Hiện đại. Tổ chức ngầm. Xạ thủ x sát thủ. Chiếm dục công x Yêu nghiệt thụ.
1.
[Tòa nhà hình chóp chọc trời ở trung tâm thương mại Centre Model. . .]
[Cửa sổ thứ hai cách bảng hiệu đèn led gần ba mươi mét, hướng tám giờ. . .]
[Địa điểm đã định vị xong, mục tiêu vào tầm ngắm. . .]
[Nhanh lên nào!! Cậu đang làm cái quái gì vậy hả Karry Wang?!]
“Đương nhiên là tập trung chuyên môn rồi thưa đội trưởng. Tôi sẽ không để sự sống của mục tiêu phá vỡ kỷ lục all kill sừng sững của tôi đâu.”
Người đàn ông trầm thấp cười một tiếng, âm thanh từ tính ngập ngụa mùi du͙© vọиɠ, kẻ bên kia đầu dây không thể làm gì khác là mắng một tiếng thô tục rồi dập máy, tránh cho tạp âm hương diễm bên này lây nhiễm sang thính giác của ông ta. Thanh niên dưới thân người đàn ông khẽ nhíu mày, liếʍ liếʍ môi nhìn hắn: “Đừng có lơ là trong lúc làʍ t̠ìиɦ với tôi, tôi đã nói bao nhiêu lần hả. . .Ưʍ.. .!”
“Cậu không nên xem nhẹ khả năng phân tán lực chú ý của tôi. Tôi chưa từng làm cậu bất mãn mà, đúng không?” Hắn vừa giải thích vừa cúi người cắn xuống đôi môi ẩm ướt trơn bóng kia, đầu lưỡi luồn lách sục sạo đủ cho người bên dưới thiếu dưỡng khí nói không nên lời. Nước mắt trong đôi con ngươi màu đen sẫm chực trào nhiều một chút, thanh niên cũng vì được hắn hôn mà nhiệt tình phối hợp, quấn hai chân lên thắt lưng khỏe khoắn tràn đầy sinh lực của hắn.
Người đàn ông di động thắt lưng không ngừng ra ra vào vào huyệt động giữa hai chân thanh niên, hai người đã cùng nhau làm không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần đều vĩnh viễn khiến hắn si mê không dứt, hận không thể chôn trong người thanh niên mà ngày đêm sênh ca. Loài động vật ăn thịt nguy hiểm như hắn không có cái gọi là giới hạn tiết tháo, chỉ cần muốn liền có thể đẩy ngã đối phương ăn sạch sẽ, cho nên khi hoan ái bọn họ đều rất hăng, không chỉ cho bản thân mình mà đối phương cũng được thỏa mãn trọn vẹn.
Theo như kế hoạch hôm nay, Karry phải bắn hạ một tên quan chức cấp cao có đầu dây mối nhợ dính dáng đến đám người chuyên rải truyền đơn phản động, âm thầm xử lí bọn chúng tránh để tổn hại đến sự an toàn của quốc gia. Căn phòng này hắn thuê từ mấy ngày trước, chỉ dự định sau khi hạ sát kẻ kia thì lập tức rời khỏi. Ai biết được chiều nay lại có người xâm nhập bất hợp pháp, coi phòng hắn thuê như là nhà mình, tùy ý đi lại tự tiện phá hoại, còn trắng trợn câu dẫn hắn làm trễ nãi nhiệm vụ.
Karry nhớ đến hình ảnh mê loạn trên bàn làm việc, sinh khí bừng bừng hưng phấn trướng to.
“Cậu cũng thật là to gan, dám quyến rũ tôi.”
