Sau khi Mặc Vân rời đi, tại phố mua bán bên ngoài Sử Lai Khắc thành mới lục đυ.c có hồn sư tới kiểm tra.
Nghe tin rằng có một cái Hồn đấu la tình cờ xuất hiện, tùy tiện chỉ ra một ngón tay liền đem đám lưu mạnh đẩy lùi.
Không ít người dân tại đây thở phào, ít nhất là trong thời gian ngắn nơi này sẽ không bị kẻ xấu tùy ý lộng hành nữa.
Trở lại Sử Lai Khắc học viện, quay về trong phòng, lúc này Hắc Chí Tôn đang cầm lấy một khối kim loại bạch kim.
“Vừa mới từ khoa hồn đạo trở về?” Mặc Vân tò mò hỏi
“Đúng vậy, còn cậu?” Hắc Chí Tôn cất khối kim loại về trong trữ vật, sau đấy mỉm cười trả lời.
“Đi dạo một chút, tình cờ gặp phải nhiệm vụ dã ngoại” Mặc Vân nói một chút, sau đấy cởϊ áσ đi vào phòng tắm.
“Nhiệm vụ dã ngoại? A… may mắn thật đấy!” Hắc Chí Tôn có chút bất ngờ, nhìn nhìn một chút bảng giao diện của bản thân, cuối cùng vẫn là ngồi xuống tu luyện.
Ngoại trừ một vài nhiệm vụ xuất hiện ngẫu nhiên, thời gian còn lại của nhóm Mặc Vân không khác gì lắm các học viên bình thường.
Đi học, nghe giảng, luyện tập đối chiến, cứ như vậy chớp mắt đã hai tuần đã trôi qua.
“Lớp trưởng, chúng ta lập nhóm được không?” Đột nhiên được một bạn học trong lớp ngỏ lời, Mặc Vân ngạc nhiên nhìn lên.
Đối diện chính là người bị cậu đánh bại hồi ngày đầu nhập học, Uyên Lam Hiên, đứng bên cạnh đó chính là Cẩn Đắc.
“Lập nhóm? Cho đợt sát hạch sao?” Mặc Vân hỏi lại
“Đúng vậy, ba chúng ta lập nhóm không phải càng mạnh hơn sao? Đợt sát hạch lần này nghe nói phần thưởng rất lớn!” Cẩn Đắc gật đầu giải thích.
Trong thời gian qua, Hình Chấn lão sư đã trước thời gian sớm tiết lộ về đợt sát hạch, cũng như hình thức thi đấu.
Tổ đội ba cái hồn sư làm một nhóm, hiện tại rất nhiều học viên vội vàng đi kiếm đồng đội thích hợp cho mình.
Có không ít người ngỏ lời mời với Cẩn Đắc và Uyên Lam Hiên, cứ nghĩ hai người bọn họ sẽ bắt tay với Lục Thái Quân, không ngờ lại tới chỗ của cậu.
“Xin lỗi, tớ có nhóm rồi” Mặc Vân trả lời trực tiếp, quả nhiên cậu liền thấy biểu cảm thất vọng của hai người Uyên Lam Hiên.
“Vậy sao? Làm phiền lớp trưởng rồi” Uyên Lam Hiên thở dài một hơi, mặc dù biết rõ là khả năng không cao, nhưng cô vẫn cố gắng một lần.
Sau lần được thần bí Hồn đấu la trợ giúp, cô vẫn luôn bị ấn tượng bởi hình thức công kích bởi ký tự của người thần bí đó, thật sự là có chút giống như Mặc Vân.
Chưa kể đến hai tuần nay, lớp trưởng thực lực là tuyệt đối không thể khinh thường, cậu ta bình thường thì không đánh, nhưng đã đánh liền nhanh, dứt khoát, và quyết liệt.
Cẩn Đắc còn muốn nói gì đó, xong bị Uyên Lam Hiên kéo đi, không cần đoán cũng biết được lớp trưởng sẽ bắt đội với ai.
“A, lớp trưởng đại nhân thật nổi tiếng nha” Đường Vũ hoàn thành sớm nhiệm vụ tuần này của mình liền trêu đùa Mặc Vân.
“Đừng có nhây!” Đưa tay chặn lại mặt của Đường Vũ, Mặc Vân thở dài nhìn về phía bảng dạy học, hôm nay Hình Chấn lão sư có việc nên giờ này bọn họ được thả.
