Chương 3. Nhìn đối phương tự sướиɠ, đạt được cao trào.
Chu Dao cắm hết ngón tay vào trong, nhẹ nhàng đẩy vách thịt căng mịn ra, đổi lại tường thịt càng hút chặt ngón tay đang làm loạn của cô.
Trình Nghị nhìn cô lấy dâʍ ɖị©ɧ do tiểu huyệt phun ra, xoa khắp vùиɠ ҡíи béo mập của mình, bèn gửi tin nhắn đến cho cô, giây phút anh nhìn thấy cô gái kia dùng ngón tay cắm vào khe huyệt non mềm đang chảy nước đó, tập trung nhìn kỹ ngón tay cô cắm vào như thế nào, động tác trên tay cũng không dừng, tuốt gậy thịt lên xuống nhanh hơn nữa.
“Nhấc mông cao lên một chút.”
Chu Dao di chuyển cái mông, hai chân mở rộng ra đặt lên bàn, càng khiến cho vùиɠ ҡíи của cô hiện ra rõ hơn, ngay cả cúc huyệt ở phía cũng lộ ra bên ngoài, dâʍ ɖị©ɧ từ bên trong dọc theo hoa môi chảy ra phía sau, khiến đóa hoa cúc màu hồng nhạt cũng tăng thêm phần ướŧ áŧ.
Trình Nghị nhìn thấy tiểu huyệt non mềm kia dường như đang tiến gần đến miệng mình rồi, anh liếʍ liếʍ môi, yết hầu cuồn cuộn: “Rút ngón tay ra.”
Cô gái nghe lời rút ngón tay ra ngoài tận cửa huyệt, sau đó cắm toàn bộ đi vào, dâʍ ɖị©ɧ tuôn ra róc rách bị cô đâm vào liền vẩy tung tóe, ngay cả khu rừng rậm rạp cũng thấm ướt, chảy dài từ tiểu huyệt ra tận sau cúc hoa.
Da^ʍ huyệt căng mịn kia đầy dâʍ ɖị©ɧ không thể nào khép lại được, ngập nước thật đáng yêu, Trình Nghị thầm mắng một tiếng: mẹ nó, ngay cả cúc của cô gái này, ông đây cũng muốn liếʍ là làm sao?
Trình Nghị cắn chặt răng, kiềm chế tìиɧ ɖu͙© đang dâng trào, anh không ngừng suy nghĩ muốn biết tiếng rên rĩ của người phụ nữ này sẽ như thế nào: “Mở tiếng lên đi.”
Còn mãi đang suy nghĩ, không biết cô có chịu cho anh nghe thấy tiếng rên rĩ thở gấp của cô hay không, đã thấy cô nhắn lại: “Loa nghe hư rồi.” tâm trạng anh nhất thời mất mát, không nghe được tiếng cô có chút thiếu thiếu, nhưng cũng không quá buồn bực.
Chu Dao nhìn qua màn hình, thấy bàn tay của người đàn ông kia tuốt gậy thịt không ngừng, dường như có cảm giác bị phân thân to lớn của anh cắm vào huyệt nhỏ của mình, trong lòng lập tức ngứa ngáy, không nhịn được nghĩ rằng nếu đúng thật bị anh dùng cái to lớn đó chơi huyệt nhỏ thì cô sẽ sướиɠ đến điên mất!
Cảm giác đó chắc chắn rất tuyệt vời, dù sao cái gậy thịt này cũng khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Cô hé miệng lè lưỡi ra liếʍ côn ŧᏂịŧ đỏ tím cách màn hình kia, di chuyển ngón tay trong khe huyệt chật hẹp, trên miệng còn rêи ɾỉ không ngừng: “Ưm ~~ Côn ŧᏂịŧ ngon quá ~~ Sướиɠ ~~~ Côn ŧᏂịŧ lớn chơi em sướиɠ lắm ~~”
Bởi vì không ai nghe được, cho nên cô không khỏi phóng đãng, những lời dâʍ ɖu͙© xấu hổ không ngượng ngùng đều có thể nói ra khỏi miệng.
Trình Nghị nhìn thấy ngón tay cô gái đâm rút nhanh chóng, dâʍ ɖị©ɧ cũng vẩy ra ngoài, hai mảnh hoa môi lật tới lật lui, huyệt thịt ửng đỏ bên trong cũng lộ ra ngoài, hấp dẫn anh.
Từng giọt dâʍ ɖị©ɧ đọng trên âm hạch đỏ tươi:“Xoa nắn tiểu hạch kia đi.”
Chu Dao nghe lời đưa tay xoa nắn âm hạch, “Ưm ~~ a~~” âm hạch sưng đỏ vô cùng mẫn cảm, ngón tay cô mát lạnh vừa chạm vào đã run rẩy không chịu được.
