Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 16: Thiếu phu nhân của Doãn gia

Bản thân Cố Hề Hề bây giờ rất mâu thuẫn, cô vừa muốn bà Cố làm khó dễ Doãn gia để hôn sự này không thành, lại mong bà Cố có thể chấp thuận cuộc hôn nhân này, nếu không chính cô sẽ không thể ngẩng mặt nhìn ai. Trong lòng cô biết rõ sớm muộn gì cũng phải kết hôn, cô căn bản là không thể lẩn trốn. Chỉ là tận trong tiềm thức, cô không muốn cam tâm khuất phục số mệnh như vậy.

Dường như cảm nhận được tâm sự của Cố Hề Hề, ánh mắt Doãn Tư Thần nhẹ nhàng lướt qua gương mặt trắng nõn của cô, đáy mắt anh trầm tư không rõ ý vị. Anh nghĩ nghĩ một chút và hơi buông lỏng bàn tay ra, quả nhiên sau đó nét mặt cô có vẻ thư giãn và thoải mái hơn.

Cô đang sợ anh? Là sợ quyền lực của anh hay sợ gì khác?

Doãn Tư Thần vốn định động viên cô không nên lo lắng, nhưng không biết vì sao lời nói buột miệng lại trở thành một ý tứ hoàn toàn khác: “Em khẩn trương sốt ruột như vậy sẽ không tốt đối với đứa bé.”

Lời này làm đáy lòng Cố Hề Hề chìm xuống, cô biết Doãn gia làm rình rang như vậy vì muốn giúp cô nở mày nở mặt, vì sợ tâm tình cô không tốt thì sẽ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng. Nhưng thật sự đâu cần phải vậy… Dù Doãn gia không phải mất công sức, cô cũng sẽ tự động viên bản thân vui vẻ, chỉ như vậy thì con của cô mới có thể phát triển khoẻ mạnh.

“Anh yên tâm, tôi sẽ không để ảnh hưởng đến đứa bé. Chút việc này đối với tôi không là gì.” Cố Hề Hề lãnh đạm trả lời.

Nghe câu này của cô, chân mày Doãn Tư Thần khẽ nhíu lại. Anh không thích Cố Hề Hề như vậy, đối với anh thì nụ cười của cô trước cây hoa trà ngày hôm đó mới thật sự đẹp và làm lòng người thoải mái.

Đến khi hai người bước vào nhà, Cố Hề Hề lập tức rút tay ra. Bàn tay Doãn Tư Thần đột nhiên trống rỗng, thoáng một giây thất thần thì anh mới làm bộ như không có gì mà thu tay lại.

Tiểu A nhanh nhẹn mang đến hai ghế dựa để hai người ngồi xuống. Bà Cố nhìn thấy Cố Hề Hề ngồi xuống thì gương mặt tỏ vẻ khó chịu.

Bà Cố chưa kịp lên tiếng răn dạy thì Doãn lão phu nhân liền cười nói: “Mang thêm cho thiếu phu nhân một tấm đệm lót eo, phụ nữ có thai ngồi lâu thì phần eo sẽ bị nhức mỏi.”

Phụ nữ có thai?!

Mọi người nhà họ Cố tức khắc ngây người!

Cố Hề Hề có thai!

“Bây giờ Hề Hề chính là bảo bối của Doãn gia chúng tôi! Dù đứa bé sinh ra là trai hay gái thì đều là người thừa kế của Doãn gia.” Một lời của Doãn lão phu nhân đã hoàn toàn khẳng định địa vị của Cố Hề Hề.

Lời răn đe bà Cố chưa kịp nói giờ phải nuốt nghẹn vào họng, mặt bà ta bắt đầu nóng rát. Ngày hôm qua còn lớn tiếng mắng Cố Hề Hề có giỏi thì đi mang thai con của nhà giàu đi, thì hôm nay đã bị lời nói đó vả vào mặt thật đau điếng.

