Em đã nghe về chuỗi án mạng ở Hwaseong chưa?
Chuỗi án mạng mà cả mười người phụ nữ đều bị hãʍ Ꮒϊếp và bị gϊếŧ hại...
Có người bị đâm mười chín nhát vào ngực.
Có người bị nhét chín hạt đào vào âʍ đa͙σ.
Và kẻ sát nhân chẳng để lại thứ gì cả.
Những manh mối mơ hồ.
Hàng trăm nghìn cảnh sát, và hàng triệu nhân viên chức năng nỗ lực điều tra.
Thế nhưng kết quả nhận được, chỉ là hai chữ: NGÕ CỤT..
***
Son Seungwan điên cuồng xâu chuỗi toàn bộ hai nội dung của kết quả khám nghiệm, cùng với những manh mối đứt đoạn mà các đội phá án thu được.
Khu công nghiệp tại đường 556 quận Y.
Đây chính là kết luận cuối cùng.
Nhìn đồng hồ. 20 giờ 53 phút.
Sắp hai tiếng trôi qua rồi...
"Đội trưởng, em muốn tới khu công nghiệp đường 556 quận Y." Từ trên ghế đứng dậy, Son Seungwan đôi mắt tràn đầy sự kiên định. "Ghép các manh mối lại cho thấy nạn nhân thứ nhất bị chết ngạt, trong phổi có nước. Nạn nhân thứ hai chết ngạt do thiếu dưỡng khí. Đặc điểm chung ngoài việc bị hủy hoại vùиɠ ҡíи, còn là trên cơ thể có vết trói và vết rách do kim loại gây ra."
"Thì...?" Kim Heechul trầm mặc thật lâu, sau đó chợt giật mình. "Khu công nghiệp tại quận Y đó chuyên sản xuất các thùng chứa chất thải bằng kim loại."
"Đi, chúng ta đi thôi Seungwan à."
Vừa nói, anh vừa nhanh chóng mặc thêm áo khoác rồi kéo cô theo.
***
Trên đường tới khu công nghiệp. Kim đồng hồ chẳng mấy chốc đã chuyển qua đúng 21 giờ.
Âm báo tin nhắn lại vang lên.
Lần này... trong ảnh chỉ có đôi mắt đẫm lệ của Bae Joohyun.
Nàng đang đau đớn, và tuyệt vọng...
Son Seungwan run rẩy chạm lên màn hình, nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống.
Kim Heechul nhìn tấm hình trong máy cô. Anh nhàn nhạt nói: "Chúng ta không thể định vị hắn. Bởi vì hắn thường xuyên đổi sim. Gần như là sau khi gọi điện hay nhắn tin với em, hắn đều đem sim bỏ vào sọt rác."
"Lát nữa tiền bối có thể gửi những địa điểm hắn vứt sim đi cho em không?" Son Seungwan dựa đầu lên cửa sổ.
Kim Heechul đáp: "Được."
***
"Chúng tôi là cảnh sát thuộc đội điều tra quận X. Chúng tôi có thể kiểm tra camera và đơn mua hàng từ chỗ các anh không?"
Đem thẻ nghề nghiệp giơ lên. Kim Heechul nghiêm túc nhìn người đàn ông quản lý cơ sở sản xuất.
Như đã nói, đây là khu công nghiệp sản xuất thùng chứa chất thải bằng kim loại. Cho nên ngoại trừ cung cấp và phân phối ra khắp chi nhánh nhỏ, thì nơi này còn trực tiếp bán lẻ cho những người có nhu cầu tự tới mua.
Người quản lý khu sản xuất gật đầu. Rất phối hợp nói với thư ký đi lấy sổ ghi chép, còn bản thân thì đưa Son Seungwan và Kim Heechul tới phòng an ninh.
"Từ ngày 14 tháng 09 tới ngày 23 tháng 09, anh có cảm thấy người khách mua lẻ nào khả nghi không?"
Trong khi chờ nhân viên phòng an ninh chuyển camera tới ngày 14, Kim Heechul vừa lên tiếng hỏi.
Quản lý ngẫm nghĩ thật lâu rồi đáp: "Ngày 14 thì tôi không rõ, nhưng ngày 30 gần đây thì có."
Son Seungwan lập tức nắm lấy cánh tay hắn ta: "Anh mau nói đi."
Quản lý khϊếp sợ nhìn cô. Dường như chưa tiếp thu nổi loại phản ứng đường đột này.
"Seungwan..." Kim Heechul kéo Son Seungwan lại. Sau đó gật đầu ra hiệu với quản lý.
