Đôi tay Trang Hàn giống như bánh chưng chống ở hai bên sườn, trên đầu cũng bị băng gạc bọc, nhưng mà hắn cảm thấy việc này Cố Đức Bách so với chính hắn còn buồn cười hơn.
“Ông hiện tại nói lời này không cảm thấy quá vô sỉ?” Trang Hàn nói.
Cố Tư lặng yên ra khỏi cửa phòng, dựa vào chỗ ngoặt trên lầu nghe người phía dưới nói chuyện.
“Lúc trước ông vì muốn bám Trang thị, cư nhiên nghĩ ra tiết mục chị gái thay thế em gái xuất giá. Ông lúc ấy có nghĩ tới cảm thụ của Cố Tư không? Ông khi đó có nghĩ tới ông là ba ba Cố Tư không?” Trang Hàn cười lạnh một chút nói: “Huống chi lúc trước ở biệt thự Cố gia, ông đã thừa nhận, ông căn bản không phải là ba ba Cố Tư.”
“Tôi cũng biết ông hôm nay vì cái gì muốn tới.” Trang Hàn nói có chút miệng khô lưỡi đắng, nghĩ muốn uống nước lại nhớ tới tay chính mình căn bản không thể lấy đồ vật, Cố Tư đã lên lầu rồi, tính vẫn là tự làm đi.
Hắn tiếp tục nói: “Bởi vì con gái mà ông yêu nhất phạm vào tội sắp chịu pháp luật xử lý, bởi vì công ty ông sắp đóng cửa, ông vô pháp tiếp thu chính mình trở thành một người nghèo, cho nên ông mới có thể tới cầu tôi, mới có thể da mặt dày ở trước mặt tôi đánh bài thân tình.”
“Cố Đức Bách, ông không có tiết tháo sao?” Trang Hàn nói: “Ông biết bảo bối của ông đối với tôi làm cái gì không? Ông cho rằng hiện tại tôi còn có khả năng sẽ giúp ông sao?”
Cố Đức Bách cứ như vậy đứng ở trước mặt Trang Hàn, đỉnh đầu thưa thớt có vẻ dị thường già nua, tiều tụy. Hắn cũng không biết là suy nghĩ cái gì, giật giật môi nói: “Tôi rốt cuộc đem Cố Tư nuôi lớn như vậy.”
“Hừ!” Trang Hàn trợn trắng mắt, “Lấy người Cố gia đối xử với Cố Tư tạo thành thương tổn như vậy, tôi không cảm thấy nàng còn thiếu ông cái gì. Ông đi đi, không cần lại xuất hiện ở trước mặt Cố Tư, ông mỗi một lần xuất hiện đối với nàng mà nói đều là một loại thương tổn.”
Nói xong Trang Hàn theo thói quen tính đứng lên rời đi, chính là chân cẳng thật sự quá không tiện, hắn cũng chỉ có thể bày ra khuôn mặt tiễn khách.
Dì Tôn thập phần nhạy bén đi tới đây, đối với Cố Đức Bách nói: “Cố tiên sinh, mời đi.”
“Cố Tư là con gái của tôi!”
Trang Hàn kinh ngạc quay đầu lại, nhìn Cố Đức Bách nói: “Ông nói cái gì?”
“Cố Tư là con gái tôi, thân sinh.” Cố Đức Bách từ trong túi lấy ra một tờ giấy nói: “Đây là xét nghiệm ADN, nếu cậu không tin tôi có thể cùng Cố Tư lại làm một lần nữa, nàng đích xác thật là con gái của tôi.”
Trang Hàn mở to hai mắt nhìn, dì Tôn một phen từ trong tay Cố Đức Bách lấy qua cái tờ báo cáo đưa đến trước mặt Trang Hàn. Giấy hơi ố vàng, hơn nữa trung gian còn có nếp gấp vừa thấy chính là có chút cũ kỹ.
Cố Đức Bách nói: “Năm đó tôi mang Cố Tư về nhà liền mang nàng đi làm xét nghiệm ADN, nàng thật là con gái tôi, tôi không phải thay thế người khác nuôi con gái.”
