- Mấy giờ rồi mà dậy.
- Hơn 5h rồi. Dậy đi bơi chứ.
Chị đúng là khoẻ thật, sau chuyện tối qua mà giờ mới hơn 5h đã thức nỗi.
- Hôm nay không đi đâu, mệt lắm, để em ngủ tí nữa đi.
- Em làm gì mà mệt?
- Làm gì chỉ có chị mới biết, thôi mà để em ngủ tí nữa đi mà.
Cô thực sự nhứt mỏi không muốn dậy, chỉ muốn nằm thêm tí nữa thôi.
- Nhưng sáng rồi, không đi bơi cũng dậy......
- ....?????
Đó, chị đố mà để cho cô yên. Cô đang hối hận lắm lắm luôn khi yêu phải một đứa trẻ.
**************************
Mình thấy trong số các bạn đọc truyện thì có một số bạn là hs THPT và một số là SV. Cho phép mình được xưng hô là cô và em với các bạn đọc này nhé.
Thời gian này ở TP sắp bước vào kì thi hk1 với các em hs, các em ở tỉnh chắc cũng vậy, còn sv thì cô không rỏ lắm. Theo cô, các em nên dành thời gian tập trung ôn thi để có kết quả như mong muốn. Lúc này nên hạn chế đọc truyện và kể cả lên mạng.
Còn nữa, các em không nên đọc truyện trên mạng. Mấy ngày qua, cô có dành ra một ít thời gian để xem qua một số truyện, không phải chỉ thể loại truyện này không. Theo cô thấy văn phong truyện trên mạng không phù hợp với lứa tuổi hs các em, một số truyện có nhiều phân đoạn hơi quá mà theo cô các em đọc ít nhiều sẽ ảnh hưởng. ....Các em sv thì có thể một phần đủ pháp nhân để chịu trách nhiệm với chính mình thì cô không nói, còn các em hs thì quá nhỏ. Các em nên tìm đọc các truyện đã qua kiểm duyệt của bộ văn hoá. Cô biết mình không có tư cách để nói các em nhưng để đưa ra lời khuyên với tư cách là người đi trước dù cô không trực tiếp dạy các em và kinh nghiệm cùng tuổi đời cũng không hơn các em là bao nhưng thật lòng vẫn muốn điều tốt cho các em.
Mình biết, sau lời khuyên dành cho các em hs sv thì có thể số lượng bạn đọc ủng hộ mình sẽ không còn như trước, nhưng mình không quan trọng điều đó. Mình mong rằng truyện của mình hoặc các truyện khác chỉ hướng tới những bạn đọc đã trên 20 tuổi.
Đây là lời khuyên chân thành dành cho các em. Mong rằng sẽ giúp các em định hướng tốt cho quá trình hình thành và phát triển. Việc từ bỏ hẳn một thói quen nào đó theo cô biết thì rất khó nhưng không có nghĩa là không thể nếu ta quyết tâm, đúng không? Sau lời khuyên của cô thì cô tin rằng sẽ có rất nhiều em sẽ thay đổi thói quen của mình.
CUỐI CÙNG VẪN CHÚC CÁC EM ĐẠT KẾT QUẢ TỐT TRONG KÌ THI NÀY VÀ CŨNG NHƯ CÁC KÌ THI CÒN LẠI TRONG CUỘC ĐỜI HS SV CỦA MÌNH.
Thời gian gần đây trong cty cô đã nghe không ít lời bàn tán về mối quan hệ giữa chị và cô vì cô thỉnh thoảng vẫn đi xuống phòng kinh doanh. Mà lớp trẻ ở đó là chúa bà tám chứ không giống mấy vị lãnh đạo cấp cao, dù có biết cũng chỉ để trong lòng.
Không biết chị có nghe không, riêng cô nghe rồi chọn cách im lặng. Với cô bản tính đã ít nói đến chuyện riêng tư, đã vậy cô giờ chọn cách không quan tâm đến dư luận vì biết một khi đã chọn con đường này làm sao tránh khỏi thị phi và sóng gió ngoài xã hội. Tốt hơn hết là im lặng và làm tốt công việc của mình. Vì thế các nhân viên thấy sự lạnh lùng của cô cũng một phần e dè mà giảm đi sự bàn tán.
Quỳnh cũng lờ mờ nhận ra sự khác biệt trong mối quan hệ của TGĐ và GĐ vì hai người dạo này luôn đi về có nhau. Cho nên Quỳnh cũng thôi không muốn theo đuổi cô, và một phần thời gian lâu cũng không mang lại kết quả như Quỳnh suy nghĩ ban đầu. Với Quỳnh thì dù quan hệ thật sự giữa chị và cô có như thế nào thì vẫn dành sự kính trọng với TGĐ của mình, không vì đó mà để ảnh hưởng tới công việc.
Gia đình nhỏ của chị cũng hạnh phúc hơn. Chị thì khỏi phải nói, khi nào chỉ có hai người là y như rằng chị là một đứa trẻ to xác. Bé My sau khoảng thời gian đầu thì giờ lúc nào cũng mẹ Uyên, giờ con bé có cảm giác mẹ Uyên có vẻ thương yêu mình hơn mẹ Như của mình. Nhưng hạnh phúc không đồng nghĩa với việc không có sóng gió. Tuy nhiên sự việc được giải quyết như thế nào lại tuỳ thuộc vào người giữ tay chèo.
