Triệu Mẫn về đến nhà lại không có chuyện gì lại lao đầu vào thiết kế. Cô tìm 1 hồi không thấy mấy bản vẽ của cô đâu. Nghĩ đến gì đó Cô vỗ nhẹ đầu mình nói 1 câu. " Chắc mình lại để quên nhà Phong Tình rồi, còn kịp thời gian, chắc mình vẽ cái khác vẫn còn kịp ".
Nghĩ vậy cô lại tiếp tục vẽ cái khác. Tập trung vào làm việc 4, 5 tiếng liên tục. Đặt cây bút xuống cô mệt mỏi xoa xoa đôi mắt. Triệu Mẫn rót 1 ly nước cam ép rồi mở TV lên xem. Không xem thì thôi vừa xem thì suýt chút nữa cô làm rơi ly nước cam xuống đất. Trên màng hình TV, gương mặt cực kỳ đẹp trai Phong Tình đang được cánh phóng viên quay rõ nét cực kỳ. Anh đang trả lời giới báo chí về việc bất ngờ quyết định thu mua công ty của Ba Khúc Linh Nhi. Trên tay anh còn cầm tập hồ sơ thu mua hoàn chỉnh vẫn còn chưa ký tên của anh.
_" Phong Tình.. Anh cố ý làm như vậy thật sao. Anh hận em đến mức xuống tay tuyệt tình như vậy à ". Cô lắc nhẹ đầu không tin vào mắt mình nói. Cô lấy điện thoại ra gọi cho Phong Tình nhưng trên TV cô chỉ thấy anh chỉ liếc nhìn số điện thoại 1 cái rồi quyết định không nghe máy.
Triệu Mẫn lại gọi cho ba cô. Sau 3 hồi đổ chuông thì ba của Khúc Linh Nhi cũng bắt máy. " Linh Nhi .. Ba đang bận. Sẽ gọi lại cho con sau được không ". Ông của có chút buồn nói.
_" Ba sao lại bán Khúc Thị chứ ". Triệu Mẫn gấp gáp lên tiếng hỏi.
_" Ba già rồi, không đủ sức để vận hành Khúc Thị được nữa. Phong Tình thu mua Khúc Thị cũng tốt. Ba với mẹ sẽ có nhiều thời gian dành cho con hơn. Khúc Thị trong tay Phong Tình sẽ phát triển mạnh mẽ hơn. Ba thật sự đã già rồi. Linh Nhi.. Ba sẽ nói chuyện với con sau. Con đừng lo ba giải quyết mọi chuyện được ". Nói rồi ông cúp máy. Ông nhìn điện thoại khẽ thở dài 1 cái.
Nước mắt tiếc nuối, không cam lòng cũng được ông lau nhanh đi. Khúc Thị là tâm huyết cả đời ông nên giờ bán nó đi thì người đau lòng nhất là ông. Ông cũng không biết năm nay gặp vận xui gì mà liên tiếp gặp nạn. Giá cổ phiếu công ty của ông cũng giống như trời sáng nắng chiều mưa, mới lên ngày hôm trước như diều gặp gió, qua ngày hôm sau lại như rớt xuống vực sâu vậy. Ông xưa nay ăn ở có đức nên ông không nghĩ mình đã đắc tội đến ai đâu.
_" Chết thật... ". Cô chửi nhỏ 1 câu. Trong đầu cô vội vàng nghĩ cách. Nhưng chỉ còn 1 cách là đến gặp trực tiếp Phong Tình đàm phán thôi.
Cũng đồng thời điểm Hứa Trác Lâm và Lý Mỹ Nam cũng xem tin tức. Cả 2 đều khá bất ngờ với những gì Phong Tình làm. Phong Tình đánh úp Khúc Thị bất ngờ như vậy, nên làm cả 2 ai cũng không kịp trở tay ngăn cản anh lại.
Hứa Trác Lâm sắc mặt cực kỳ không vui. Cũng tại anh tất cả, nếu lúc trước anh không vì Thủy Chi mà tìm cách dồn Khúc Thị vào đường cùng dẫn đến nợ ngập đầu thì Phong Tình mới không dễ dàng thu mua được Khúc Thị như vậy. Là anh gián tiếp dồn Khúc Thị vào chỗ phá sản rồi. Lần này anh muốn xin cô tha thứ coi bộ chỉ là chuyện viễn vong thôi.
_" Linh Nhi .. Anh xin lỗi. Anh xin lỗi. Anh đúng là tên khốn nạn mà. Khúc Thị gián tiếp bị anh hại rồi ". Hứa Trác Lâm bóp trán nói nhỏ 1 câu. Anh cũng gọi cho Phong Tình đàm phán hoài mà không được.
