Mới chỉ có bàn tay chạm vào vùng vai thôi nhưng đã sướиɠ đến mê tơi thế này rồi, lát nữa chạm vào vùng khác không biết sẽ như thế nào đây. Người chị Mận to và béo hơn của cô Cẩm Tú một chút, thịt cũng nhiều hơn, sờ vào rất mềm, rất mịn rất đã tay. Nghĩa nhắm mắt lại vì mở mắt cũng có nhìn thấy gì đâu. Cậu nhắm mắt để đôi bàn tay cảm nhận da thịt của chị. Rồi cậu xoa đều dầu gió ra cả hai bên bờ vai tròn lẳn của chị, xoa khắp rồi vuốt đều từ cổ sang hai bên vai.
– “Ư ư ư”, tiếng Mận rên thật nhỏ, cô đang ngậm miệng vào cái gối đầu.
Rồi Nghĩa bóp vai theo kiểu mát xa để cho dầu gió vượt qua lớp da ngấm vào thịt.
Một lúc sau, Mận nhả mồm khỏi cái gối, cô nói thật khẽ chỉ duy nhất một tiếng:
– Lưng.
Nghĩa lấy thêm dầu gió ra tay, khi cậu đặt bàn tay mình trở lại lưng chị Mận thì ngay lập tức ©ôи ŧɧịt̠ cầu cứng thêm một chút nữa, giờ đây nếu có ánh sáng trong căn phòng này thì chắc chắn chị Mận đã nhìn thấy một mũi nhọn ở háng Nghĩa rồi, bởi lưng chị đã trần, không có lớp vải ngăn cách với tay Nghĩa nữa.
Trong lúc Nghĩa lấy dầu gió thì chị Mận đã tuột quai váy ra khỏi vai và kéo cho cái váy xuống đến tận tắt lưng. Xoa dầu gió tất nhiên phải bôi trực tiếp vào thịt rồi, không lẽ bôi qua vải hay sao.
Giờ đây, Nghĩa không còn nghĩ nhiều đến chuyện gì khác trên đời này nữa, trước mặt cậu là người đàn bà đã ở trần, người đã đem lại cho cậu những kiến thức tìиɧ ɖu͙© đầu đời. Chính những hình ảnh chị làʍ t̠ìиɦ đã giúp cho cậu có kiến thức về tìиɧ ɖu͙©, để rồi từ đó áp dụng lên người cô Cẩm Tú. Có thể nói, chính chị là người tình đầu tiên của Nghĩa.
– “Uhm uhm uhm”, Mận lại ngậm chặt miệng vào gối và rên lên khi cả hai bàn tay của Nghĩa xoa tròn trên lưng mình. Dầu gió ngấm dần vào thịt mang lại cảm giác ấm nóng, nhưng ấm hơn cả vẫn là thân nhiệt của Nghĩa được truyền vào người Mận qua đôi bàn tay. Đôi mông đít Mận nhấp nhổm lên xuống giống như là cô đang làm động tác ȶᏂασ, ở dưới háng nóng rực, ướt nhẹp.
Bàn tay Nghĩa xoa khắp lưng chị Mận, mạnh – nhẹ, nhanh – chậm phối hợp nhịp nhàng. Đôi lúc bàn tay ấy tham lam còn xoa xuống dưới hai eo, mạng sườn và xuống đến tận chân vυ' của chị. Ôi, cái khoảng thịt dưới chân vυ' sao mà nó mềm đến nhũn nhùn nhùn ra, sờ vào đó thích thật, không biết sờ vào vυ' thì sẽ như thế nào đây. Côи ŧɧịt̠ Nghĩa cửng tếu lên hết cỡ mất rồi, một ít tinh tương đã rỉ ra khỏi đầu khất thấm vào quần.
Vì ngứa l*и quá, Mận đánh liều thử phản ứng của chàng trai trẻ, cô không dám manh động chạm tay vào ©ôи ŧɧịt̠ Nghĩa mặc dù cô chỉ cần quơ nhẹ là có thể chạm vào được, mùi đàn ông phát ra từ dưới háng Nghĩa giờ đây sao nó lại nồng đậm đến vậy:
– “Ngồi lên chị mà xoa cho nó dễ”, Mận nói thật khẽ như muốn Nghĩa không nghe thấy.
Nhưng đêm khuya tĩnh mịch, tiếng hai con thạch sùng ȶᏂασ nhau còn nghe thấy nữa là tiếng nói của con người.
