Chaeyoung tỉnh dậy bởi tiếng chuông điện thoại reo bên đầu giường, nàng quờ quạng rồi bắt máy khi mắt vẫn chưa mở, đầu dây bên kia giọng điệu có vẻ rất gấp rút:
- Chaeyoung à? Em có khỏe không? Có bị thương ở đâu không?
Chaeyoung nghe giọng nói quen thuộc thời gian gần đây mau chóng nhận ra chủ nhân của cuộc gọi đến liền đáp lại:
- Em không sao Joy unnie, xin lỗi làm chị lo lắng.
- Nhóm chị vừa quay xong radio, đang trên đường ghé qua thăm em cùng Lisa đây, chị Irene có báo với Jennie rồi.
- Làm phiền mấy chị quá.
Họ nói thêm vài câu rồi cũng tắt máy, Chaeyoung dụi mắt cho tỉnh ngủ, lúc này mới nhận ra mình đang trong chăn ấm nệm êm, không biết là ai đã đưa mình vào phòng, chắc là anh quản lý rồi. Bỗng cửa phòng mở ra, Lisa đang đi vào nhìn Chaeyoung cất tiếng:
- Cậu dậy rồi sao, mình định vào gọi cậu ra ăn tối. Có các tiền bối Red Velvet sang thăm, Jennie unnie nói họ đang trên đường đến.
Chaeyoung gật đầu, nàng không muốn nói chuyện của nàng và Joy cho Lisa biết, Chaeyoung nghĩ nó chẳng quan trọng vì cả hai chưa có gì với nhau và Chaeyoung quyết định hôm nay sẽ cho Joy câu trả lời về mối quan hệ của họ. Lisa đi đến cạnh Chaeyoung, có lẻ chỉ vừa mới bắt đầu chuyển sang một mối quan hệ mới nên cả hai vẫn còn ngại, Lisa không nhìn thẳng mặt Chaeyoung chỉ ấp úng:
- Tớ... Dìu cậu... Vào rửa mặt...
Chaeyoung đang ngượng như ai kia mà vẫn không nhịn được cười, gì chứ chưa yêu nhau thì đè người ta ra hôn suốt, ôm ấp giữa chỗ đông người, xà nẹo khắp công ty lên tới truyền hình còn không biết ngượng, bây giờ đường đường chính chính hẹn hò thì lại như lần đầu gặp crush, Lalisa có đẻ ngược không vậy. Chaeyoung nén cười nhìn Lisa cất tiếng hỏi:
- Lisa lúc cậu sinh thì đầu ra trước hay chân ra trước vậy hả?
Lisa ngạc nhiên nhìn Chaeyoung, sao tự nhiên lại hỏi chuyện này nhưng cũng ngây thơ đáp lại:
- Tớ đẻ mổ mà.
Câu nói của Lisa chính thức chạm mạnh vào nơron nhạy cảm của Chaeyoung, nàng trên giường cười ngặt nghẽo đến chảy cả nước mắt, phía bên cạnh Lisa với ánh mắt ngu ngơ nhìn nàng chờ lời giải thích. Jisoo nghe âm thanh ồn ào liền đến xem sao, chỉ thấy một người cười như điên dại một người như đứng hình nhìn người còn lại liền lên tiếng nhắc nhở:
- Hai đứa mau chuẩn bị ra ăn tối.
Lisa xoay sang nhìn chị gật đầu:
- Vâng tụi em ra ngay.
Chaeyoung lúc này mới nhịn cười nhìn Lisa nói:
- Đi ăn thôi.
Lisa đỡ lấy Chaeyoung dìu nàng vào nhà tắm, sau đó lại dìu ra bàn ăn. Chaeyoung dựa hẳn vào người cô giọng nũng nịu:
- Nè, nhìn tớ như bị thương nặng hơn cậu vậy á, lẻ ra tớ phải chăm sóc cho cậu mới đúng chứ.
Lisa vẫn nhẹ nhàng đỡ lấy người bên cạnh, giọng nói trầm ấm vang lên:
- Cẩn thận kẻo ngã bây giờ.
Cả hai ra đến bàn ăn đã thấy đầy đủ mọi người ngồi sẵn, Joy nhìn thấy liền vội vàng chạy đến đỡ lấy bên kia người nàng:
- Chaeyoung, em có sao không? Chân em bị gì vậy?
