Giờ là cuối tuần, tất cả mọi người đều vô cùng khí thế! Móa, trừ em zai ra! Bởi vì bác sĩ Lục đi công tác vẫn chưa về, em zai đành phải cô đơn chốn khuê phòng, trơ mắt nhìn anh mình điên cuồng xịt gel vuốt tóc!
"Trông anh thế nào?" Anh zai vừa đeo cả vạt vừa hỏi.
Em zai tựa vào giường, trong lòng rít gào mịa nó còn trông thế nào, tất nhiên là vẻ mặt vô cùng đói khát! Đậu xanh rau má, cuối tuần hẹn hò là đáng ghét nhất, hừ!
Anh zai không để ý thằng em mình oán thầm, sau khi anh cẩn thận chải chuốt chỉnh chu, tự cảm thấy mình đẹp trai đến không dám nhìn thẳng! Sau đó cầm áo khoác chuẩn bị xuống lầu tìm vợ yêu, kết quả em zai ở sau lưng mở miệng yếu ớt nói, "Đến IKEA mua đồ, anh mặc tây trang thắt cà vạt làm gì? Trong đấy rất nóng."
Anh zai sửng sốt một chút, liền oán trách nhìn em zai mình, "Ông phắc, sao mày không nói sớm?"
Em zai nhìn trời, ngạo kiều nghĩ ai bảo anh không cho em đi cùng!
Anh zai lần này không ngược đãi em mình, bởi vì không còn nhiều thời gian, vì thế anh xoạt một cái lột sạch tây trang lẫn cà vạt, mặc qυầи ɭóŧ đứng trước tủ tìm quần áo!
Em zai nhìn anh zai chỉ mặc mỗi qυầи ɭóŧ, cảm thấy ông anh mình như kiểu ngâu si ý, gia môn bất hạnh, làm xấu mặt gia đình!
Thật vất vả chờ anh zai sửa soạn tạo hình rồi xuống lầu, Lưu Tiển Niên cũng dọn xong bữa sáng, đang đứng trong phòng bếp rót sữa đậu nành.
Anh zai si mê nhìn cậu, thầm nghĩ mịa nó vợ yêu nhà mình vô cùng đức hạnh nha.... Mông thiệt vểnh!
"Ánh mắt của anh còn có thể dâʍ ɭσạи hơn không!" Em zai khinh bỉ bĩu môi.
"Có tin tao ném mày xuống không?" Anh zai thúc xe lăn lạnh lùng cười.
Phắc! Em zai lập tức dùng ánh mắt cún con ngập nước nhìn anh mình, phun ra mấy lời khen ngợi dối trá, "Anh trai em vô cùng đẹp trai nha!" Đàn ông thuần thục là phải co được giãn được, ý này vô cùng chuẩn!
"Hai người dậy rồi." Lưu Tiểu Niên nghe được tiếng động từ phía sau bước tới, giúp Cố Hi ngồi lên ghế.
"Khi nào chúng ta xuất phát?" Cố Khải vừa ngồi xuống liền vội vã hỏi.
"... Ít nhất... Chờ dì giúp việc đến đã, nếu không Tiểu Hi ở nhà một mình rất bất tiện." Lưu Tiểu Niên đưa cho Cố Hi bát cháo, "Bát này không thêm hành, cậu xem."
"Cám ơn chị..... Niên!" Mịa nóa em zai cảm động suýt nữa lỡ miệng phun ra!
Anh zai hung ác trừng thằng em, cũng may Lưu Tiểu Niên không để ý, xoay người về phòng bếp tiếp tục chuẩn bị bữa sáng.
"Anh, đến bao giờ anh mới có thể chính thức gọi Tiểu Hiên là chị dâu?" Em zai ăn bát cháo mỹ vị, vô cùng mong chờ nhìn anh mình.
Lòng tự trọng của anh zai bị tổn thương, mịa nó đã lâu như vậy còn chưa làm gì được, anh mày đến giờ ngay cả tay nhỏ xinh cũng chưa mò được đâu!
"Tiến độ quá chậm!" Em zai chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
"Phắc!" Anh zai không biết chống chế ra sao, đành phải chửi thề.
