Yến Thừa Cựu bị Lý Chính cưỡng chế hóa trang thành Ngư Nhân sứa. Đối với Lý Chính, sứa là sinh vật hắn quen thuộc nhất, về điểm này hắn có đầy đủ tự tin.
Nhận biết giữa nhân loại cùng Ngư Nhân, nhân loại xem chính là lỗ tai, Ngư Nhân xem chính là khí tức. Vấn đề khí tức thì dễ giải quyết, còn vấn đề lỗ tai cũng không khó khăn. Lúc nhìn thấy nụ cười trên mặt Lý Chính, Yến Thừa Cựu trong lòng đã mơ hồ có suy đoán.
Được rồi, trước lạ sau quen, chuyện này cũng không phải lần đầu tiên.
Nhưng lúc đối diện nụ cười tủm tỉm của Ngư Nhân nào đó, Yến Thừa Cựu không nhịn được nghĩ đến cảnh lần đầu tiên gặp Bác Sĩ ở thế giới trước. Quả nhiên ở mỗi thế giới, đều phải gặp phải người như vậy sao? Cải trang giả dạng gì gì đó thì có gì mà mới chứ?
Tuy dùng chiêu cũ, nhưng vẫn có tác dụng.
Đội ngũ bọn họ, Nam Tĩnh thêm vào Yến Thừa Cựu cũng chỉ năm người, một giao nhân, một cá voi sát thủ, một cá đèn l*иg, một con mực còn có một con sứa. Lúc nhìn thấy Nam Tĩnh, trong lòng Yến Thừa Cựu cũng không nắm chắc, dù sao bọn họ từng gặp nhau, nhưng Lý Chính lại bảo cậu yên tâm. Nam Tĩnh cái gì cũng tốt, nhưng chỉ có mắt là không tốt, có thể xem như kẻ mù, nhận biết người chưa bao giờ dùng đôi mắt.
Yến Thừa Cựu bán tín bán nghi, chờ lúc mình đi tới đi lui trước mặt Nam Tĩnh mà hắn còn không phản ứng, rốt cuộc là biết Lý Chính nói không sai.
Ngay từ đầu, khi Yến Thừa Cựu vào nhóm, cái tên Ngư Nhân cá voi sát thủ Ngô Cố không quá tình nguyện. Một con sứa mới làm giải phẫu lại muốn hành động cùng bọn họ, bọn họ không phải người trông trẻ, ai thèm giúp cái tên Lý Chính kia trông con? Nhưng không ngờ con sứa lúc nào cũng vô thanh vô tức này lại có thể theo kịp tốc độ của bọn họ, xem ra đối phương rất có bản lĩnh, thái độ mọi người đối với cậu cũng khá hơn nhiều.
Trong đó người đối xử tốt nhất với Yến Thừa Cựu chính là Thẩm Triết Ngư Nhân mực kia. Dùng cách nói của hắn, nguyên hình của bọn họ đều có nhiều xúc tu, có thể cùng nhau trao đổi một chút tâm đắc.
Đối với việc này, Yến Thừa Cựu xin miễn thứ cho kẻ bất tài, dùng hành động thực tế biểu thị từ chối giao lưu ———— cậu chạy tới phía sau Nam Tĩnh.
Đừng tưởng cá voi sát thủ với con mực đều rất lợi hại, nếu đối đầu với giao nhân cũng phải ngoan ngoãn nghe lời. Thấy Yến Thừa Cựu như vậy, ba người còn lại cũng đành từ bỏ ý nghĩ đùa giỡn của mình.
Theo tin tức bọn họ nhận được là, ở tận vùng biển tối phương Bắc có người từng thấy tên nghiên cứu viên vốn đã chết kia, mục đích chuyến này của bọn họ cũng chính là nơi đó.
Vùng biển tối phương Bắc không phải là nơi tốt lành gì, nơi đó gần lục địa nhất, đồng dạng cũng là địa phương có ít tinh lọc quản nhất.
