Vì Tớ Luôn Chậm Trễ

Chương 54

Trái với sự giận dữ của Lisa, Chaeyoung vẫn chậm rãi đáp lại:

- Vì em mặc cảm mình là gánh nặng của Li.

Chỉ một câu nói của Chaeyoung đã dập tắt lửa giận nơi Lisa, cô vội vàng ôm lấy nàng vào lòng:

- Li xin lỗi, Li không nên nói với em như vậy. Chaeyoungie, em đừng nghĩ như vậy nữa có được không, em là người yêu của Li và tất cả những gì Li làm cho em đều xuất phát từ tình yêu chứ không phải trách nhiệm.

- Li vì em, một lần nữa cùng các chị có được không?

Lisa thở dài rồi đồng ý:

- Li có thể vì em nhưng như vậy ai sẽ chăm sóc cho em, Li không an tâm để em ở nhà một mình.

Chaeyoung lắc đầu đáp:

- Mắt em không biết khi nào mới khỏi, chân em cũng cần thời gian để chữa lành. Li đợi em, đợi biết bao giờ.

Lisa suy nghĩ một chút rồi nói:

- Được, Li hứa với em nhưng em cũng phải hứa với Li. Không được ra khỏi phòng nếu Li phải đến phòng tập cùng các chị và đặc biệt sau hôm đó em phải đồng ý cùng Li sang nước ngoài điều trị.

- Nhưng...

Chaeyoung còn đang tìm lý do để thỏa hiệp thì Lisa đã cắt ngang:

- Em không đồng ý Li cũng sẽ không thực hiện.

Chaeyoung biết rằng nói không lại cô bèn gật đầu chấp thuận.

Như đã hứa, Lisa cùng Jisoo và Jennie trở lại công ty để chuẩn bị cho ngày 08/08 sắp tới. YG cũng thông báo tin đó đến người hâm mộ và mở bán vé cho concert kỉ niệm 10 năm debut của Blackpink. Mặc dù sau scandal kia, tiếng tăm của Blackpink chẳng còn như trước nhưng số fan mất đi so với số fan họ có không đủ để vùi dập một trong những nhóm nhạc nổi tiếng toàn cầu. Lisa những lúc phải có mặt ở công ty đều thuê người đến để chăm sóc cho Chaeyoung, đó là cô gái đến từ vùng quê Andong, Lisa biết được thông qua một người bạn giới thiệu, cô gái ấy lên Seoul để học đại học và cần tìm việc làm thêm còn số tiền lương mà Lisa chi trả đủ khiến cô gái có thể đóng hẳn một năm học. Lúc đầu Chaeyoung từ chối vì không thích ở cùng người lạ, Lisa phải nhờ mẹ nàng sang ở cùng nhưng vì không muốn bà Park lớn tuổi phải cực khổ chăm sóc Chaeyoung nên Lisa vẫn quyết định giữ lại cô gái ấy để chăm sóc nàng.

Thấm thoát 3 tháng cũng trôi qua, Chaeyoung đã mở lòng mình hơn, không còn cáu gắt hay trầm tư như trước, nàng đã chịu nói chuyện cùng mọi người nhưng là rất ít, Chaeyoung cũng không còn như trước nữa, sau cái ngày kinh hoàng đó không ai thấy lại được nụ cười nơi khóe môi Chaeyoung. Có lẻ vẫn cần rất lâu nữa để Chaeyoung có thể trở về với thực tại, cần rất lâu nữa để có thể mang Park Chaeyoung ngày xưa trở về.