Lúc đó thanh niên nhoài người ngồi trên bàn, tóc mai ướt sũng, cửa sổ mở rộng khiến làn gió ùa vào thổi tung tấm mành cửa sổ lên. Cậu không mặc gì, chăm chú săm soi một cây đao dài năm tấc thấp thoáng ánh xanh lục, chỉ cần nhìn thấy ánh sáng phản quang từ cây đao cũng đủ biết nó sắc bén đến mức nào. Mỹ nhân trần trụi vuốt ve thanh kiếm, đường cong dịu dàng mê hoặc kết hợp quá tuyệt vời với thanh miêu đao lạnh lẽo góc cạnh, cảnh tượng rung động đánh sâu vào thị giác của Karry, làm cho hắn thất thần trong phút chốc.
Thanh niên thấy hắn bước vào chỉ giương mắt nhìn hắn một cái, sau đó chủ động tách chân ra, nghiêng người chỉ vào lỗ huyệt đỏ hồng còn đang cắm một viên thuốc còn chưa tan hết, nước chảy ròng ròng thoang thoảng mùi hương ngọt ngào dụ hoặc, khóe môi hờ hững nhợt nhạt buông một câu gọn lỏn: “Làʍ t̠ìиɦ đi.”
Sau đó à?
“Ưm, A! A! Thoải mái, hm. . .ưʍ. . .Cắm sâu thêm chút nữa, thêm chút nữa!” Thanh niên giãy dụa vặn vẹo dưới thân hắn, vẻ mặt tức giận lại mang theo phong tình không khống chế nổi: “Anh cũng biết tiểu hoa cúc nhà tôi dâʍ đãиɠ đến mức nào, sao còn không chịu cố gắng?!”
“Chậc, bé cưng, tôi cũng không có cách nào. Trên bàn diện tích không đủ, hơn nữa tôi còn có nhiệm vụ, cậu chờ tôi một phút được không hửm?”
“Đi nhanh đi!”
Karry mỉm cười lùi ra, côn ŧᏂịŧ tím đỏ dính dấp dâʍ ŧᏂủy̠ nhỏ giọt hiện nguyên hình dưới ánh trăng sáng. Hắn cứ giữ nguyên bộ dạng đó cầm súng đi đến cửa sổ, nhắm thẳng vào đầu mục tiêu mà bóp cò.
Không có âm thanh nào phát ra, gió vẫn đập vào cửa sổ những âm thanh phành phạch u ám, ở tòa nhà đối diện, mọi người nhốn nháo hết cả lên, người gọi xe cứu thương, kẻ kinh hoàng gào la tìm cảnh sát, dòng máu đỏ tươi tràn ra từ lỗ sâu hoắm trên thái dương nam nhân trung niên khiến mọi người sợ chết khϊếp, ai nấy mặt tái xanh tái trắng, còn có người tỉnh táo quan sát xem đạn từ phía nào tới, nhưng thủy chung không thể biết được ngọn nguồn chân chính đến từ đâu.
“Này, anh câu giờ quá đấy. . .Ha, ha. . .” Thanh niên đỏ bừng mặt thở dốc, hiển nhiên đã bị thuốc làm cho tay chân bủn rủn, cả người đều dương: “Thằng cha béo ục đó quả nhiên là mấu chốt của đường dây, trông thế mà lại có loại thuốc mạnh như vậy. . .Khó chịu quá, Karry, qua đây xem tôi một chút. . .”
Hắn thở dài lắc đầu, nhận mệnh đến gần thanh niên, người kia quả nhiên nhào vào lòng hắn, khẩn cấp đem tiểu da^ʍ huyệt phát tao nuốt lấy côn ŧᏂịŧ, lắc mông uốn eo làm cho côn ŧᏂịŧ cắm càng sâu vào da^ʍ huyệt, thỏa mãn thở hắt: “Thực sự là ngứa muốn chết, nè đồng chí, đề nghị anh hôm nay kéo dài lâu một chút, tôi đoán chúng ta còn phải làm đến sáng, không, là đến trưa. . .”
