Bác Cổ

Quyển 2 - Chương 16

Lúc này bác đang đi ra phía sau núi lên hang Tổ . Hang Tổ nằm sát mép suối, là một vách sâu do các hòn đá tự nhiên chồng lên nhau che kín cả ba mặt như một ngôi nhà. Tương truyền đây chính là hang đá ngày xưa ông Núi tức thiền sư Tịnh Giác Thiện Trì (Thiền sư Lê Ban) từng ở, từng ngồi niệm kinh tụng Phật.. Bác phải mất khá nhiều thời gian để tới hang Tổ ,bác nhìn quang cảnh xung quanh của hang Tổ . Nằm giữa hang là những tảng đá lớn xếp chồng lên nhau và dựng đứng, phía bên dưới là một khe nước từ trong lòng suối chảy ngang qua hang, với độ sâu hơn 5m. Trước đây chùa có tên là "Dũng tuyền thạch cốc" có lẽ cũng bởi vì độ chảy mạnh của dòng suối này. Bên ngoài hang, những tảng đá lớn xếp chồng nhau như những mái nhà, tạo nên dòng "suối" đá giữa hai vách của dãy núi Bà hùng vĩ. Phía ngoài hang Tổ còn có nhiều khối đá xếp chồng nhau cũng rất lạ. Có những tảng đá xếp chồng hai hoặc chồng ba hòn lại với nhau. Có tảng rất giống hình một vị sư đang ngồi an nhiên giữa đất trời, mặc thời gian mãi trôi giữa thường hằng. . Bác vào hang , trong hang có một bức tượng Mộc Y Sơn Ông ( do năm xưa , thiền sư Lê Ban mặc quần áo từ vỏ cây , hay dùng thảo mộc cứu người ). Đây là nơi linh thiêng , bác vội làm lễ :

- A Di Đà Phật , tăng đồ hôm nay có thương bệnh trong người . Muốn mượn pháp của ngài chữa trị . Mong ngài thành toàn

Lễ xong , bác chắp tay lại , ngồi thiền trước tượng . Miệng niệm chú Lục Đại Minh Đà La Ni :" Om Ma Ni Pad Me Hum " .

Lúc này , vị trụ trì cũng dẫn theo 2 đệ tử xuống núi , đi tới làng Cát Hải của bác . Lão tăng cũng dẫn theo đứa bé đi ra phía sau núi , hướng đến hang Tổ .Bác vẫn đang ngồi niệm , nhưng khuôn mặt của bác đã ướt đẫm mồ hôi . Thân hình bác liên tục run rẩy , bác ngừng niệm chú , rồi cắn chặt lấy răng mình . Tiếng nghiến keng két vang lên thấy rõ. Hai tay kết ấn , sau đó tay phải đặt lên tượng , tay kia miết mi tâm . Như xoa dịu phần nào , nhưng người bác vẫn run lên dữ dội .

- A , chết mất thôi

. Bác lao ra khỏi hang , nhảy xuống con suối . Vùng vẫy , giọng bác bỗng khàn đi :

- Phải kiên trì , phải ráng kiên trì vượt qua đêm nay .

Dòng nước mát tạm thời cứu nguy , bác bò lên tảng đá, nằm thở dốc :

- Sao nó lại đến sớm thế này , phải hơn 1 năm nữa mới phát tác .

Ngừng lại , bác quay vào hang , tiếp tục niệm chú . Bên ngoài , cách đó không xa , lão tăng đang ngồi thiền ,trên một tảng đá . Lão tăng mở mắt ra nhìn bác , rồi khi bác vào hang , lại nhắm mắt lại . Đứa bé bịt mắt khăn vàng , cũng ngồi bên cạnh , trong lòng là một đống trái cây , nhưng bỗng phát hiện ra gì đó , đứng dậy chạy lêи đỉиɦ núi .

Vị trụ trì cũng đã tới làng Cát Hải .Từ phía xa , dân làng cũng đã chờ sẵn đón . Ông Tường đi trước đón , chắp tay vái:

- Nam Mô A Di Đà Phật , đã làm phiền trụ trì và các nhà sư rồi

Vị trụ trì cũng nói ;

- Thí chủ đừng bận lòng . Đây là việc nên làm . Trời đã gần tối , phải chuẩn bị cho ngày mai mới kịp giờ

Ông Tường cũng nói :

- Vậy mời trụ trì và hai sư đi vào làng . – Bỗng nhận ra , bác Tưởng thắc mắc hỏi – Thưa trụ trì , thằng Cổ đâu rồi , sao không thấy nó đi cùng

- Vị thí chủ đó việc muốn ở lại hang Tổ của chùa một đêm . Mai sẽ quay về ,không phải lo đâu

Tại hang Tổ , bác đang cố chống cự lại nỗi đau . Hai tay kết ấn liên tục, đặt lên ngực . Máu từng ngụm , trào ra miệng . Hai mắt trợ lên , đỏ ngầu , bác bắt đầu gào thét . Nhưng bức tượng Mộc Y Sơn Ông bỗng rung lên , bỗng trong hang vang lên tiếng mõ và tụng kinh . Nó xa xôi , như từ trong quá khứ vọng đến . Bác như được xoa dịu , nhưng khắp người đã nổi đỏ lên , như bị luộc . Bác ngồi xuống , thở dốc.:

- Phải cố lên , chỉ còn một lần nữa thôi

Bên ngoài , vị lão tăng vẫn thiền định . từ phía xa xa , đứa bé thoăn thoắt chạy đến , tay bế một con chồn nhỏ màu nâu . Lão tăng mở mắt nhìn , rồi lại nhắm mắt lại . Đứa trẻ dùng tay cù lét con chồn nâu , bên tai của lão sư vang lên tiếng kêu :

- Ngài mau nói đệ tử ngài đừng cù nữa nữa . Tôi chịu hết nổi rồi .

Trong hang lúc này , bác đang nghiến chặt răng , đôi mắt đã chảy máu . Làn da bắt đầu chuyển sang đen như mực . Bác vẫn cố ngồi niệm , hai tay kết ấn , sau đó chắp lại .Bác thực hiện một loạt các hành động kỳ lạ , nhưng thực ra là các điệu nhảy Tát Ha cổ của Tây Tạng . Nhưng chỉ mới thực hiện được một nửa , bác đã không cầm cầm cự nổi . Máu bắt đầu trào ra , từ mắt , mũi , miệng và tai. Làn da đen kịt như người bị trúng kịch độc . Mắt bác chỉ còn là tròng trắng , những tơ máu hằn lên đấy . Bác mất dần kiểm soát , cả người như bị luộc chín , từng làn hơi đỏ bốc lên nhàn nhạt . Nỗi thống khổ đó , khó mà diễn tả .Theo bản năng , bác xé toang áo lộ ra cơ thể xăm kín hình ác thần và tà Phật . Những hình xăm bắt đầu rịn máu , còn chút tỉnh táo . Bác lấy tay kết ấn , một ấn chống lên trời , một ấn chống xuống đất . Như bị cái gì đó vô hình , kẹp từ từ lấy . Hai tay đều chùn xuống , đã sắp không chống nổi . Bác chỉ mơ hồ :" Không lẽ , mình cứ vậy mà chết sao "