Thân dưới chịu đựng không nổi, hai chân vặn vẹo không ngừng, nửa muốn mở rộng hết cỡ, nửa muốn khép chặt lại.
Hai người nhìn nhau tự sướиɠ, cuối cùng Chu Dao mê loạn, ra sức giày vò âm hạch, ngón tay cắm trong khe huyệt cũng tăng nhanh tốc độ, thân thể căng thẳng cao trào, eo thon lập tức mềm nhũn ngồi dựa vào ghế, bụng dưới cũng phập phồng, tiểu huyệt lại phun ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ hơn, ngay cả đệm ghế cũng ướt đẫm.
Thân dưới mệt mỏi mở rộng ra, hai đóa hoa môi đầy đặn lập tức khép lại, che dấu hang động dâʍ đãиɠ bên trong, từ khe hở nhỏ, mật dịch trong suốt ồ ạt chảy xuống.
Trình Nghị cắn chặt răng gầm nhẹ: “Ông đây chơi chết da^ʍ huyệt của em.” Bàn tay to rộng nhanh chóng di chuyển trên gậy thịt, thắt lưng tê dại, bắn lên màn hình máy tính, camera mờ đυ.c do tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh dính vào.
Giọng nói khàn đặc đầy tìиɧ ɖu͙©: “Tất cả bắn hết vào da^ʍ huyệt của em.” Tay anh cũng không ngừng tuốt gậy thịt, tiếp tục phun ra một dòng nước đυ.c đặc sệt.
Chu Dao thở hổn hển, mệt mỏi dựa lưng vào ghế, ngồi xem người đàn ông bên kia căng chặt cơ đùi, đường vân cơ bụng càng thêm rõ nét, cự vật trong tay càng lúc càng lớn hơn, lỗ nhỏ trên đỉnh đầu đột nhiên phun ra một dòng nước trắng đυ.c, phóng thẳng vào camera, thần trí Chu Dao mơ màng, dường như cảm thấy đó là anh bắn cho cô, bèn mở cái miệng nhỏ nhắn định nuốt lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc đó.
Đôi mắt đẹp híp lại thè lưỡi ra, đợi hồi lâu cũng không uống được thứ nước trắng đυ.c đó, mất mát chép chép miệng, không ngừng nghĩ ngợi mùi vị đó ra sao? Cô khẽ mím môi, muốn nếm thử mùi bị của nó quá đi.
Trình Nghị đưa tay lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên camera, nhìn thấy cô gái kia đang đưa tay sờ mó vùиɠ ҡíи của mình, khẽ nói một tiếng: “Lẳиɠ ɭơ.”
Chu Dao nhìn thấy phân thân của anh, sau khi bắn rồi vẫn còn cương cứng, trong lòng hơi kinh ngạc, gõ một dòng chữ gửi cho anh, tò mò hỏi: “Sao đã bắn rồi mà vẫn lớn như vậy?”
Trình Nghị thấy cô hỏi ngốc như thế, trong lòng không khỏi buồn cười, cảm thấy cô gái này ngốc một cách đáng yêu, đúng thật là một con gà non, không kiềm được trêu chọc: “Bởi vì muốn làʍ t̠ìиɦ với em.”
Mặt của Chu Dao đỏ như bốc cháy, mắc cở không thèm để ý đến anh: “Tôi đi ngủ, gặp lại sau.” Cô gõ mấy chữ này xong định tắt máy chạy trốn.
Trình Nghị suy nghĩ, hỏng bét, trêu chọc quá mức rồi, vội vàng trả lời cô: “Lần sau nhớ mua tai nghe nhé.”
Tin vừa gửi đi, cả hai người đều sửng sốt, lần sau, có nghĩa là sẽ tiếp tục mối quan hệ này sao?
Không hiểu vì sao, cả hai đều mơ hồ và chờ mong, bởi vì họ cảm thấy lần chat X này rất hài lòng, đối với người kia cũng hài lòng, cả nơi riêng tư kia lại càng hài lòng hơn.
“Ừm.” Chu Dao che kín khuôn mặt hồng rực của mình đáp lại một chữ, ý nói đồng ý sự mời gọi lần sau.
Tắt máy tính xong, Chu Dao nằm dài trên giường, cắn môi ôm mặt, nhớ đến vóc người to khỏe của người đàn ông kia, còn có phân thân to dài của anh, không khỏi cười ra tiếng, kéo chăn trùm người.
Thì ra, chat X lại tuyệt vời đến thế, so với sự sung sướиɠ tự mình làm còn mãnh liệt hơn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nhiều.
Hơn nữa, người đàn ông kia cũng rất vừa miệng.
Lần sau, là lúc nào nhỉ, lại khiến người ta chờ mong như thế, rõ ràng hoàn toàn chưa thấy mặt nhau.