- Vậy tại sao anh đại diện các cổ đông ở đây mà không phải là các vị cổ đông trước anh thời gian vì dù gì họ cũng có tiếp xúc với TGĐ Như và cũng đã cùng làm việc ăn ý?
- Cô không biết nguyên tắc sao? Ai nắm giữ số cổ phiếu nhiều nhất thì người đó làm đại diện và hiển nhiên sẽ là TGĐ.
Giọng anh ta cho thấy anh ta đã có sự tính toán và chuẩn bị.
- Theo anh là vậy?
- Chứ theo GĐ Uyên thì sao?
- Tôi không có quyền tự quyết mà sẽ theo ý kiến của các vị.
- Chúng tôi đã thống nhất và quyết định để Anh Thịnh đây là người nắm số phần trăm cao nhất lên nắm quyền cty vào lúc này.
- Được. Vậy tôi có thể biết anh Thịnh đây nắm bao nhiêu %.
- Tôi nắm 15% trên tổng số 25 % cty bán ra trên thị trường nên đương nhiên là người có số % cao nhất.
Anh ta tìm hiểu khá kỉ, không có sơ hở nào.
- Vậy các vị quyết định ai nắm % cao nhất vào lúc này sẽ tạm quyền TGĐ?
- Phải.
- Vậy tôi xin mời các vị xem giúp tôi hợp đồng mua bán này.
Cô không phải là con nai mới ra làm việc mà kinh nghiệm cùng kiến thức được đào tạo bài bản cộng với sự chuyên nghiệp trong quá trình du học bên nước ngoài nên đã có sự suy tính trước. Rủi ro nào cũng có thể nên với 10% chị tặng cô cộng với cô đã cùng bé My chuyển nhượng 10% của bé My nên hiện giờ cô nắm 20%. Nhưng cũng may anh ta mới gom được chừng ấy. Có thể anh ta sẽ tìm cách mua thêm trong thời gian tới, cô cũng cần phải tính toán nếu thật sự anh ta có ý đồ.
- GĐ Uyên, làm sao có thể.
Các cổ đông xem xong vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu. Cô biết.
- Hợp đồng mua bán của tôi có đại diện chính quyền và cả luật sư nên các vị yên tâm, nó hợp pháp. Vậy theo ý kiến của đa số các vị ở đây tôi hiển nhiên là TGĐ tạm quyền trong thời gian này.
Các vị cổ đông và kể cả Vũ Thịnh lại không ngờ tới lại bị một cô gái còn trẻ đưa vào tròng nhưng cô thực sự không muốn như thế này. Không muốn mọi người biết cô là một cổ đông và cũng không muốn tranh giành vị trí TGĐ. Chỉ là cô phòng trường hợp xấu xảy ra nên mới dự tính trước nếu không cần thiết cô sẽ không dùng tới.
- Vậy xin hỏi các vị ở đây có ý kiến gì không?
- .....
Hiển nhiên họ không bao giờ phục nhưng hiện tại họ đã bị há miệng mắc quai nên đành đồng tình. Cô biết họ bằng mặt không bằng lòng nên để xoa dịu tình hình cô đã đưa ra giải pháp lưỡng toàn.
- Nếu tôi lên nắm quyền TGĐ, vị trí GĐKD sẽ để trống, tôi đề nghị anh Vũ Thịnh tạm thời giữ chức vụ này để cùng tôi chia sẻ việc cty. Nhưng tôi khẳng định lại, tất cả là tạm quyền, khi TGĐ Như hồi phục tất cả sẽ lại như củ. Các vị thấy sao?
Các cổ đông đã dịu hơn sau giải pháp cô đưa ra vì họ cũng chỉ biết như vậy là tốt nhất vào lúc này.
- Vậy tuần sau sẽ chính thức giới thiệu anh Vũ Thịnh và bàn giao công việc.
Tan họp, Quỳnh cũng đem những thắc mắc trong lòng hỏi cô.
- TGĐ Uyên, chuyện này là sao. Làm sao chị biết trước mà thu xếp được?
- Chỉ là sự trùng hợp nhưng cũng phải cảm ơn chị Như nữa. Quỳnh đừng gọi vậy nghe xa lại lắm, khi trong phòng hoặc chỉ có hai người Quỳnh cứ gọi như xưa là được rồi.
- Quỳnh biết rồi. Chiều nay Quỳnh vào thăm TGĐ Như được không?
Quỳnh lúc này cảm thấy cô cũng tài giỏi không kém chị, mọi việc cô đều có sự tính toán và giải quyết đơn giản. Cô còn quyết đoán hơn cả chị. Giá như cô không dành tình cảm cho chị, Quỳnh sẽ không bao giờ buông cô. Quỳnh muốn làm chổ dựa vững chắc cho cô những khi cô cần một bờ vai. Chắc chắn là như vậy. Với chị, Quỳnh kính trọng và luôn xem như một người chị nên đương nhiên chị gặp chuyện Quỳnh cũng nên vào thăm và một phần cũng muốn biết tình hình cụ thể.
- Quỳnh muốn vào sao?
- Ừm.
- Vậy chiều đi với mình.
- Cảm ơn Uyên.
Như đã hẹn, cô đưa Quỳnh vào thăm chị.
- Quỳnh thấy đấy, chị Như giờ không thể biết được điều gì. Cũng không biết là khi nào tỉnh lại. Cty không có chị ấy rất là hỗn loạn, một mình mình không biết là chống cự được bao lâu nếu chuyện như hôm nay xảy ra thường xuyên. Mình dù gì cũng chưa có nhiều kinh nghiệm, cộng với tiếng nói và uy tín không mạnh nên thời gian ngắn thì không vấn đề nhưng về lâu dài e là mình không đủ sức.