Bà Cố khó khăn nuốt nước miếng: “Vậy hôm nay lão phu nhân tới đây là vì…”

Doãn lão phu nhân không nói lời dư thừa nào nữa, trực tiếp đi thẳng vào chuyện chính: “Cháu trai Tư Thần của tôi và cháu gái Hề Hề nhà bà tình đầu ý hợp, ông trời lại ban ân để Doãn gia tôi có hậu nhân đời thứ tư! Nếu hai đứa đã nguyện ý đến với nhau thì tôi cũng không ý kiến, hôm nay tôi mang theo sính lễ tới dạm hỏi, gồm tám trăm tám mươi tám vạn tiền mặt, một giấy sở hữu biệt thự trị giá hơn trăm triệu sẽ được sang tên cho Hề Hề khi đứa bé được sinh ra, còn có một ít trang sức châu báu, cổ phiếu và trái phiếu, mong đừng chê.”

Chê? Chừng này sính lễ thì còn có thể chê?

Tổng giá trị các món sính lễ này chắc chắn phải hơn hai trăm triệu!

Bà Cố nghe đến phần tiền mặt tám trăm tám mươi tám vạn thì mắt đã run rẩy hoa lên, sau đó còn thêm cả biệt thự hơn trăm triệu thì ánh mắt liền bừng sáng. Bà ta tức khắc quên hết cả việc Cố Hề Hề đang mang thai, quên luôn cả chuyện một tháng trước định trừng phạt cô.

“Nhà thông gia thật khách khí quá! Tôi cũng cảm thấy hai đứa tâm đầu ý hợp, đúng là duyên tiền định. Tôi thân là trưởng bối thì vui mừng còn không kịp, phía thông gia đưa quà gì tôi đều rất cảm ơn, sẽ không phản đối.” Bà Cố cười đến mức không khép miệng lại được.

“Được, nếu bà thông gia đã nói vậy, thì chúng ta mau định ngày kết hôn.” Doãn lão phu tiếp tục nói: “Đời thứ tư của Doãn gia được sinh ra là một việc trọng đại, cho nên tôi đã tạo một tài khoản riêng cho Hề Hề và giao cho luật sư phụ trách, chỉ cần đứa bé được bình an ra đời, thì toàn bộ sẽ được chuyển vào tài khoản của Hề Hề. Còn đây là hai trăm ngàn tiền mặt, xin đưa trước cho phía thông gia, nếu không đủ thì cứ tự nhiên nói.”

Câu này vừa dứt thì phía sau đã có người hầu đem đến một vali nhỏ đặt trước mặt bà Cố, bà ta nhìn vali từ từ mở ra, những xấp tiền mới đỏ thẫm xuất hiện trong tầm mắt, nét mặt bà ta đã cười tươi như hoa.

“Được, được, được, bà thông gia thật chu đáo, vậy tôi đây không khách sáo nữa!” Bà Cố vui sướиɠ nhận lấy vali.

Lúc này Cố Chân Chân và phía nhà chồng của cô ta đã bị đẩy sang một bên, trong phòng khách bây giờ không còn chỗ cho bọn họ. Dù hôm nay họ tới cầu hôn và đã chuẩn bị khá nhiều tiền, nhưng so với sự phô trương của Doãn gia thì chẳng đáng là gì. Gương mặt mẹ chồng của Cố Chân Chân giống như bị tát mấy bạt tai vào mặt, nóng rát mà lại không dám ngẩng đầu.

Cố Chân Chân quả thật đã ghen ghét đến nổi điên lên, người đàn ông của Cố Hề Hề không những đẹp trai mà còn giàu có tận trời! Cô ta tuyệt đối không thể cam tâm!

Người con gái mà họ xem thường chỉ chốc lát đã trở thành thiếu phu nhân cao quý của Doãn gia, sự thay đổi này làm bọn họ nhất thời không chấp nhận được.

Edited by Airy

Beta by Airy