Hắn lập tức tường thuật: "Người đàn ông đó cao chừng 1m67, hắn khác với mọi người tới mua lẻ ở chỗ đầu hắn đội mũ lưỡi trai, khẩu trang bịt kín mặt. Hôm đó hắn mặc chiếc áo sơmi màu xanh da trời nhạt. Phần cổ tay còn bị bung cúc và dính chất lỏng màu đỏ. Tôi có hỏi hắn tay hắn bị dính cái gì. Thì hắn nói bản thân là thợ sơn, lúc nãy đang sơn dở thì đội trưởng phân công đi mua thùng kim loại."
"Anh có thể nhớ chính xác khi ấy vào khoảng mấy giờ không?"
"Khoảng 13 giờ chiều."
Son Seungwan và Kim Heechul nhìn nhau.
Nạn nhân thứ nhất tử vong vào khoảng 14 giờ cùng ngày. Nạn nhân thứ hai tử vong vào khoảng 16 giờ ngày 23.
Sự đồng nhất này...
"Hai vị cảnh sát, mời xem." Nhân viên phòng an ninh nói.
"Xét trong khoảng từ 11 tới 14 giờ đi." Son Seungwan trầm mặc.
Cô biết, hiện tại không thể hành động tùy hứng. Bởi vì chừng nào mạng sống của Joohyun còn trong tay hắn, cô càng không thể để hắn đắc ý toại nguyện.
Joohyun. Chúng ta nhất định sẽ ổn thôi...
Màn hình theo sự điều khiển của nhân viên an ninh mà thay đổi.
Kiên nhẫn tua nhanh trong khoảng nửa tiếng. Thời điểm Kim Heechul còn đang nghiên cứu sổ ghi chép mua hàng. Thì Son Seungwan đột nhiên la lớn: "Dừng lại."
Nhân viên an ninh vừa dừng lại theo lời cô. Ánh mắt vừa nhìn cô như thể: "Nữ cảnh sát này bị bệnh khó kiểm soát tâm trạng ư?"
"Đội trưởng, anh nhìn xem." Son Seungwan chỉ vào màn hình.
Ngày 14 tháng 09. Quả nhiên xuất hiện người đàn ông theo đúng miêu tả của quản lý.
Hắn mặc áo phông đen, đầu và mặt vẫn trùm kín.
Kim Heechul nhanh chóng dò trong sổ ghi chép.
Choi Il Gu - Số điện thoại: xxxxxxxxx
Mà số điện thoại này... hoàn toàn trùng khớp với số đầu tiên hắn gọi cho cô lúc 7 giờ.
"Nhưng hắn có thể lấy tên giả." Son Seungwan cười khổ.
"Không sao, chỉ cần thế này là đủ rồi." Kim Heechul khuôn mặt hoàn toàn mang theo thành tựu. "Chúng tôi có thể mang đoạn băng ghi hình về sở được không?"
"Vâng, xin cứ tự nhiên." Quản lý vừa nói vừa ra hiệu cho nhân viên cắt băng đưa cho hai người.
"Chà, Seungwan à. Chúng ta lập tức quay về phác họa chân dung thôi."
***
10 giờ đêm.
Thời điểm mọi người vẫn điên đầu vì 4 vụ án liên hoàn. Thì điện thoại của Son Seungwan lại đều đặn có tin nhắn.
Lần này, không phải ảnh, mà là video...
"Đem phát lên." Kim Heechul đấu dây kết nối giữa điện thoại của cô và máy chiếu.
Khi màn hình phát đoạn video. Mọi người trong sở cảnh sát đều ngăn không được mà nín lặng...
Căn phòng u ám tối mịt. Chỉ có ánh đèn chiếu sáng tại chính giữa.
Mà Bae Joohyun hai tay bị trói chặt. Toàn thân nàng lấm tấm những vết bẩn.
Nàng hoảng sợ nhìn kẻ đứng sau máy quay đó, ra sức lắc đầu.
Từng giọt nước mắt đắng chát nhỏ xuống.
Nàng thều thào nói: "Xin anh..."
Son Seungwan trái tim như chết lặng.
Tại sao hắn có thể dùng cách thức tàn nhẫn như vậy để tra tấn Joohyun, và tra tấn lẫn cả tinh thần cô...?
"Chờ đã, hình như video còn có tạp âm." Park Jung Soo hơi nhíu mày. "Taemin, cậu mau chóng lọc âm thanh thử xem."
Lee Taemin gật đầu, lập tức bắt tay vào công việc.
"Seungwan à, đừng lo. Ngày mai chúng ta sẽ có toàn bộ kết quả nghiên cứu. Và khả năng phác họa chân dung hung thủ sẽ thành công thôi."
Ngày đăng: 10.07.2019