Tận Thế Tông Sư

Chương 64: NAM TĨNH BÍ ẨN

Giang Đại Vệ đã chết.

Yến Thừa Cựu bị tin tức này đánh trở tay không kịp.

Không có khả năng!

Không nói đến năng lực Ngư Nhân mà Giang Đại Vệ đã đạt được, cho dù không đạt được năng lực này, hắn cũng không thể dễ dàng chết đi như vậy.

“Cậu ta chết như thế nào?” Yến Thừa Cựu nỗ lực bình tĩnh lại, nhìn quan trị an hỏi.

“Cắt yết hầu mà chết.” Quan trị an trả lời, “Đây là ảnh chụp.” Quan trị an đưa tấm hình cho Yến Thừa Cựu, hình ảnh rõ ràng hiện ra tình huống sau khi chết của Giang Đại Vệ.

“Xem này, vị trí ở cổ bị thanh đao sắc bén xẹt qua.” Quan trị an chỉ vào vệt đỏ trên cổ Giang Đại Vệ nói, “Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cậu ta, chỉ sợ còn chưa kịp phản ứng, cả người liền chết, cậu ta thậm chí chưa kịp biến thành nguyên hình cá mập.”

Quan trị an cũng không cảm thấy Yến Thừa Cựu có bản lĩnh gϊếŧ chết Giang Đại Vệ, hơn nữa trước khi đến đây họ cũng từng hỏi qua hàng xóm xung quanh nơi này, mấy ngày nay Yến Thừa Cựu luôn ở nhà, đều có nhân chứng. Nhưng dù sao địa vị Giang gia không thấp, Giang Đại Vệ cũng nổi danh thiên tài, chết không minh bạch, chung quy cũng phải cho cái công đạo.

Hắn đến dò hỏi Yến Thừa Cựu cũng chỉ muốn biết Giang Đại Vệ có kẻ địch hay không, tại sao Yến Thừa Cựu lại nhường cơ hội quý giá này cho Giang Đại Vệ?

“Chúng tôi là bạn tốt.” Yến Thừa Cựu chần chừ một chút rồi nói, “Cậu ấy không nói nhiều cho tôi biết, chỉ nói cậu ấy muốn mạnh mẽ hơn. Nghe nói lần giải phẫu này được giáo sư đích thân làm, cho nên cậu ấy năn nỉ tôi rất lâu. Vừa lúc trước đó tôi còn bị Ngư Nhân bạo tẩu tập kích, cho nên dứt khoát đem cơ hội lần này nhường cho cậu ấy.” Biểu hiện Yến Thừa Cựu vô cùng ôn hòa vô hại, “Tôi… Tôi không ngờ cậu ấy đã trở thành Ngư Nhân nhưng lại không thoát được một kiếp?”

“Thế cậu ta có nói nguyên nhân không?” Quan trị an tiếp tục hỏi Yến Thừa Cựu.

“Không có.” Yến Thừa Cựu lắc đầu, “Cậu ấy chỉ nói sẽ khiến tôi gặp nguy hiểm mà thôi, cho nên chưa nói.”

“Vậy cậu ta có biểu hiện gì khác thường hay không?”

“Cái này tôi không rõ lắm, đã mười ngày rồi tôi chưa gặp cậu ấy.” Yến Thừa Cựu thành thật trả lời nói.

“Được rồi, cám ơn cậu đã phối hợp.” Quan trị an thấy hỏi Yến Thừa Cựu cũng chẳng được gì, hắn đành rời đi.

Yến Thừa Cựu nhìn theo quan trị an đi xa, cầm bức ảnh trong tay không dự định trả lại.

Vết thương trên cổ Giang Đại Vệ, thật sự là đao có thể cắt được như vậy sao?

“Thừa Cựu, sao vậy?” Nina trong phòng bếp nhô đầu ra, “Là khách nào đến sao, chuẩn bị ăn cơm đi, xế chiều hôm nay Lý thúc thúc sẽ tới.”