Ở nơi khác Lý Mỹ Nam cũng âm u nói nhỏ 1 câu.
_" Phong Tình.. Cái tên ngốc này chẳng phải tôi đã dặn đi dặn lại là cậu không được làm chuyện gì điên khùng rồi hay sao. Sao cậu còn ngu ngốc không nghe lời tôi. Cậu còn muốn làm tổn thương Linh Nhi đến khi nào đây. Em ấy đã chịu đủ khổ rồi cậu còn muốn em ấy phải như thế nào nữa đây. Cậu muốn em ấy chết không nhắm mắt mới vừa lòng cậu phải không ". Lý Mỹ Nam chau mày nói nhỏ. Anh cũng gọi cho Phong Tình nhưng Phong Tình không nghe điện thoại.
Lý Mỹ Nam lập tức nhắn tin cho Phong Tình bảo anh ngừng lại việc trả thù ngu ngốc kia lại. Nhưng vô tình Hứa Trác Lâm và anh cùng nhắn đến với nội dung tương tự lại làm Phong Tình càng thêm ghen tuông đến mất lý trí. Cánh báo chí vừa tan Phong Tình xem tin nhắn của 2 người thì sắc mặt vốn đã kém nay lại càng âm u.
_" Linh Nhi... Em giỏi câu dẫn người khác như vậy sao. Vừa đυ.ng đến em 1 chút thì có thể làm 2, 3 người đàn ông khác xù lông lên bảo vệ em như vậy. Thú vị thật.. Ngoài bản lĩnh câu dẫn người khác em còn biệt tài nào nữa không ". Phong Tình khẽ cười tức giận ghen tuông nói.
Anh không vui gấp lại tập hồ sơ thu mua công ty Khúc Thị lại, rồi anh ra xe của mình lái đi thật nhanh. Nếu anh đoán không sai thì chốc nữa cô sẽ đến chỗ của anh để đàm phán điều kiện thôi. Anh muốn xem cô vì muốn giữ lại Khúc Thị thì có thể làm được những gì.
Đúng như những gì anh đoán. Anh vừa về không bao lâu thì có nhân viên báo là cô tìm đến. Phong Tình nhếch môi cười nói qua điện thoại. " Cho cô ấy vào đi ".
Bên trong phòng anh lúc này còn có thêm 1 cô gái ăn mặc bốc lửa ngồi hẳn lên người anh làm loạn. 2 người đều đang dùng những hành động thực tế kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhau và đang làm 1 màng dạo đầu gợϊ ȶìиᏂ nóng bỏng. Phong Tình gọi cô gái này đến là muốn cho Khúc Linh Nhi biết là không có cô thì Phong Tình anh vẫn có đầy người phụ nữ vây quanh.
Nhưng thật lòng anh là khi cô gái trang điểm sắc nét kia hôn anh thì thực sự chẳng gợi lên cho anh chút ham muốn nào, ngược lại càng làm anh thêm chán ghét. Nếu không phải anh cố tình diễn cho Triệu Mẫn xem thì anh cho cô gái này biến từ lâu rồi. Nếu không có yêu thì làm sao có hận... Yêu và Hận đều luôn đi chung với nhau như hình với bóng vậy. Yêu càng sâu đậm thì hận càng sâu.
Triệu Mẫn quen thuộc đi vào phòng làm việc của Phong Tình. Cô đứng trước cánh cửa phòng làm việc của anh mà tim đập như điên. Khúc Thị là Triệu Mẫn cô hại đến nông nỗi này thì dù hôm nay có trả cái giá đại giới cô cũng muốn giữ lại nó cho bằng được cho Ba Khúc Linh Nhi. Nếu không cô làm gì còn mặt mũi nào gặp cố chủ Khúc Linh Nhi thật nữa. Cô biết Phong Tình là vì dằn mặt cô là vì chuyện cô nhận tiền của mẹ anh hôm bữa nên mới quyết định thu mua Khúc Thị. Có lẽ anh hận cô thật.
_" Két.... ". Cô đưa tay khẽ mở cánh ra thì ập vào mắt cô là cảnh nóng mà Phong Tình cố tình diễn cho cô thấy. Cô gái kia chỉ mặc mỗi đồ lót ngồi lên người anh. Đôi môi của cô gái đó còn hôn khắp người anh để lại những dấu son môi in ấn khắp người anh. Nghe tiếng đẩy cửa thì anh mới bắt đầu diễn cho cô thấy. Tay anh cũng bắt đầu không yên thô bạo bóp xoa ngực cô gái xa lạ đến khi ngực của cô gái kia méo mó, đỏ ửng.
_" Nhẹ nhàng thôi anh... ". Chất giọng ngọt ngào quyến rũ của cô gái vang lên.