Chaeyoung không có ý bài xích cử chỉ đó chỉ nhìn Joy mỉm cười:
- Em không sao, trật chân chút thôi ạ.
Lúc này Lisa cùng Joy lại trừng mắt nhìn nhau, lực nơi tay Lisa mạnh hơn kéo nàng sát vào mình, Joy nhíu mày như định nói gì đó, cả hai người dường như đình công cơ thể dồn toàn bộ sự tập trung cho cuộc chiến thông qua đôi mắt mà không có ý định đỡ Chaeyoung đi tiếp, nàng nhìn qua trái rồi xoay qua phải sau thở dài cất tiếng:
- Tới bàn ăn đi, em đói rồi.
Lúc này cả hai mới thôi nhìn nhau, Joy ý thức dù sao mình cũng là khách liền rời đi trước trở về chỗ ngồi, Chaeyoung cùng Lisa cũng yên vị vào bàn. Jennie thấy không khí căng thẳng liền mở lời cho mọi người hòa nhập, dù sao Jennie cũng là cầu nối giữa hai nhóm với nhau.
Bữa ăn kết thúc, mọi người cũng phụ một tay để dọn dẹp. Chaeyoung nhìn Joy rồi cất tiếng:
- Joy unnie, vào phòng em một chút nha.
Joy gật đầu rồi tiến đến đỡ lấy Chaeyoung, nàng xoay mặt về hướng Lisa gọi tên cô một tiếng rồi nói:
- Tớ vào phòng một chút.
Nói rồi cả Chaeyoung và Joy rời đi để lại ánh mắt cụp xuống đầy vẻ thất vọng của Lisa, có mù mới không biết Joy có tình cảm với Chaeyoung nhưng nàng làm như vậy là có ý gì, không phải đã nói là yêu cô rồi sao. Jennie đang mang trái cây ra phòng khách cũng vỗ vai cô một cái:
- Ra ngoài cùng mọi người đi, con bé đã chọn em, em phải tin tưởng Chaeyoung, Chaeyoung là mẫu người luôn đặt tình yêu ở một vị trí duy nhất.
Lisa nhìn về hướng cánh cửa vẫn chưa đóng nơi phòng Chaeyoung, thở dài một cái rồi cũng theo sau Jennie ra ngoài trò chuyện cùng mọi người. Hầu hết là mấy câu bỏi thăm cô, lâu lâu bé Yeri nhà bên lại thêm vào mấy câu chuyện hài hay cả đám lại cùng Seulgi trêu chọc "chị già" Irene khiến cô trưởng nhóm phải nổi quạu rồi mới phá lên cười.
Bên trong phòng Chaeyoung, cả hai đang ngồi trên mép giường, Chaeyoung nhẹ nhàng mở tủ lấy ra chiếc hộp lần trước Joy tặng cô ngày cuối cùng ở Melbourne. Chaeyoung cầm chiếc vòng có tên Joy nhẹ nhàng đeo vào tay cô, sau đó đưa chiếc còn lại có tên mình cho Joy:
- Unnie đeo giúp em được không?
Joy nhận lấy, chậm rãi đeo vào tay Chaeyoung, chính cô là người nghĩ ra cách này làm câu trả lời, hiện tại tình huống này có lẻ Joy đủ hiểu đáp án của Chaeyoung là gì. Khi chiếc vòng yên vị trên tay cả hai, Chaeyoung giơ cổ tay lên lúc lắc vài cái, miệng mỉm cười sau đó cất tiếng:
- Cảm ơn unnie, món quà này thật sự rất đẹp.
Chaeyoung im lặng một chút rồi tiếp tục:
- Em mong tình cảm của chúng ta cũng thật đẹp như vậy. Joy unnie, cảm ơn đã đến bên em lúc em bơ vơ, cảm ơn đã dành tình cảm cho em lúc em chẳng nhận ra, cảm ơn đã bên cạnh em lúc em cần, cảm ơn đã chờ đợi lúc em vẫn chẳng hiểu bản thân mình. Khoảng thời gian qua cùng unnie là khoảng thời gian vui vẻ mà chẳng ai thay thế được, vì vui vẻ như vậy nên em cảm thấy mình nợ unnie rất nhiều. Xin lỗi vì chẳng thể đáp lại tình cảm của chị, em nợ chị một tình cảm chân thành nhất.