“Không có gì, Nina a di.” Yến Thừa Cựu quay đầu lại cười nói, “Lý thúc thúc sẽ dẫn theo Ngư Nhân dời lại đây, sau này không cần chạy tới chạy lui nữa.”

“Ừm, nếu chúng ta thật sự ở cùng một chỗ, cho dù tận thế tôi cũng không sợ.” Nina cười nhìn Yến Thừa Cựu, “Bất quá Thừa Cựu, cậu thật sự không muốn giải phẫu sao?”

Sau khi Nina ra ngoài phát hiện Yến Thừa Cựu không đúng, ngụy trang chỉ có thể lừa gạt nhất thời nhưng không lừa được một đời. Bất quá Yến Thừa Cựu giả bộ vành mắt ửng đỏ, rưng rưng muốn khóc đã gạt được Nina. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

“Nina a di, nếu quả thật đến mức đó, tôi nhất định sẽ giống các người, bây giờ có phải gấp đâu?” Yến Thừa Cựu cười trả lời, “Lý thúc thúc cũng nói sẽ có biện pháp mà.”

Nhớ đến bộ dạng thề thốt của Lý Chính, tuy trong lòng Nina vẫn có chút bất an, nhưng nàng đành chấp nhận. Yến Thừ Cựu không chịu giải phẫu, chẳng lẽ mình phải đè cậu ấy xuống sao?

“Thôi, không nói những thứ này nữa, nhanh tới dùng cơm đi.” Nina đành đem những chuyện phiền lòng này dứt bỏ, bảo Yến Thừa Cựu đi ăn cơm.

“Vâng, Nina a di.”

Buổi tối.

Yến Thừa Cựu lén lút chạy ra ngoài.

Cậu quyết định đến phòng Giang Đại Vệ nhìn thử. Giang Đại Vệ là Nhiệm Vụ giả lão làng, không thể chết không rõ ràng như vậy được, nhất định sẽ lưu lại một chút manh mối. Lúc Lý Chính đến đây có sử dụng phi hành khí, việc điều khiển thứ này không làm khó Yến Thừa Cựu.

Nhưng cậu vẫn không hiểu tại sao Giang Đại Vệ lại chết, cố tình là vào lúc này? Nếu quả thật muốn gϊếŧ hắn, không phải trước khi hắn thu được sức mạnh Ngư Nhân thì dễ hơn sao?

Tốc độ phi hành khí rất nhanh.

Chẳng bao lâu, Yến Thừa Cựu liền thuận lợi đến trung tâm căn cứ.

Cũng may trước đây Giang Đại Vệ có đề cập địa chỉ với mình, nơi Yến Thừa Cựu muốn tìm cũng không khó. Bất quá vì Giang Đại Vệ đã chết, nơi này đã bị phong tỏa.

Giang Đại Vệ làm người cẩn thận đa nghi, không thể đem đồ vật trọng yếu giấu trong phòng. Cái chết của hắn rất kỳ lạ, bên quan trị an chắc chắn sẽ lục soát kỹ càng. Mà xem tình hình lúc sáng bên quan trị an đến gặp cậu, chắc là không tìm được thứ gì hữu dụng.

Nếu mình là Giang Đại Vệ, mình sẽ giấu đồ ở đâu?

Nơi này muốn an toàn, muốn dễ quan sát, lại không khiến người khác phát hiện…

Yến Thừa Cựu bỗng ngẩng đầu nhìn phía trên.

Trong phòng này có một chiếc đèn treo.

Yến Thừa Cựu phi thân lên, quả nhiên bên trong đèn treo phát hiện một quyển sách nhỏ.

“Thông tin các đại đội của thế giới nhiệm vụ?” Yến Thừa Cựu lật qua lật lại, vẻ mặt kinh hỉ. Tuy cậu không biết những cái tên trong này, nhưng tốt xấu cũng có tên cùng tình huống đại đội a, ai cũng không thể bảo đảm sau này mình có gặp bọn họ hay không?