Nghĩa đặt một chân sang phía bên kia rồi từ từ ngồi xuống. Mông cậu chạm vào khoảng trống giữa hai đùi non của chị. Không biết có phải là Nghĩa cố tình ngồi như vậy hay không vì lúc này, dươиɠ ѵậŧ Nghĩa đã nằm trên hai mông chị, cũng may vẫn còn cái váy mỏng manh che đi cái mông trần. Nghĩa dưới người lên phía trước để xoa lưng cũng chính là động tác làm dươиɠ ѵậŧ của cậu trượt lên trượt xuống giữa khe đít. Một câu cảm thán nổ vang lên trong đầu cậu: “Chị không mặc qυầи ɭóŧ!”.
Còn Mận nào có kém gì, cái dươиɠ ѵậŧ to lớn trắng tinh của Nghĩa mà Mận vẫn thầm gọi gọi là Côи ŧɧịt̠ Bò ấy cô nhìn cũng rất nhiều lần rồi, cô cũng mơ về nó rất nhiều lần, nhưng giờ đây nó ở gần với l*и cô hơn bao giờ hết, nó đang nằm trên đôi mông của cô, lại còn trượt lên trượt xuống như ȶᏂασ mỗi lần Nghĩa trườn lên trườn xuống xoa lưng. Cô không thể nén được tiếng rên sung sướиɠ của tìиɧ ɖu͙©:
– Ôi Nghĩa ơi!!!!!!! Chị ……………….
Nghĩa vươn hẳn người lên để bóp ở vùng vai, lúc này ©ôи ŧɧịt̠ cậu tì mạnh vào mông chị, gần như cả thân người nằm úp sấp lên lưng chị, hơi cậu phát ra man mát thổi vào gáy chị:
– “Chị làm sao ạ?”, Nghĩa giờ đây cũng không còn là một cậu thanh niên chưa biết mùi đời giống như ngày mới lên đây. Đã biết bao nhiêu lần cậu và cô Cẩm Tú ȶᏂασ nhau, lúc thì ở khách sạn, lúc thì ở bên hông nhà. Cậu đã có kiến thức tìиɧ ɖu͙© đủ để hiểu rằng, chị Mận đang nứиɠ, bằng chứng là mỗi lần cậu trượt thân ©ôи ŧɧịt̠ ở khe đít chị, cậu cảm nhận rất rõ mông chị cũng hơi nhổm lên như để cái ©ôи ŧɧịt̠ ấy chạm mạnh hơn nữa.
Mận thở hổn hển, cô ngứa l*и kinh khủng, chỉ muốn cho tay xuống mà gãi cho thỏa thôi:
– Chị ………… chị ……… thích lắm. Em làm ………. giỏi lắm.
Nghĩa lại trượt lên trượt xuống vài bận nữa, mông chị Mận to hơn cả mông của cô Cẩm Tú, ©ôи ŧɧịt̠ được ȶᏂασ vào chỗ thịt êm êm lại càng thích:
– Làm gì giỏi hả chị?
Hai con người, một đực một cái đang câu dẫn nhau. Nghĩa đã không còn nghĩ nhiều đến chuyện khác nữa ngoài những suy nghĩ về tìиɧ ɖu͙©, anh Cung đã biết mất hoàn toàn khỏi đầu óc cậu lúc này.
– “Thì ……… đánh gió ………. giỏi”, Mận không dám nói thẳng ra suy nghĩ của mình.
Mà Nghĩa cũng chẳng cần chị nói, mùi đàn bà ở háng chị bốc lên sực thẳng vào mũi Nghĩa, rồi thỉnh thoảng ở háng còn phát ra tiếng “nhóp nhép” là đủ để Nghĩa biết chị đang ở vào trạng thái nào rồi. Nghĩa có thế nào cũng vẫn còn là một cậu thanh niên mới lớn, làm sao cậu có thể không có suy nghĩ bậy bạ vào giờ phút này được cơ chứ.
Sau một lúc bóp lưng, Nghĩa hỏi:
– Ở đâu nữa hả chị?
Mận giật mình đánh thót vì câu hỏi của Nghĩa, những phần bớt nhậy cảm nhất là vai và lưng đã làm xong, không lẽ mình kêu khỏi rồi để cậu ta về, mà điều này thì đương nhiên Mận không muốn, cô không thể dừng lại được ham muốn:
– “Mông”, cô nói nhỏ nhất có thể.
Nghĩa tìm lọ dầu và lấy một ít ra tay, vừa lấy vừa hỏi chị:
– Nhưng ……….. còn cái váy.
Đúng là cái váy đang vẫn đang trùm kín từ thắt lưng trở xuống. Mận nhổm đít lên một chút mặc dù Nghĩa không nhìn thấy:
– Thì ………… cởi nó ra ……..
