Vậy là kết thúc sao ? Sao ngần ấy thời gian mà chuyện của hai ta lại trở nên như vậy sao ? Thật đáng tiếc.
" Lý Tần ! Ngay từ đầu tôi đáng lẻ không nên lôi cô vào thứ tình cảm rắc rối chết tiệt này ... tôi làm cô đau khổ rồi "
" Phải ! Đúng rồi đấy ! Thứ tình cảm chết tiệt này luôn khiến tôi đau khổ , luôn khiến tôi bức rức khi nghĩ đến cô , khiến tôi mệt mỏi vô cùng nhưng lại không cách nào thoát ra được "
Không khí trầm lặng . Sắc mặt ai nấy cũng rũ rượi. Nước mắt họ chẳng thèm chảy nữa rồi , đôi môi kia sao mà đẹp nhưng lại chẳng để hôn nữa . Lúc này chỉ muốn ôm họ để trao cho họ hơi ấm của mình nhưng cũng chẳng thể , muốn nắm lấy tay họ không ? Muốn lắm nhưng chẳng dám động vào .
Từ bao giờ mà những hành động tưởng chừng quen thuộc ấy lại trở nên khó nhọc như vậy ! Từ bao giờ khuôn mặt thân quen ấy lại trở nên xa lạ ! Và từ bao giờ tâm hồn ngày nào còn lấm tơ vương nay lại trở nên khô cằn lạnh lẽo đến vậy !?
Cùng nhau hạnh phúc - Cùng nhau hư hỏng là câu nói ấp ủ trong lòng Trác Nhu mà cô luôn muốn thực hiện cùng Lý Tần . Thoát khỏi sụ gàng buộc , thoát khỏi sự khinh bỉ và ánh mắt miệt thị của người đời . Sống chỉ vì tình yêu . Nhưng nay lại dừng lại ...
" Thôi ! Ăn đi . Bữa cơm cuối cùng dưới tư cách là người tình của nhau , ngày mai rồi sẽ đến ! Chúng ta sẽ vẫn là mẹ kế và con chồng ! Như ngày đầu tôi về đây . Bà Trác "
" Cô sẽ mãi là người tình của tôi ! Người tình mà tôi yêu nhất "
*Tôi cũng vậy ! Trác Nhu , cô là người tôi yêu nhất "
Khóe môi Lý Tần cong lên . Một nụ cười đầy sự gượng gạo để cố kết thúc cuộc trò chuyện đẫm nước mắt này.
...
1 tuần sau đó trôi qua , Trác Nhu luôn nhốt mình trong phòng để hồi tưởng , để suy nghĩ về thứ mình coi là tình yêu. Cô thích ở một mình để vô tư thả hồn vào những suy nghĩ trong đầu và cũng để né tránh Lý Tần .
Lý Tần đi thăm ba mình ông đã xuất viện 2 tuần trước , cô không muốn ở trong căn nhà đó nữa nó thật sự rất choáng ngợp .
Cô quay về căn nhà ấm cùng của mình , nói là ấm cúng vậy thôi nhưng nó cũng chẳng vui vẻ gì khi mẹ cô suốt ngày chỉ ở ngoài đường khoe mẻ về cuộc đời của cô khi lấy được chồng đại gia trong khi bà chẳng biết gì về hôn nhân của cô .
Cô về nhà và dĩ nhiên mẹ cô không có ở nhà , cô gặp ba đang ngồi đọc báo . Nhìn ông khỏe mạnh như vậy cô cũng thấy yên tâm phần nào.
" Baa"
" Ô ! Về chơi đấy à "
" Dạ ! Con nhớ ba lắm "
" Ba cũng vậy ! Sao ? Về chơi lâu không ? Chồng con đâu sao lại không thấy nó ? "
" Ảnh đang đi công tác ở nước ngoài rồi . Con về đây thăm ba chút thì con cũng có việc "
" Thôi kệ ! Con phải thông cảm cho nó đấy nhé ... dân kinh doanh mà "
" Vâng ạ... "
Thật là chẳng biết thông cảm gì khi cô chẳng có chút tình cảm nào với ông ấy .
" Sao thế ? Không hài lòng à ?"
" Ba ! Con muốn hỏi ý kiến ba một số chuyện..."
" Rồi ... cứ nói đi "
" Lần trước ba có nói với con là ba biết con có tình nhân bên ngoài ... con đã cắt đứt với người đó . "
" Tốt "
" Nhưng con muốn nói với ba là con thật sự không có tình cảm với ông Trác . Một chút cũng không . Con đang cô đơn trong chính cuộc hôn nhân của mình "
" Ba cũng hiểu ! Thật tội nghiệp cho con phải vì gia đình này mà kết hôn với ông ấy . Ba cũng không muốn nhìn con chôn vùi tuổi trẻ với ông ta ... nhưng dường như ông ấy đã nắm hết gia đình chúng ta rồi"
" Ba ... con hình như con có tình cảm với phụ... nữ "
Ông Lý nhìn cô , ông không nổi giận cũng không quát mắng cô . Ông cúi đầu xuống suy tư rồi lại nâng chén trà đã nguội uống rồi nhìn ra của sổ .
" Ba .. con xin lỗi "
" Ba cũng biết con có tình nhân bên ngoài điều ba không ngờ đó lại là một cô gái ! "
" Ba có thấy xấu hổ không "
" Ba bất ngờ ! Xấu hổ thì không đâu vì con đâu làm gì tới mức ba phải không dám nhìn mặt ai "
" Ba nghỉ sao về điều đó ? "
" Tình yêu thì cũng chỉ là tình yêu ! Tình yêu nó không quy định vậy tại sao con người chúng ta lại đặt ra những quy định ? Ba không rành ... nhưng ba tin vào cảm xúc của con . Nếu con thật sự thích họ thì chắc chắn họ có những điều mà mọi người đàn ông bên con không cho con được "
" Cảm ơn ba !" - Lý Tần rưng rưng khoét mắt . Cô cảm ơn ông trời vì đã cho cô được làm con của ba - một người ba trên cả tuyệt vời .
Ông Lý nhìn con mình , lòng ông cũng không yên đâu . Ai mà chẳng muốn con mình hạnh phúc , thôi thì hãy chọn hạnh phúc theo cách riêng của con vậy !
Mẹ cô thì lại là một người khá bảo thủ và truyền thống , nên việc cô mở lời với bà thì thật sự rất khó . Thôi thì cứ để vậy đi , dù gì thì ba cũng đã hiểu và chấp nhận cô . Cô hạnh phúc vì điều đó .
Lý Tần nói chuyện với ba một lát rồi cô cũng từ biệt ra về ! Cô lại không muốn về nhà nên cứ đi lang thang như vậy . Cô đi dạo dưới lòng thành phố nhộn nhịp nhưng trong lòng thì lại buồn ãm đạm . Rồi cô vô tình gặp được một người , cô không tránh né họ .
Cả hai đã nhìn nhau rồi đi cùng nhau đến một nơi ...