Không biết bắt đầu từ bao giờ, vào giờ nghỉ giải lao buổi trưa là các bạn nhỏ buồn bực khi không tìm thấy bóng dáng của Mạc Lý đâu cả. Mạc Lý là bạn học đáng yêu nhất của học viện, tuy rằng thường không phản ứng lại bọn họ nhưng chỉ cần cùng cậu ấy nói qua một câu liền có thể khiến bọn họ cao hứng cả ngày cho nên mỗi ngày cả đám đều lấy đó làm mục tiêu phấn đấu.
Nhưng hiện tại, vừa đến thời gian nghỉ trưa thì bọn họ phát hiện Mạc Lý đi ra khỏi phòng liền biến mất, mặc cho bọn họ lật tung hết toàn bộ học viện đều không tìm thấy tung tích của Mạc Lý đâu cả.
Thế nhưng đến buổi chiều, vào lúc chuông reo vào lớp, bọn họ có thể nhìn thấy Mạc Lý chậm rì rì đi về lớp. Bọn họ rất nhanh liền nghĩ đến vào buổi trưa đi theo dõi Mạc Lý thế nhưng ý tưởng tốt đẹp nhưng hiện thực lại tàn khốc, không một ai có thể hoàn thành nhiệm vụ. Rõ ràng lúc đầu còn bám theo sau Mạc Lý sít sao, nhưng khi đến nửa đường lại mất dấu...
Tính kiên trì của trẻ con có hạn, vừa mới bắt đầu bọn họ còn bừng bừng khí thế tìm kiếm Mạc Lý nhưng một lúc sau bọn họ liền bị các việc khác hấp dẫn. Mạc Lý cuối cùng cũng thở phào một hơi, tuy rằng cắt đuôi đám nhóc không tính là phiền toái nhưng hắn không nghĩ đến đám nhóc ấy lại quá mức cố chấp, kết quả nháo thành việc tìm tung tích của Mạc Lý vào giờ nghỉ trưa được đưa vào mười câu đố khó hiểu nhất của học viện.
Không có người không liên quan phá rối, Mạc Lý đối với Anya chỉ bảo càng thêm nhập tâm. Hắn phát hiện Anya thật sự có thiên phú võ học. Thân thủ rất nhanh, đương nhiên, Anya học tốt như vậy, trừ việc hắn có tài năng thiên phú ra cũng là do Anya rất cố gắng khắc khổ luyện tập. Chung quy, tập võ không có lối đi tắt, duy nhất con đường chính đạo chính là chăm học khổ luyện.
Thời gian từng ngày từng ngày đi qua, Mạc Lý kiên trì tập luyện cho Anya, đứa nhỏ này đối với hắn cũng thật tôn kính, ngay cả khi hắn đòi đối phương gọi mình là anh cũng không có dị nghị mà vâng theo. Mỗi ngày đều gọi hắn một tiếng đại ca khiến hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái, nghĩ đến kiếp trước hắn từng là bá chủ tứ phương, tuy đời này hắn không còn được như vậy nhưng từ giờ chậm rãi phát triển, chờ hắn trưởng thành cũng có thể mong đợi đến.
Theo thời gian trôi qua, Anya cũng có chút biến hóa. Không thể không nói, đối với tu luyện thể chất cũng là tu luyện tinh thần. Tuy đứa em này của hắn vẫn như trước trầm lặng không có cảm giác tồn tại, thế nhưng Mạc Lý chú ý đến ánh mắt đầy kiên nghị và hắn đứng càng thẳng lưng không còn khom mình khép nép như trước nữa. Chỉ cần nhìn đến biến hóa như thế, Mạc Lý liền không cần lo Anya sau này lại bị đám nhóc kia ức hϊếp.
Một kẻ mạnh chân chính là khi nội tâm bắt đầu mạnh mẽ, nội tâm của Anya cũng bắt đầu cường đại lên, như vậy bất kể kẻ nào cũng không thể ức hϊếp hắn. Khi thấy đám trẻ trước kia hay bắt nạt Anya càng ngày càng không dám đến gần đều sợ hãi khi thấy Anya , Mạc Lý vừa lòng sờ sờ cằm, có chút vui mừng rời khỏi.