"Em cũng đã để cho bác sĩ Lục nhìn thấy mông em!" Em zai vô cùng tự hào.
Anh zai không nói gì nhìn thằng em mình, thực sự lo lắng cho chỉ số thông minh của nó!
"Đúng rồi, đang có một bộ phim kinh dị mới, hai người đi xem thử đi?" Em zai nhiệt tình đề nghị.
"Cậu ấy không sợ phim kinh dị chút nào cả." Anh zai thở dài, mịa nó sao lá gan vợ mình lại lớn như thế chứ.
"........ Hay đi xem 'Yêu đại sơn tra'?" Em zai nghĩ nghĩ, "Nghe nói là phim nghệ thuật!"
"Cái tên thối nát gì vậy." Anh zai ghét bỏ.
"Vừa nghe tên đã biết nội dung vô vị!" Em zai nghiêm túc nhìn anh mình, "Cho nên hai người nhất định phải xem!"
"Vì sao?" Anh zai không hiểu gì cả.
"Sao anh lại ngốc thế nhỉ!" Em zai khẩn trương, "Anh có nhớ lần trước đi xem phim nghệ thuật đã xảy ra chuyện gì không?"
Đậu má! Anh zai trong lòng trả lời, ông mày vừa ngồi xuống đã ngủ như chết, tỉnh lại thì nhạc đoạn cuối phim cũng chiếu xong một nửa!
"Cho nên nha, lần này nếu Tiểu Hiên ngủ trong lòng anh ——"
"Đù, ý kiến này rất hay!" Anh zai hưng phấn vỗ bàn.
Phắc! Em zai bất mãn, "Em chưa nói xong mà."
"Em không cần nói gì cả." Anh zai phóng khoáng ngăn lại! 'Yêu đại sơn tra', vừa nghe tên đã thấy đây là bộ phim vô cùng hay! Nhất định phải mua vé tình nhân, sau đó nhìn vợ yêu chu miệng nhỏ nhắn tựa trong lòng mình, vừa chảy nước miếng vừa nói mớ!
"Anh bình tĩnh một chút, đừng phá bàn." Em zai lo lắng nhìn anh mình, "Bàn gỗ liễu mà ba thích nhất đó, anh làm xước bàn ổng liều mạng với anh."
Anh zai hung hăng vò đầu thằng em mình, coi như khen thưởng, em zai ruột nhất định phải tiếp sức cho anh mà!
"Sao anh lại bắt nạt cậu ấy." Lưu Tiểu Niên vừa đi ra, liền thấy đầu tóc Cố Hi đang bị Cố Khải ra sức chà đạp, nhíu mày nén giận!
"Đây là cách bày tỏ tình yêu với em trai của anh tôi!" Tuy em zai có hơi choáng váng, nhưng vẫn kiên định thay anh zai bảo vệ hình ảnh! Lưu Tiểu Niên đặt cái khay lên bàn, dở khóc dở cười giúp cậu ta chỉnh sửa lại đầu tóc.
Cố tổng một lần nữa nhộn nhạo, tại sao mình lại có người vợ hiền lành đến thế chứ, moe muốn chết!
Dì giúp việc đúng giờ bấm chuông cửa, vì thế Cố Khải vội vã đem em zai mình giao cho dì, còn mình thì vui sướиɠ lái xe cùng vợ đến IKEA!
Tuy không phải là giờ cao điểm, nhưng gần đây có một diễn đàn kinh tế tổ chức sự kiện trong thành phố, xe cộ khắp nơi đổ về, dẫn đến cuối tuần cũng tắc đường được.
Vì vậy tâm trạng Cố tổng có chút cáu kỉnh, mịa nó sao lại kẹt xe chứ, ông còn vội đi mua vé tình nhân!
Lưu Tiểu Niên ngược lại cảm thấy rất bình thường, vẫn cúi đầu nghịch điện thoại.
"Đang xem gì vậy?" Cố Khải tìm đề tài nói chuyện, bắt chuyện với vợ yêu!