Yến Thừa Cựu vội ôm quyển sách vào lòng, Giang Đại Vệ rốt cuộc là chết như thế nào ngược lại bị cậu quăng ra sau.

Khụ khụ.

Này không đúng.

Yến Thừa Cựu phản ứng lại, phải tìm ra hung thủ mới đúng, có tồn tại cái bom hẹn giờ mà mình không biết, thật không yên tâm nha.

Giữa lúc Yến Thừa Cựu chuẩn bị đi tìm, bỗng nghe được một giọng nói quen thuộc truyền đến.

Ồ?

Khoảng cách dường như không xa lắm, sao gã lại đến đây?

Yến Thừa Cựu nín thở, cậu nhanh chóng rời khỏi phòng Giang Đại Vệ, nhìn về hướng giọng nói quen thuộc kia.

Người khiến Yến Thừa Cựu cảm thấy quen thuộc chính là Tần Nguyên. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Từ lần trước căn cứ phái quân đội tiêu diệt hang ổ của Tần Nguyên cùng thuộc hạ, những tin tức liên quan đến gã trở thành cấp cơ mật nhất, cho dù là Lý Chính cũng khó tìm ra được tin tức hữu dụng, nghe nói Tần Nguyên chạy trốn thành công, bọn họ không tìm được gã.

Không ngờ gã lại xuất hiện ở đây.

Nhìn dáng vẻ của gã, dường như đang đợi ai đó, chẳng lẽ, đám người phía sau gã vẫn chưa bị bắt?

Trực giác Yến Thừa Cựu cho rằng mình không nên ra ngoài lúc này, cậu lặng lẽ trốn sang một bên, quyết định quan sát thật kỹ.

“Không ngờ người đầu tiên tìm được ta lại là ngươi.”

Rất nhanh, bên cạnh Tần Nguyên xuất hiện một bóng người.

Yến Thừa Cựu không khỏi trợn to mắt, cậu hoài nghi mình đã nhìn nhầm người.

Người mà Tần Nguyên đang đợi, không phải Nam Tĩnh sao?

Anh ta không trốn khỏi căn cứ, hay anh ta biết mình trốn không được nên mới kết minh với Tần Nguyên? Nhưng hiện tại Tần Nguyên tự thân khó bảo toàn, căn bản không có biện pháp giúp anh ta được!

“Giáo sư không tìm được ngươi, là do hắn quá tin tưởng ngươi, thế nhưng ta thì không giống.” Tần Nguyên nhìn khí thế Nam Tĩnh đại biến một chút cũng không kinh sợ, “Ở trong mắt ngươi, ta nhìn thấy thống hận cùng hắc ám, người như vậy tuyệt đối không thể nghe theo những lời rỗng tuếch của giáo sư, càng không thể ngoan ngoãn trở thành vật thí nghiệm của hắn, kính dâng một đời cho căn cứ.”

Nam Tĩnh không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ đứng tại chỗ nhìn Tần Nguyên.

Trong mắt Yến Thừa Cựu, sự biến hóa này của Nam Tĩnh dường như cậu đã từng thấy ở đâu đó.

Giống như lúc Lâm Ẩm Vô khôi phục lại diện mạo thật sự!

“Ta nghĩ không ra, giải phẫu làm Ngư Nhân đã xuất hiện nhiều năm như vậy, thế nhưng không một ai thức tỉnh được gien Giao nhân. Không, phải nói là, ta nghiên cứu sinh vật biển nhiều năm như vậy, xưa nay chưa từng nhìn thấy Giao nhân. Nếu từ trước tới nay chưa từng gặp qua cũng chưa từng xuất hiện thứ đó, làm sao tin tưởng được thứ đó có tồn tại? Giáo sư tin tưởng ngươi, chắc là đã bị ngươi tính kế gì đi.” Tần Nguyên mỉm cười nhìn Nam Tĩnh, “Một năm trước ngươi mới đi theo bên cạnh giáo sư, theo ta điều tra, hồ sơ về ngươi rất hoàn hảo. Nhưng cũng có lúc quá hoàn hảo sẽ khiến người ta nghi ngờ. Đương nhiên, quan trọng nhất là năng lực mà ngươi biểu hiện, đây không phải sức mạnh mà người bình thường có được.”

