Tôi Ở Thành Phố

chap14 - chấp nhận (1)

...

lúc này trước mắt Long hình ảnh của Diễm My đàn nằm vô lực , đôi mắt ngấn lệ và tên Nam đang ở trên liếʍ láp từng thớ thịt trên cơ thể nàng khiến nó tức điên . Không nói gì nó đi thật nhanh về hướng chiếc giường, tiện tay vớ luôn cái bình hoa .

".... xoảng .... "

chiếc bình hoa đập thẳng vào đầu Nam làm hắn choáng váng ngã nhào xuống , Long thuận theo đá hắn thêm hai cái làm Nam bất tỉnh ngay tại chỗ . Long hận không thể gϊếŧ chết thằng này cho hả giận , nó kéo Nam ra ngoài rồi vứt nó cạnh chỗ bãi rác rồi quay vào . Vừa vào đến nhà Long đã nhìn thấy người chị của nó đang vô lực trên giường , khi nãy không để ý giờ mới thấy thân thể của chị nó thật ngon , dù đã mấy lần được nhìn thấy cơ thể chị hai khi được hai thủ da^ʍ cho, nhưng ngay lúc này cơ thể Diễm My như đang mời gọi nó .

Long tiến lại bên giường thấy hai có vẻ không có phản kháng lên mập mờ đoán chắc hai đã uống thuốc . Nó nhớ rằng khi vừa mới vào thì nó thấy hai đang nhìn nó , giờ nó thấy hai lại nhắm mắt có lẽ là hai giả vờ ngủ ? ( Long đoán )

- Hai ơi...

không có sự chả lời , nó chỉ thấy mắt hai rựt rựt , nó biết hai đang giả vờ ngủ . Nhưng Long không quan tâm vì giờ trong nó là sự thèm muốn , có lẽ đây sẽ là lần đầu tiên nó được khám phá cơ thể tuyệt mỹ này . Nó nhẹ nhàng cúi người xuống hôn nhẹ xuống cái mu cao hồng hào của Diễm My . Nó thấy cơ thể của hai nổi da gà, nó biết hai chỉ đang giả vờ ngu thôi , hai tay nó bắt đầu nhào nặn cặρ √υ' của hai , mu của hai đang ra nước khá nhiều , nó tham lam liếʍ sạch không bỏ chút nào , nó ngồi dậy , kéo quần xuống ngay lúc này ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắt hiện ra , ngay khi nó định đút vào thì trước mắt nó là khuân mặt đang ướt đẫm nước mắt nhưng vẫn không dám hé mắt ra nhìn nó , thỉnh thoảng còn nghẹn ngào , lúc này nó dừng lại

" chẳng phải nó yêu hai sao , giờ mà làm thế thì hai sẽ nghĩ sao ? "

Cảm giác day dứt dần dần lấn áp sự ham muốn của nó . Nó dừng lại , kéo chăn lên đến cổ của Diễm My , hôn lên chán nàng

- em xin lỗi ... hai nghỉ ngơi đi , em không làm gì đâu .

nói rồi nó bật đèn ngủ rồi ngồi ở cạnh giường đợi hai ngủ . Lúc này Diễm My ngạc nhiên , nhưng một lát sau nàng cảm thấy hạnh phúc vì mình vẫn còn giữ được sự trong sạch , hơn nữa có chút may mắn vì đã biết rõ được bộ mặt của Nam .

... Nam lúc này đã tỉnh , hẳn cố gắng bò lên từ đống rác , máu chảy từ đầu xuống , hăn phải tới bệnh viện . Trên đường đi hắn cảm thấy mình thật ngu chỉ vì sự tỷ mỉ quá mức lên đã mất đi cơ hội vàng , nhưng cũng không thể trách hắn được từ đau thằng khốn kia chui vào phá đám vậy ? nghĩ là nghĩ vậy nhưng bản tính Nam hèn nhát , khi nãy thấy được ánh mắt của Long hắn biết không lên tới gần ní lần nào nữa , hơn nữa cũng không thể làm gì được vì hắn đã có ý đồ xấu bị phát hiện ra thì còn mặt mũi đâu mà sống lên cũng đành từ bỏ .

...

- sao anh lại ở đây ?

Gia Hân vừa trở về sau ca làm tối thấy Long đang ở đây ngạc nhiên hỏi .