Vẫn như thường lệ, Chaeyoung đang nằm trong lòng Lisa trên chiếc giường êm ái của cả hai chuẩn bị kết thúc một ngày dài. Tuy nhiên đêm nay có lẻ Chaeyoung sẽ rất khó ngủ bởi ngày mai đã là đêm concert kỉ niệm 10 năm debut của Blackpink. Chaeyoung làm sao có thể chợp mắt bởi lẻ ra nàng cũng là một phần quan trọng cho concert ngày mai, nàng là main vocal kia mà, một người không thể thiếu của một group nhạc. Liệu ai hiểu thấu Chaeyoung đã mong ước ngày này từ lâu, nàng còn sáng tác hẳn một ca khúc từ một năm trước để có thể gửi tặng đến người hâm mộ vào đêm concert này bên cây đàn guitar đã gắn liền bao năm tháng. Nhưng sự thật mãi mãi là sự thật, chẳng ai có thể thay đổi hiện tại và lùi về quá khứ để xóa bỏ mọi thương đau, Chaeyoung dừng chân ở đây nhưng nàng vẫn luôn ở phía sau, dõi theo những người còn lại với ánh mắt tự hào và trái tim yêu thương, dù ở đâu Chaeyoung vẫn mãi yêu Blink của mình.

Lisa cũng hiểu được tâm trạng hiện tại của nàng, cô siết chặt cái ôm rồi hôn vào má nàng:

- Ngày mai Li sẽ thay phần em nhé, Chaeyoungie chỉ việc yên tâm ở nhà tận hưởng thôi, đêm mai ngoài trừ Blink thì đó là cũng là đêm của Chaeyoungie.

Chaeyoung đưa tay lên sờ lấy gương mặt Lisa, nàng sờ rất lâu, đi chậm rãi qua từng đường nét trên gương mặt cô:

- Cảm ơn Li.

Lisa nắm lấy tay nàng hôn một cái rồi vòng qua eo mình thì thầm:

- Li yêu em.

Đêm concert cuối cùng cũng đến, ghế trống được lắp đầy bởi khán giả, sắc hồng tỏa lan sáng rực cả sân khấu. Tiếng cổ vũ hò reo vang lên không ngớt, đến khi Slogan quen thuộc "Blackpink in your area" được vang lên thì cả khán phòng như bùng nổ, những chiếc búa đen hồng được giơ cao, pháo hoa được bắn lên và thang máy đưa 3 cô gái xinh đẹp của Blackpink chạm sàn sân khấu. Những ca khúc sôi động, những vũ đạo mạnh mẽ xuất hiện. Blackpink vẫn như này nào, tràn trề năng lượng đốt cháy cả khán phòng. Sau chuỗi náo nhiệt kéo dài suốt 1 tiếng đồng hồ, 3 cô gái đã thay những bộ trang phục đơn giản hơn và bắt đầu cất cao ca khúc "Stay", biển hồng cũng bắt đầu trầm lặng hơn, du dương theo từng câu từ của bản ballad đầu tiên của Blackpink. Cả ba như thả mình vào cảm xúc, họ hát như muốn nói lên nỗi lòng họ, hát như muốn thay cả phần của Chaeyoung. Mọi nỗ lực cuối cùng đã chẳng còn ý nghĩa, Jennie cùng Jisoo đã khóc, họ khóc đến nổi không thể tiếp tục hát được nữa, ấy vậy mà Lisa vẫn ngồi đó, nuốt ngược nước mắt vào trong hoàn thành ca khúc dẫu cho đó không phải là line hát của mình.

Bài hát kết thúc kéo theo một khoảng lặng nơi khán phòng rộng lớn, Jisoo cùng Jennie sau khi lấy lại tinh thần liền nở nụ cười trò chuyện cùng fan. Đó là những lời cảm ơn chân thành họ gửi đến người hâm mộ, là lời hứa sẽ luôn cố gắng trong tương lai, là lời bộc bạch cho những dự định sắp tới. Tiếng hò reo trở lại khi các fan lại thấy được nụ cười của idol mình. Lisa vẫn ngồi đó, nắm chặt chiếc micro rồi nhìn mọi người cất tiếng:

- Xin lỗi mọi người thời gian qua về những scandal không đáng có. Xin lỗi vì không thể giữ mãi hình ảnh hoàn hảo trong mắt các bạn và xin lỗi vì đã để mọi người thất vọng.

Lisa dừng lại một chút rồi đứng lên hướng mắt nhìn xung quanh:

- Sẽ không có Lalisa ngày hôm nay nếu người đó không xuất hiện, sẽ không có Blackpink thành công như lúc này nếu không có sự cống hiến của cô ấy. Tôi nói đến đây chắc mọi người cũng biết đến tôi muốn nói về ai đúng không?

