Đặc Công Hoàng Hậu

Chương 48

Tối đến

Tương nhi còn nhỏ nên có thói quen ngủ với một người lớn nhưng cậu lại không thích gần cha mẹ nên họ thường cho một gia nhân ngủ cùng phòng với cậu.

Tuy nhiên hôm nay sẽ là ngoại lệ, cô sẽ ngủ chung với Yên Tương

- Liên hoa, thay tẩm y cho Tương nhi đi - Cô dắt cậu bé vào phòng phân phó cho Liên hoa làm việc.

Trong lúc đó cô cũng đi thay ra chiếc váy khác để ngủ.

Chiếc giường trong phòng cô khá nhỏ nên là cô để cho Yên Tương nằm trên đó còn mình thì nằm trên một chiếc phản dài khác. Cô cũng để cho Lục hoa và Liên hoa trải đệm nằm dưới sàn luôn.

Có lẽ do lạ chỗ nên cô đến nửa đêm vẫn không chợp mắt được... Xoạt... tiếng động nhỏ phát ra từ bên ngoài. Cô nhăn mày đứng dậy nhẹ nhàng mở cửa. Cô lấy kiếm rồi mới bước ra ngoài.

Giờ này không còn ai thức, gia nhân cũng ngủ hết rồi. Cô bước ra vườn nhìn xung quanh.

Xoạt... xoạt... từ trên cây một bóng người nhảy xuống, khi cô quay lại liền thấy mũi dao sắc bén sắp chạm vào mặt mình. Cô nhanh nhẹn ngửa người né.

Cô nhìn kĩ người phía trước, trông rất quen cô biết ngay là Hạ Chiêu Linh  luôn.

- Lại là ngươi? - Cô thở dài mệt mỏi. Ả này chưa thấy chán cô sao, bám nhau hoài vậy?

Hạ Chiêu Linh không nói gì lập tức lao đến

Cô dùng tốc độ thần thánh của mình đáp trả lại cho Hạ Chiêu Linh một cách mãnh liệt. Cô nghĩ ả này hình như đã mạnh lên nhiều, tuy chỉ là đôi mắt đó nhìn cô thật lạ.

Keng... dao bạc của Hạ Chiêu Linh văng ra cùng kiếm của cô rơi xuống nền đá. Cô nhào đến bóp cổ Hạ Chiêu Linh khiến ả không kịp trở tay

- Ngươi...

- Hạ Chiêu Linh, ngưoi là không muốn sống nữa hay sao mà tìm đến đây? - Cô nheo mắt nhìn chằm chằm ả.

Lúc đó cô nhìn thấy trăng trên trời tròn vo và rất lớn, ánh trăng dần sáng và... đang bị ăn mòn. Trời ạ! Là nguyệt thực sao? Cô không nhìn nhầm chứ?

Một bên vai cô nhói lên, ánh sáng lấp lóa qua lớp vải. Cô nhìn thấy vai mình có tia sáng, vai Hạ Chiêu Linh cũng có tia sáng.

Hạ Chiêu Linh hất tay cô ra, ả lùi lại phía sau rút ra cây trâm trên đầu lao nhanh đến cô. Ả đè cô xuống đất, kề sát đầu nhọn của cây trâm vào cổ của cô.

Trước khi tay bị chi phối cô nâng lên nhanh chóng dật miếng vải đen trên mặt ả ra.

Trời à! Chuyện gì nữa đây? Khuôn mặt này, không phải là Hạ Chiêu Linh. Là ai đây? Tại sao dáng người vô cùng giống mà khuôn mặt thì không. Khoan đã, khuôn mặt này sao lại quen như thế???

Nó rất giống với khuôn mặt của...