Tôi Ở Thành Phố

Chương 4: Cuộc gặp

( Lời tác giả : mình sẽ đi sâu vào nội tâm nhân vật trước nhé chắc ngững chap đầu không có nhiều yếu tố sεメ đâu và mình cũng sẽ viết luôn chuyện niêm quan tới nhân vật Tuấn và Hoàng luôn nhé hai nhân vật này sẽ xuất hiện ở vài chap nhưng khẳng định là main của tất cả các bộ truyện của mình đều không share nhé )

.

Nằm trên giường như người vô hồn đêm qua tôi đã thϊếp đi trong sự lo lắng tôi không sợ việc hai phát hiện cùng lắm là cho đây là một cách thổ lọi thôi nhưng điều khiến tôi lo lắng là liệu hai có giận mình không ? Liệu hai có tha lỗi hay sẽ bỏ mặc mình đây , nếu hai mà bỏ mặc mình thì dù có quỳ xuống cầu xin mình cũng sẽ làm nếu việc đó khiến hai bớt căm ghét mình . Có thể nhiều người sẽ thấy tôi bỉ ôi hay nhục nhã nhưng tôi không quan tâm vì tôi không muốn bị người con gái tôi yêu cũng lad người đã chăm sóc bảo vệ tôi từ khi còn bé tránh mặt tôi , đối với tôi đó còn hơn cả địa ngục . Tôi chuẩn bị đi học trong sự lúng túng không biết phải đối mặt hai ra sao nữa , xuống đến nhà không thấy hai đâu chỉ thấy bát cơm sáng còn ấm và vài món cùng tờ giấy nhỏ " hai phải lên thành phố rồi e ăn sáng rồi đi học nhé , cố gắng học cho tốt rồi lền thành phố cùng hai nhé " Cũng may không gặp hai không tôi không biết phải làm sao với lại không thấy hai nhắc gì về vụ tối qua lên chắc hai cũng không giận tôi . Tôi nào biết tối qua lúc giảng bài cho tôi hai đã thấy cu tôi cứng ngắt , làm cho hai nứиɠ làm liều sờ cu tôi xong cảm thấy ngại liền chạy về phòng cố gắng xua đuổi những ý nghĩ không đúng nhưng càng nghĩ càng nứиɠ lên hai định vào vệ sinh để giải quyết nào ngờ gặp tôi cái này là sau nay hai kể tôi mới biết chứ tôi luôn nghĩ hai rất trong sáng :)).

Rồi ngày hôm đó tôi lại tiếp tục đến trường như thường ngay nhưng tôi không thể nào học được gì tôi cứ suy nghĩ về đêm qua "không biết giờ hai đang làm gì ? " "nhỉ không biết hai nghĩ gì về việc đêm qua không nhỉ ? " ... Những câu hỏi này cứ xuất hiện trong tâm trí tôi khiến tôi không thể tập trung được . Tối đó sau khi làm bài tập về nhà xong tôi mới lấy hết can đảm định nhắn tin xin lỗi hai nhưng nghĩ ký lại thì tôi lên gọi thẳng cho hai thì hơn , vừa thể hiện sự chân thành lại vừa có thể nghe giọng hai xem thái độ chị như nào .

-alo

Đường máy vừa thông qua tôi không biết phải mở lời ra sao

-alo là em đây

-sao giờ này chưa ngủ có việc gì hả em ?

Nghe giọng chị hai không còn tự nhiên như mọi khi và không còn gọi tôi là " cưng " nữa làm cho tôi thấy lo lắng

-chị ơi về việc tối qua , em.... em xin lỗi

Chị không trả lời , vì tôi gọi cho chị khá muộn giờ này ở vùng quê thì đã không còn âm thanh gì ngoài tiếng cóc nhái, tôi đang ở một mình vì ba mẹ chưa công tác về . Tôi nghe tiếng thở của chị chắc chị cũng đang ở một mình

-em ..... Em thật sự xin lỗi hai

-làm ơn tha lỗi cho em , em biết lỗi rồi em xin hai đấy , xin hai đừng ghét bỏ em huhu

Tôi không khống chế được cảm xúc tuân ra một chàng dài , hai khóe mắt đọng lại những giọt sương .

