Tần Phu Nhân

Chương 65

Thấy hai đầu lông mày của Viên Thị vẫn chau lại chứa đựng chút phiền não, Tần Ngọc Lâu cũng không xấu hổ, trực tiếp hỏi: “ Thích gia…. nữ nhi muốn hỏi một chút về người kia của Thích gia…”

Về gia thế của Thích gia, lần trước lão phi nhân cũng đã nói qua ít nhiều. Chỉ là về người mà nàng được hứa hôn kia, thú vị chính là, chưa thấy có người nào đề cập đến, cho dù là chỉ một câu cũng tốt.

Kết quả, một câu cũng không có.

Trước kia Viên Thị luôn xem xét thay nàng, nàng cũng chưa bao giờ hỏi qua, vì nàng luôn tin tưởng Viên Thị chắc chắc sẽ thay nàng an bài thỏa đáng, nhưng bây giờ bất thình lình mối hôn sự này xuất hiện tìm đến cửa, trong nháy mắt đã đem cả nhà nàng nháo loạn một phen.

Nên bỗng nhiên nàng có chút tò mò.

Viên Thị nghe xong câu hỏi của nàng, dường như có chút ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ hơi nhướng mày, ngay sau đó nói đúng sự thật: “Chính là trưởng tử trưởng tôn của Thích gia, không lâu trước đây mới được phong làm thế tử, tên là Thích Tu, năm nay 23 tuổi…”

Nói đến đây, dường như ngập ngừng một chút, lại nói tiếp: “Cũng chỉ nghe biết được nhiêu đó, nghe nói tình hình trước nay của Thích gia khá eo hẹp, mà Thích Tu này mấy năm qua cũng không ở kinh thành, ba năm trước,sau khi tổ phụ qua đời mới trở về, sau đó lại ở trong phủ giữ đạo hiếu suốt ba năm, người ngoài cũng không gặp qua nhiều, cho nên cũng chỉ tìm hiểu được có thế…”

Tần Ngọc Lâu nghe xong, kinh ngạc không thôi, không phải kinh ngạc vì câu chuyện của Viên Thị, mà là nàng biết Viên Thị tuyệt đối sẽ không đồng ý để nàng gả đến kinh thành xa xôi, sợ rằng đối phương là cái dạng gì cũng lười chú ý, lại không ngờ bây giờ xem ra…

Tần Ngọc Lâu chớp mắt, Viên Thị liền biết nàng suy nghĩ cái gì. Nếu như, có thể lựa chọn, tất nhiên bà sẽ ngàn vạn lần không bằng lòng.

Tuy tính tình Viên Thị có chút kiêu căng, lại không hiểu thế sự, nhưng, bà cùng các phu nhân gia thế trong thành Nguyên Lăng này, ở chung khá hoà thuận, chỉ là khi tức giận lên thì nói tuyệt giao là tuyệt giao. Chỉ là nếu đối phương có lòng cất công đến tìm bà giải thích, đều sẽ hiểu rằng bà là một phụ nhân rất tuyệt vời.

Nhất phẩm hầu phủ đối với Tần gia các nàng mà nói, là cái dạng gì, trong lòng bà tất nhiên hiểu rất rõ.

Tuy một ngàn vạn lần không muốn, nhưng sau khi sự việc phát sinh, sớm đã phái người đi tìm hiểu kỹ càng, dù sao cũng liên quan đến chung thân đại sự của nữ nhi, một chút cũng không qua loa được.

Vốn dĩ mối hôn sự này không hề minh bạch, đây mới khiến Viên Thị cáu giận không thôi, đảo mắt lại nghe tin tiểu tử của Tiết Gia thi đậu Giải Nguyên, trong lòng càng thêm tức giận bất bình, đúng lúc này, Tần lão gia nói muốn đem mối hôn sự của Tần Ngọc Lâu đưa cho thứ nữ.

Tần lão gia thấy kế sách rất tốt. Nhưng Viên Thị lại giống nuốt phải ruồi bọ, cảm thấy vô cùng ghê tởm.

Vốn đã lo lắng không biết rõ nội tình bên trong của mối hôn sự liên quan đến Tần Ngọc Lâu này nên nhịn không được mới ầm ĩ thành như vậy.

Lúc này Viên Thị nhớ đến việc đó, vẫn nghiến răng nghiến lợi nói: “ Mối hôn sự của Thích gia còn chưa rõ ràng, chung thân đại sự của con còn chưa yên ổn, ta lo lắng lắm chứ, lại không ngờ đảo mắt một cái phụ thân con lại có chủ ý kia, con nói xem có ghê tởm hay không, không tức giận đến phát hỏa được không…”

Sau khi Tần Ngọc Lâu nghe xong, không biết phải làm sao, chỉ biết cười gượng cho qua, rồi lại thở dài.

Nàng vẫn có chút lo lắng cho Viên Thị. Chỉ là lúc này….