- Tớ... Không có...
Lisa ấp úng cuối cùng cũng cho câu trả lời nhưng khiến Chaeyoung vô cùng thất vọng, nàng kiên nhẫn hỏi một câu khác:
- Cậu có nhớ hôm trước ở công ty tớ đã từng hỏi mối quan hệ của tớ và cậu là gì không?
Lisa nhìn Chaeyoung gật đầu, Chaeyoung xoay mặt Lisa đối diện mình nhỏ giọng:
- Vậy câu trả lời của cậu là gì?
Lisa như chìm đắm trong ánh mắt người đối diện, cả hai không nói gì chỉ giao thoa cảm xúc nhau qua nơi cửa sổ tâm hồn ấy. Mãi đến khi Lisa cảm thấy bản thân đã đủ can đảm liền nhẹ nhàng nắm lấy tay Chaeyoung cất tiếng:
- Chaeyoungie, tớ yêu cậu. Mối quan hệ của chúng ta là gì không quan trọng, chỉ cần tớ còn sống nhất định dùng cả đời này mà quan tâm, chăm sóc, bảo vệ cậu.
Với câu nói lãng mạn đầy nhu tình của ai kia đương nhiên với một người nhạy cảm như Chaeyoung thì đã sớm khóc sướt mướt vì động lòng nhưng hiện tại mặt nàng lại lạnh băng không cảm xúc, trừng mắt nhìn Lisa như đe dọa:
- Lalisa, xin lỗi tớ mau lên.
Lisa đôi mắt cụp xuống, cuối cùng ngày này cũng đến, cái ngày cô sợ nhất, dặn lòng là đừng bao giờ thổ lộ tình cảm này để bảo toàn vẹn nguyên mối quan hệ của cả hai, thế mà vì phút yếu lòng khi lạc vào ánh mắt Chaeyoung đã khiến mọi cố gắng 7 năm qua tan vào hư không.
- Chaeyoung, tớ xin lỗi.
Chaeyoung vẫn không thay đổi nét mặt, cất giọng tiếp tục hỏi:
- Xin lỗi chuyện gì?
Lisa thở dài, cuối mặt xuống chẳng dám nhìn Chaeyoung:
- Xin lỗi đã nói ra thứ tình cảm này, xin lỗi đã làm cậu khó xử, nhưng Chaeyoung tớ không hối hận vì đã yêu cậu, tớ chỉ hối hận vì đã vì ích kỷ bản thân mà đánh mất tình bạn này.
Chaeyoung nghe xong không những cảm thương cho người đối diện mà vận hết sức lực đánh một cái thật đau vào Lisa khiến cô phải ôm ngực mà la lớn:
- Lalisa, vì cậu, tất cả là vì cậu luôn chậm trễ nên chúng ta đã mất rất nhiều thời gian bên nhau.
Lisa vẫn xoa phần ngực vừa bị đánh, nhìn nàng ấp úng:
- Chaeyoung, cậu vừa nói gì? Ý cậu là gì?
- Đồ ngốc, tớ cũng yêu cậu.
Một Chaeyoung hùng hồ nãy giờ lập tức biến mất sau câu nói của bản thân thay vào đó là gương mặt đã đỏ đến tận mang tai đang cuối gầm xuống, hai ngón trỏ chọt vào nhau như cách để cô sóc nhỏ này chữa ngượng. Lisa bất động cố tiếp thu những gì vừa nghe sau đó chớp mắt liên tục như để khẳng định mình không mơ rồi vội vàng nắm lấy tay người kia:
- Chaeyoung, cậu nói thật, là cậu nói thật đúng không?
Chaeyoung vẫn chẳng ngẩng mặt lên chỉ gật đầu vài cái rồi giơ ngón tay đã đeo nhẫn của mình cho Lisa thấy. Lisa bắt lấy bàn tay ấy, đặt nhẹ lên đó một nụ hôn, giọng nói trầm khàn nhưng rõ ràng từng chữ:
- Chaeyoungie, tớ xin lỗi, vì tớ luôn chậm trễ nên khiến cậu chịu không ít tổn thương như vậy. Tin tớ, lần này tớ nhất định sẽ không mang hạnh phúc của chúng ta đến chậm trễ nữa!