“Cơ mà thời gian đúng là trôi nhanh thật, đợt sát hạch vậy mà sắp tới rồi” Hắc Chí Tôn ở bên cạnh nằm gục xuống bàn nói
“Tiểu Tôn, cậu chuẩn bị lên cấp 30 chưa?” Đường Vũ đột nhiên lại gần hỏi
“Sắp rồi, nếu đợt sát hạch kéo dài thêm ba tuần hoặc một tháng nữa thì có lẽ sẽ đột phá kịp” Hắc Chí Tôn đầu cũng không ngóc lên đáp, rồi lại bỗng nhiên tò mò nhìn về Mặc Vân.
“Còn cậu thì sao?” Quả nhiên Đường Vũ không bỏ qua Mặc Vân.
Thời gian qua chỉ có Đường Vũ và Hắc Chí Tôn là điên cuồng tu luyện, riêng Mặc Vân thì lại chạy khắp nơi soát nhiệm vụ.
Phối hợp với đẳng cấp vốn dĩ không cao của Mặc Vân, khả năng cậu ta chuẩn bị đột phá cấp 20 là rất lớn.
Lợi thế của người chơi so với bình thường hồn sư cao hơn rất nhiều, chưa tính đến việc Mặc Vân đã từng là hồn thú mười vạn năm, có chúa mới biết cậu ta còn có thể làm được điều gì.
“Cũng sắp rồi, đợt sát hạch sẽ bắt đầu vào hai tuần sau, tớ đang dự tính xin phép một tuần thời gian để tiến về Tinh Đấu Đại Sâm Lâm” Mặc Vân suy nghĩ nói
“A, là để làm màu đúng không?” Đường Vũ cười hỏi
Mặc Vân gật đầu, sau đấy cũng nằm gục xuống bàn giống như Hắc Chí Tôn.
Cậu là mười vạn năm hồn thú, hấp thu hồn hoàn là tự mình ngưng tụ ra, cho nên thật chất là không cần đi săn.
Tuy nhiên hiện tại thân phận của cậu là con người, cho nên cái gì nên làm thì vẫn phải làm.
Ngày hôm sau, Hình Chấn lão sư quả nhiên nói về đợt sát hạch đầu năm.
“Các em nghe đây, đừng nghĩ rằng mình nhập học thành công liền có nghĩa rằng các em sẽ an toàn ngồi trong ghế nhà trường, mỗi năm Sử Lai Khắc học viện đào thải một lượng lớn các học viên không đủ tiêu chuẩn”
“Đợt sát hạch lần này sẽ loại bỏ đi hơn năm thành số lượng tân sinh toàn bộ các lớp, chỉ có vượt qua vòng đào thải, các em mới chính thức là học viên của Sử Lai Khắc”
“Về cách thức tham gia sát hạch thầy đã nói với các em rồi, tổ hợp ba người, em chỉ có thể bắt cặp với người cùng lớp”
“Đồng dạng với việc đào thải, bảy đội mạnh nhất và quán quân cũng sẽ nhận được phần thưởng từ học viện, cho nên các em phải nỗ lực lên”
Hình Chấn giải thích một loạt, các học viên có người thực lực kém liền sợ hãi, người thực lực mạnh liền khát vọng về phần thưởng.
Hình thức sát hạch này cũng không tệ, có thể thúc đẩy tinh thần tu luyện và chiến đấu của rất nhiều người.
“Được rồi, các em lần lượt báo nhóm ba người để ghi danh, nên nhớ chọn nhóm thật sớm để có thời gian luyện tập phối hợp với nhau” Hình Chấn dành thời gian cuối buổi để ghi danh cho các học viên.
Bởi vì đây là năm đầu tiên giảng dạy, cho nên Hình Chấn rất có tâm huyết với lớp học của mình.
Thật sự thì anh hi vọng rằng sẽ không có ai trong lớp bị đào thải, tuy nhiên điều này lại vô cùng không thực tế, và anh cũng từng trải qua những bài kiểm tra tàn khốc của Sử Lai Khắc rồi.
“Uyên Lam Hiên, Cẩn Đắc, Lục Thái Quân” Nhóm đầu tiên ghi danh, quả nhiên không mời được Mặc Vân bọn họ liền đổi sang Lục Thái Quân, với đội hình ba cái Đại hồn sư, tổng thể thực lực là không tồi.
Có điều Hình Chấn vẫn là nhìn về phía Mặc Vân ba người, anh biết đây mới là con quái vật đáng sợ của lớp mình.
“Mặc Vân, Đường Vũ, Hắc Chí Tôn” Quả nhiên là ba người bọn họ ở chung một nhóm.
Thời gian qua anh đã thấy được võ hồn của hai người Đường Vũ, nhưng chưa được nhìn thấy hồn hoàn của cả hai.
Bọn họ hoàn thành các bài tập của anh vô cùng đơn giản mà không cần vận dụng đến hồn kỹ, rõ ràng rất là mạnh mẽ, xong lại điệu thấp đến khó hiểu.