Trang Hàn nhìn này tờ xét nghiệm này, cảm giác phi thường hoang đường, hắn khó có thể lý giải nhìn Cố Đức Bách, “Nếu Cố Tư là con gái ông, vì cái gì ở thời điểm Cố gia ông muốn thừa nhận nàng không phải là con gái ông? Vì cái gì sẽ có quan hệ với lời nghe đồn từ mẹ nàng? Ông hôm nay tốt nhất nói rõ ràng cho tôi.”
Cố Đức Bách trên mặt lộ ra một loại biểu tình rất khó hình dung, hắn nói: “Tôi rất muốn xin lỗi mẹ nàng, hết thảy đều là tôi sai.”
“24 năm trước Đức Thắng cũng xuất hiện một lần nguy cơ, khi đó tôi vừa mới tiếp nhận công ty, ba tôi qua đời. Công ty ở trên tay của tôi lung lay sắp đổ, khi đó lòng tôi chỉ có một ý niệm, tuyệt đối không thể để công ty ở trong tay tôi sụp đổ.” Thanh âm Cố Đức Bách trở nên có chút nóng nảy, “Khi đó tôi mỗi ngày đều đi ra ngoài cầu người, những người ở lúc ba tôi tồn tại đều có quan hệ không tồi, nhưng khi ba tôi mất đi tất cả đều đối với tôi tránh mà không thấy, cho đến khi tôi tới cầu tập đoàn Thuần Phong, khi đó tổng tài Thuần Phong cùng tôi giống nhau là vừa mới tiếp nhận Thuần Phong, hắn chính là Chu Hành Kiện.”
Nghe đến đó Trang Hàn dịch vị trí mông một chút, vốn dĩ hắn còn lo lắng Cố Đức Bách có thể hay không lừa gạt chính mình, bất quá nghe hắn nghe tới Chu Hành Kiện, liền biết đây là nói đến trọng điểm.
“Chu Hành Kiện không có cự tuyệt tôi, nhưng là hắn lại hướng tôi đưa ra một cái yêu cầu, hắn muốn ngủ với vợ của tôi!” Biểu tình Cố Đức Bách nháy mắt dữ tợn lên, cong lưng đôi tay gắt gao chộp vào chỗ đầu gối, hắn mở to một đôi mắt phiếm hồng nhìn chằm chằm Trang Hàn nói: “Hắn cái loại hoa hoa công tử cư nhiên đưa ra yêu cầu như này, hắn như thế nào có thể đưa ra cái loại yêu cầu như vậy?”
Trang Hàn nói: “Nhưng là ông có đồng ý.”
“. . . Đúng.” Cố Đức Bách hổ thẹn cúi đầu, “Tôi không thể không đồng ý, Đức Thắng không thể ngã vào trên tay tôi.”
“Chính là tôi cũng biết vợ của tôi là tuyệt đối sẽ không đồng ý, cho nên ngày đó tôi hẹn nàng đi ra ngoài ăn cơm, trộm ở trong đồ ăn nàng mà hạ dược, sau đó liền đem nàng đưa đến trên giường kia. . .”
“Cầm thú.” Trang Hàn quả thật nghe không nổi, “Trương Thục Viện nói mẹ Cố Tư là bị ông đuổi ra khỏi cửa, tôi muốn hỏi ông một chút, đây lại là vì cái gì?”
“Sau khi chuyện này phát sinh, có Thuần Phong trợ giúp, Đức Thắng rốt cuộc cũng đi ra khỏi khốn cảnh. Chính là lúc này nàng cư nhiên mang thai, thời gian vừa vặn có thể cùng đối tượng lần đó. Tôi có thể chịu đựng vợ tôi không sạch, nhưng tôi không thể chịu đựng được vợ tôi sinh hạ con của nam nhân khác, tôi liền cùng nàng thương lượng xoá sạch đứa nhỏ này.”