Chaeyoung lúc này mới ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt ấm áp của ai kia, mọi nỗ lực kìm nén nước mắt đã thất bại, giờ đây Chaeyoung chỉ biết nức nở trong tiếng khóc:
- Lisa, xin lỗi đã làm cậu đau lòng thời gian qua. Tớ cũng không hối hận vì đã yêu cậu, tớ chỉ hối hận vì đã yêu cậu châm trễ.
Lisa giơ tay lau đi những giọt nước đang đua nhau rơi xuống mặt nàng:
- Chaeyoung đừng khóc, tớ chỉ muốn cậu cười thôi, cậu khóc xấu lắm.
Lisa vừa nói vừa làm mặt mếu máo để trêu ghẹo Chaeyoung, hóa ra lại làm nàng phát ngượng gạt phăng tay cô ra:
- Cậu bị ngốc à, đây là khóc vì hạnh phúc mà.
- Vì hạnh phúc cũng không được, Chaeyoungie chỉ được cười thôi.
- Cắt! Đóng máy! Hết giờ đóng phim rồi, về nhà đóng tiếp.
Khung cảnh lãng mạn chỉ mới bắt đầu sớm bị cô chị cả yêu dấu phá nát. Cả Jisoo và Jennie đã đứng ở cửa từ lâu, xem hết bộ drama vừa được chuyển sang tình cảm kia không khỏi rùng mình, trước khi bội thực cẩu lương kèm theo hiệu ứng ói mửa bởi mấy câu từ buồn nôn của Lalisa - main dancer ngầu ngầu của Blackpink thì Jisoo đã quyết định chấm dứt nó sớm tránh đại họa xảy ra. Chaeyoung cùng Lisa hướng mắt về phía phát ra âm thanh liền thấy Jisoo với nụ cười nửa miệng mang tính thương hiệu cùng Jennie đang bước vào, Chaeyoung ngượng đỏ mặt chỉ muốn kiếm cái lỗ chui vào còn Lisa lại nhìn chị cả mặt mày cau có:
- Unnie vào sao không gõ cửa.
- Chị sợ em đang hoạt động cơ miệng, nghe tiếng gõ cửa giật mình mà cắn phải lưỡi thì lấy ai mà đọc rap phụ Jennie.
Lisa nghe xong muốn sặc cả nước bọt, cô thề nếu không phải đây là bệnh viện thì có bị thương cỡ nào cô cũng lao đến dần Jisoo một trận tơi tả. Lisa nghiến răng nhìn chị:
- Unnie có muốn khi về nhà dưới thân em mà rêи ɾỉ xin tha không?
Câu nói của Lisa không chỉ khiến Jisoo tái mặt mà cả Chaeyoung cùng Jennie đều hướng ánh mắt trợn ngược về phía cô, "dưới thân", "rêи ɾỉ" cái thể loại gì vậy chứ. Không để hai người kia thắc mắc lâu, Jisoo đã vội đánh vào tay Lisa đe dọa:
- Ăn nói cho đàng hoàng, em không thể dùng câu từ nào hoa mĩ hơn à?
Lisa nhìn Jisoo rồi nhìn hai người còn lại thắc mắc, cô nói gì sai sao:
- Có gì không đàng hoàng, chẳng phải lần nào chị bị em cù lét cũng vùng vẫy năn nỉ xin tha mà?
Lúc này cơ mặt Chaeyoung cùng Jennie mới giãn ra, Jennie thở dài ngăn lại khi cơ miệng Jisoo chuẩn bị hoạt động đáp trả đứa em út:
- Về nhà thôi, xe đang đợi bên ngoài.
Nói rồi Jennie gật đầu ra hướng cửa, một vị bác sĩ vào kiểm tra cho Lisa sau đó nhìn mọi người cất tiếng:
- Vết thương đã ổn, có thể về nhà. Tránh hoạt động mạnh để không làm rách miệng vết thương và nhớ thay băng theo cùng kiểm tra theo lịch đã định.
Jisoo cảm ơn người bác sĩ sau đó dọn dẹp đồ trở về. Cả nhóm phải đi cửa sau để tránh phóng viên vì tin tức Lisa bị tai nạn ở buổi trao giải hôm qua đã đăng khắp mặt báo, phía ban tổ chức đã gửi lời xin lỗi và nhận trách nhiệm về bản thân, YG cũng đã đăng thông tin xác nhận vụ tai nạn nhưng cũng trấn an người hâm mộ rằng Lisa đã an toàn và không có vấn đề gì nghiêm trọng.
