3.
“Em lần đầu sử dụng thứ này sao? Em thực sự chưa từng tự mình làm qua hả?”
Gậy rung ba lần bảy lượt chấn rung tại huyệt khẩu hồng phấn ướŧ áŧ khiến Tùy Ngọc có chút mông lung không rõ, cảm giác dị vật tiếp xúc thân mật với da thịt quá chân thật làm cậu mê man vô thức cựa quậy. Trong đầu giờ đã nóng đến mức muốn tan chảy toàn bộ, cả người bị dìm trong nước nóng ấm dễ chịu thoải mái lại trống rỗng hư không.
Tùy Ngọc không đủ sức nắm chặt drap giường, nửa thân dưới giống như không ngừng phát nhiệt mà nóng rực lợi hại, khát cầu có thứ gì đó lấp đầy cùng đυ.ng chạm. Cậu biết thiên tính Omega là yêu thích được người ôm ấp chiều chuộng, thậm chí Omega trong kỳ phát tình thực sự đòi hỏi rất cao từ bạn đời, nhận được sự ưu ái chăm sóc đó bọn họ mới có thể thuận lợi trải qua kỳ phát tình. Cậu từng nghe nói có Omega vì không chịu đựng nổi sự giày vò khủng khϊếp của kỳ phát tình, bên cạnh không có người hoan ái dẫn đến khó chịu kiệt sức đến chết. Cậu không hề muốn tình trạng đó ứng trên người, càng không muốn bất kỳ một Alpha tiếp xúc thân cận với cơ thể cậu, ngay cả Hạ Thườngg An – người có thể mang lại cho cậu cảm giác an toàn vững chắc – cũng không thể vi phạm vào điều kiện tuyệt đối này, ít nhất là trong hoàn cảnh hiện tại. Chứng Chiratophobia của cậu không hề nhẹ, việc cự tuyệt kẻ khác đυ.ng vào người mình đã trở thành bản năng thấm vào từng hạch thần kinh, thậm chí là trong những cử chỉ phản xạ không điều kiện, vì vậy dù rất muốn được Alpha vuốt ve yêu thương nhưng Tùy Ngọc vẫn cắn răng chịu đựng, đôi môi vì động tình mà trở nên đỏ tươi mỹ diễm cũng bị cậu cắn cho tóe máu.
“Đừng như vậy, anh sẽ đau lòng lắm.” Hạ Thường An thở dài nói mấy lời buồn nôn, gậy rung trên tay chậm rãi ma sát xung quanh huyệt khẩu phấn nộn. Chỗ này của Omega luôn luôn xinh đẹp một cách thần kỳ làm người ta không cách nào dời mắt, đặc biệt là khi nó còn thuộc về một Omega chưa từng bị ai đánh dấu – quả thật là thử thách không nhỏ đối với Hạ Thường An. Anh yêu thích Tùy Ngọc từ lần đầu tiên gặp mặt, ý muốn độc chiếm mãnh liệt và sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi thấy cậu luôn kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh nhanh chóng đánh dấu người này, khẳng định chủ quyền trên người cậu để kẻ khác khó bề léng phéng. Nhưng lý trí của anh cũng rất tỉnh táo, nó nói cho Hạ Thường An biết rất rõ ràng, nếu anh thực sự làm như vậy thì cả đời này cũng không thể trao cho Tùy Ngọc một tình yêu trọn vẹn. Dù bọn họ có là bạn đời trong định mệnh đi chăng nữa, sự khiếm khuyết nhỏ bé mang tính chất cưỡng ép này cũng sẽ khiến Tùy Ngọc đề phòng anh, thậm chí tạo cho cậu tổn thương không thể vãn hồi.
Dĩ nhiên, bằng một con đường nào đó anh cũng sẽ tìm cách ăn cậu sạch sẽ. Hạ Thường An rũ mi mắt khinh bỉ nhìn gậy rung mô phỏng cậu em trai của anh – được đặt làm theo kích cỡ của anh khi bình thường – đành tiện nghi thứ này vậy, dù sao anh chỉ cần nhìn thấy biểu tình cao trào của cậu liền thỏa mãn.
“A~. . .” Gậy rung ở bên ngoài cửa huyệt cứ rà tới rà lui lại không chịu chui vào khiến Tùy Ngọc gấp gáp co rút mấp máy mị thịt, mùi vị Omega thơm nồng đậm đặc bất thình lình xộc lên đầu làm Hạ Thường An suýt chút nữa kiềm nén không nổi. Anh tham lam nhìn gương mặt kí©ɧ ŧìиɧ ẩn ẩn dấu hiệu sốt ruột của cậu, lại ngắm tiểu Tùy Ngọc nhỏ bé đã vươn lên từ lúc nào, trên đỉnh đầu còn đang nhỏ nước quyến rũ đây, hít một hơi thật sâu, chậm rãi đẩy gậy rung vào hậu huyệt Omega.