_" Đau sao cục cưng ". Phong Tình nhẹ giọng lên tiếng. Nhưng đáy mắt của anh hoàn toàn đều là chán ghét. Mùi nước hoa rẻ tiền của cô gái trước mặt xông vào mũi anh làm anh khẽ chau mày lại không hề thích thú chút nào. Anh thực sự nhớ đến hương sữa tắm thoang thoảng trên người Khúc Linh Nhi. Anh nhớ, nhớ đến hương vị đó sắp điên rồi.
Triệu Mẫn đứng đó nhìn cảnh nóng của anh trước mặt đến chết lặng. Trái tim của cô nhìn thấy cảnh này thì giống như bị ai đó hung hăng đánh đập tàn nhẫn vậy. Đau.. Đau lắm, đau đến cô hít thở cũng thấy khó khăn. Cô thực sự muốn đến đó kéo cô gái kia ra rồi đánh dấu chủ quyền Phong Tình là của riêng cô, nhưng 1 chút lý trí còn xót lại không cho phép cô làm như vậy. Cô chỉ biết nghe tiếng thở dốc gấp gáp của Phong Tình như những lưỡi dao mỏng cứa vào tim cô đến đau buốt.
Phong Tình nhìn thoáng qua Khúc Linh Nhi. Anh chỉ thấy cô đứng đó, chân mày của cô chỉ khẽ nhíu lại nhìn anh thì ngoài ra cô chẳng có biểu hiện gì khác đặc biệt. Thấy cô như vậy thì bất giác làm anh cảm giác thấy bản thân mình thất bại. Anh thực sự còn mong cô sẽ nổi điên đến cho cô gái này 1 tát rồi nói lớn tiếng Phong Tình anh là của Khúc Linh Nhi cô. Nhưng biểu hiện của cô làm anh thất vọng thật rồi. Cô thực sự không quan tâm anh vui chơi cùng cô gái khác chút nào hay sao. Trong tim cô thực sự chưa từng có anh tồn tại hay sao.
_" Cô Khúc đến rồi sao ". Phong Tình khẽ cười che đi đau đớn trong lòng nói. Tay anh không vì sự có mặt của cô mà đừng lại. Anh vẫn khẽ vuốt ve gương mặt của cô gái lạ kia trước mặt cô. 1 tay khác anh đưa điếu thuốc lá lên rít một hơi che đi cảm giác đau nhói trong tim.
_" Anh Phong Tình.. nói chuyện với em 1 chút được không ? ". Triệu Mẫn nuốt sự khó chịu trong lòng nói.
_" Tôi với cô quen thân lắm sao ?. Cô Khúc.. Cô đang phá rối không gian riêng tư của tôi đó. Nếu cô đến vì việc tôi thu mua Khúc Thị thì mời cô về đi. Tôi đã ký tên rồi không rút lại được đâu ". Phong Tình đẩy cô gái xa lạ kia ra rồi anh kéo lại áo sơ mi trắng đã bị cởi bỏ 4 nút áo và in đầy dấu môi son nói. Anh đi lại từng bước cho đến khi chỉ còn cách cô vài cm thì dừng lại. Anh khẽ thở ra 1 hơi, 1 làn khói thuốc lá mỏng phà vào mặt của cô làm Triệu Mẫn nhíu mày.
_" Anh muốn trả đũa em vì tất cả em làm tổn thương anh thì hãy nhắm vào 1 mình em nè. Khúc Thị không liên quan đến chuyện của em và anh. Phong Tình hủy bỏ việc thu mua Khúc Thị được không ? ". Triệu Mẫn nén lại đau đớn nhìn thẳng vào mắt của anh nói.
Phong Tình ra hiệu cho cô gái kia lui ra rồi mới nhìn cô lên tiếng.
_" Cô Khúc đến đây là ra lệnh cho tôi hay sao ?. Tôi nhớ cô hôm bữa nói chỉ xem tôi là vui chơi qua đường thôi mà. Cô Khúc.. Từ hôm cô nhận lấy tấm chi phiếu đó thì tình cảm của tôi và cô cũng chấm hết. Cô không phải thích giải quyết mọi chuyện bằng tiền hay sao. Mời cô về cho... Tiền hôm đó cô đã nhận lấy của mẹ tôi thì tôi và cô không còn nợ nần gì nhau nữa. Tôi muốn mua công ty nào thì tôi mua, không làm phiền cô Khúc Linh Nhi quan tâm ". Phong Tình khẽ cười nói. Nhắc lại chuyện cũ làm anh đau lòng thật, nhưng được nụ cười rạng rỡ của anh che lấp đi nên không ai biết anh đau lòng đến cỡ nào.