Nghe nói ở vùng biển tối phương bắc, có cơ hội có thể nhìn thấy ánh mặt trời. Sau khi triệu chứng hải dương u buồn bạo phát, nhóm người đầu tiên di chuyển đều thông qua nơi này phóng tầm mắt nhìn lục địa, nhưng phần lớn đều chết ở nơi này. Sau khi nhóm người đầu tiên chết hết, căn cứ dưới đáy biển có ý định đem nơi này tách biệt, ngẫu nhiên xem nơi này là trạm trung chuyển, nỗ lực quên đi dấu vết tồn tại của nó.
Cũng vì như vậy, tên nghiên cứu viên giả chết kia mới không bị người tìm tới, tình cờ bị người vận chuyển nhìn thấy dung mạo nên mới bị phát hiện.
“Ta thực sự không hiểu, lục địa có cái gì tốt chứ?” Ngô Cố đột nhiên mở miệng nói, “Trong căn cứ cũng có mặt trời nhân tạo mưa móc cùng hoa tươi, ở đây cái gì cũng không thiếu, người người đều có những ngày an nhàn của mình. Điều đầu tiên sau khi ta trở thành Ngư Nhân là đi lục địa, nhưng ta chỉ có thể nhìn thấy một mảnh hoang vu mà thôi.”
“Đó là do thời điểm ngươi đi là mùa đông.” Ngư Nhân cá l*иg đèn tên Triệu Hoành nãy giờ im lặng, khinh bỉ nhìn Ngô Cố, “Lúc ta đi vừa lúc là vào mùa xuân, thật đẹp a.” Trên mặt Triệu Hoành hiện vẻ hoài niệm, “Hoa hồng cỏ xanh, nhìn đều đẹp cả, nhưng ta mặc đồ bảo hộ, không dám tới gần, cũng không biết hương hoa trong truyền thuyết rốt cuộc là gì?”
Cho dù là Ngư Nhân có thể đi tới lục địa, bọn họ cũng phải làm tốt phòng ngự toàn thân, mới có thể đi trên đất bằng thu thập các loại tiêu bản và số liệu.
“Chúng ta căn bản đã không tính là người, để ý cái này có gì khác nhau đâu?” Thẩm Triết nhún nhún vai nói, “Cái chúng ta cần tìm chính là tên nghiên cứu viên vốn nên chết kia, tiện thể đem theo tư liệu hắn lén nghiên cứu, giải quyết bệnh truyền nhiễm, những chuyện khác, thì để lại cho đám nhân loại kia suy nghĩ đi.”
“…”
Thẩm Triết nói vài câu đơn giản liền xuất sắc phá hư phong cảnh. Trong lòng bọn họ đều rất rõ ràng, Ngư Nhân và nhân loại là không giống nhau, qua thêm vài năm nữa, bọn họ thậm chí không thể bảo trì hình người, hoặc là lựa chọn chết đi, hoặc là biến thành sinh vật biển tiếp tục sinh tồn, chỉ là ở một nơi nào đó trong lòng vẫn cảm thấy mình là người.
“Chúng ta có kẻ địch sắp đến.” Yến Thừa Cựu bỗng nhiên mở miệng, đánh vỡ bầu không khí trầm mặc ngắn ngủi này.
“Sao ta không nghe thấy?”
“Cậu là chủng loại sứa gì a?”
Mắt thấy đề tài bị bọn họ dời xa, Nam Tĩnh rốt cục mở miệng vàng, “Tám tên địch nhân, chú ý phòng bị!”
Cái đám người dám làm ra bệnh truyền nhiễm lớn như vậy, nào có thể không biết tin tức bọn họ chứ? Bọn họ chưa kịp tìm tới cửa, đám người đó lại tìm tới đây.