“A. . .A~” Tùy Ngọc ngửa đầu rêи ɾỉ, dù cậu đã cố gắng nuốt xuống âm thanh mật ngọt đáng xấu hổ này thì vẫn không thể khống chế bản thân hưng phấn run lên, hai chồi non trên ngực cũng vì kɧoáı ©ảʍ dịu dàng mà cứng cáp hơn nữa, nổi lên mặt áo đồng phục trông vô cùng mê người. Hạ Thường An dứt khoát kéo áo Tùy Ngọc lên nhìn chằm chằm vào đầṳ ѵú đã cương cứng, mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Tự sờ đầṳ ѵú của em đi, vυ' Omega rất mẫn cảm, sẽ khiến em sung sướиɠ không chịu nổi, phỏng chừng chẳng cần tới mặt sau đã phát tiết luôn. . .”
“Anh, anh, anh. . .hạ lưu. . .” Tùy Ngọc đứt quãng mắng một câu, mặt đỏ gay lợi hại, cậu chưa từng hổ thẹn thất thố thế này trước mặt ai bao giờ, cũng như chưa từng phơi bày thân thể dụ hoặc trước mắt bất kỳ người nào. Thế mà hôm nay thân thể này lại bị người ta nhìn từ đầu đến chân không sót thứ gì, lại còn. . .nói như đúng rồi. Tùy Ngọc khống chế tay không làm theo lời Hạ Thường An, nhưng trên vυ' như bị con kiến cắn qua, cái con kiến hư hỏng kia lại ở trên vυ' bò đến bò đi vô cùng ngứa ngáy, khiến cậu run lẩy bẩy cả người, càng lúc càng ngứa. . .
“Ưʍ. . .thoải mái, thoải mái. . .a, không. . .không phải. . .” Omega hưng phấn dùng mười ngón tay đặt lên đầṳ ѵú, một bên tự chơi tiểu đầṳ ѵú nhỏ nhắn một bên rêи ɾỉ nói không, vẻ mặt dục cự hoàn nghênh nửa sung sướиɠ nửa giằng co làm Hạ Thường An mê mệt si ngốc, hận không thể thay cậu hung hăng bóp nắn hai đầṳ ѵú lẳиɠ ɭơ kia. Anh có chút thất thần ngẩn người, động tác trên tay vô thức lặp lại máy móc, khiến Tùy Ngọc vừa bị động nhận kɧoáı ©ảʍ từ đầṳ ѵú – tiếp tục bị gậy rung đâm sâu vào cúc huyệt làm cho vặn vẹo, ân ân a a da^ʍ kêu liên tục, phát ra hormone Omega nồng đậm.
“Ư. . .A. . .” Cậu kẹp chặt gậy rung, cảm thấy gậy rung ra ra vào vào tại huyệt động có chút không đủ. Cúc huyệt dù là lần đầu tiên nhưng đã bị Omega dâʍ ɖị©ɧ bôi vô cùng trơn, cự vật kia có to đến đâu đi chăng nữa cũng bị tiểu huyết nuốt trọn không áp lực. Hơn nữa cự vật đâm chọc da^ʍ huyệt rất có quy luật, làm cho cậu mê mẩn kêu lên, càng phong tao bóp véo hai vυ', nước mắt sinh lý tràn ra khóe mi, đôi môi đỏ liên tục phun ra nhiệt khí còn hấp dẫn hơn cả Omega pheromone.
Hạ Thường An vội che máu mũi đang tuôn trào, ngửa mặt khóc gào --- Omega của tui dễ thương quá thì phải làm sao?!
#luận_khả_năng_không_ăn_sẽ_nghẹn_chết
#người_yêu_ở_trước_mặt_phát_tình_thì_có_nên_’giúp_đỡ_thuần_túy’?
Hạ Thường An lần đầu tiên cảm thấy sứ mệnh Alpha của mình quá là nan giải.