Karry buồn rầu ôm cái người đang dính lấy mình mà không biết đang đùa với lửa, không nặng không nhẹ bóp bóp hai cánh mông co dãn nộn thịt, tách cánh mông sang hai bên, cảm nhận dâʍ ɖị©ɧ ướt dầm dề đang chảy a chảy xuống bàn tay mình, nhẹ giọng đáng thương: “Cậu muốn tôi tinh tẫn nhân vong à. . .”
“Ai mà chẳng biết xạ thủ Karry Wang đao thương bất nhập bách độc bất xâm, nổi tiếng kim thương không ngã một đêm bảy lần.” Roy ngẩng đầu nhếch nhếch môi nhìn hắn, co rút hậu đình siết lấy côn ŧᏂịŧ làm cho nó căng to ra, nhét đầy u huyệt của cậu: “Tôi chỉ vừa mới vạch trần thôi mà anh đã hưng phấn như vậy, nào có sợ tinh tẫn nhân vong?”
“Ha, cậu cũng đừng đánh giá sức chịu đựng của tôi quá cao.” Karry cúi đầu liếʍ liếʍ phiến môi thốt ra da^ʍ ngôn lãng ngữ, ép cơ thể cậu sát vào người mình không chừa chút khe hở, thì thầm đáp: “Nhưng cậu đã như vậy thì tôi cũng không khách sáo.”
“Đừng lừa tôi, xạ thủ như anh không phải có sức kiên nhẫn bậc nhất sao?”
Cậu mỉm cười choàng tay qua vai hắn, cử động eo mông phun nuốt côn ŧᏂịŧ, âm thanh lãnh lệ mà động tác lại vô cùng nhiệt tình, làm cho hắn có cảm giác vị sát thủ này chính là một bông hoa ăn thịt hàng thật giá thật, một bên phun mật hoa mê hoặc người ta một bên chuẩn bị đưa con mồi vào hẻm cụt.
Thanh niên mỹ diễm đáp trả nụ hôn của hắn, cổ họng rêи ɾỉ không chút kiêng dè, thân thể nóng như lửa không ngừng uốn éo cọ xát đòi hỏi từ phía hắn, cùng hắn vừa kéo vừa tha đến bên giường. Cậu đẩy ngã Karry lên chăn, hướng hắn hút sạch nước bọt, tiểu huyệt chật hẹp phát ra âm thanh nhóp nhép liên hồi, đói khát mυ'ŧ chặt côn ŧᏂịŧ, tham lam nuốt lấy dịch lỏng trong suốt từ côn ŧᏂịŧ rỉ ra. Hô hấp hai bên càng lúc càng trầm trọng, động tác vuốt ve nhẹ nhàng cũng chuyển sang sỗ sàng xoa nắn. Hai cánh mông mê người lẳиɠ ɭơ của thanh niên bị bóp đến đỏ bừng, dính đầy niêm dịch, dâʍ đãиɠ nảy nảy lên, rung động lắc lư khiến người ta khó lòng kìm nổi.
“Ngứa quá, tôi chịu không nổi, ngứa quá. . .” Thanh niên dần dần mơ màng, thân thể theo bản năng vùng vẫy loạn xạ, đầṳ ѵú trước ngực cương cứng bất ngờ, theo động tác của cậu mà lay động qua lại trước mặt Karry. Hắn đưa tay túm lấy hai núm tròn trên ngực cậu kéo về phía trước, khiến đầṳ ѵú căng ra một độ cong kinh diễm, mẫn cảm sưng đỏ lên, run rẩy theo tiết tấu kɧoáı ©ảʍ. Thanh niên thỏa mãn rên lên, chống tay lên ngực hắn bắt đầu nhấc eo hạ mông cưỡi trên khố hạ xạ thủ.