Cô vừa nói vừa thở dài, lần đầu tiên cô dám tâm sự nỗi lo sợ của mình trước một người. Làm sao không lo sợ được khi mọi việc có thể vượt ra khỏi tầm kiểm soát của cô bất cứ lúc nào.
Quỳnh lúc này có chạnh lòng, có xót xa, có trào dâng sự thương cảm dành cho cô. Muốn ôm cô vào lòng an ủi nhưng không dám vì e ngại cô hiểu lầm. Mà cũng thật lúc này Quỳnh muốn bên cạnh cô tiếp thêm sức mạnh cho cô.
- Nếu Uyên mệt mỏi có thể dựa vào Quỳnh, nếu Uyên cần người lắng nghe thì hãy gọi cho Quỳnh, nếu Uyên muốn khóc thì hãy khóc đừng kìm nén lòng mình vì ở đây chỉ có mỗi Quỳnh, sẽ không ai thấy Uyên yếu đuối.
- Cảm ơn Quỳnh, mình sẽ ổn thôi.
Cô cảm động trước sự chân thành của Quỳnh nhưng cô không cho phép mình yếu đuối.
- Vậy hiện tại con gái chị Như?
- Con bé đang ở cùng mình, cảm ơn Quỳnh đã quan tâm. Chị Như mà biết sẽ rất cảm động đấy.
- Hy vọng là chị Như nghe thấy lời Quỳnh nói mà nhanh chóng tỉnh lại. Thôi Quỳnh về, vẫn lời nói củ, Quỳnh rất sẵn lòng bên cạnh những khi Uyên cần.
- Mình biết rồi, cảm ơn.
Quỳnh từ biệt ra về, cô liền nói với chị.
- Quỳnh tới thăm chị đấy, Quỳnh cũng muốn chị nhanh chóng tỉnh lại chứ không phải riêng em. Chị biết không, hôm nay ở cty xảy ra chuyện, cũng may là nhờ tình yêu quá lớn chị dành cho em nên em mới thu xếp ổn. Em biết chị yêu em thật nhiều đúng không. Chị yêu em sao không cùng em sống hạnh phúc, chị có thấy làm như vậy là xấu lắm không. Chị mau dậy cùng em được không? Chị yêu em sao lại để mình em chống chọi, còn con gái chúng ta nữa, nó đang cần chị và em biết nó cũng rất buồn khi ngày ngày chị cứ lặng im mà không nói gì với nó. Chị không dậy mình em sống còn ý nghĩa gì nữa.
Cũng như mọi lần, tâm sự cùng chị cô từ biệt chị ra về không quên để lại lời yêu cùng nụ hôn dành cho chị.
Sau thời gian bé My cũng vào năm học mới, cô lúc này đã tìm gia sư cho bé My. Cô chỉ thỉnh thoảng kiểm tra bài vở và nhắc nhở học bài.
Cô cũng theo đó mà đi dạy lại ở trường nhưng không còn đi hát từ ngày chị gặp nạn. Ngoài thời gian làm việc ở cty và đi dạy, cô đều dành hết thời gian còn lại bên chị hoặc lo cho bé My.
SÁU THÁNG SAU:
Thời gian này cũng cận kề cái tết. Dù không có chị nhưng một số việc vẫn cần phải làm đúng qui trình của nó.
Tôi yêu em từ buổi đầu gặp gỡ
Tôi yêu em từ lúc mới i tờ
Tôi yêu em như biển rộng vô bờ
Tôi yêu em dù em mãi làm ngơ.
Tôi yêu em nên lòng mãi thẫn thờ
Tôi yêu em ngay cả trong giấc mơ
Tôi yêu em một đời mãi mong chờ
Trọn đời này tôi sẽ mãi yêu em.
GỬI BẠN NHI YẾN VÀ CÁC BẠN ĐÃ TẶNG THƠ CHO MÌNH!
Cty vẫn tổ chức tiệc tất niên và trao phần thưởng may mắn cho nhân viên, vẫn như mọi năm, khách mời cũng là các vị cấp cao của thành phố cùng những đối tác và các chủ tịch hiệp hội. Chỉ khác duy nhất là không có chị.
Không có chị, mình cô lèo lái con tàu với nhiều sự va đập nên giờ đây cô cũng dần chai sạn với rượu bia. Giờ cô mới hiểu vì sao chị vốn là phụ nữ lại phải uống nhiều đến vậy. Không phải cứ từ chối là từ chối như cô năm trước.
Tuy năm nay có Vũ Thịnh, anh ta sẽ thay cô tiếp các vị khách quí nhưng cô lại thực sự muốn mình say nên đã cạn rất nhiều, rất nhiều. Cô muốn một lần say để quên đi nỗi nhớ về chị, quên đi cảm giác cô đơn khi màn đêm buông xuống, muốn mình say để một lần được buông bỏ tất cả. Với cô nữa năm qua không có chị cô luôn thấy chơi vơi giữa cuộc đời vốn nhiều phong ba bão táp. Đi về đâu cũng thấy trống vắng, giữa ngã ba đường cô không biết phải đi về đâu. Cô đang dần mất phương hướng với con đường mình đang đi. Cô đã uống thật nhiều, thật nhiều nhưng lại không cảm giác say.