"Ngày xưa có một quốc vương, một ngày đến thị sát nhà giam." Lưu Tiểu Niên nhìn di động đọc.
Cho nên bây giờ là khoảng thời gian ấm áp cùng người tình đáng yêu kể chuyện hài? Ánh mắt Cố tổng tỏa sáng.
"Sau đó hắn chỉ vào một tội phạm rồi hỏi cai ngục trưởng, người này chịu án phạt thế nào? Cai ngục trưởng trả lời quốc vương, là tù chung thân!"
Cố tổng chuẩn bị sẵn sàng để cười!
"Sau đó quốc vương nói, giảm cho hắn một nửa thời gian thi hành án, tuyên án tù chung thân một nửa!" Lưu Tiểu Niên đặt di động xuống, "Đọc xong rồi."
"Ha ha ha ha!" Cố tổng hoàn toàn không biết cười là cái vẹo giề, nhưng vẫn thành công nở nụ cười, vô cùng giống thật!
..................
Lưu Tiểu Niên giật mình nhìn anh, "Anh cười gì vậy?"
Cố tổng đang cười lập tức cứng đờ, mịa nó chẳng lẽ đây không phải truyện cười?
"Đây là câu hỏi trí tuệ mà!" Lưu Tiểu Niên tỏ vẻ 囧囧, "Tôi muốn hỏi anh, cai ngục trưởng làm thế nào mới có thể xử lý theo mệnh lệnh 'chung thân một nửa' vô lý đó."
Ông phắc! Cố tổng lập tức hỗn độn trong gió, trong lòng có một đám thảo nê mã điên cuồng giày xéo! Thảo! Nê! Mã! Giày! Xéo!
Lưu Tiểu Niên cùng anh mắt to trừng mắt nhỏ.
"Tôi chỉ cảm thấy quốc vương có hơi ngu xuẩn." Cố tổng bình tĩnh trả lời cậu, sau đó đưa tay mở radio dời trọng điểm.
Phắc phắc phắc! Vừa nãy méo có chuyện gì xảy ra hết!
"Chồng à!" Radio lại phát ra giọng nữ bi thảm lần trước, chỉ có điều nội dung đã cải biến, "Chúng ta ly hôn đi!"
"Tại sao?" Giọng nam khàn khàn tê tâm phế liệt, "Tiểu Lệ, chúng ta rõ ràng yêu nhau như thế, sao có thể tách ra chứ, hả! Không! Anh không muốn ly hôn với em!"
"Em cũng yêu anh mà!" Giọng nữ nghẹn ngào, "Nhưng mà chúng ta kết hôn đã ba năm, thế nhưng vẫn không có con, mẹ anh, bà, bà...." Huhu huhu.
"Tiểu Lệ!" Sinh ly tử biệt.
"Chồng à!" Khản cả giọng.
Một lời thuyết minh hồn nhiên lại vang lên đúng lúc, "Trị bệnh vô sinh hiếm muộn, hãy đến bệnh viện Lam Thiên Bác Ái, phản kích mẹ chồng một đòn vang dội, khiến ngày mai của quý khách tươi đẹp hơn!"
Lưu Tiểu Niên cười đau bụng, "Lại còn có tình huống này."
Nhìn vợ yêu vui vẻ như vậy, Cố tổng đánh bay xấu hổ ban nãy, đáy mắt tràn ngập ý cười, "Kiểu quảng cáo này đúng là hiệu quả rất tốt, sẽ có càng nhiều người nhớ đến."
"Tôi không hiểu thương trường gì đó đâu." Lưu Tiểu Niên nghiêng nghiêng đầu, hơi xấu hổ cười, "Cho nên tôi chỉ có thể viết tiểu thuyết."
"Cậu viết tiểu thuyết rất tốt." Cố Khải khen ngợi vợ yêu.
"Cũng không tốt lắm đâu." Lưu Tiểu Niên phồng má, so với công việc của anh, bản thân mình căn bản là tầm thường không đáng nhắc đến!
"Có nhiều độc giả như vậy, còn chưa được tính là tốt?" Cố Khải chạm chạm mũi cậu, trêu đùa nhân tiện chiếm tiện nghi, "Thạch thỏ hồng phấn của anh."
