Đặc Công Hoàng Hậu

Chương 37: Sự quan tâm của Thái Hậu

Sang ngày hôm sau thì Lăng Vô Thần hoàn toàn bận bịu không có thời gian quan tâm đến cô nữa. Trận chiến cũng đang hồi gay cấn vì quân địch liên tục nhử quân ta gây tổn thất nặng. Hiện tại Lăng Vô Thần đang đau đầu vì những tấu chương của các quan đại thần về những việc như: Tại sao lại ra quân sớm? Quân ta tổn thất như vậy thì phải lui quân lại chờ hồi phục.....

Ngay cả một số người cũng đề nghị rằng phải xử tội Yên Anh Thy tội mê hoặc Hoàng thượng, xúi người làm những việc không tốt cho dân cho nước.

Cô ở trong Vị Ương cung nghe được không khỏi nhếch môi chế giễu.

.

- Nương nương, người ở điện Thái Hậu đến nói mời người qua điện một chuyến - Lục hoa nói nhỏ bên tai cô.

- Ừ - Cô đứng dậy đi ra khỏi cung Vị Ương.

Trên đường đi cô không khỏi suy nghĩ nhiều về Thái Hậu. Bà ta vốn chẳng ưa gì cô vậy nên lần  này mời tới có lẽ chẳng phải chuyện tốt lành gì trong khi có bao nhiêu tấu chương dâng lên đòi xử tội cô vụ xen vào triều chính.

Cung Trường Thọ ( Điện Thái Hậu )

Thái Hậu đang ngồi tụng kinh như bao nhiêu ngày tháng trước. Bà biết cô đến nhưng không có phản ứng.

Cô bước vào quỳ xuống bên cạnh cùng bà tụng kinh

- Đứa bé thế nào? - Thái Hậu hỏi

- Đứa bé rất ngoan cũng rất khỏe mạnh. Tạ Thái Hậu quan tâm - Cô mỉm cười cúi đầu lạy phật.

- Mang thai không nên quỳ. Đứng lên đi - Bà mặc dù thật sự không thích cô nhưng vẫn vì cháu đích tôn trong bụng cô mà phải đối xử cô tốt chút

Yên Anh Thy mím môi đứng dậy, thấy bà cũng có ý định đứng lên cô liền đỡ lấy bà. Thái hậu ngồi xuống ghế rót trà đưa đến cho cô.

- Mấy hôm nay Thần nhi bận bịu, không có thời gian quan tâm đến ngươi. Vậy nên bây giờ rảnh rỗi đến đây nói chuyện với ai gia

- Vâng

Cô bất ngờ nhìn Thái Hậu, thì ra bà ấy không phải mời cô đến mắng hay phạt cô mà chỉ là muốn nói chuyện để cô không cảm thấy chán. Cô hiểu nhầm bà ấy rồi

- Mang thai không mệt chứ?

- Có lẽ do lần đầu nên thần thϊếp có chút mệt thôi

- Nghỉ ngơi không đi lại nhiều sẽ cải thiện được vấn đề đó

- Thần thϊếp rõ. Tạ Thái Hậu chỉ bảo

Cô ở cung Trường Thọ đến quá trưa mới quay về Vị Ương cung nghỉ ngơi. Lúc cô sắp đi ngủ thì Lăng Vô Thần lại đến

- Hoàng thượng - Cô đứng dậy muốn hành lễ với hắn nhưng vì bụng vừa to vừa nặng loay hoay một hồi vẫn chưa xuống được khỏi giường

- Cẩn thận - Hắn nhanh tay đến ấn cô lại xuống giường để cô nằm nghỉ

- Không phải người rất bận hay sao? - Cô bĩu bĩu môi giận hờn hắn.

- Giận trẫm sao? Tiểu Yên.... - Hắn cúi xuống ngậm lấy đôi môi mềm của cô mυ'ŧ thật nhẹ rồi dần mạnh mẽ hơn như muốn nuốt xuống luôn môi cô

- Đừng..  Hoàng thượng - Mặt cô một mảng đỏ rực

Hắn không nói chỉ nằm xuống bên cạnh rồi ôm cô ngủ thϊếp đi.

.

1 tuần sau

Hôm nay cô cùng Thái Hậu đi chùa cầu phúc cho nước. Vậy nên cô phải vác thân dậy thật sớm chuẩn bị chu đáo.

Chùa Bắc là nơi Thái Hậu muốn đưa cô đến. Bà nói rằng đây là nơi rất linh thiêng, cầu thành tâm sẽ đạt được mong ước.

Khoảng giữa giờ Thìn thì cô cùng Thái Hậu dừng chân ở chùa. Những ni cô ở đó sớm đã đứng chờ đón hai người.

Nghỉ ngơi tầm nửa canh giờ cô cùng Thái Hậu và các ni cô, cung nữ vào cầu khấn với phật.

Riêng Yên Anh Thy cô từ khi bước ra lên kiệu thì một trận lo lắng ập tới rõ ràng nên không có tâm trạng nào để khấn phật. Thế nên trong cả buổi đều như người lơ tơ mơ không biết gì.