Gia Sư Bất Đắc Dĩ

Chương 28

- Hai mẹ con ở lại đi, đường giờ này đông người lắm. Về sẽ kẹt xe, sáng mai chịu khó dậy sớm tí về đi học vẫn kịp.

- Con thấy sao My?

- Dạ con sao cũng được Mẹ. Tuỳ Mẹ thôi.

- Vậy ở lại nha con.

Chị làm sao mà bỏ qua cơ hội này cơ chứ. Đúng là dẫn con gái đi thì không khí giữa cô và chị dễ chịu hơn nhiều. Nếu không thế nào chị cũng bị đuổi về liền.

- Bé My đánh răng rồi ngủ mai còn dậy sớm.

Cô đưa bàn chải và khăn mặt cho con bé.

- Dạ.

- Con vào phòng cô mà ngủ nhé!

- Dạ.

Còn lại chị và cô thì không khí lại khác đi. Cô chưa buồn ngủ nên ra chiếc bàn ngoài ban công ngồi. Chị cũng dễ gì chịu đi ngủ nên cũng ngồi cái ghế còn lại.

- Em đang nghĩ gì vậy?

- Không có gì. Tôi chỉ là thấy tp về đêm thật dễ chịu. Dịu dàng và yên tĩnh, không náo nhiệt như ban ngày.

- Nhưng làm người đâu thể trốn tránh mãi vào bóng đêm. Dù ban ngày có ồn ào náo nhiệt hay bon chen thì ta cũng phải đối mặt. Cuộc sống là vậy mà. Không phải cứ thích là được.

- Tôi cũng biết là vậy.

- Em đàn và hát tôi nghe bài đi.

- Muộn rồi. Để hàng xóm họ ngủ.

- Nay lễ mà. Một bài thôi.

Dù nghe cô hát ở phòng trà nhiều rồi nhưng chị vẫn muốn nghe. Nhất là muốn cô chỉ hát cho mỗi mình mình.

Cô tuy nói vậy nhưng vẫn vào trong lấy đàn ghita ra chiều lòng chị.

" Nếu em nói em vẫn chưa yêu, là thật ra em đang dối lòng. Còn em nói đã trót yêu ai rồi, là hình như em đang dối ai...."

Không biết vô tình hay cố ý mà cô lại hát bài này. Chị lúc này chính là không thưởng thức giọng hát của cô mà chỉ là nghĩ tới lời bài hát. Chẳng lẽ em ấy muốn nói với mình sao.

*********************************

Cảm ơn các bạn đã quan tâm đến mình. Mình vẫn ổn.

Mình cũng chúc các bạn tuần mới sức khoẻ và nhiều niềm vui. Thân!
Em đâu phải chất tạo thành

Mà sao kết tủa ngon lành vậy em

Nếu lỡ kết tủa thì thêm

Vào đó axit là mềm ra ngay

Mà nếu như có lỡ tay

Bỏ nhiều axit thì đây mẹo nè

Thêm vào đó ít bazo

Kèm theo một giọt tím nho thử vào

Nếu màu từ đỏ chuyển sang

Không màu là hết những phần em lo.

Tặng em!

Viết vội nên không hay lắm. Thông cảm nhé!
Em đừng đánh đố nữa nha

Tôi đâu phải bác sĩ mà chữa tim

Nếu muốn em phải đi tìm

Một người đúng với chuyên môn của mình

Giáo viên tôi chỉ linh tinh

Phương trình ẩn số quy trình tách ra

Hỗn hợp có thể tách ba

Hay là tách bốn tuỳ mà phân chia

Oxi em thiếu tôi bù

Cân bằng hai vế cần cù cũng xong

Gặp khó chớ có nóng lòng

Hoá học khó lắm thiếu thừa tùm lum

Hiệu suất không đủ một trăm

Tôi tìm lời giải bốn năm ít gì

Bây giờ mới có học kì

Mà em đã khóc than thì ích chi

Em về cứ tự giải đi

Cách nào cho hợp với mình nhé em!

Tặng em happy9lovely. Bài cuối cùng nhé em.
Cô đã kết thúc bài hát mà chị thì vẫn còn miên mang suy nghĩ. Thấy chị yên lặng cô đành lên tiếng vì giờ này cũng muộn lắm rồi.

- Thôi chị đi ngủ đi mai phải dậy sớm đó.

- Em cũng đi ngủ luôn chứ.

- Ừm. Chị chịu khó ngủ cùng phòng với bé My. Tôi qua phòng khách ngủ.

- Bé My từ bé ngủ một mình quen rồi không thích ngủ chung. Tôi ngủ bên kia luôn nha.

Chị đang nói dối vì muốn cùng cô nên chị đã lợi dụng con gái thêm lần nữa.

- Nhưng chị là mẹ mà.

Cô lại ngây thơ, nếu biết mình bị lừa chị đừng mong sống sót nhé!

- Bé My nó vậy, chưa bao giờ ngủ cùng tôi.

- Vậy chị ngủ cùng tôi đi.

- Ừm. Cảm ơn. Làm phiền em rồi.

Chị giả vờ áy náy nữa chứ. Đúng là chị đã không còn là chính mình nữa rồi. Đúng là khi yêu tính tình con người ta cũng bắt đầu thay đổi. Cũng sẵn sàng đem tình thân ra lợi dụng. Như chị chẳng hạng.

Nhưng nói là nói vậy, chị cũng biết thân biết phận mà ngủ rất ngoan. Không dám làm phiền hay động chạm gì tới cô. Nằm đúng phần của mình cho tới sáng.