Môi Cố Đức Bách run rẩy một chút, nói: “Nhưng là nàng không muốn, theo bụng nàng càng lúc càng lớn, tôi liền càng ngày càng khó chịu đựng. Mỗi khi thấy bụng to của nàng ở trước mặt tôi, tôi liền sẽ nghĩ đến một đêm khuất nhục kia, tôi vĩnh viễn sẽ không quên một đêm kia tôi ở cách vách phòng, một đêm không có ngủ. Vợ của tôi ngày hôm sau buổi sáng tỉnh lại đặc biệt hoảng loạn, chính là nàng cái gì cũng không có nói, nàng thậm chí muốn cho rằng đó là con tôi. . .”
Nói thật ra, từ khi đi vào nơi này Trang Hàn liền thường xuyên sinh khí, nhưng là chưa từng có giống như lần này làm hắn có cảm giác phẫn nộ cơ hồ muốn nổ. Hắn quả thực vô pháp tưởng tượng, trên đời như thế nào sẽ có loại nam nhân như vậy? Dùng loại thủ đoạn đê tiện thương tổn vợ mình, thế nhưng còn có mặt mũi ghét bỏ vợ mình.
“Ông đừng nói theo kiểu ông mới là người chịu thương tổn.” Trang Hàn lạnh mặt nói: “Cố Sương chỉ so với Cố Tư nhỏ hơn ba tháng, ông ở trước lúc cùng mẹ Cố Tư ly hôn cũng đã cùng Trương Thục Viện ở bên nhau, ông đến tột cùng có cái mặt mũi gì để nói như vậy?”
“Tôi xác thật không có mặt mũi nói cái loại lời nói này.” Cố Đức Bách duỗi tay bưng kín đôi mắt, nước mắt từ khe hở ngón tay của hắn chảy ra, “Chính là tôi hối hận cũng đã chậm, mẹ Cố Tư đã chết, tôi còn có thể làm gì bây giờ?”
“Ông đối xử với Cố Tư tốt lên!” Trang Hàn đột nhiên đứng lên một chân đá bàn trà trước mặt, trên bàn trà đựng đầy trái cây bay lên, trái cây bùm bùm dừng ở chung quanh Cố Đức Bách, hắn nói: “Nhưng ông làm cái gì? Ông muốn xin lỗi mẹ Cố Tư, nhưng ông còn không có đối xử với Cố Tư cho tốt, ông không chỉ tùy ý để vợ và con gái ông khi dễ Cố Tư, ông còn cùng các nàng kết phường tra tấn Cố Tư, nàng là con gái thân sinh của ông! Ông như thế nào có thể làm ra loại chuyện này?”
“Là tôi làm sai.” Cố Đức Bách chậm rãi ở trước mặt Trang Hàn quỳ xuống, “Nhưng tôi dù sao cũng là ba ba thân sinh của Cố Tư, tôi về sau sẽ bồi thường cho Cố Tư, cậu giúp tôi đi, Đức Thắng không thể hủy ở trong tay tôi. . ."
Nếu không phải tay Trang Hàn hiện tại không thể động, hắn đã sớm chạy đến đánh Cố Đức Bách, còn muốn giúp hắn? Trang Hàn tức đến ngực đau, vừa mới đột nhiên tức giận đá bàn trà làm hắn hiện tại chân đau muốn chết. Mặt hắn tái nhợt chỉ vào cửa nhà, đối dì Tôn nói: “Làm cho hắn cút đi, dì Tôn!”
Dì Tôn đã sớm thấy Đức Bách không vừa mắt, lúc này được lệnh, nàng hưng phấn vọt vào phòng bếp giơ lên dao phay liền vọt ra, dùng dao phay này đem Cố Đức Bách mời đi ra ngoài.
Cho đến khi Cố Đức Bách biến mất ở tầm mắt, Trang Hàn mới xem như thoải mái một chút. Hắn muốn ngồi trên sô pha nghỉ một lát, thân thể cứng đờ làm người muốn khóc. Đang chuẩn bị một chút một chút đem mông đặt đến trên sô pha, bỗng nhiên liền cảm giác có người nâng cánh tay hắn cùng phía sau lưng.
Là Cố Tư, Trang Hàn nháy mắt có chút xấu hổ, hắn không biết chuyện vừa mới nãy Cố Tư có nghe được hay không. Nghe được thì chính mình hẳn là như thế nào an ủi? Không nghe được mà chính mình an ủi, chẳng phải là liền bại lộ?
