Yến Thừa Cựu nhấc theo túi Ngư Nhân trực tiếp lẻn đến tầng cao nhất.
“Kỳ quái, sao lại có máu thế này?” Yến Thừa Cựu nhìn vết máu trong túi thấm ra, lại nghĩ đến hành vi thả bom lúc nãy của mình, không khỏi có chút chột dạ.
Tuy lúc nãy cậu có ngăn cản sóng khí bên ngoài, nhưng không chừng còn mảnh vụn va vào người Ngô Cố bọn họ, chảy chút máu… chút máu này cũng không có gì quá đáng ha.
“Trước hết để ở chỗ này đi.” Yến Thừa Cựu tự nhủ, “Mình đi lượn một vòng quanh nhà Tần Nguyên cái đã. Dạng người như hắn khẳng định không thể mang tất cả mọi thứ theo bên người, trong nhà nhất định có dấu đồ vật.”
Yến Thừa Cựu nhìn vị trí Nam Tĩnh phía xa xa, cảm thấy người này hẳn có thể thu hút hỏa lực của kẻ định, vậy cậu nên nhanh chân đi thôi.
Nam Tĩnh bên này không nhàn nhã như cậu nghĩ.
Tần Nguyên như được nhìn thấy hy vọng của đời mình, gắt gao bám lấy Nam Tĩnh không tha. Cái gì độc dược hỏa tiễn, có thể dùng được đều lấy ra toàn bộ.
Khổ nhất vẫn là đám thủ hạ của Tần Nguyên, đối mặt với mệnh lệnh tuyệt vọng của gã.
Tần tiên sinh một bên bảo bọn hắn không được thả Ngư Nhân này rời đi, một bên còn nói bọn hắn đừng tổn thương đối phương, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy?
“Tần tiên sinh, nếu không dùng vũ khí có tính sát thương, thật sự bọn tôi không chống nổi a.” Vài tên thủ vệ kiên trì tới khuyên, “Ngư Nhân này rất lợi hại, chúng tôi không thể ngăn lại được.”
“Giao Nhân, Giao Nhân đương nhiên lợi hại rồi.” Ánh mắt Tần Nguyên hoàn toàn đặt trên người Nam Tĩnh, “Thôi, dùng vũ khí có tính sát thương đi. Một Giao Nhân sống dở chết dở dù sao cũng đỡ hơn không chiếm được gì.”
“Vâng.” Có mệnh lệnh này của Tần Nguyên, những người kia nhẹ nhõm thở ra. Nếu cứ tiếp tục như thế, bọn hắn đều sẽ trở thành vong hồn dưới tay Giao Nhân này.
Nam Tĩnh nhìn đám người muốn tìm chết trước mặt mình, tâm tình đặc biệt buồn bực.
Hắn không phải đến cứu rỗi đám người này.
Tính toán thời gian, tên sứa con kia chắc hành động xong rồi.
Ánh mắt Nam Tĩnh tối sầm lại, ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, xung quanh thân thể của hắn nhanh chóng xuất hiện một đợt lại một đợt sóng nước.
Nước xung quanh nơi này đều dồn dập bạo liệt, dòng nước như nghe theo lời chỉ huy của người nào đó, một mạch hướng về phía Nam Tĩnh.
Giao Nhân chỉ khi ở trong nước, thời điểm đó mới lợi hại nhất.
Yến Thừa Cựu một đường chạy như bay, phá hủy vô số cơ quan, rốt cục xông vào nhà Tần Nguyên.
Nhà Tần Nguyên ở cũng không lớn hơn phòng thí nghiệm bao nhiêu, phía trên giá là đủ loại dược tề đầy màu sắc, thoạt nhìn không có dấu hiệu có người đang ở đây.
Yến Thừa Cựu chạy đến trước bàn, ngồi vào chỗ Tần Nguyên, mở ngăn kéo ra, bên trong là một đống lại một đống tư liệu, lít nha lít nhít, khiến người nhìn hoa mắt.
“Nghiên cứu virus Pandora biến dị?”
“Sinh sản cách ly?”
“TX68, chính là cái này.” Yến Thừa Cựu đem phần tài liệu này rút ra. Cậu nhìn sơ qua, phía trên có viết rõ tác dụng phụ và giải pháp, chỉ cần đưa cái này cho giáo sư, có thể rút gọn thời gian nghiên cứu thuốc giải. Thứ phiền toái nhất của TX68 cũng chính là lượng virus Pandora trong đó mà thôi. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Trộm xong đồ là có thể nhanh chóng rời đi, Yến Thừa Cựu quay người định chạy, đi được một nửa liền ngừng lại, “Tới cũng tới rồi, chỉ lấy một phần tư liệu tựa hồ có điểm không tốt lắm.”
Cậu thấy bên trong cái tủ kia có để đống dược tề kỳ kỳ quái quái, tìm một cái túi nilong, ném mấy bình dược vào trong túi, còn càn quét mớ dược tề trên giá. Nói không chừng trong đống đồ này có thứ tốt, thà cầm nhầm chứ không thể bỏ qua.