-đồ ngốc , hai sẽ không ghét bỏ em đâu . Nhưng chủ là ...

Nói sến đây hai thở dài , tôi hơi bất ngờ vì hai không hề ghét bỏ tôi tối cố lấy lại bình tĩnh

-hai nói gì em cũng nghe chỉ cần hai vẫn thương em mà ...

- hai muốn biết .... Có phải em đã nghiện sεメ không ? Và tại sao em lại làm thế ?

-em xin lỗi , em đã không thể kiềm chế được bản thân .

- nhưng tại sao em lại làm thế với đồ lót của chị , ta là chị em mà ... Híc híc

Giọng hai có vẻ hơi buồn , khiến cho tôi came thấy thật tội lỗi , tôi thấy mình thật khốn nạn khi làm cho người mà mình yêu phải buồn .

- em ... Thật ra em ....

.....

Cả hai đều không nói gì , khoảng 1 phút sau

- chẳng phải em nói hai muốn gì em cũng làm mà ? Hai muốn em nói thật với hai ...

-em ....em.... em yêu hai .

Lấy hết can đảm tôi đã nói ra nhưng thứ tận sâu trong đáy lòng mình. Hai không trả lời mà im lặng

-em yêu hai nhưng xin hai đừng ghét bỏ em .

-đồ ngốc , có lẽ em đang nhầm lẫn giữa tình thương gia đình và tình yêu . Hai không trách em đâu , một phần cũng tại lỗi của hai , ba mẹ không thể chăm sóc em còn hai thì lại quá thờ ơ . Hai xin lỗi .

-không ... Đây không phải ...

Tôi muốn giải thích nhưng tôi không thể nghe giọng nói của hai tôi biết hai đang rất buồn , có lẽ hai đang tự trách bản thân dù cho việc này hoàn toàn là lỗi của tôi .

-hai ngủ đi .

-?... Ừm cưng cũng ngủ đi .

Sau mộ hồi ngạc nhiên chắc hai không nghĩ tôi sẽ dừng cuộc trò chuyện này ở đây chắc hai nghĩ tôi sẽ cố gắng nói là tôi yêu hai thật lòng . Tôi không thể và tôi không muốn . Nếu tôi càng cố gắng nói ra hai sẽ càng buồn và càng tự trách bản thân , tôi không muốn sử dụng lời nói để nói ra , tôi đã quyết định cả đời này tôi sẽ âm thâm ở bên và chăm sóc cho hai .

( ở Hà Nội Diễm My đưa mắt nhìn xa xăm về hướng bầu trời , nằm trong căn nhà trọ cô cảm thấy có lỗi vì đã khiến cho em trai mình thành ra như vậy cô đã quyết định từ giờ cô sẽ không trở về quê nếu không cần thiết để tránh mặt em vì cô cho rằng cách này sẽ giúp Long hiểu ra tình cảm của nó đối với cô là tình cảm gia đình . Nhưng cô đã nhầm , đối với Long bây giờ nó thấy rất có lỗi vì nó biết lý do cô ít về quê là do muốn tránh mặt nó vì muốn nó quên đi tình cảm đối với cô . Điều đó càng làm lòng thấy mìn thật khốn nạn và càng quyết tâm phấn đấu lên thành phố để chăm sóc và bù đặp cho cô .

Thời gian cứ thế mà qua đi , thoáng cái đã đến lúc nhận điểm thi kỳ thi quan trọng nhất đối với Long . Nó hồi hộp mở bảng điểm trên đt ra tìm tên mình , vừa nhìn thấy tên mình nó gióng ngang sang phải nhìn thấy hai con số mà nó muốn thấy , nó sướиɠ muốn phát điên vừa nhảy vừa hét lớn )

-yearrrrrrr....