Lúc này trên màn ảnh xuất hiện hình ảnh Chaeyoung từ những ngày còn thi audition đến lúc thực tập sinh rồi đến thời kì đỉnh cao và bắt đầu những nốt trầm trong sự nghiệp. Màn hình cứ đổi thay từng hình ảnh một, Lisa nhìn lên lau vội khóe mắt rồi tiếp tục:

- Rosé đã đồng hành cùng chúng ta 15 năm, em ấy đã chọn rời xa gia đình đến một đất nước xa xôi, sống tự lập từ năm 15 tuổi, cố gắng từng ngày để trở thành một phần không thể thiếu của Blackpink. Em ấy luôn đặt Blackpink lên hàng đầu, luôn đặt Blink ở trong tim suốt 15 năm qua. Chắc có lẻ mọi người vẫn nhớ scandal tình ái của em ấy gần 1 năm trước đây đúng chứ.

Lisa dừng lại rồi cúi đầu nhỏ giọng:

- Sự thật em ấy và tôi đang yêu nhau, 6 năm trước là như vậy và hiện tại vẫn là như vậy.

Sau câu nói của Lisa, cả khán phòng xôn xao hẳn lên, Jisoo cùng Jennie cũng bất ngờ nhìn về phía cô nhưng Lisa vẫn bình thản tiếp tục:

- Chắc hẳn mọi người ở đây sẽ cảm thấy kinh tởm với những gì tôi vừa nói. Phải thôi, đó là tình yêu mà hầu hết mọi người cho là sai trái và bệnh hoạn. Nhưng mọi người đã từng trải qua cảm giác yêu và được yêu chưa. Tôi không quan trọng mình là một giới tính nào cả, tôi chỉ yêu người khiến tôi rung động, tôi chỉ chọn người cho tôi cảm giác hạnh phúc. Chaeyoung chính là người ấy, người khiến tôi yêu từ lần đầu tiên gặp mặt, người khiến tôi chung thủy đến tận 15 năm nay. Mọi người biết không, chính những suy nghĩ khép kín của mọi người, chính xã hội khốc liệt, chính những lời lẻ nặng nề và chính sự phỉ báng bệnh hoạn kia đã cướp đi Chaeyoung của tôi.

Lisa nói rồi nhìn lên màn hình, hình ảnh Chaeyoung trên chiếc xe lăn với tấm lưng cô độc nơi vườn hoa nhà họ Park vào một buổi chiều mùa xuân có phần se lạnh được cô âm thầm chụp lại. Tiếng ồn ào càng lớn hơn bởi những gì họ vừa thấy, Lisa lại xoay về phía trước run rẩy cất tiếng:

- Chaeyoung vì muốn bảo vệ Blackpink, vì muốn bảo vệ tôi, bảo vệ tình yêu của cả hai mà trở nên như vậy. Cái ngày mọi người sỉ vả em ấy khi xuất hiện hình ảnh đính hôn cùng Alex là ngày Chaeyoung đã từ bỏ chúng tôi, cô đơn một mình nơi xa xôi với chấn thương vùng mắt vừa được chuẩn đoán. Cái ngày mọi người tiếp tục lăn mạ em ấy bởi tin tức chồng sắp cưới của Chaeyoung - tên Alex bị cảnh sát bắt giữ vì buôn bán chất cấm cũng là ngày em ấy vừa bị tên đốn mạt đó cưỡng bức và bạo hành phải nhập viện. Cái ngày mà mọi người đã quên dần đi cái tên Rosé, gạt tên em ấy ra khỏi Blackpink cũng là ngày Chaeyoung không còn nhìn thấy ánh sáng. Cuối cùng, cái ngày mà mọi người còn đang vui vẻ tận hưởng đêm Noel sum vầy cũng là ngày người yêu của tôi không còn tự mình đứng trên đôi chân nữa.

Đôi lúc bị thương chẳng thể nói thành lời

Nó chỉ có thể chảy dài trong cảm xúc

Người sống vì họ, tặng họ cả thanh xuân

Họ sống vì cá nhân, chưa từng một lần biết thương cảm.

TBC