Cũng không biết Yến Thừa Cựu đã đυ.ng phải bình nào, hệ thống báo động trong phòng đột nhiên vang lên “Đô đô đô”
Nguy rồi.
Yến Thừa Cựu nhanh chóng quyết định, nhấc túi đựng dược tề nhanh chóng chạy đi.
… Xem ra Tần Nguyên hẳn là đem một bình dược tề trọng yếu để lẫn trên giá, thậm chí còn bố trí hệ thống báo động. Chỉ tiếc vừa nãy chỉ lo càn quét, ném toàn bộ vào túi, không biết rốt cuộc là bình nào nữa?
Yến Thừa Cựu dùng toàn lực chạy, tốc độ tất nhiên là rất nhanh.
Chân trước vừa bước ra khỏi phòng, cửa phòng liền hoàn toàn phong bế.
“Ầm!”
Bên trong nổ ầm một tiếng.
Từ lúc hệ thống báo động vang lên cho đến khi nổ, trước sau không quá hai giây. Nếu không phải là Yến Thừa Cựu ở đây, đổi thành một Ngư Nhân khác e là sẽ không chạy kịp.
“Hô.” Yến Thừa Cựu không nhịn được huýt sáo.
Tần Nguyên đang hết sức chăm chú nhìn chằm chằm Nam Tĩnh đại phát thần uy trên sân, bỗng nhiên bên tai truyền đến một tiếng tiếng nổ mạnh.
Gã quay đầu nhìn lại, sắc mặt tối sầm nhìn phương hướng nổ tung.
Đó là nhà của gã!
“Có người đi vào?” Sắc mặt Tần Nguyên âm trầm đáng sợ, “Hệ thống báo động đã khởi động, xem ra kẻ lẻn vào kia tám phần mười là chết. Chỉ tiếc cái bình…”
Tần Nguyên gần như sắp tức đến thổ huyết.
“Chết sống bất luận, bắt hắn cho ta!” Tần Nguyên hạ mệnh lệnh bắt buộc. Cái bình tâm huyết kia của gã e là đã bị hủy, chỉ khi nào bắt được tên Giao Nhân này mới có thể hóa giải một chút thống khổ trong lòng.
“Vâng.”
Người phía dưới nhanh chóng hành động, thậm chí có người nhân lúc Nam Tĩnh triệu hoán cột nước ngầm thả độc dược.
Trong mắt Nam Tĩnh chợt lóe nụ cười, tên sứa con kia quả nhiên không đơn giản.
“Tốc độ phải nhanh, tốt nhất trong vòng năm phút phải giải quyết hắn, nếu không thể thì liền rút đi.” Tần Nguyên dường như nhớ ra điều gì đó, liền nói một câu.
Không thể cùng Giao Nhân này kéo dài.
“Muốn đi ư?” Trong mắt Nam Tĩnh loé ra một tia sáng, “Toàn bộ các ngươi đều ở lại chỗ này đi.”
Vừa dứt lời, nước trong sân lập tức sôi trào, từng mũi tên nước từ từ xuất hiện, không ngừng lao về phía đám thủ vệ. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Rõ ràng những mũi tên chỉ làm bằng nước, nhưng uy lực lại đáng sợ hơn súng đạn thật.
Xuyên ngực mà qua, những mũi tên nước hóa thành màu đỏ, một lần nữa biến thành dòng máu rơi vào trong nước, khiến những gợn sóng như được nhuộm màu.
“Yêu… Yêu quái!”
“Không được, chúng ta không phải đối thủ của người này, ta… ta còn không muốn chết.”
Cùng với sự công kích của những mũi tên, đám thủ vệ trong sân như sắp bị hỏng mất.
Nếu chỉ bị Nam Tĩnh công kích mà chết thì cũng thôi đi, cố tình không phải.
Đối phương thậm chí không tiếp cận bọn hắn, chỉ tiện tay vung lên, trên mặt đất bay lên những mũi tên nước như đôi mắt, vô cùng sắc bén, bay thẳng đến tim bọn hắn.
Đây không phải là sức mạnh mà Ngư Nhân bình thường có thể có được.
Trong mắt Tần Nguyên hiện lên vẻ kinh ngạc, “Rút lui!”
——————————————————
“Yến Thừa Cựu, mau lên đây.”
Trên đầu Yến Thừa Cựu truyền đến âm thanh máy phi hành đang khởi động.
“Ồ, anh không phải cá thu kia sao, sao anh lại đến đây?” Yến Thừa Cựu ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt quen thuộc kia, không khỏi buồn cười hỏi.
“Là lão đại bảo ta tới.” Cá thu nổi giận đùng đùng, hắn cũng có tên đó nha, “Khí tức Ngư Nhân trên người cậu sắp hết hiệu lực, nhanh chóng đi theo ta!”
Yến Thừa Cựu đưa tay sờ lên tai, quả nhiên đã thay đổi trở về.