"Cuối cùng mình cũng làm được rồi " tôi tự nhủ . Cuối cùng cũng đến cái ngày mà tôi lên thành phố ,tôi tạm biệt mọi người rồi đi bộ ra bến xe bắt xe lên thành phố . Đến nơi tôi thấy Hà đang ngồi đó khuân mặt xinh xắn, đôi mắt long lanh đượm buồn nhìn tôi

-sao vậy ?

Tôi tiền lại gần , nhỏ chạy lại ôm lấy tôi dúi đầu vào l*иg ngực tôi khiến tôi hơi bối rối và bất ngờ

-Long phải lên Hà Nội à ... Híc híc ... Long ở lại được không ? ....

-Long phải lên Hà Nội rồi , đây là ước nguyện của Long .

-Long có trở lại không ?

Có chứ ... Long sẽ quay lại , đây là quê hương Long mà .

-cho Hà ôm Long thêm một nát nhé .

Thì ra nhỏ đã có tình với tôi từ lâu rồi nhưng không dám thổ nộ , tôi thấy mình thật tồi tệ giá nhứ người tôi yêu là Hà không phải là chị My thì hai người con gái này đều sẽ không phải chịu tổn thương , hai người con gái này đều sẽ được hạnh phúc . Nhưng tôi không thể làm gì hơn tôi yêu chị My vì chị mà tôi đã cố gắng đến nhường nào cho ngày hôm nay.

Xe đã đến nhỏ buông tay ra mắt ngấn lệ

-thôi Long phải đi rồi , Hà ở lại mạnh giỏi , khi nào Long về Long qua thăm Hà nhé .

-ừm Long hứa nhé .

-Long hứa .

-Long đừng có nuốt lời nhé .

-ừm...ư ư

Chưa kịp nói xong nhỏ hơi kiễng chân lên hôn tôi , nụ hôn đầu đời của tôi cứ vậy mà bị nhỏ cướp đi .

-Long đi mạnh giỏi ... Nhớ trở về nhé .

Nói rồi nhỏ chạy đi thật nhanh . Bước lên xe tôi rất hứng khởi cuối cùng khoảnh khắc này cũng đến , 1 năm dài đăng đãng cuối cùng tôi cũng có thể gặp lại hai rồi .( sau khi lên xe bú ra sân bay bay ra Hà Nội rồi lại lên xe bú từ sân bay đoạn này khá buồn chán vì đa số long đều ngủ lên mình sẽ cắt luôn ) Đường khá xa lên tôi đã thϊếp đi lúc trên xe " xe còn cách bến xe Hà Nội 15p hành khách chuẩn bị xuống xe " giọng nói của người lái xe làm tôi tỉnh giấc , đây rồi tôi đang ở gần Hà Nội hơn bao giờ hết . Tôi mở đt ra tính gọi cho hai thì thấy có tin nhắn của Hà

-Long ơi em yêu anh ! Em sẽ đợi anh dù anh có đi bao lâu đi nữa .

Tôi thở dài thấy thật có lỗi

- đồ ngốc

Tôi trả lời tin nhắn rồi gọi cho hai .

-Alo hai hả em sắp đến nới rồi , hai qua đón em nhé .

-Ừ hai đang ở ngoài bến xe rồi khi nào đén nơi gọi hai nhé .

...

Tôi bước xuống xe , cảm thấy rất mệt mỏi vì chuyến đi nhưng giờ đây nghĩ tới việc sắp được gặp hai tôi rất vui . Đứng từ xa tôi thấy chị hai đang vẫy tay gọi chị vẫn đẹp như hồi nào , nhưng giờ nhìn dáng chị khác quá có lẽ là do đi tập yoga lần trước tôi có nghe mẹ nói chuyện lên biết .

-hai chờ em lâu chưa ?

Tôi chạy lại thật nhanh , rồi ôm hai vào lòng .

Chị một tây ôm tôi một tay với lên xoa đầu tôi vì tôi cao hơn chị tôi cao m75 còn chị và nhỏ Hà cao ngang ngau khoảng m68 .

-chưa chị vừa đến , cưng mệt không mình về phòng trọ luôn chứ hay cưng muốn đi quanh quanh xem đường xá .

-Thôi mình về phòng trọ luôn đi hai em mệt quá .