_" Anh muốn em phải làm sao thì anh mới đồng ý ". Triệu Mẫn hít vào 1 hơi cho bình ổn lại cảm xúc nói.
Phòng Tình đi lại ghế ngồi hút thuốc không lên tiếng, giống như đang suy nghĩ lời đề nghị của cô. Triệu Mẫn đợi câu trả lời của anh tầm 10 phút anh mới khẽ lên tiếng.
_" Cô thấy cô gái mới nãy làm cái gì hay không ?. Cô chỉ cần làm giống như cô gái lúc nãy thì tôi sẽ suy nghĩ lại lời đề nghị của cô. Chỉ cần tôi thoải mái thì chuyện gì cũng dễ nói chuyện hơn. Nếu muốn lấy lại hợp đồng thì đến đây. Còn không thì cửa ở kia mời cô về cho ". Phong Tình đưa lên điếu thuốc lên rít vài hơi nói. Anh nói vậy chẳng phải là anh làm khó cô đâu. Anh thực sự nhớ cô đến phát điên lên nên diện cớ thôi.
Triệu Mẫn nghe lời đề nghị của anh thì giật mình không tin vào những gì mình nghe thấy. Đây mới là bản tính thật của anh, hay là anh cố tình thử lòng cô vậy. 2 tay của cô bất giác nắm lại thật chặt nhìn gương mặt quen thuộc mà cô ngày nhớ đêm mong kia. Tuy không biết lời nói của anh lúc này là thật hay giả, nhưng chỉ cần nghe anh đánh đồng cô với gái làm tiền thì bao nhiêu đây đủ làm cô đau thốn đến tận tim rồi.
_" Nếu anh đã không có ý muốn đàm phán vậy thì thôi tôi không ép anh nữa. Chào tổng giám đốc Phong. Tôi không làm phiền anh riêng tư khoái lạc ". Hít vào 1 hơi ngăn dòng nước mắt mặn chát sắp chảy ra cô không mặn không nhạt lên tiếng.
Nói rồi cô xoay người tính bước đi thì Phong Tình nhanh chóng cầm 1 tay cô lại. Anh dùng lực đẩy mạnh cô vào tường, 2 tay anh làm tư thế giam cầm cô. Anh nhìn thẳng vào đôi mắt trong suốt của cô. Không lẽ cô nhìn anh lâu hơn 1 chút cũng không muốn hay sao. Anh thì nhớ cô đến phát điên lên, còn cô thì lại xem như anh có cũng được không có cũng không sao. Phong Tình anh từ nhỏ đến lớn muốn gì được nấy. Bây giờ anh lại thảm hại đến mức phải cầu xin cô bố thí cho 1 chút tình cảm. Chuyện này quả thật tức cười thật.
_" Cô Khúc quả nhiên là nóng tính. Nói đi là đi thật. Yêu cầu của tôi có quá đáng đối với cô sao ?. Cô vốn dĩ lên giường làʍ t̠ìиɦ với tôi chỉ vì tiền còn gì. Giờ cô lại giả vờ thanh cao gì cơ chứ. Hay trước đó là cô giả vờ để lừa tôi. Khúc Linh Nhi... Tôi không cần biết cô có lý do gì. Bây giờ tôi cho cô 1 cơ hội nữa, nếu cô không đồng ý nữa thì có thể ra về. Tôi không giữ cô lại đâu ". Phong Tình nhìn chằm chằm vào cánh môi hồng của cô nói.
Mùi hương trên người cô lúc này làm anh muốn điên lên. Anh như muốn bất chấp tất cả đè cô ra hung hăng muốn cô tại đây. Anh khẽ nuốt nước miếng đè xuống ham muốn của mình xuống mà đàm phán.
_" Anh muốn điều kiện gì ? ". Triệu Mẫn cũng nhìn chằm chằm vào anh nói. Khoảng cách gần như vậy cô có thể nghe được nhịp tim của anh đập từng nhịp làm cô thấy ấm áp. Nếu có thể thời gian hãy trôi qua thật chậm để cô được gần anh lâu hơn 1 chút với cô nhiêu đó đủ rồi.
_" Làʍ t̠ìиɦ nhân của tôi trong 3 ngày đi. Sau 3 ngày tôi sẽ trả tự do cho cô và giao trả tất cả hồ sơ thu mua Khúc Thị lại cho cô. Sau đó chúng ta sẽ chia tay đường ai nấy đi. Điều kiện của tôi thế nào ?. Cô đồng ý thì gật đầu, còn không đồng ý thì cửa ở kia.. Không tiễn ". Phong Tình nhìn cô lên tiếng. Trong lòng lại âm thầm khẽ cầu xin cho cô nhận lời của anh.