Lúc này nước mắt đã rơi trên gương mặt Chaeyoung, nàng run rẩy cầm lấy tay Joy vẫn đang nhìn mình không có một biểu hiện nào trên gương mặt của người lớn hơn:
- Xin lỗi unnie, trái tim em đã thuộc về người khác, em chỉ có thể dành tình cảm của một người em cho chị mà thôi. Em chẳng mong kiếp sau lại được chị yêu hay yêu chị, vì em biết mình không xứng đáng, em chỉ mong kiếp này có thể giữ mãi mối quan hệ tốt đẹp cùng chị. Joy unnie cảm ơn và xin lỗi chị.
Joy nhìn xuống tay mình, vẫn cái nắm tay này, cái nắm tay chủ động của Chaeyoung nhưng lúc này cảm xúc khác lần trước nhiều quá. Hạnh phúc hôm nào tan biến thay bằng cảm giác hụt hẫng như vừa mất đi một thứ quý giá, nhưng có lẻ Joy cũng không quá buồn, cảm giác này đã xảy ra một lần thêm một lần nữa đã quen rồi, lần này xem như là không day dứt vì mình đã nói được tình cảm của bản thân, thất bại là điều không tránh khỏi, chỉ là thực tế có hơi chút đau lòng mà thôi.
Joy lúc này mới thay đổi nét mặt, mỉm cười nhẹ đưa tay lau nước mắt cho Chaeyoung:
- Ngốc, chúng ta mãi là chị em tốt. Khóc như vậy mọi người tưởng chị ăn hϊếp em rồi tẩy chay chị mất.
Joy đùa một câu khiến Chaeyoung cảm thấy dễ chịu, tản đá nơi nàng được đẩy sang một bên, đúng là Joy luôn bên ngoài vui vẻ bên trong ấm áp, Joy chẳng khác gì so với Lisa, mà trong tình yêu thì không thể có phép so sánh, nó là cuộc chơi riêng của trái tim, nơi lý trí cũng phải bỏ cuộc đầu hàng.
- Chị có thể ôm em một cái không?
Joy nhẹ nhàng đề nghị, Chaeyoung mỉm cười rồi chủ động ôm lấy Joy, cả hai im lặng chẳng nói thêm điều gì, để mặc cảm xúc hòa vào cái ôm kia. Nơi l*иg ngực Joy đập rộn ràng cảm giác luyến tiếc, nơi l*иg ngực Chaeyoung đập chậm rãi mà đều đặn cảm giác dễ chịu mà đối phương mang lại. Mỗi quyết định đưa ra thật sự là khó khăn kéo theo cả cảm xúc hỗn độn nơi con tim, hôm nay Chaeyoung thật sự mệt rồi.
Joy chủ động tách khỏi cái ôm khi thấy ánh mắt Lisa nhìn cả hai ở ngoài cửa. Cô vuốt lại mấy cọng tóc bám vào mặt Chaeyoung bởi nước mắt nhỏ giọng:
- Chị về đây, em giữ sức khỏe nhé. Hẹn ngày khác gặp lại.
Chaeyoung gật đầu mỉm cười, làm mặt mè nheo:
- Lần sau chân em khỏi, mình đi ăn kimchi hàu nha, chị còn nợ em đó.
Joy bật cười xoa đầu nàng một cái ra dấu ok rồi rời đi. Lisa lập tức nép vào bức tường vì nghĩ không ai thấy mình vậy mà Joy đi ngang qua cô không nhìn chỉ cất tiếng:
- Chăm sóc em ấy luôn cả phần của tôi, cảm ơn em.
Lisa nhìn theo bóng lưng Joy ngày càng khuất xa cùng nhóm của cô ấy, ánh mắt xa xăm mãi đến khi cánh cửa dorm đóng lại. Lisa thì thầm với chính mình "em sẽ chăm sóc Chaeyoung, cả phần của chị và của Jennie unnie".
Chị đến bên em như cơn gió đầu mùa hạ
Thổi bay đi cái nóng của tâm hồn vừa bỏng cháy
Gió lại chẳng thể ở mãi một nơi
Em nợ chị lại nợ cả một đời
Nợ chị tình cảm của một nửa trái tim
Nợ chị ân tình của một kẻ vừa nói câu từ chối.