Được lời như cởi tấm lòng, Nghĩa run run mò tay lên eo rồi kéo tuột cái váy ra khỏi chân chị. Nếu giờ này mà có điện, cậu sẽ được nhìn thấy toàn bộ thân hình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của chị Mận, nhưng điều đó có cũng được mà không có cũng chẳng sao, vì Nghĩa đã nhìn chị tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hằng hà sa cơ số lần rồi. Chỉ thiếu có được chạm trực tiếp vào, thì đây, cậu sắp được chạm vào cái mông đít trần của chị rồi.
Mận đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, trời mùa đông nhưng cô không cảm thấy lạnh một chút nào, cái nóng do dầu gió là một phần, nhưng cái nóng từ bên trong cơ thể tỏa ra mới thực sự xua đuổi cái khí lạnh của mùa đông. Nhất là không khí trong phòng bây giờ căng như dây đàn, chỉ một chút xíu mất kiểm soát của một trong hai người thôi là vỡ tan.
Ôi, đôi mông đít núng nính, căng mọng của chị Mận đã nằm gọn trong hai lòng bàn tay của Nghĩa. Nghĩa bóp, Nghĩa xoa, Nghĩa day, Nghĩa cảm nhận. Mông chị mềm mềm, mịn mịn, núng núng thật là đã. Mông Mận nhiều thịt hơn mông của Cẩm Tú nhưng độ săn chắc thì không bằng. Mỗi cái mông đều có một vẻ đẹp và độ sướиɠ khác nhau, không thể nói là cái mông nào hơn cái mông nào được.
– “A a a a a”, Mận sướиɠ rêи ɾỉ trong lòng.
Cả đời cô chưa từng bao giờ được người khác bóp mông kỹ như vậy. Anh Cung có bóp nhưng chỉ được vài nhát là đòi ȶᏂασ luôn, không giống như Nghĩa lúc này, cẩn thận, tỉ mỉ từng tí một, xoa từ trên đỉnh mông xuống phía bên dưới. Thỉnh thoảng không biết vô tình hay cố tình mà một ngón tay cái còn chạm vào lỗ hậu môn. Mận cứ nhấp nhổm cái mông đít như đồng tình ủng hộ với cái hành động của Nghĩa.
Cũng may Nghĩa đã ngồi sang bên sườn, chứ nếu cậu ngồi theo tư thế vừa rồi thì có lẽ đầu ©ôи ŧɧịt̠ đã được chạm vào cửa l*и của chị mất rồi. Cậu muốn lắm được vòng tay xuống bên dưới một tẹo, ở đó không cần nhìn thì cũng đoán được một trăm phần trăm là cái l*и chị Mận đã sũng nước.
Có vẻ như đọc được suy nghĩ của Nghĩa qua đôi bàn tay, Mận nhắc khéo:
– Đừng bóp xuống dưới, dầu gió vào đấy rát lắm.
Là Mận sợ bàn tay dính dầu gió của Nghĩa chạm vào l*и mình, nên nhớ da l*и khác với da ở các bộ phận khác trên cơ thể, rất mỏng và dễ bị tổn thương, không thể cho dầu gió vào chỗ đó được, sẽ gây nên hiện tưởng bỏng rát.
Nghĩa mặc dù thèm thuồng làm chuyện đấy, nhưng cậu sẽ không làm khi không được sự cho phép của chị. Cùng lắm là chỉ bạo tay chọc chọc vào c̠úc̠ Ꮒσα của chị mà thôi. Mỗi lần như thế là chị phản ứng mạnh lắm, cứ hẩy hẩy mông lên như muốn ngón tay của Nghĩa chọc hẳn vào c̠úc̠ Ꮒσα.
Bỗng Nghĩa dừng tay lại vì nghe thấy tiếng chị Mận khóc thút thít:
– Hức hức hức !
– Chị làm sao vậy? Chị khóc à?
Nghĩa ngồi thẳng dậy, cậu không còn chạm vào người chị một chút nào nữa, cậu đang sợ, có lẽ mình đã làm gì quá đáng để chị phải khóc.
Mận khóc thút thít thêm một chút nữa mới ngưng đi được một tẹo, chị nằm ngửa ra, hai tay ôm lấy đôi vυ' bồng bềnh:
– Nghĩa ơi !!!!!!!!!!!
– “Dạ chị”, Nghĩa đáp lời trong đêm tối.
– Em ……….. cho ……….. chị ………………. hư ………… 1 lần ……….. đi. Chị ……….. chị không thể ……… chịu được nữa rồi ………………… Chị …… hức hức hức …………… chị ………….. đéo nhịn nữa đâu.