Mùa đông, chính là mùa Tần Ngọc Lâu thích nhất, trong phòng được đóng kín mít, lò sưởi luôn được đốt, bản thân thì nằm trong ổ chăn ấm áp, nàng cảm thấy mới thoải mái làm sao, chỉ muốn nhắm mắt thiu thiungủ, bất luận là ai cũng đừng mơ tưởng có thể kéo nàng ra khỏi ổ chăn.
Viên Thị muốn tập cho nàng thói quen gà gáy là phải thức dậy, chăm lo gia đình, là một khuê nữ hiền huệ chăm chỉ, là một người vợ mẫu mực, nhưng đều đã tiêu tan.
Khi Viên Thị đích thân đến đây, nhìn thấy nữ nhi của mình, đang chôn cả người trong chăn chỉ hừ hừ hai tiếng lăn lộn trên giường, sau đó lại quay ra ngủ ngon lành.
Bà chỉ biết ngồi ở mép giường giương mắt nhìn. Vất vả lắm mới gọi người tỉnh dậy, chỉ thấy một khuôn mặt đỏ bừng chậm rãi chui từ trong chăn ra, nhưng không ngờ hai mắt vẫn đang nhắm tịt lại vô cùng thỏa mãn, nằm trên giường thêm gần nửa canh giờ nữa, lúc này mới chậm rì rì vươn một cánh tay ngó sen ra, thoải mái duỗi eo.
Nhìn thấy nữ nhi được ngủ no đủ, sắc mặt hồng hào, hàng lông mi như tơ dài cong, lười biếng lại thể hiện sự đa tình, kiều diễm đến mức người ta không dám nhìn thẳng.
Ấn đường Viên Thị tức khắc nhảy đựng, không khỏi nhíu mày lắc đầu, bà thực sự lo lắng đến việc sinh hoạt phu thê của Tần Ngọc Lâu sau này.
Mà giờ phút này, đã gần giữa trưa.
…….
Ngày hai tám tháng mười, là ngày đại cát, thích hợp cho việc cưới gả, cầu phúc, hay xuất hành.
Thời tiết hôm nay rất tốt, sáng sớm còn có chút lành lạnh, nhưng từ khi mặt trời dâng cao, vạn vật như bừng dậy sức sống, phong cảnh trở nên rực rỡ lấp lánh.
Lại nói sáng sớm hôm nay, trước cửa của Tần gia, mấy chục người hầu mặt y phục màu xanh thiên thanh, đứng thành một hàng dài trước cửa Tần gia, chỉ kém chút là chặn hết cả con phố.
Hơn nữa trên vai bọn họ đều gánh một cái rương gỗ màu đỏ, mỗi cái rương đều được buộc dải lụa đỏ, không khí vui mừng bày ra trước mắt, nhìn những thứ này, ai ai cũng đều biết, mười mấy người này đến đây để hạ sính lễ.
Chỉ là nhìn khắp thành Nguyên Lăng này, có ai từng thấy qua cảnh tượng hạ sính lễ long trọng đến như vậy chưa?
Nhà bình thường hạ sính lễ, bất quá chỉ là một đôi chim nhạn, một ít trang sức, tơ lụa vải vóc, đèn cầy, lễhương, có thêm…. chút rượu, mâm trái cây đoàn viên, bánh kẹo cát tường, những thứ kẹo lỉ linh tinh khác là đủ rồi.
Còn đối với những hộ giàu có phần sính lễ sẽ chuẩn bị nhiều thêm một chút, chủ yếu là vàng bạc, một vàimón đồ trang trí tinh xảo, hoặc chút trang sức.
Lúc trước Mạnh gia cũng đến Nhan gia hạ sính lễ, nhưng cũng chỉ có mười sáu rương sính lễ, đối với thành Nguyên Lăng này cũng đã xem như chấn động.
Nhưng mà lần này…
Từ đầu phố, xếp một đường dài đến đây, mới ngó qua một chút, mà đã đem sính lễ chất đầy một sân trong nội viện của Tần gia, mà đám hạ nhân phía sau vẫn không ngừng nâng rương sính lễ đi vào trong.
Tuy cái rương đã đóng kín, nhưng vẫn phải cần đến hai người đàn ông khiên, mà giờ ngay cả trời đã vàođông mà đám người vẫn túa mồ hôi…. Vậy thì bên trong rương sinh lễ sẽ dầy đến chừng nào đây?