(đoạn này là đùa giỡn lưu manh nên đổi 'anh' cho nó bộc lộ khí chất lưu manh ha)
"Không cho anh nói!" Lưu Tiểu Niên che miệng anh, khuôn mặt đỏ bừng, cái bút danh vô cùng Mary Sue này a a a.
(Mary Sue: đọc cái này để hiểu thêm na Link)
Cố Khải lập tức phấn khích! Đờ mờ tay xinh dâng lên tận cửa, không hôn thì thật lãng phí!
Đáng tiếc động tác của Lưu Tiểu Niên quá nhanh, mỏ Cố tổng vừa mới chuẩn bị chu lên, tay cậu đã buông xuống rồi!
Cố Khải bất mãn nhìn cậu, muốn che phải che cho tốt, sao lại có thể qua loa cho xong chuyện như vậy!
"Chúng ta đi IKEA ăn thịt viên đi, suất ăn rất lớn đó." Lưu Tiểu Niên đề nghị.
"Ừ, ăn xong nhân tiện đi xem phim?" Cố Khải nhân cơ hội đòi hỏi luôn, đậu má, đây là lúc phải trưng ra bản mặt vô cùng lơ đãng nhắc đến!
"Xem 'U linh lúc nửa đêm'?" Lưu Tiểu Niên lập tức sôi nổi, "Hay lắm hay lắm!"
"Không!" Cố tổng nghiêm túc từ chối cậu.
"Thế chúng ta xem phim gì?" Lưu Tiểu Niên thất vọng, "Gần đây không chiếu phim mới."
"Chúng ta xem 'Yêu đại sơn tra'!" Vẻ mặt Cố Khải nghiêm túc.
"Tôi chắc chắn sẽ ngủ quên mất." Lưu Tiểu Niên nhăn mặt, "Đổi phim khác được không?"
Đù, ông chính là muốn em ngủ đó! Cố tổng trong lòng sôi trào một trận nhỏ, sau đó kiên quyết lắc đầu, "Không được, chúng ta đi xem 'Yêu đại sơn tra'!"
"..... Được rồi." Đối phương là ông chủ đó, Lưu Tiểu Niên chỉ còn cách ngoan ngoãn nghe lời.
Cố tổng trong lòng yên lặng V-sign một cái, cách mạng lại thành công thêm một bước, thiệt đáng mừng mà!
Cuối tuần IKEA rất đông người, bình thường Cố Khải cũng không thích đến nơi này, nhưng vì bên cạnh có vợ yêu dễ thương đến mê người, tổng giám đốc của chúng ta trong lòng tràn ngập sung sướиɠ! Đúng vậy, đàn ông thật dễ dàng thỏa mãn!
Cùng nhau chọn gối ôm, cùng nhau mua nước ép trái cây, cùng nhau dùng thử phòng bếp, giống như một người đàn ông đã có gia đình vậy, vô cùng tốt đẹp! Cố tổng cảm thấy IKEA quả thực là nơi đẹp nhất thế giới! Không phải là một trong những nơi đẹp nhất, mà nơi này là nhất của nhất!
"Anh xem, cái ghế này chơi hay quá!" Lưu Tiểu Niên thích thú với cái xích đu, ngồi lên tự đẩy rồi cười với anh.
Đối mặt với vợ yêu thiên chân vô tà như vậy, Cố tổng lần thứ hai thành công rơi vào tay giặc, đậu má, sao có thể moe đến mức này chứ, đờ mờ, thiệt muốn hung một cái mà! Đờ mờ tại sao lại có cảm giác giường ở IKEA là có ý có tứ cả, có ý tứ cả đó! Loại ý da^ʍ này một khi tràn lan sẽ rất khó kiểm soát, anh lập tức điên cuồng bổ não hình ảnh màu sắc qυầи ɭóŧ của vợ yêu mặc hôm nay, hơn nữa còn định tìm cơ hội check một cái, khóe mắt đột nhiên liếc đến một người.
Nhìn kỹ lại, Cố Khải lập tức hóa đá!