Được rồi, Lý Chính kia quả nhiên canh thời gian khá chuẩn đấy.
Yến Thừa Cựu nhận thang từ cá thu thả xuống trực tiếp đi lên, “Anh không phải vì chuyện này mà đến đi.”
“Lão đại nhận được tin tức, giáo sư ở trên người các ngươi đều thả truy tung khí.” Sắc mặt cá thu có chút khó coi, “Bộ đội căn cứ chẳng mấy chốc sẽ đến nơi này tiến hành thanh trừ, cậu ở lại chỗ này không có bất kỳ chỗ tốt nào.”
“Truy tung khí?” Yến Thừa Cựu kinh ngạc không thôi, “Tôi không phát hiện trên người có thứ gì.”
“Trên tai giả cậu đó.” Cá thu trả lời, “Nếu chúng tôi không đến, thân phận của cậu chẳng mấy chốc sẽ bị phát hiện. Cậu đã từng xuất hiện trước mặt giáo sư, nếu bị hắn phát hiện trên người cậu không thích hợp, cậu nhất định phải chết.”
“… trong thời gian ngắn ngủi, cái nhìn của các anh đối với giáo sư hình như có chút thay đổi a.” Yến Thừa Cựu nhạy cảm nhận ra được một ít không đúng.
“Giáo sư không thể áp chế được đợt này.” Sắc mặt cá thu trắng nhợt, trong khẩu khí còn mang theo địch ý, “Căn cứ dưới đáy biển phần lớn đều lây bệnh truyền nhiễm, rất nhiều thứ căn bản không có biện pháp vận chuyển. Có người nhân cơ hội tiết lộ thân phận Tần Nguyên, gã đã từng là thủ hạ của giáo sư, giáo sư khó tránh khỏi trách nhiệm. Vì một lần nữa lấy được tín nhiệm của căn cứ, giáo sư cũng phải làm một ít chuyện không phù hợp với tính cách của hắn.”
“… Cho nên, Nam Tĩnh bọn họ đâu?”
“Xem vận khí đi.” Cá thu lắc đầu, “Tần Nguyên đã bại lộ, đám cao tầng phía sau gã e là cũng chạy không thoát. Bọn hắn bây giờ có thể kéo theo được người nào thì cũng muốn kéo theo, tất cả đều nhắm vào giáo sư. Bây giờ trong căn cứ truyền ra căn bệnh lần này có quan hệ với Virus Pandora.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Nam Tĩnh kia không phải Ngư Nhân bình thường.” Cá thu hỏi, “Hình ảnh về hắn đã truyền trở lại, rất nhiều người đều xem hắn là hi vọng, cảm thấy hắn là đại biểu đối kháng Virus Pandora tốt nhất.”
Yến Thừa Cựu không lên tiếng.
Chỉ bàng quan đọc những sự kiện lịch sử trong quá khứ nhưng cậu vẫn cảm nhận được nỗi sợ hãi và thống hận của những người nơi này với Virus Pandora. Bây giờ xuất hiện bệnh truyền nhiễm có liên quan đến Virus Pandora, người bị bệnh nhiều như thế… Chỉ sợ là tình huống xấu nhất.
“Rất nhiều người bắt đầu giải phẫu làm Ngư Nhân.” Vẻ mặt cá thu đầy trào phúng, “Sau khi được đo lường, nồng độ virus trên mặt đất đã vượt quá ngưỡng giới hạn, chúng nó bắt đầu thấm xuống nước, loạn trong giặc ngoài. Làm Ngư Nhân còn có cơ hội sống sót, không làm Ngư Nhân thì chỉ có thể chịu đủ thống khổ mà chết.”
“Không phải còn tám tháng sao?” Yến Thừa Cựu không nhịn được thốt lên. Thời gian cậu rời khỏi nơi này còn tám tháng, thời khắc cuối cùng ở đây còn hơn nửa năm. Tại sao lại đột ngột nhanh như vậy?
“Cái gì tám tháng?” Cá thu nghi hoặc nhìn Yến Thừa Cựu hỏi.
“Không có gì.” Yến Thừa Cựu ngậm miệng.
“Đi về trước thì ổn hơn.” Cá thu vỗ vỗ vai Yến Thừa Cựu nói, “Nina trên đường có tỉnh qua mấy lần, cô ta luôn hỏi tình huống của cậu.”
“Tôi sẽ nói chuyện với Nina a di.” Yến Thừa Cựu nghe Nina vẫn mạnh khỏe, tâm tình khá hơn nhiều.
“Lão đại phái ta đến, còn có một chuyện khác.” Cá thu chần chờ một chút rồi nói.
“Chuyện gì?”
“Lão đại hi vọng Nina chấp nhận giải phẫu làm Ngư Nhân.” Cá thu thành khẩn nhìn Yến Thừa Cựu, “Nhưng anh ta không xác định Nina đáp ứng hay không. Anh ta bảo ta tới nói với cậu, hi vọng cậu có thể thuyết phục Nina giải phẫu.”