Đem Trang Hàn đỡ đến trên sô pha ngồi xong, Cố Tư khom lưng đem bàn trà nâng dậy tới, nói: “Thân thể còn không có dưỡng tốt liền làm động tác yêu cầu cao độ như vậy, vì cái loại người này đem chính mình bị thương có đáng giá không?”
Trang Hàn nói: “Em nghe được a?”
Cố Tư: “Ân.”
Trang Hàn thật cẩn thận nói: “Kỳ thật. . .”
“Anh không cần phải nói, em biết anh muốn nói cái gì.” Cố Tư trên mặt nhìn không ra cảm xúc, “Anh không cần lo lắng, em thật sự rất tốt.”
Cố Tư ở bên người Trang Hàn ngồi xuống, nhẹ nhàng ôm Trang Hàn, dùng một loại ngữ khí thập phần không muốn xa rời nói: “Em đã nói rồi, em có anh là đủ rồi.”
Một khắc kia Trang Hàn sợ hãi cực kỳ, hắn không biết nên nói với Cố Tư như thế nào, chính mình cũng không có khả năng luôn bồi nàng. Cố Tư cảm giác được thân thể Trang Hàn cứng đờ, nàng cùng Trang Hàn tách ra một chút, quan tâm nói: “Làm sao vậy? Có nơi nào đau không?”
Trang Hàn hoảng loạn nói: “Chân. . . Chân đau.”
“Bảo anh không cần kịch liệt vận động.” Cố Tư ngồi xổm xuống bắt đầu xoa chân cho Trang Hàn, “Nhà của chúng ta mời bác sĩ tư nhân tiêu rất nhiều tiền, không thể để hắn nhàn rỗi quá.” Cố Tư nói giỡn nói chuyện.
Cũng không phải sao, Trang Hàn nhịn không được cười khổ. Cũng không biết có phải hay không mệnh chính mình không tốt, xem truyện cũng có thể xuyên qua, xuyên qua còn luôn gặp cái tình huống khó khăn. Tuy rằng Cố Tư không nói, nhưng là hắn biết Cố Tư trong lòng khẳng định không có như nàng nói nhẹ nhàng như vậy.
Trang Hàn: “Tôi. . .”
Mới vừa mở miệng Cố Tư liền nói: “Chúng ta có phải hay không nên mời tiểu Chu tổng ăn một bữa cơm?”
Trang Hàn bị lời này của nàng làm cho sửng sốt, “Ân?”
“Anh xem hiện tại chân tướng đã rõ, em không phải là chị hắn.” Cố Tư nói: “Hắn lại là phí tiền, phí tinh thần giúp em nhiều như vậy vội đem anh cứu ra, chẳng lẽ không nên cảm tạ hắn sao?”
“Em an bài là tốt rồi.” Trang Hàn nói: “Tôi hiện tại cái dạng này cũng không giúp được em cái gì."
Nhân viên tập đoàn Trang thị đều là biết được Trang Hàn bị giải cứu ra tới lúc sau mới biết được Trang tổng bị bắt cóc, lời vừa ra liền đem tâm tình nhóm nhân viên bất ổn. Trang Hàn ở nhà dưỡng thương mấy ngày hôm sau, thư ký Tiểu Vương cùng các lãnh đạo giai cấp đều cùng nhau đi tới nhà Trang Hàn, đối với Trang Hàn tiến hành các loại thân thiết mà lại chân thành tha thiết hỏi thăm.
Trong nhà lập tức bị các loại hoa tươi đồ bổ nhét đầy, dì Tôn trùng hợp đối với trong đó một loại phấn hoa dị ứng, cả người đều sưng lớn một vòng. Cố Tư cũng không biết nàng đến tột cùng là đối với cái gì dị ứng, trực tiếp đem tất cả hoa ném đi. Vì tỏ vẻ xin lỗi, Trang Hàn đem những cái đồ bổ đó đều cho dì Tôn, để nàng bồi bổ cho tốt, tuổi không nhỏ mà người sưng thành như vậy sợ nàng thân thể ăn không tiêu.