đầy xấu hồ, có lẽ chị không muốn tôi hôn vào chỗ đó khi nó chưa sạch sẽ. Những mảnh quần áo cuối cùng cũng rơi cả xuống khi hai thân thể ngã vào cái bồn tắm lớn. Nằm gọn gàng trong l*иg ngực tôi, những ngón tay của chị nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt và cái cằm đầy râu lún phún.

- Bao lâu rồi cậu chưa cạo râu thế.

- Chẳng nhớ nữa. Em không để ý mấy việc này cho lắm.

Tôi mở đôi mắt đang nhắm lại tận hưởng cảm giác thoải mái của mình ra mà trả lời chị. Một thân thể đầy co giãn dính sát lên người và dòng nước vừa đủ ấm mang đến những xúc cảm tuyệt vời. Tôi tưởng chừng như mình đã ngủ quên ở trong bồn tắm nếu như chị không cất tiếng gọi.

- Cậu để râu thế này nhìn phong trần với đàn ông hơn đấy.

- Thế bình thường em không đủ đàn ông à?

Một tiếng “bốp” vang lên sau đó nước bắn tung tóe khi tôi vỗ mạnh nửa mông bên phải của chị. Ném cho tôi một ánh mắt vừa ấm ức vừa đau, Quỳnh chồm lên cắn mạnh rồi mυ'ŧ chặt lấy phần cổ tôi cho đến khi một dấu hôn đỏ ửng xuất hiện trên đó mới dừng lại.

- Em nhớ chị đâu có cầm tinh con gì đó thích cắn đâu nhỉ.

- Tại cậu ý. Toàn bắt nạt người ta thôi.

Quỳnh phụng phịu dẩu môi lên làm nũng như một cô bé con, bây giờ nhìn chị lại có thêm mấy phần dễ thương. Đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán chị, tôi cười cười dỗ dành.

- Được rồi. Tí nữa cho chị nằm trên là xong chứ gì.

- Người ta không thèm đâu. Đừng hòng dụ dỗ tui nghen.



Nguyên cái vụ tắm rửa của tôi và chị đã mất gần tiếng đồng hồ. À có bạn nào thắc mắc vụ quần áo thì để tôi giải đáp nhé. Mấy lần ở đây tôi cũng để lại kha khá quần áo nên thành ra trong tủ nhà chị luôn có thêm đồ của tôi. Lấy một bộ quần áo được là phẳng phiu đưa cho tôi, trông Quỳnh cứ như là một người vợ đang chăm chút cho chồng mình vậy.

- Mặc quần dài làm chi? Nóng lắm. Có cái quần lửng nào đưa đây em mặc cho mát.

- Ăn xong chắc cũng sớm nên chị muốn kiếm chỗ nào đó uống một chút. Ít ra cậu phải mặc cái gì hợp với chị chút chút chứ.

Giờ mới để ý Quỳnh mặc một cái váy ngắn có phần ngực hơi trễ khiến hai quả cầu thịt lấp ló hấp dẫn ánh nhìn của người đối diện. Không hẳn là quá hở hang nhưng lại tạo cho người nhìn một cảm giác sεメy khó tả. Thực tình tôi thích phong cách này của chị hơn là cái đầm xẻ tà lần trước. Thôi thì đành chiều chị vậy, nhưng mà cuối cùng tôi vẫn cố gắng mặc cả.

- Qua nhà em đổi đôi giày phát được không?

Tôi quen ăn mặc tuềnh toàng nhưng mọi thứ thì phải sạch sẽ, đôi giày này dùng để đi tập gym nên hơi bẩn. Lại mất thêm nửa tiếng đồng hồ nữa thì tôi với chị mới có thể đi ăn. Quỳnh kêu thèm ăn Pizza, mà ở Sài Gòn chắc chỉ có Pizza 4P’s là đỉnh nhất. Bạn nào đã từng ăn ở đó rồi sẽ thấy chất lượng cực kì khác biệt, phục vụ cũng rất ok và tất nhiên là giá sẽ hơi mắc một chút so với mặt bằng chung.

Kêu Pizza cỡ vừa với vài món ăn kèm, tôi nhìn chị đang ngồi phía đối diện cười hỏi.

- Ăn cái này béo dữ lắm đó. Sao hôm nay chị lại phá lệ.

- Kệ đi. Thỉnh thoảng cũng phải buông thả bản thân một chút chứ. Với cả chị là mẫu nghiệp dư chứ không quá khắt khe về vụ giữ dáng như tụi chuyên nghiệp.

- Ừ thế cũng được. Ăn nhiều chút sờ cho thích.

- Ai cho sờ mà sờ. Tôi là tôi giữ mình lắm nghen.

Quỳnh che ngực giả vờ tức giận khi thấy khuôn mặt khả ố của tôi. Nhấc mông lên ngồi sang bên cạnh chị, tôi cố ý ép sát cơ thể mình về phía Quỳnh, một tay vòng sang ôm nhẹ vào cái eo mềm mại khi thấy chị có ý định né tránh. Gương mặt chị xuất hiện vẻ cảnh giác, giọng nói xấu hổ cố gắng chống đỡ một cách yếu ớt.

- Này, đang ở nơi công cộng đó. Cậu đừng có làm bậy nha.

- Em có làm bậy gì đâu. Toàn làm đúng không ấy chứ.

Bàn tay còn lại của tôi nhẹ nhàng đặt lên phần đùi trần trụi của chị mà vuốt ve. Làn da trắng ngần đàn hồi khi được những ngón tay ấn nhẹ, mặc dù là PT gym nhưng công việc chính của chị là yoga nên da thịt luôn luôn mềm mại. Quỳnh nắm lấy bàn tay hư hỏng của tôi khi thấy nó di chuyển càng ngày càng cao lên trên rồi lí nhí nói như van xin.

- Thôi mà, đừng như thế. Có ai nhìn thấy thì chị biết làm thế nào.

Đúng là Quỳnh khi ở trên giường và ngoài cuộc sống khác hẳn nhau. Nếu như khi ở bên ngoài chị ngại ngùng xấu hổ bao nhiêu thì khi chỉ có hai đứa lại hừng hực và mê đắm bấy nhiêu. Tiếng bước chân của phục vụ cũng đã vang lên sau lưng, tôi tiếc rẻ véo nhẹ vào đùi chị một cái nữa rồi mới bỏ tay ra ngồi thẳng dậy. Nhưng tất nhiên không có vụ dễ dàng như vậy, suốt bữa ăn gần như tôi chỉ xài một tay, còn tay kia thì luôn luôn được đặt trên một phần cơ thể nào đó của chị rồi.

- Giờ mình đi đâu nhỉ.

Tôi hỏi sau khi đã choàng cái mũ bảo hiểm vô đầu chị và dịu dàng cài quai. Hôm nay là đền bù cho những ngày không có thời gian dành cho chị nên chắc chắn mọi thứ sẽ để cho Quỳnh quyết định. Đưa một ngón tay lên môi đắn đo, hiếm khi chị thể hiện động tác dễ thương đến như vậy.

- Để coi. Chị chưa nghĩ ra, đến mấy cái club truyền thống đau đầu lắm.

- Hừm… Vậy thì em có chỗ này. Cực kì thích hợp luôn.

Ánh mắt chị đầy vẻ tò mò khi thấy nụ cười bí hiểm của tôi. Vỗ vỗ phía sau cái yên xe, tôi kéo tay chị ôm lấy bụng mình rồi nổ máy phóng đi…