“Ta biết ngươi sẽ phát hiện ta.” Nam Tĩnh bình tĩnh nghe Tần Nguyên phân tích mình, “Ta cũng chưa hề nghĩ tới sẽ thành công giấu diếm được ngươi, dù sao trên tay ngươi cũng nắm một phần cơ hội cứu vớt thế giới này. Bất quá Giao nhân quả thật tồn tại, ngươi chưa từng thấy, không có nghĩa là không có. Chỉ là sự tồn tại của ta sẽ không trở thành hy vọng của căn cứ.”

“Ngoài thế giới này, còn có những thế giới khác ư?” Tần Nguyên đột nhiên hỏi.

“Đương nhiên là có, còn có rất nhiều.” Ánh mắt Nam Tĩnh nhìn Tần Nguyên đầy tán thưởng, “Đáng tiếc ngươi bị hạn chế tại thế giới này, không có cơ hội đến các thế giới khác mở mang kiến thức.”

“Ngươi muốn phá huỷ thế giới này?” Tần Nguyên chưa từ bỏ ý định hỏi, “Tại sao?”

“Ta không phải muốn hủy diệt nó, ta chỉ đứng nhìn nó đi về hướng suy vong mà thôi.” Nam Tĩnh hảo tâm sửa lại, “Ta biết ngươi có bệnh nan y, cũng biết trước khi ngươi đến đây đã tự tiêm virus Pandora cải tiến, khiến ngươi có được sức mạnh siêu nhiên. Nhưng đối với ta chút bản lĩnh ấy chẳng đáng là bao.” Móng tay Nam Tĩnh dài ra, trong bóng đêm tản ra hàn quang, “Ta sẽ cho ngươi một cái chết nhanh chóng, xem như là kính ý của ta vậy.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Yến Thừa Cựu nhìn thấy tay Nam Tĩnh, trong đầu bỗng nhiên chợt lóe một đạo linh quang.

Đúng rồi.

Gϊếŧ chết Giang Đại Vệ không phải là đao, là móng tay Nam Tĩnh.

Nếu là đao đơn thuần, cũng không làm vết thương nhỏ và sâu như vậy.

Giang Đại Vệ kinh ngạc khi sắp chết là vì hắn nhìn thấy Nam Tĩnh, hắn trước khi chết mới biết Nam Tĩnh cũng là Nhiệm Vụ giả!

“Yến Thừa Cựu, cậu ở bên cạnh nhìn lâu như vậy, không ra sao? Còn muốn nhìn Tần Nguyên chết đi?” Nam Tĩnh bỗng nhiên quay đầu, nhìn về vị trí Yến Thừa Cựu.

Yến Thừa Cựu biết mình tránh không khỏi, đành phải đứng dậy.

“Anh sớm biết tôi là ai.” Yến Thừa Cựu khẳng định nhìn Nam Tĩnh, “Anh cố ý tiếp cận tôi, cũng bởi vì đã sớm biết thân phận của tôi?”

“Ta rất hiểu rõ thế giới này, nếu có thêm người ta nào thì ta sẽ biết.” Trên mặt Nam Tĩnh hiện lên một tia âm ngoan, “Ta chán ghét thế giới này, ta sẽ cắt đứt tất cả mọi thứ có thể ngăn cản thế giới này thoát ly quỹ đạo, ta tình nguyện bản thân thất bại cũng tuyệt đối không cho phép có người ngoài can thiệp.”

“Nơi này là thuộc về ta, đây là thí luyện cuối cùng của tân nhân của ta, ngươi là người ngoài, có thể sống đến bây giờ, là cơ hội ta dành cho ngươi!”

Tác giả có lời muốn nói: Nam Tĩnh: Ta là nhân vật phản diện, cảm tạ.