Chẳng hạn như một buổi tối thứ bảy, như thường lệ chị khi rãnh vẫn chở cô đi hát. Chị vẫn ngồi uống nước và theo dõi cô trên sân khấu. Sự việc diễn ra khiến cô cũng không ngờ tới. Một khán giả nam, có lẽ là yêu mến giọng hát cô nên đã lên sân khấu tặng hoa và bất ngờ hôn lên má cô. Vì không ngờ nên cô không kịp né tránh. Chuyện cũng không có gì to tát nhưng vấn đề nằm ở người yêu của cô. Người yêu của cô đang ghen nên suốt đoạn đường về khuôn mặt trông rất khó coi và không nói lấy một lời. Cô cũng biết vấn đề nằm ở đâu nhưng lỗi có phải do cô.
- Chị hôm nay sao vậy? Sao nãy giờ không nói gì?
- ....
- Chị nói gì đi chứ?
- ....
- Chị sao vậy, không nói ra ai biết chuyện gì.
- Em đừng đi hát nữa.
Có lẽ ấm ức để trong lòng không chịu được nữa nên chị mới lên tiếng, nhưng lời nói của chị mang một chút gì đó như ra lệnh. Có điều cô không phải là người dễ dàng để người khác ra điều kiện hoặc làm theo ý người khác mà không nói lí lẽ.
- Cho em lí do.
- Chị không muốn thấy người khác hôn người yêu của chị.
Cô lúc này đã chắc chắn 100% rằng đứa trẻ của cô đang ghen. Lại gần ôm chị vào lòng khi chị đang ngồi ở góc giường cô nhỏ nhẹ nói với chị.
- Chị đang ghen đúng không? Đừng có như vậy, chuyện đâu có gì to tát mà chị bận tâm. Tại vừa nãy bất ngờ quá em không kịp tránh. Em hứa lần sau sẽ không để chuyện đó xảy ra nữa. Chị yên tâm được chưa.
- Nhưng chị vẫn không muốn em đi hát. Chuyện bọn trẻ chị sẽ thay em.
- Em biết chị quan tâm và lo cho em và trong thời gian qua cũng đã giúp bọn trẻ rất nhiều. Nhưng em thu xếp được, chuyện nhỏ vậy mà cũng để chị thay em thì em có còn là em nữa không. Chị trước đây yêu em thì em đã vậy rồi, giờ hãy vì em mà để em làm những điều em xem là có ý nghĩa cho cuộc sống, được không. Em hứa từ giờ em sẽ chú ý hơn. Mình mới cùng nhau, đừng để những chuyện không đáng làm ảnh hưởng tới mối quan hệ của chúng ta.
Chị nghe cô nói cũng nguôi ngoai không còn ghen tuông vô cớ nữa.
- Em hứa đó nha, nếu còn có lần nữa là em phải nghỉ hát ở đó liền nha.
- Ok. Em hứa.
- Hì hì. Nhớ đó.
- ....
- Ờ tuần sau là mùng 5/5 rồi, em chuẩn bị tinh thần chưa.
- Chị sao?
- Chị sẽ luôn bên cạnh và tiếp sức cho em.
- Cảm ơn chị.
Vậy đấy, đâu phải lúc nào cũng sóng yên biển lặng. Nhưng quan trọng là ta biết cách giải quyết thì mọi việc sẽ đơn giản hơn, nếu không nút thắc sẽ càng chặc hơn thì rất khó cho người mở nó ra.
Chuyện gì đến thì nó cũng phải đến, cô và chị cũng không muốn tránh né. Muốn sống với nhau lâu dài thì có được sự ủng hộ và đồng ý của gia đình. Sẽ biết là rất khó nhưng cũng đã đến lúc phải đối mặt.
Như đã sắp xếp từ trước, tối ngày 4 chị và cô có mặt tại nhà cô sau quãng đường dài từ TP về. Vì cũng đã muộn nên sau khi chào ba mẹ thì cô và chị thu xếp nghỉ ngơi để mai còn lo mọi việc.
- Em này.
- Sao?
- em định khi nào nói với ba mẹ?
- Trưa.
- Nếu ba mẹ không đồng ý thì sao?
- Thì năn nỉ.
- Nếu vẫn không được.
- Thì lần hai, lần ba và nhiều lần nữa.
- Em nói như đùa.
- Chị đừng căng thẳng quá. Dù không dễ nhưng đừng gây áp lực cho mình. Mọi việc cứ để em lo. Tin em.
Cô nói để chị yên chứ thật ra lòng cô lúc này ngỗn ngang với nhiều dòng suy nghĩ. Cô vốn che dấu cảm xúc của mình rất tốt nên dù trong lòng tâm lúc này không tịnh nhưng ngoài mặt vẫn một bộ điềm tĩnh như không. Nhưng cô không muốn chị biết vì sợ chị lo lắng cho mình.
- Ừm. Nếu chuyện này êm xuôi rồi mình cũng nên gặp bạn chị nha.
- Có cần thiết không?
Cô thấy chẳng cần thiết cho lắm, cô không quan tâm tới suy nghĩ của mọi người.
- Chỉ có mỗi Kim Anh thôi, dù gì trước đó cô ấy cũng biết qua rồi.
- Chị nói?