- Chào cô con về.

- Hẹn gặp con vào tuần sau. Chúc con ngày tốt lành.

Lại vậy nữa rồi, ngọt ngào với con bé và lại xem mình như vô hình.

- Tôi về nha.

- Chào chị.

- Cảm ơn em. Tối qua tôi rất vui.

- Chị với bé My đi cẩn thận.

Chị đi rồi cô cũng chuẩn bị cơm nước để đi làm. Cô chỉ còn làm việc ở đây hết tháng này. Và cô cũng đang tìm hiểu công việc ở một vài cty khác nhưng chưa vừa ý lắm.

Ngẫu nhiên chị cũng đang cần một người có kinh nghiệm để bù vào vị trí giám đốc sẽ bỏ trống vào đầu năm sau. Có lẽ là ý trời.

- Alo tớ nghe đây Như.

- Giúp tớ việc được không.

- Việc gì?

- Tớ đang cần tìm gấp một người có nhiều kinh nghiệm bên bất động sản và chứng khoán cho vị trí giám đốc kinh doanh. Cậu có biết ai kha khá giới thiệu tớ với. Tớ ngại tìm người ít chuyên môn về lại không thạo việc.

Chị đang cầu cứu bạn Tuấn của chị. Dù gì Tuấn cũng là giảng viên, biết vài người trong ngành cũng không có gì lạ. Với lại với chị Tuấn lúc nào cũng nhiệt tình.

- A trùng hợp vậy. Tớ nghe mấy đồng nghiệp ở trường nói cô Uyên cũng đang tìm việc đấy. Cô ấy đủ chuyên môn và kinh nghiệm kìa.

Thầy Tuấn dù bị cô từ chối nhưng với Thầy cô vẫn là người rất đặc biệt. Không vì chuyện đó mà không quan tâm đến cô nên những thông tin về cô ít nhiều thầy cũng biết.

- Sao lại tìm việc. Cô ấy làm ở đó tốt lắm mà.

Chị ngạc nhiên khi nghe tin này.

- Nghe nói bên đó đổi chủ tịch HĐQT mới, cách làm việc của cô Uyên với người mới không hợp lắm với lại cô ấy cũng muốn thay đổi môi trường gì đó nên xin nghỉ. Cậu thử mời cô ấy xem sao.

- Vậy cậu cho tớ số của cô ấy nha.

- Cậu không có số của cô ấy thật sao?

- Đùa cậu làm gì.

- Vậy mà tớ cứ tưởng cậu đùa không đó chứ. Tí tớ nhắn cho. Một chầu cafe nha.

- Ok luôn. Hai chầu cũng được.

- Hào phóng giữ ta. Thôi tớ lên lớp nha. Tí nhắn.

Chị không nghĩ đến có lúc lại làm việc cùng cô. Nhưng làm sao để thuyết phục cô về đây làm mới là vấn đề. Cô đâu dễ đồng ý khi đây là cty của chị. Mặc dù cty chị cũng không kém cạnh nơi làm việc củ của cô, nhưng vấn đề nằm ở khúc mắc trong cô. Nếu cô mà chịu về đây làm việc thì lúc nào chị cũng được gặp cô. Nghĩ tới đây thôi chị đã thấy vui lắm rồi.

- Chị làm gì mà vui vậy TGĐ?

- À tìm được nhân sự ưng ý nên vui đó mà.

- Chị tìm được rồi sao?

- Ừm. Qua trưa em gọi mời đến cty gặp mặt rồi thoả thuận nha.

- Sao không phải là phỏng vấn mà là thoả thuận chị?

Quỳnh thấy vô cùng ngạc nhiên với chị khi mà chị nổi tiếng kỉ tính trong việc tuyển nhân sự. Chính Quỳnh cũng phải qua sát hạch gần một giờ đồng hồ mới được nhận vào làm dù hồ sơ của Quỳnh rất ok.

- À, tại người này rất giỏi em.

- Dạ. Qua trưa em gọi. Mà người đó tên gì vậy chị?

- Cô Uyên.

Quỳnh nhíu mày suy nghĩ mãi, cuối cùng lại nghĩ có lẽ tên trùng tên chứ chị Uyên làm quản gia làm sao có thể....

- alo.

- Dạ cho hỏi số máy này là chị Uyên phải không ạ.

- Vâng. Uyên nghe.

- Em gọi đến từ cty Phạm Như Sài Gòn. Bên em đang cần tuyển nhân sự ở vị trí GĐKD. Nghe nói chị cũng đang tìm việc. Không biết chị đã tìm được chưa ạ.

- Vâng Uyên vẫn đang tìm.

- Vậy nếu chị quan tâm mời chị đến cty em một chuyến. Chúng ta sẽ trao đổi thêm.

- Vâng. Tôi sẽ đến.

- Vậy vào sáng thứ sáu được không chị.

- Được. Khoảng 11h tôi sẽ có mặt. Lúc đó được không?

- Dạ được. Chị đến nói có hẹn TGĐ và để lại danh tánh là chị Uyên.

- Vâng. Tôi cảm ơn.

- Chào chị.

Quỳnh cúp máy mà tâm trạng vẫn lâng lâng vì giọng cô trong đt nghe rất ấm nhưng cũng rất trẻ con. Vẫn cách lắc đầu khó hiểu dành cho vị TGĐ của mình. Tuyển một người trẻ như vậy vào vị trí này, người này làm sao có kinh nghiệm được. TGĐ dạo này có vấn đề gì sao?