“Ưm, a. . .đừng dừng lại. . .em muốn, không, không phải như thế, em . .A! Á~ sảng khoái~ Thêm nữa, thêm nữa đi. . .” Tùy Ngọc kêu loạn, tiểu huyệt kịch liệt co rút chảy ra dâʍ ɖị©ɧ ròng ròng ướt đẫm cả giường y tế, mị huyệt liên tục co rút, ra sức hút chặt gậy rung vào bên trong, tao động đói khát mυ'ŧ mát cự vật, lưu luyến không rơi vào kẹp chặt chẳng buông. Tùy Ngọc bắt đầu uốn éo cơ thể, cái mông da^ʍ tao dần dần lãng hóa, đôi mắt cậu mù mịt sương mờ, thần thái bất an ma sát thân người với drap giường. Đầṳ ѵú bị giày vò sưng đỏ lên nhưng vẫn chưa đủ kɧoáı ©ảʍ, càng lúc càng thiếu khuyết sự bù đắp của Alpha khiến Tùy Ngọc có phần gấp gáp chà xát đầṳ ѵú, một bàn tay còn lại đưa xuống dưới bao phủ du͙© vọиɠ đang run run chuẩn bị phát tiết, sau đó bỏ qua âu yếm nó mà lần mò đến da^ʍ huyệt đang cơ khát bí bách, chen một ngón tay vào cúc huyệt, cùng gậy rung đâm vào rút ra.
Hạ Thường An mở to mắt nhìn tiểu Omega nhà mình động tình đến mức cả người đều tao hóa, một cái gậy rung căn bản không đủ cho tiểu huyệt của cậu gặm cắn, vật dưới thân hắn bất giác run lên, dần dần căng tràn đội lên đũng quần to tướng. Mẹ ơi cái này cũng quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi!
“Hm, ưʍ. . .Nhanh lên, nhanh lên. . .Em muốn ra. . .” Omega đơn giản rêи ɾỉ, ngón tay cùng gậy rung không ngừng cắm rút trong tiểu huyệt, trước ngực bị cậu véo đến đỏ hồng. Cậu tăng tốc độ tay, tiếng nước va chạm tại chỗ kết hợp càng lúc càng hăng, Tùy Ngọc chơi đùa cơ thể đến sung sướиɠ da^ʍ kêu không ngừng, nét mặt vừa mê man vừa sảng khoái kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại có phần ngây thơ dụ hoặc làm người ta thổn thức không thôi. Càng đến cao trào cậu càng nức nở, lung tung bóp mạnh lên núʍ ѵú, phía dưới hung hăng xoắn chặt, vững vàng cắn lấy gậy rung, rốt cuộc nỉ non mà bắn ra, chất lỏng đậm đặc màu trắng ngà phụt bắn ra ngoài, dính lên người Hạ Thường An.
Tùy Ngọc cao trào đến gần một phút, cổ họng ngọt ngào rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, dường như biến thành một người hoàn toàn khác. Hạ Thường An miệng khô lưỡi khô muốn nhào tới ăn cậu ngay lập tức, theo bản năng vươn tay muốn chạm vào Tùy Ngọc, nửa đường sực tỉnh táo, vội vàng đặt gậy rung xuống rồi tông cửa vào phòng vệ sinh.
Nguy hiểm thật!
Hạ Thường An thở phì phì cố gạt hình ảnh kiều diễm chết người vừa rồi ra khỏi đầu, nhưng trên vạt áo anh còn dính Omega dịch của cậu nên chỉ càng khiến anh mê mẩn. Anh theo bản năng quẹt lên liếʍ liếʍ, máu trong người như bị đổ thêm dung nham mà sôi sùng sục rần rần.
“Thì ra cảm giác cao trào là như vậy. . .” Tùy Ngọc một mình nằm trên giường, ngơ ngác thì thào, dư âm lần đầu tiên vẫn còn đọng lại trên người cậu. Tùy Ngọc đang cảm lạnh nên chỉ một lần phát tiết đã muốn lột đi toàn bộ sức lực của cậu. Cậu díp mắt muốn ngủ chết đi được, nhưng cậu ái ngại thân thể dinh dính mồ hôi cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙, cố gắng trèo xuống giường vào nhà vệ sinh.
Tùy Ngọc đã quên mất có một kẻ mới vừa bị cậu quyến rũ đến suýt mất linh hồn.
“Anh. . .” Tùy Ngọc sửng sốt bám cửa nhìn Alpha đang ngồi trên nắp bồn cầu tự tuốt huynh đệ, Alpha hormone nam tính mạnh mẽ khắp phòng tắm khiến cậu khuỵu xuống ngay lập tức. Tùy Ngọc có thể nhìn thấy rất rõ vật kia trong tay Alpha, vừa thô to vừa dài lại cực kỳ hấp dẫn, nếu như ban nãy là thứ đó mà không phải đồ chơi lạnh lẽo kia đâm vào da^ʍ huyệt của mình thì. . .