Xe dừng trước cổng kí túc xá, Chaeyoung đã ngủ thϊếp đi sau cả đêm thức trắng hôm qua, khi thấy Lisa đã tỉnh dậy cùng buổi thổ lộ tình cảm lãng mạn kia thì nàng mới biết mệt mỏi mà chìm vào giấc ngủ, còn Lisa có lẻ do ngủ quá nhiều thêm cảm giác đang lâng lâng trong tình yêu mà vết thương giờ cũng chẳng thấy đau lại như vừa được uống thuốc bổ thượng hạng, lúc này tinh thần cùng thể chất khỏe hơn cả trước khi xảy ra tai nạn. Jisoo định lên tiếng đánh thức Chaeyoung dậy thì Lisa đã ra hiệu im lặng, nhẹ nhàng đỡ lấy cơ thể nàng mà bế ra khỏi xe một mạch đi về phía thang máy. Jisoo nhìn theo rồi cảm thán:
- Con bé khỏe thế nhỉ? Trông có giống người vừa bị thương không?
Jennie cũng tự nhiên khoát tay chị rời đi phía sau:
- Chứ ai mà yếu như Soo?
Jisoo bị chê liền phùng má quay sang đòi đạo lý mà không để ý ai kia vừa thay đổi cách xưng hô, là "Soo" trong Jisoo chứ chẳng phải Jisoo unnie nữa:
- Yah! Ai nói em chị yếu hả?
- Không phải vừa rồi Lisa nói chị nằm dưới thân em ấy rêи ɾỉ xin tha sao? Em không ngờ người như chị mà nằm dưới.
Jisoo giận đến đỏ mặt la oai oái phân minh, Jennie không thèm cãi nữa, tay vẫn khoát tay chị mà đi. Phía hành lang, hai thân ảnh dính sát nhau cười nói rôm rả như một bức tranh sinh động, xa xa một thân ảnh cao gầy đang bế trên tay một thân ảnh khác nhẹ nhàng cất bước như một bức tranh tĩnh động đầy lãng mạn.
Lisa đặt Chaeyoung lên giường, hôn nhẹ trán nàng rồi mau chóng về phòng. Jisoo cùng Jennie cũng rời tay nhau ai về phòng nấy. Chaeyoung vẫn thở đều an tĩnh trong giấc ngủ, đôi môi cong lên có lẻ đang mơ một giấc mộng đẹp. Lisa cũng yên vị trên giường, nụ cười vẫn thường trực trên môi kẻ đi săn vừa bắt được hạnh phúc của đời mình. Jennie nhắm hờ mắt nhớ lại hình ảnh Jisoo đỏ mặt khi bị trêu chọc khi nãy bất giác nở một nụ cười, Jisoo unnie cũng có điểm đáng yêu như thế. Jisoo lúc này lại nhìn cổ tay mình, có gì đó trống trải khi thoát khỏi cái khoát tay của Jennie, hơi ấm của ai kia hình như vẫn còn, thì ra ngoài vẻ lạnh lùng Jennie vẫn là một cô bé nhõng nhẽo cần được yêu thương, Jisoo nở nụ cười rồi cũng vào phòng tắm thay một bộ đồ thoải mái mà trở về giường. Nơi kí túc xá hôm nay, Blackpink như bước sang một trang khác, mỗi người mỗi cảm xúc nhưng đã đồng điệu cùng nhau với nụ cười, những mối quan hệ cũ rời đi nhường chỗ cho những mối quan hệ mới bắt đầu, khoan hãy bàn đến chuyện đúng sai hay tồn tại bao lâu chỉ cần biết ngay lúc này cả bốn người đều thật sự hạnh phúc với hiện tại.
Có những mối quan hệ đã được ta xác định
Có những mối quan hệ lại chẳng thể gọi tên
Nhưng thời gian sẽ cho ta thấu hiểu
Tên của nó vốn có sẵn lâu rồi
Chỉ là do ta mơ hồ chưa biết
Lúc nhận ra sợ chậm trễ một thời.
TBC