- .... ( Long chậm rãi kể lại mọi chuyện đã xảy ra nhưng tất nhiên là không kể phần mình có ý đồ không tốt ra bởi con người ai cũng vậy xấu che tốt khoe Long cũng vậy sợ Gia Hân nghĩ không tốt về mình )

- vậy thôi anh về đi ... để em chăm sóc hai cho , hơn nữa lúc này em là con gái sẽ tiện hơn .

-vậy nhờ em . ( cả thời gian sau đó Long luôn cảm thấy tội lỗi vì đã có ý đồ lợi dụng lúc hai không thể kháng cự mà có ý định xấu ).

...

Sáng hôm sau , Gia Hân vào phòng Diễm My, từ lúc Long về ngày hôm qua nàng đã ngủ liền đến ngày hôm nay , do tác dụng của thuốc lên đầu nàng như búa bổ .

- hai ơi , dạy ăn cháo nè .

- Hân hả em ... Long đâu rồi em .

- em kêu anh ấy về rồi hôm qua lúc em về thấy anh ấy có vẻ mệt mỏi lên em kêu anh ấy về để em chăm sóc cho hai cho tiện .

- cảm ơn em nhé ....

- dạ không có gì ạ .

Giờ Diễm My cảm thấy rất bối rối không biết đối mặt với Long ra sao , nàng quyết định tránh mặt Long vài ngày .

... ( vài ngày sau )

về phần Long , từ ngày hôm đó về vẫn còn cảm thấy tội lỗi , cảm giác ấy dần ăn sâu vào trong tâm trí nó , nó nhớ lại ánh mắt của hai khi đó , nó lại càng tự trách mình đã hồ đồ , muốn gặp hai để xin lỗi nhưng mấy lần đến nhà đều không gặp được , hỏi Gia Hân thì em nói là hai đi về quê vài ngày nhưng gọi điện về thì má kêu hai không có về . Nó lo lắng định gọi cho hai thì điện thoại nó reo lên

- alo hai đang ở đâu đó sao không nói cho em biết em đang lo cho hai thế nào không ?

( đường dây vừa thông Lonh đã nói liên tục , nó đang rất lo lắng cho Diễm My )

-... em rảnh không hai muốn gặp em .

- được hai đang ở đâu ? em ra liền .

- không cầm đâu em sắp xếp đi mình về quê vài ngày nhé .

- vâng ... em ... em xin lỗi vì chuyện hôm trước ...

- chúng ta sẽ nói chuyện sau . khoảng 1 tiếng nữa chị qua nhà em .

Long sắp xếp mọi thứ , lát sau Diễm My đến đón . Long khá ngạc nhiên vì Gia Hân cũng đi cùng nhưng cũng đồng ý dù sao nó cũng đã coi Gia Hân là người nhà rồi .

Cả đoạn đường nó và hai không nói với nhau câu nào . Thấy không khí có vẻ cẳng thẳng Gia Hân luôn là người phá vỡ không khí căng thẳng bằng sự vui vẻ của mình , nhưng đen cái là em say xe lên cứ được một lúc là hết ngheo ngẩy làm cho Long dở khóc dở cười không biết phải làm sao . Về đến nhà vẫn là khung cảnh quen thuộc , bà mẹ chuẩn bị đi công tác , Long cũng chẳng mấy bất ngờ chẳng phải từ nhỏ đã luôn vậy sao ?

- con trai ba giỏi quá mới lên Hà Nội vài ngày đã đem con dâu về nhà rồi hả .

-hihi cháu chào hai bác , cháu là Gia Hân bạn của Long và chị My ạ . ( Gia Hân lễ phép chào hỏi )

thật may mắn vì ba má rất vui vẻ đón chào Gia Hân như một thành viên mới giúp Long giảm bớt rất nhiều áp lực . Sau khi được nghe về hoàn cảnh của em ấy thì ba má có vẻ rất đồng cảm , lên đã kêu tôi đi dọn một phòng cho em vì từ giờ em cũng sẽ được coi là một đứa con trong gia đình hoặc có lẽ là đứa con dâu tương lai .

( lời tác giả :

-lịch đăng truyện t4 23h30 sẽ có chap mới mỗi tuần , t7 hên xui hôm nào viết được tôi sẽ đăng còn không thì thuần đó chỉ có 1 chap thôi hoặc nếu t4 chap ngắn thì t7 khả năng cao sẽ có chap

- nếu t4 có việc đột xuất sẽ thông báo nếu k có chap mới và sẽ bù vào một ngày trong tuần

- cảm ơn vì đã đọc )