Bởi vì động tĩnh quá lớn khiến cho mọi người xung quanh tụ tập đến xem bàn tán sôi nổi. Về phần đámngười tới hạ sính lễ sớm đã được hạ nhân của Tần phủ cung kính mời vào trong.
Còn mấy người hộ vệ canh ở bên ngoài, cũng đủ khiến làm cho người khác nghẹn họng nhìn trân trối.
Hai người hộ vệ đứng canh giữ bên ngoài cổng của Tần gia, bên hông bọn họ đều đeo một thanh kiếm, khí thế nghiêm trang, uy phong lẫm liệt, đứng đầu là một thị vệ, đang chỉ huy đám tuỳ tùng nâng rương gỗ vào bên trong.
Hàng xóm xung quanh nhìn vào bên trong sôi nổi nghị luận, “Đến từng tuổi này, tôi mới thấy cảnh hạ sính lễ phô trương như vậy, mấy năm gần đây, e rằng trong thành Nguyên Lăng của chúng ta chưa có nhà nào được như thế? Ngay cả lúc tri châu Nhan gia tổ chức yến tiệc gả nữ nhi, cũng không thể sánh bằng cảnh tượng hạ sính lễ long trọng như thế này! Aiya! Tôi nói này, không hề nghe nói việc Tần gia bọn họ gả nữ nhi cho ai? Cũng không biết đây là nhà nào nữa, lại phô trương như vậy, Tần gia này…. xem ra thời vận đã đến rồi?”
“Nhưng chả nhẽ lại? Hôm kia mới nghe nói đại thái thái tuy đã lớn tuổi vẫn còn trai sinh ngọc*, Tần lão gia còn bị nói là già không nên nết, nhìn xem, bây giờ lại…. aiya, đúng rồi, chẳng phải đại tiểu thư Tần gia nhà bọn họ thanh danh cũng mấy tốt đẹp sao? Nghe nói đã mười bảy tuổi, còn chưa tìm được nhà chồng, bất thình lình lại có người đến cửa hạ sính lễ, nói không chừng người được chọn là thứ nữ chứ không phải lànàng đại tiểu thư kia….”
“Nói bậy, ngươi có bao giờ nhìn thấy nhà nào muội muội gả trước tỷ tỷ không? Đó không phải là không có tôn ti trật tự sao? Theo tôi, người được gả hôm nay là đại tiểu thư của Tần gia, dù nói như thế nào đại tiểu thư cũng là đích nữ của đại phòng, tuy rằnh thanh danh…. nhưng không biết người nam tử kia có chịu được miệng đời hay không, chậc chậc chậc, ngươi chưa từng thấy qua, đây chính thực là tiên nữ hạ phàm, dựa vào tướng mạo như vậy, càng có thể nói, gặp được mối hôn sự đẹp đẽ cũng là chuyện bình thường….”
Lại nói, hôm nay là ngày Kiến Quốc hầu phủ Thích gia từ kinh thành đi đến Nguyên Lăng hạ sính lễ với tri châu thông phán Tần gia.
Không chỉ mọi người bên ngoài bị cảnh tượng này làm cho cứng họng trợn mắt, sôi nổi bàn tán mãi khôngthôi.
Mà ngay cả trên dưới của Tần gia cũng bị một màn này của Thích gia làm cho kinh hãi trợn mắt há hốc mồm.
Chưa nói đến những chuyện khác, chỉ cần nhìn thấy vào trong rương sính lễ với toàn những đồ trang sức quý giá bằng vàng ròng lấp lánh, tám lễ tám rương toàn trân quý hải vị*, nào là tơ lụa thượng hạng, ngọc trai đồi mồi, vô cùng xa hoa nhìn đến chói cả mắt.
*Quý hiếm, xa hoa
Kỳ thật, Thích gia chỉ tuân theo quy tắc của hầu phủ mà hạ sính lễ. Lúc trước Mạnh gia ở kinh thành đến hạ sính lễ với Nhan gia, tuy Mạnh gia cũng là chức quan tam phẩm, nhưng lễ sao có thể sánh với người kế thừa tước vị nhất phẩm hầu phủ đây?
Cho dù hiện nay Thích gia không được giống như trước kia, nhưng lễ giáo hà khắc, nên chuyện trình sính lễ không thể qua loa!
Hơn nữa lần này còn do chính tam lão gia của Thích gia đến đây hạ sính lễ, bàn bạc tháng ba năm sau sẽtổ chức hôn lễ.
Ví như hôn lễ sẽ được cử hành vào mùng tám tháng ba, thì khi nào Thích gia sẽ đến đón dâu, nhà gái nên cử người nào đưa dâu, sẽ có bao nhiêu người đi cùng, đi bằng đường thuỷ hay đường bộ tất cả đều phảibàn bạc rõ ràng, cần đi mấy ngày thì đến nơi, bàn tính từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, đảm bảo không xảy ra bất kì sơ xuất nào.
Lúc này ở Minh An Viện của lão phu nhân có Tần lão gia, Tần nhị lão gia, Viên Thị, Diêu Thị cùng nhau tiếp khách.
Đối phương có tam lão gia và thê tử, cùng Thích Tu.
Lại nói bên trong các trưởng bối đang tiếp đãi khách khứa. Hậu viện sớm đã sôi nổi nháo loạn.
Lúc này, trong viện của lão phu nhân, Tần Ngọc Liên cùng Tần Ngọc Dao cũng đang bị nhốt lại không dễ dàng ra ngoài, hai người chỉ nghe thấy tiếng huyên náo ở bên ngoài, tiếng nói cười không dứt vang lên, bọn hạ nhân vội vội vàng vàng, thì trong lòng cũng cảm thấy ngứa ngáy, muốn chuồn ra ngoài xem thử.
Nhưng ở Chu Ngọc Trúc của nhị tiểu thư thì yên tĩnh hơn nhiều, cho dù bên ngoài huyên náo, hay náo nhiệt thế nào, thì cửa của Chử Ngọc Trúc vẫn luôn đóng chặt, bọn hạ nhân cũng mắt điếc tai ngơ, không dám lên tiếng.
Cho dù có tâm tư thích xem náo nhiệt, cũng chỉ dám lén lút đứng ở trong sân nhón chân lên nhìn trộm.
Còn Ngọc Lâu Đông ở phía đối diện vô cùng náo nhiệt, chỉ mới trong có vài phút đã có ba lần nha hoàn tiếng vào thông báo, trên mặt bọn họ đầy kích động, nụ cười lúc nào cũng ở trên môi.
Lúc này, Tần Ngọc Lâu đang nằm nghiêng người trên giường, trong tay cầm một quyển thoại bản, tỏ vẻ bình tĩnh đọc sách, nhưng một chữ cũng không đọc vào.