Đám người Ngô Cố không khỏi nhìn về phía Yến Thừa Cựu, Nam Tĩnh sớm phát hiện kẻ địch rất bình thường, dù sao giao nhân ở phương diện này đặc biệt lợi hại. Mà con sứa tên A Cựu này lại có thể phát hiện trước Nam Tĩnh, liền thực sự làm người ta kinh ngạc. Nếu như cậu có bản lĩnh như thế, Lý Chính gọi cậu đến cũng không phải không thể lý giải được.
“Sứa nhỏ, cậu tránh ra phía sau đi.” Ngô Cố hét lớn một tiếng, tay phải kịch liệt biến lớn, nhìn qua như sắt thép đúc thành, đồng dạng, cũng thể hiện sức chiến đấu cực kỳ cao cường.
Đối diện tám Ngư Nhân thân thủ tuyệt đối không yếu, bọn hắn từng tên từng tên thân hình cao lớn không nói, phối hợp cũng hết sức ăn ý. Nhưng bọn hắn còn chưa tiếp cận liền bị đám người Nam Tĩnh phát hiện, ngay sau đó Ngô Cố liền vẫy tay vọt vào, triệt để đem đội hình của bọn hắn phá hư.
Yến Thừa Cựu ngoan ngoãn dựa theo bọn họ dặn dò trốn ở một bên, nhìn bốn người này giống như được trời phù hộ, lấy một địch hai đem tám người đối diện đánh cho không kịp trở tay.
Trước đó từ trong miệng Giang Đại Vệ biết được thế giới nhiệm vụ phân chia thực lực, lúc Yến Thừa Cựu nhìn thấy Ngô Cố bọn họ xuất thủ, không nhịn được cũng dùng thực lực thế giới nhiệm vụ đến phân chia. Nếu có người coi trọng Nam Tĩnh, phỏng chừng cũng là chuẩn cấp bậc đại đội.
Nói cách khác, chính là bất kỳ ai cậu đều đánh không lại, chỉ có thể dùng trí, không thể dùng lực.
Nhưng Yến Thừa Cựu cũng không phải là người tự oán tự trách gì, đơn thuần luận võ đương nhiên yếu hơn bọn họ, nhưng trong tay Yến Thừa Cựu có Phá Dạ đao có thể tự do co duỗi, quyền pháp chân pháp lại còn chưởng pháp, cho dù dùng mỗi chiêu một loại, cũng đủ khiến Ngô Cố bọn họ không tìm được manh mối sau đó tìm cơ hội chạy trốn.
“Thật là không dùng được.” Lúc Ngô Cố đá một cái thật mạnh lên Ngư Nhân đối diện, sảng khoái hô một tiếng, “Cho dù có là Ngư Nhân rùa đi nữa thì bọn ta cũng có thể đập bẹp cái mai của nó, huống chi là ngươi.”
Yến Thừa Cựu thuận theo phương hướng Ngô Cố nhìn lại, dưới chân của hắn đã bị đập ra một cái hố lớn hình người, tên Ngư Nhân cường tráng nhất đang phun ra huyết, thân thể run lên một cái, sợ là sống không được bao lâu.
Lại nhìn sang những Ngư Nhân khác, kết cục cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Mình quả nhiên vẫn còn kém xa.
Yến Thừa Cựu âm thầm đem những tâm tư đó thu lại, quyết tâm cẩn thận một chút, miễn cho thời điểm thân phận bị bọn họ phát hiện chọc thủng.
“Đây chỉ là đợt thứ nhất, e là thả ra để kiểm tra thực lực chúng ta.” Nam Tĩnh ngẩng đầu nhìn không trung, “Nơi này chắc là có camera, xem ra hành động của chúng ta đã bị người khác theo dõi.”
“Có nhìn hay không cũng không quan hệ.” Thẩm Triết không thèm để ý cười cười, “Chúng ta vốn là đến gây phiền phức, có bản lãnh gì, cứ dùng hết ra đi.”
“Nếu như chỉ có trình độ này, ta còn không để vào mắt nữa.” Ngô Cố châm chọc nhìn về phía không trung, cười vô cùng thiếu đánh.