Bởi vì cảm giác đắc ý khi đem đàn em bồi dưỡng thành tài, Mạc Lý tâm tình cả ngày vô cùng tốt, ngay cả khi Lance đến đón hắn cũng có thể cảm nhận được.
"Hôm nay có chuyện gì tốt khiến em vui vẻ đến vậy?" Lance bất động thanh sắc hỏi.
"Ha ha, đều bị anh phát hiện, là Anya. Hôm nay hắn thật khiến cho em vừa lòng." Mạc Lý cười tủm tỉm nói.
Một mực yên lặng đi theo sau Mạc Lý, Anya nghe thấy nhắc tới mình, lập tức ngẩng đầu lên.
Lance mí mắt động một chút, "A, là chuyện gì thế? Có thể nói cho anh nghe một chút không."
"Ha ha đều là một chút việc nhỏ thôi, anh có thể sẽ không muốn biết đâu." Mạc Lý cười ha ha, hắn có thể nói như thế nào đây? Bởi vì đàn em được bồi dưỡng thành tài cho nên hắn mới cao hứng như vậy sao.
Lance nghe Mạc Lý nói như vậy cũng không tiếp tục dò hỏi chỉ là quay đầu nhìn thoáng qua Anya đang yên lặng đi phía sau.
Bởi vì trước kia Lance mạnh mẽ yêu cầu, Mạc Lý bất đắc dĩ liền đem Anya về cho Lance xem qua, khả năng vì Anya thật sự không mang lại cảm giác uy hϊếp gì, Mạc Lý cùng Anya ở một chỗ, Lance hoàn toàn không cần lo lắng em trai bị bắt nạt, ngược lại thấy thế nào cũng là Anya mới là người bị em mình ức hϊếp.
Lance cũng không muốn bảo bối của mình tại học viện luôn cô đơn một mình, cho nên cuối cùng hắn cũng đồng ý cho Mạc Lý kết bạn với Anya. Vì thế, Anya liền thành người duy nhất được Lance đáp ứng trở thành bạn của Mạc Lý.
Tuy rằng Anya không biết Mạc Lý vì cái gì đột nhiên nói như vậy, thế nhưng được khích lệ luôn đáng giá vui mừng. Ba người đi một đoạn đường, rất nhanh liền đến chỗ để xe bay. Lance nắm lấy tay Mạc Lý, xuất phát từ lễ phép, xoay người đối với Anya nói, "Có muốn anh đưa em về nhà không?"
Anya lắc lắc đầu, "Cảm ơn anh. Một lát nữa là mẹ em đến đón em rồi."
Lance nghe vậy gật gật đầu, khom lưng ôm lấy Mạc Lý nói, "Vậy bọn anh liền đi về trước."
Mạc Lý ở trước mặt người ngoài bị anh trai trực tiếp ôm lấy thì hơi có chút không được tự nhiên. Nhưng nhiều năm như vậy, hắn biết mình không cách nào phản kháng cường quyền của anh, cho nên liền cam chịu ghé trên vai Lance, hướng về phía Anya vẫy tay: "ngày mai chúng ta gặp lại nha."
Anya nghiêm túc hướng đến Mạc Lý nói lời tạm biệt, liền đứng tại chỗ nhìn Lance đem Mạc Lý ôm lên xe bay, người nọ dàn xếp tốt cho Mạc Lý xong liền cũng ngồi trên ghế điều khiển, khởi động động cơ phía trước, không biết nói câu gì, sau đó nghiêng người gài dây an toàn cho Mạc Lý.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, không khí thân mật giữa hai người tựa hồ khiến người khác không thể chen vào.
Không lâu sau xe bay cất cánh, Anya đứng tại chỗ nhìn xe bay ngày càng đi xa, trong miệng nhẹ nói, "Mạc Lý, ngày mai gặp lại."
_________________________________
Trẻ con luôn lớn rất nhanh, bất tri bất giác, Mạc Lý cùng Anya đã từ tân sinh trường học viện sơ đẳng biến thành đàn anh cấp năm của học viện sơ đẳng.