“A, sướиɠ, a. . .thoải mái. . .” Cậu nhắm hờ mắt hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ, cái eo nhỏ không ngừng di chuyển lên xuống, mông đập mạnh vào người hắn, tao huyệt da^ʍ hóa nuốt côn ŧᏂịŧ sâu đến gốc, bị sỉ mao cứng rắn nơi đó cọ xát sinh đau, kɧoáı ©ảʍ vọt thẳng đến tận đầu. Bên trong vách tường nóng rực trơn tuột kia, côn ŧᏂịŧ hình nấm đã căng đến một cung độ nhất định, cùng tiểu huyệt kết hợp không chút khó khăn, sít sao dính chặt. Đầu nấm trướng to đâm đâm tại chỗ sâu trong cúc huyệt, ba hồi bảy lượt làm Roy run lẩy bẩy xụi lơ cả người, rồi như chưa thỏa mãn mà mềm giọng kêu rên, nũng nịu mời gọi: “Đâm vào chỗ đó, đâm vào chỗ đó đi. . .Ưm, ha. . .ân, a. . .Đừng có trêu tôi. . .”
“Tôi không trêu cậu nha.” Karry buông tay đầu hàng, đầṳ ѵú lập tức bị vắng vẻ, kɧoáı ©ảʍ giảm phanh đột ngột làm cho thanh niên khó chịu than thở, gấp gáp nghẹn ngào kêu lên: “Đừng, đừng dừng lại mà. . .”
Karry hứng thú nhìn cậu, ánh mắt lóe lóe trông bộ dáng cơ khát phóng đãng của thanh niên, không thể phủ nhận càng nhìn càng bị quyến rũ không chống đỡ nổi. Thanh niên ướŧ áŧ nhìn hắn, đồng tử ầng ậng nước đáng thương, khóe mắt phiếm hồng, răng trắng cắn nhẹ lên môi, mái tóc dính mồ hôi ngoan ngoãn rủ xuống bên tai. . .
Thanh niên quả thật chịu không nổi mà tự mình bóp mạnh hai đầṳ ѵú đỏ muốn rỉ máu, mười đầu ngón tay thon dài vừa cấu véo vừa gảy gảy lên núʍ ѵú tròn xoe. Cậu vừa nhấc mông phun nuốt côn ŧᏂịŧ vừa tự chơi đầṳ ѵú da^ʍ hóa khiến người nhìn nóng hết cả người, cơ thể xinh đẹp phát ra hormone câu nhân đến tận cùng.
“Ưm, ưʍ. . .” Cậu lắc lư nhảy múa liên tục, hoàn toàn quên mất bản thân vẫn còn đang cưỡi trên người kẻ khác, mê loạn rêи ɾỉ, thần trí bất minh. Đầṳ ѵú bị cậu đùa đến mức sưng to căng phồng như thể giây tiếp theo sẽ rỉ ra máu, tiểu da^ʍ huyệt cũng chảy thật nhiều nước hỗ trợ luật động mỗi lúc càng điên cuồng.
“Dâʍ đãиɠ. . .” Karry nhoài người ngồi dậy chặn hai tay đang làm loạn của thanh niên lại, bẻ ngoặt tay cậu ra sau lưng, khiến eo Roy cong lên, ngực ưỡn về phía trước rung rinh trong không khí.
“A,a , a! Không đủ, không đủ. . .” Cậu mở mắt sũng nước nhìn hắn, thở dốc nức nở: “Cầu anh, cầu anh. . .”
“Cầu tôi làm gì? Nga, chỗ này ngứa sao?” Hắn hôn nhẹ lên đầṳ ѵú, lập tức cảm giác người đối diện co rút hậu đình hút người anh em của hắn chặt khít, khiến hắn suýt chút nữa bị siết bắn. Karry hung hăng cắn xuống tiểu vυ' mời gọi trước mặt, thô bạo hấp duyện.
“A, sướиɠ a. . .Mau hút hút. . .Hút ra sữa. . .”
“Cậu có sữa sao?”
“Hút. . .A, ưm! Đau quá. . .!”