Bên kia màn hình theo dõi.
Những lời của Nam Tĩnh cùng Thẩm Triết trên màn ảnh đều truyền đến tai bọn hắn.
Mặc dù thời điểm thả virus đã chuẩn bị mọi thứ, nhưng khi tận mắt nhìn thấy đám người Nam Tĩnh chạy tới, những nghiên cứu viên này vẫn sợ hãi.
Bọn họ làm sao lại nhanh như thế? Nơi này bí mật như vậy, bọn hắn còn tưởng có thể che giấu thêm vài tháng.
Nếu như giáo sư có mặt ở đây, nhìn thấy những người này nói không chừng sẽ kinh ngạc không thốt ra lời. Những năm gần đây, người đến người đi trong phòng thí nghiệm không nhiều, phúc lợi phòng thí nghiệm cao hơn nhiều so với những nơi khác, mà nơi này cơ hồ hội tụ tất cả mọi người đã từng làm việc với hắn.
Nói cách khác, nơi này chính là phiên bản phòng thí nghiệm.
Mà người dẫn đầu phòng thí nghiệm, đúng là cái tên mà bọn họ cho là đã chết kia.
“Giáo sư bên kia thật sự phái người tới đây, đám Ngư Nhân này mỗi tên đều khác thường.” Một nữ nhân chỉ vào Ngô Cố trong hình nói, “Hắn hẳn là Ngư Nhân cá voi sát thủ, cá voi sát thủ trời sinh tính tàn bạo, đồng dạng sức mạnh cũng vô cùng cường đại. Từ khi Ngư Nhân ra đời đến bây giờ, Ngư Nhân cá voi sát thủ tổng cộng từng xuất hiện năm lần, mỗi một lần đều đưa tới thế lực khắp nơi tranh đoạt.”
“Thế nhưng rõ ràng, cái tên Ngư Nhân cá voi sát thủ này lại nghe lời Nam Tĩnh.” Một người khác chỉ vào Nam Tĩnh nói, “Lực phản ứng, tốc độ, sức mạnh của hắn đều là đứng đầu, nhìn ra được thành thạo điêu luyện. Chỉ là tôi lại không nghĩ ra hắn rốt cuộc là loại Ngư Nhân nào?”
“Còn có con sứa này nữa, hắn là kẻ đầu tiên phát hiện ra chúng ta, nhưng hắn nhìn qua tựa hồ không có bao nhiêu lực công kích, thời điểm nhìn đồng bạn chiến đấu rõ ràng còn rất kinh ngạc.”
“Mặc kệ là cái gì, ít nhất có thể cho chúng ta biết một chút thực lực của họ.” Nam nhân dẫn đầu cười nói, “Tên Nam Tĩnh này là người của giáo sư, với tính cách giáo sư, nếu như không phải đặc biệt tin tưởng, hẳn sẽ không phái hắn đi.”
“Vậy… Tần Nguyên, ngài định làm như thế nào?”
“Giáo sư bên kia có toàn bộ căn cứ Ngư Nhân làm hậu thuẫn, dùng Ngư Nhân đánh cùng bọn họ, không khác nào tự tìm đường chết.” Trên mặt Tần Nguyên lộ ra nụ cười đắc chí, “Bọn họ không phải vì TX68 đến sao? Một khi đã như vậy, thì dứt khoát đưa cho họ vậy.”
“Ý của ngài là…”
“Không cần pha loãng TX68, trực tiếp dùng nguyên dịch là được.” Khẩu khí Tần Nguyên có chút âm trầm, “Khoảng cách gần như thế, ta không tin bọn họ nửa điểm đều không bị ảnh hưởng.”
Hắn sẽ cùng thế nhân chứng minh, mọi chuyện hắn làm đúng, chỉ có giáo sư hoàn toàn từ bỏ nhân loại mà làm ra chủng loài mới mới thật sự sai lầm!