Mau Xuyên Dưỡng Thành: Vai Ác Lão Công, Cầu Buông Tha!

Chương 29: Đại lão hệ hắc ám (26)

➡ Edit: Cá Muối

Đường Nhất Đồng yên lặng nhìn cô, sau đó lắc đầu, giọng điệu mang theo chút dè dặt:

“Không cần, chờ tôi ăn nhiều thêm một chút, mặc lên sẽ không rộng nữa.”

Lời này vừa nói ra, tức khắc Đường Oản càng thêm hổ thẹn.

“Không sao, không phải chỉ là hai bộ đồng phục thôi sao? Không tốn bao nhiêu tiền, đồ ăn tới, mau ăn cơm.”

Nhìn xem lúc hắn nói lời này, có bao nhiêu đáng thương!

“Ừm!”

Trên bàn cơm, trước nay Đường Oản đều để người khác dọn sẵn đồ ăn cho mình, lúc này lại chủ động giúp Đường Nhất Đồng gắp đồ ăn: “Ăn nhiều một chút!”

“Được.”

Đường Nhất Đồng vẫn yên lặng gật đầu, lẳng lặng ăn cơm.

Đường Oản sợ hắn lại giống như lần trước ăn sủi cảo, ăn đến hỏng dạ dày, chờ ăn được một nửa cô mới nói:

“Cảm thấy dạ dày thế nào? Nếu khó chịu thì đừng ăn nữa, đợi một lát mua thêm ít điểm tâm mang lên, buổi chiều đói bụng lại ăn lót dạ.”

Dạ dày của Đường Nhất Đồng bây giờ nên ăn ít, chia làm nhiều bữa mới tốt.

“Được! Nghe cậu.”

Đường Nhất Đồng mặt vô biểu tình ăn cơm, trong lòng lại có pháo hoa nổ tung.

Cảm giác được cô ấy quan tâm... thật tốt!

“Đinh! Độ hảo cảm của Đường Nhất Đồng +4, độ hảo cảm hiện tại là 80.”

Tiểu Khả Ái kịp thời báo cáo độ hảo cảm của Đường Nhất Đồng.

“Ký chủ, viên đạn bọc đường ngươi quả nhiên dùng được, ngay cả đại vai ác lòng dạ hiểm độc cũng không thể đứng vững trước công kích của ngươi!” Tiểu Khả Ái phấn chấn nói.

Đây là lần đầu tiên nó trói định ký chủ làm nhiệm vụ, trước kia cũng từng nghe những hệ thống khác khoe khoang ký chủ nhà mình có bao nhiêu ngưu bức, thậm chí người có thể phá bỏ sự xâm lấn của chủ hệ thống cũng có, không nghĩ tới ký chủ nhà nó cũng mạnh như vậy!

Nó phản phất nhìn thấy cảnh tượng trên người mình dán đầy hoa hồng nhỏ, được những hệ thống khác vô cùng ngưỡng mộ!

Hệ thống tốt nhất năm nay, nhất định sẽ là nó!

Đường Oản: ....

……

Sau khi cơm nước xong xuôi, Đường Oản lại mua cho Đường Nhất Đồng một ít điểm tâm, sau đó dẫn hắn đi tới phòng hậu cần mua hai bộ đồng phục vừa người.

Đợi đến khi làm xong mọi chuyện, cô mới nói với Đường Nhất Đồng: “Được rồi, cậu về phòng học nghỉ ngơi đi.”

“Được!”

Đường Nhất Đồng gật đầu, nhìn theo bóng người Đường Oản rời đi, khóe môi hơi cong lên một nụ cười bí ẩn.

“Đinh! Độ hảo cảm của Đường Nhất Đồng +2, độ hảo cảm hiện tại là 82.”

Đường Oản: ....

Không phải chỉ mua cho hắn hai bộ đồng phục, mời ăn một bữa cơm trưa thôi sao, độ hảo cảm vậy mà không ngừng tăng?

Chậc!

Đứa nhỏ thiếu tình thương này, quả nhiên quan tâm nhiều một chút là tốt rồi!

Cuối tuần lại dẫn hắn đi mua thêm vài bộ quần áo mới là được.

Ngoại trừ đồng phục, dường như quần áo của hắn đều là nhặt quần áo cũ của người khác.

……

Đường Nhất Đồng vừa vào phòng học đã bị mấy nam sinh trong lớp học ngăn chặn: “Nghe nói hôm nay Đường Oản dắt tay mày? Tiểu tử mày còn rất hưởng thụ nha!”

“Đây là cái gì? Là Đường Oản mua cho mày sao?”

Dứt lời, liền vươn tay đoạt lấy túi điểm tâm và đồng phục trên tay Đường Nhất Đồng.

Thấy thế, đôi mắt Đường Nhất Đồng vẫn luôn rũ xuống lại đột nhiên lạnh lùng nâng lên, đảo mắt nhìn qua đám người.

“Tránh ra!” Hắn nhìn chằm chằm mấy nam sinh.

Nhóm nam sinh bị ánh mắt âm u lệ khí của hắn làm cho hoảng sợ, đột nhiên có loại cảm giác trêu chọc hắn sẽ không có kết cục tốt.

Nhưng nghĩ lại, Đường Nhất Đồng chẳng qua chỉ là đứa con riêng mà Đường gia không thừa nhận mà thôi, nếu không sao có thể bị Đường Oản khi dễ đến thảm như vậy cũng không ai quan tâm, nghĩ vậy mấy nam sinh rất nhanh tự tin trở lại.

“Hét cái gì! Một đứa con hoang như mày còn dám lên mặt với tao phải không? Tìm chết!”

Dứt lời, liền muốn đánh tới trên mặt Đường Nhất Đồng.

Đường Nhất Đồng lại trước một bước từ trong túi quần móc ra một con gấp, sau đó dùng mũi đao nhắm ngay đối phương.

“Dù sao tao cũng chỉ có một cái mạng này, không có thì không có, nhưng bọn mày chọc tao nóng nảy, đừng trách tao cùng bọn mày đồng quy vu tận!”

Nhìn biểu tình quyết tuyệt âm ngoan trên mặt hắn, mấy nam sinh đều bị dọa sợ, cuống quít lui về phía sau vài bước.

“Đường Nhất Đồng mày đừng làm bậy! Gϊếŧ người là phạm pháp!”