“Không phải nói muốn hút sữa sao? Sữa đâu?” Karry ác ý mυ'ŧ thật mạnh vào vυ', chơi xấu rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi cơ thể Roy. Không ngờ một dòng dịch trắng đυ.c bất thình lình phun thẳng lên bụng hắn, Roy vô lực nhũn xuống. Thanh niên bị mυ'ŧ vυ' mà phát tiết không phải lần đầu tiên, nhưng trước đây thời gian không nhanh như vậy.
Karry nghĩ thầm, cậu quả nhiên đυ.ng phải một tên biếи ŧɦái.
“Hôm nay cậu câu dẫn tên vương bát đản nào sao?”
Karry áp sát người Roy, phả hơi thở nóng rực lên cổ cậu. Mạch máu nơi này hiện ra đặc biệt rõ, khi đầu lưỡi của hắn liếʍ đến nơi nào, nơi đó sẽ giống như bị kim châm mà lâng lâng ngứa ngáy, cuối cùng bùng nổ.
“Tôi. . .phải gϊếŧ. . .ưm, tổng giám Lâm ở công ty người mẫu Servant. . .” Roy thở hổn hển đáp: “Nhưng mà không, không đoán được hắn lại bỏ thuốc. . .”
Karry hơi nheo mắt: “Hắn đã làm gì cậu?”
“Vẫn chưa. . .hắn sai người lột sạch tôi ra . . .Còn nhét viên thuốc kí©ɧ ɖụ© chết tiệt này vào người tôi. . .Nhưng mà, tôi thoát được nên. . .”
Hắn sốt ruột ôm cậu lên, nhíu mày: “Nên thế nào?!”
“Nên. . .hắn chết.” Roy hơi khó hiểu nhìn hắn, xì một tiếng cười khẽ: “Tôi là sát thủ nha. . .”
“Có sát thủ nào bất cẩn như cậu không?” Hắn hình như tức giận, đánh vào mông cậu một cái, thành công làm Roy kinh ngạc: “Còn để cho kẻ địch hạ thuốc!”
“Anh chưa nghe qua câu ‘phải vào hang cọp mới bắt được. . .’. . .ưm!”
“Ai bắt cậu phải mạo hiểm thế chứ! Chỉ cần đứng từ xa rồi giải quyết hắn như tôi này!”
“Tôi không có khả năng thiện xạ bách phát bách trúng như anh, làm sao. . .á! Karry, anh.. .ưm, đừng. . .tôi còn đang. . .”
“Hiệu lực vẫn chưa hết mà, cậu đã chúng ta có thể làm đến sáng. . .” Hắn hung hăng cắn cắn gò má non mịn ẩm ướt của Roy: “Không phải, là làm đến trưa, đến chiều, đến tối ngày mai!”
Ngón tay hắn đột ngột chui vào cúc huyệt khiến Roy không kịp phản ứng, theo thói quen co chặt cúc huyệt, nước ứa ra chảy xuống drap giường, rất nhanh khiến cậu không tự chủ phối hợp.
“A. . . Ngứa, ngứa quá. . .” Một ngón tay căn bản không đủ đút no cái tao huyệt đang phát lãng, cậu ấm ức nhìn hắn, trừng kẻ đầu sỏ gây tội một cái, dang chân tách rộng dâng tao huyệt lên: “Cắm vào, muốn làm thì làm nhanh đi. . .”
Dâʍ ŧᏂủy̠ phun tung tóe, ngón tay sục sạo khuấy đảo kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cậu phát khóc, tức giận đạp hắn một cái: “Kẻ nào bỏ thuốc thì cuối cùng người được lợi cũng là anh không phải sao?! Ăn dấm cái gì!”
“Không có lần sau.”
“Hả?”
“Không có lần sau, tôi nói, cậu đừng đi câu dẫn mục tiêu để tìm cơ hội gϊếŧ chúng nữa.” Karry nheo nheo mắt, nhanh chóng nhồi đầy cái miệng đang kêu khóc, điên cuồng trừu sáp.
Thay vì vậy, hãy dụ dỗ tôi đi này.