"Bogum à, thực xin lỗi..."
Lẳng lặng nhìn người đàn ông đang ngỡ ngàng trước mặt, Son Seungwan áy náy cúi đầu, bàn tay nắm chặt bàn tay Bae Joohyun.
"Tại sao...?"
Phải mất rất lâu, Park Bogum mới có thể run rẩy cất lời: "Tại sao hả Son Seungwan...? Cô có biết... cô có biết chỉ vài tháng nữa thôi... là chúng tôi sẽ kết hôn không...?"
Cổ họng hắn nghẹn lại, giọng nói cũng lạc đi.
Rồi hắn rời tầm mắt qua nàng - ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng.
"Còn em, Joohyun, em làm ơn hãy mở miệng nói anh nghe. Anh muốn nghe chính em xác nhận. Em chỉ đang đùa thôi mà, phải không?"
Bae Joohyun khẽ đáp: "Đừng tiếp tục níu kéo nữa Bogum, tôi đã ngủ cùng Seungwan."
Sự tuyệt tình trong lời nói của nàng đã thành công khiến trái tim của Park Bogum vỡ nát.
"Em coi anh là gì?" Hắn bỗng cười, tiếng cười tràn đầy thê lương. "Ngần ấy năm qua, em rốt cuộc coi anh là gì? Thằng ngốc? Hay tấm bình phong có ích giúp che giấu mối quan hệ đồng tính luyến ái của các người?"
"Bae Joohyun, sao cô có thể lạnh lùng như thế? Sao cô có thể bình thản như thế? Khi mà chính tôi vừa bắt tại trận hai người các cô đang trần trụi quấn lấy nhau? Ngần ấy năm qua... chẳng lẽ... cô không chút nào yêu tôi ư?"
"Đúng vậy. Tôi chưa từng yêu anh."
Nàng kéo tay Son Seungwan đứng lên. Thanh âm từ đầu tới cuối lạnh lùng tới mức đáng sợ:
"Tôi chỉ mong anh hiểu rằng giữa chúng ta đáng lẽ đã kết thúc từ 4 năm trước rồi. Chẳng qua tôi vì mối quan hệ giữa hai gia đình mà cùng anh tiếp tục phí hoài tuổi xuân. Park Bogum, khi ở bên cạnh anh, tôi cảm thấy không hạnh phúc."
Nhanh chóng rời khỏi quán cà phê. Thời điểm đứng trước bãi đỗ xe, nàng mới buông lỏng tay cô, nước mắt dần trượt xuống đôi gò má.
Son Seungwan vội cởϊ áσ khoác khoác lên vai nàng. Sau đó đưa người phụ nữ mình yêu vào xe.
Trong suốt quá trình ấy, Bae Joohyun hoàn toàn mặc kệ cô thao túng, nàng giống như con rối vô lực dựa vào lòng cô.
"Seungwan... hiện tại cả thế giới đã bỏ chị rồi. Chị chỉ còn mình em."
"Ừ, em sẽ luôn ở đây."
Nâng tay giúp nàng lau khô nước mắt. Son Seungwan chưa bao giờ nghĩ rằng giữa mình và Bae Joohyun lại có thể phát sinh ra loại tình huống này...
***
Cô và Park Bogum là thanh mai trúc mã. Cả hai lớn lên bên nhau, và phần lớn mọi người đều tin rằng hai đứa trẻ ấy về sau chắc chắn sẽ thành một cặp.
Nhưng sự thật thì không phải vậy. Son Seungwan chỉ đơn thuần coi Park Bogum như anh trai, và Park Bogum ngược lại cũng thế.
Cô cùng hắn đều có những mối quan hệ của riêng mình. Cho tới khi lần đầu tiên cô nghe hắn kể về việc mới cùng một cô gái yêu đương.
Đại khái đó là một tiểu thư của gia đình tài phiệt, dung mạo cũng rất xinh đẹp. Son Seungwan chẳng biết run rủi thế nào mà người anh trúc mã của mình lại câu được con cá vàng siêu giá trị như thế.
"Mấy hôm nữa anh nghĩ sẽ để em và cô ấy gặp mặt." Park Bogum vô cùng hưng phấn đề nghị.
"Anh bị hấp à, anh hẹn hò với người yêu là việc của anh. Còn dẫn em theo làm gì? Muốn cô ấy ghen chết hay sao?" Đồng chí Son không khỏi bật cười.
Kì thực cô đủ tinh tế để hiểu rõ hành động mang theo em gái hàng xóm đi hẹn hò là cỡ nào vô duyên. Vả lại cô không muốn bản thân ở trong mắt người yêu của Bogum trở thành kì đà cản mũi.
Nào ngờ anh trai Park Bogum này kiên quyết muốn mang cô theo. Còn nói rằng anh đã từng giới thiệu về cô với nàng, nàng cũng rất hy vọng được gặp cô.
"Em đừng lo, nếu như cô ấy mà là kiểu người hay ghen. Anh chắc chắn sẽ không tiếp tục hẹn hò. Em phải tin tưởng vào mắt nhìn của anh chứ?"
Cho nên sau vài lần thương lượng 'những điều nên làm và những điều không nên làm' trong buổi hẹn, cô chính thức cùng Park Bogum tới nơi gặp mặt bạn gái của hắn.
Lần đầu tiên trông thấy Bae Joohyun, người khi ấy còn là gái thẳng như Son Seungwan cũng ngăn không được mà lén lút đưa mắt quan sát vài lần.
Nàng khi ấy mặc chiếc váy liền màu xanh da trời, vừa vặn tôn lên làn da trắng ngần cùng mái tóc đen nhánh xõa dài.
Chống tay lơ đễnh nhìn ra cửa sổ, thời điểm trông thấy cô và Park Bogum xuất hiện, đôi môi xinh đẹp của nàng hơi cong lên:
"Xin chào."
Bị ánh mắt của người đẹp đặt trên người, Son Seungwan vô thức cúi đầu, nhỏ giọng đáp: "Chào chị."
"Thì ra đây là Seungwan mà anh thường kể sao?" Bae Joohyun vừa gọi đồ uống vừa nói: "Trông rất đáng yêu."
Park Bogum gật đầu đáp: "Hôm nay anh phá lệ cùng Seungwan tới đây gặp em, dù sao hai người cũng cần làm quen, đúng chứ?"
"Ừ, đúng là cũng nên vậy."
Đoạn, nàng ngẩng đầu hỏi cô: "Em muốn uống gì?"
"Em... thế nào cũng được." Đồng chí Son Seungwan thoáng đỏ mặt.
Một lần nữa nở nụ cười, lần này nàng cũng thôi không tiếp tục dùng vẻ ngoài xinh đẹp của mình để trêu đùa cô. Chỉ ôn thanh cảm thán:
"Thật là một cô gái dễ ngại ngùng."
Ngày đăng: 1.12.2019