Không cần xem thường học sinh cấp năm của trường, học viện sơ đẳng tổng cộng chỉ có năm cấp mà thôi, cho nên Mạc Lý cùng Anya là học sinh cấp năm của học viện đã là thân phận tối cao nhất. Mấy năm qua, bởi vì người đến tìm Mạc Lý nối liền không dứt, giúp cho Anya có cơ hội sử dụng thực chiến cũng khiến cho Anya có chút danh tiếng trong trường.
Hiện tại học viện sơ đẳng, mọi người đều biết Anya là người tuyệt đối không thể chọc.
May mà Anya không phải người hay đam mê gây chuyện, thế nhưng mọi người đều biết Anya có nghịch lân, chính là tuyệt đối không thể đi trêu chọc Mạc Lý. Mà bình thường tại nơi có sự tồn tại của Mạc Lý thì y như rằng Anya tuyệt đối cũng cách đó không xa.
Nói về nghịch lân của Anya, nếu là vật khác thì vô cùng dễ nói, nhưng cố ý lại là Mạc Lý. Trước kia vì cái gì mà mọi người trong học viện sơ đẳng đều vây quanh công kích Anya, còn không phải vì hắn ở gần Mạc Lý khiến mọi người đều xem không vừa mắt. Ở đâu ra có chuyện tốt đẹp như vậy, Anya căn bản không có tư cách ở bên cạnh Mạc Lý, mà càng khiến bọn họ đố kị chính là biểu hiện của Mạc Lý đối với Anya vô cùng ưu ái.
Thế nhưng Anya không để bất luận kẻ nào tiếp cận Mạc Lý, hắn tỏ vẻ muốn độc chiếm Mạc Lý, này quả thực không thể nhẫn nhịn được, cho nên dù biết đánh không lại nhưng người đến khiêu chiến với Anya mỗi ngày đều không thiếu. Có thể nói đây là sự kiện vô hình chung đã khiến trình độ vũ lực của học sinh học viện tăng lên một phen.
Nhưng tại học viện không phải ai đầu óc cũng toàn cơ bắp, cũng có người bị Anya đánh liền bội phục trình độ của Anya, thậm chí âm thầm đối với Anya có một ít sùng bái, một ít người này rối rắm một thời gian, quyết đoán chạy đến trước mặt Anya tôn lên làm đại ca.
Nếu như chính hắn hạ quyết định, hắn rất có khả năng là sẽ không nhận đàn em gì đó, thế nhưng bên cạnh cạnh còn có một đàn em luôn gọi mình là đại ca trong nhiều năm như vậy nên càng ngày càng có phong phạm vinh quang của ngày xưa. Vì lẽ đó nên khi thấy đàn em mình bắt đầu có người tôn sùng thì Mạc Lý lập tức muốn Anya thu nhận bên người.
Vốn bởi vì bội phục trình độ của Anya mới bái làm đại ca, thế nhưng mấy tên đàn em càng thêm kích động, bọn họ không nghĩ đến còn có niềm vui ngoài ý muốn, hiện tại bọn họ không chỉ có một đàn anh vô cùng mạnh, hơn nữa còn có thể quang minh chính đại tiếp xúc với đệ nhất mĩ nam của học viện là Mạc Lý, hạnh phúc quả thực đến quá đột nhiên, như vậy có tốt không? Bất quá kệ đi vậy. Mà sao sắc mặt của anh Anya... không tốt lắm. Mà thôi cứ mặc kệ đi, chỉ cần có thể mỗi ngày ở cự ly gần nhìn Mạc Lý thì dù mỗi ngày bị tẩn một trận đều cảm thấy rất hạnh phúc.
Nhưng nếu là đàn anh thì việc lấy dịch dinh dưỡng làm chân chạy vặt gì đó để đàn em làm đi! Nhưng tại sao anh ấy so với bọn họ còn chịu khó, tích cực hơn là sao đây!!
Nhất thời đám đàn em mặt mày u ám nhìn Anya đem dịch dinh dưỡng đưa đến cho Mạc Lý.
Muốn thay thế đại ca làm việc đó thì cần làm sao đây!!