“A, không. . .không nên,. . .”
“Tùy Ngọc. . .” Hạ Thường An hiển nhiên cũng bị dọa không nhẹ, toàn thân anh dội nước ướt sũng, dù đã giảm thiểu lực sát thương đến từ Tùy Ngọc nhưng hiển nhiên anh đã quá đề cao định lực của mình. Cậu em Alpha rất không nghĩa khí mà cương, anh cưỡng chế nó mềm xuống không được nên đành giải quyết bằng tay. Ai biết được nửa chừng đương sự của vụ án lại chạy vào, làm cho anh càng trầm trọng hô hấp, vật trong tay chính thức cứng rắn, so với lúc nãy còn ngoan cường hơn.
Nhưng đó cũng không phải vấn đề mà anh lo lắng nhất.
Pheromone Omega bất ngờ tăng đột biến, mùi ngọt ngào dẫn dụ mê loạn làm người ta điên đảo thần hồn như lũ ùn ùn kéo tới dập cho ‘định lực’ của Hạ Thường An tán ra tơi tả. Anh kinh ngạc ngẩng phắt đầu nhìn cậu, liền bị hình ảnh da^ʍ mỹ chấn cho đầu óc không xử lí kịp.
Tiểu Omega một tay vịn lên thành cửa một tay không ngừng chọc vào cúc huyệt, thắt lưng uốn cong, mông tròn lẳиɠ ɭơ vểnh lên cao xoay về phía anh, mấy ngón tay cường hãn hung hăng đâm vào lỗ da^ʍ rồi lại thô bạo rút ra, làm cho mị thịt bị kéo lật đột ngột, sau đó bị ngón tay đẩy thụt vào trong, dâʍ ŧᏂủy̠ phun thành dòng chảy tí tách xuống sàn, tình cảnh dâʍ ɭσạи không thể tả hết.
Omega lắc lư mông liên tục, tiếng rêи ɾỉ cũng dần biến cao, cái mông hư hỏng ở trước mặt Alpha câu dẫn mà đong đưa, tiếng lách chách kịch liệt tuôn trào từ miệng nhỏ bên dưới đủ khiến bất kỳ ai giương cờ đầu hàng. Tùy Ngọc quỳ úp sấp trên sàn nhắm mắt tự thao lỗ da^ʍ huyệt, càng đâm càng cảm thấy trống trải ghê rợn, chỉ muốn có thứ gì đó thật thô thật sắc bén xỏ xuyên mình đến mức thét chói tai cao trào. Cậu hoàn toàn bị tìиɧ ɖu͙© chi phối, yếu ớt không thể đứng dậy, chỉ có thể hướng ánh mắt đến chỗ Alpha đứng như trời trồng kia, tham lam hít vào hơi thở chứa đầy Alpha hormone của anh.
“Em khó chịu, em khó chịu quá. . .Em muốn, em muốn. . .” Tùy Ngọc thở dốc nỉ non, khát vọng nhìn Hạ Thường An đang giãn dần khoảng cách với mình, trong lòng bỗng dưng vì bước chân lùi ra sau của anh mà thống khổ đau nhói, nước mắt ầng ầng tuôn ra ướt đẫm gò má.
Hạ Thường An chật vật siết nắm tay, vừa dùng móng đâm vào lòng bàn tay tạo cảm giác đau để bảo trì thanh tỉnh vừa ngăn mình không tiến đến phía trước. Khổ nỗi là anh muốn chạy ra ngoài cũng không được vì Tùy Ngọc ngay tại cửa, hơn nữa tình trạng của cậu hiện tai không hề khả quan, nếu anh bỏ mặc cậu có khi Tùy Ngọc sẽ ngất xỉu tại chỗ.
Nhưng anh lại chẳng thể đến gần cậu, chẳng thể ôm ấp hay nâng niu cậu, bởi vì anh sợ.
Hạ Thường An sợ sau khi tỉnh lại, Tùy Ngọc sẽ xem anh như những Alpha khác, không hơn không kém. Thậm chí cậu có thể còn chán ghét anh, bởi vì anh biết rõ cậu ghét bị người khác động chạm mà vẫn cố tình tiếp cận.
Tiến thoái lưỡng nan làm Hạ Thường An vẫn thường giải quyết mọi chuyện suôn sẻ cảm thấy quẫn bách, anh hé miệng muốn nói gì đó, vừa run rẩy cấm chính mình không được đến gần Tùy Ngọc vừa muốn phá tan xiềng xích trói buộc thân thể, tự do bất chấp làm chuyện mình mong đợi.