Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 15: Cố gia trở mặt

Người nhà Cố gia trố mắt ngỡ ngàng, cả Cố Chân Chân cũng không tin được mà quay đầu nhìn trưởng thôn: “Trưởng thôn, ông có nghe lầm không? Sao có thể tìm Cố Hề Hề được?”

Trưởng thôn cười như có như không mà trả lời: “Tôi chưa già cả đến mức mắt mờ tai lãng mà nghe lầm đâu!”

Bà Cố lúc này mới định thần nhớ tới ngày hôm qua Cố Hề Hề có nói về chuyện kết hôn, vốn dĩ bà ta cho rằng đối phương chỉ là một tay nhà giàu mới nổi giống như phía nhà trai đến hỏi cưới Cố Chân Chân, không ngờ lại giàu có như thế này.

Bà Cố lập tức lôi kéo cánh tay Cố Hề Hề, ra vẻ thân mật hiền lành, cười nói: “Đúng đúng, Hề Hề nhà tôi cũng có phúc khí không kém! Bà nội thật không biết con quen bạn trai giàu có như vậy! Con thật là, quen bạn trai cũng không nói cho bà, tính cho bà bất ngờ đúng không!”

Vừa rồi bà ta xem Cố Hề Hề và mẹ Cố như người tàng hình, còn muốn đuổi đánh, chỉ chớp mắt thì hai người đã trở thành con dâu và cháu gái được yêu thương, thật khôi hài!

Cố Chân Chân bĩu môi mỉa mai: “Hừ, có tiền thì sao? Người có tiền lại đẹp trai có thể để mắt tới Cố Hề Hề sao? Để xem, người chịu cưới chị thì chỉ có mấy ông chú vừa xấu vừa lùn mà lại hói đầu thôi!”

Lời Cố Chân Chân chưa kịp dứt thì chiếc Rolls-Royce đi đầu đoàn xe đã dừng lại, tài xế xuống xe trước, bước ra sau mở cửa xe. Chỉ là một tài xế mà đã phong thái lịch lãm, như vậy chủ nhân ngồi phía sau sẽ còn như thế nào?

Giây tiếp theo, một chân dài chậm rãi đặt xuống đất. Ngay sau đó gương mặt tuấn dật nhẹ nhàng xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Doãn Tư Thần ung dung bước xuống xe, chỉ một cái ngước mắt cũng đủ làm tất cả người dân trong thôn này kinh diễm. Khí phách tôn quý, hơi thở vương giả hiên ngang trấn áp hết thảy. Cố Hề Hề thừa biết Doãn Tư Thần là người ưu tú ra sao, khó trách mọi người ở đây lại ngây người ra như phỗng.

Cố Chân Chân thì ú ớ, miệng liên tục lẩm bẩm: “Không! Không thể nào!”

Mẹ Cố cũng ngẩn người nhìn.

Người đàn ông này quả thật tập hợp tất cả những phẩm chất hoàn hảo nhất trên đời, gương mặt điển trai, dáng người vững chắc, tài phú, quyền lực, địa vị.

Doãn Tư Thần đưa tay dìu Doãn lão phu nhân từ trong xe bước xuống, hai người chậm rãi hướng về phía bà Cố, phía sau họ là hơn mười mấy người hầu, trong tay mỗi người đều cầm theo một tráp sính lễ trang trọng.

Bà Cố hoàn toàn trở nên ngu ngơ, tình cảnh thì đừng nói là bà ta mà tất cả mọi người xung quanh đều đứng chết trân tại chỗ!

Doãn lão phu nhân liếc mắt đã nhìn thấy Cố Hề Hề, hôm nay cả nhà Cố gia đều ăn mặc gọn gàng tinh tươm, chỉ có Cố Hề Hề và mẹ Cố lại ăn mặc xuề xoà, tay áo còn xắn lên, nhìn là biết họ vừa làm việc nhà xong.

Doãn lão phu nhân hơi nhíu mày, nhưng mau chóng đổi sắc mặt tươi cười đối diện với bà Cố: “Chào bà thông gia, tôi hôm nay dẫn cháu trai đến nhà dạm hỏi, xin gửi bà thông gia một ít quà mọn, hy vọng không chê!”

Doãn Tư Thần lễ phép chào hỏi: “Chào bà nội!”

Lúc này người hầu theo sau cùng mở tráp sính lễ ra, các món lễ vật đắt giá đều đập vào mắt bà Cố. Bà ta nhìn đến các món sính lễ đều là nhân sâm thượng hạng, lộc nhung, hải sâm, thậm chí còn có cả bộ ấm trà bằng vàng ròng, tròng mắt bà ta giống như muốn dính chặt không rời.

Bên nhà chồng của Cố Chân Chân cũng trân trối nhìn, so với món sính lễ ba mươi ngàn mà họ vừa đưa thì những món đồ bổ này trị giá mỗi món đã là chục ngàn. Vừa rồi họ còn khoe mẽ bằng chiếc Santana 2000 cùng sính lễ ba mươi ngàn, thì lúc này gương mặt họ đã hoàn toàn biến sắc, trở nên tái nhợt.

Bà Cố há hốc mồm kinh ngạc một lúc rất lâu, đến lúc hồi tỉnh thì nhanh nhẩu mời Doãn lão phu nhân và Doãn Tư Thần vào nhà.

Cố Hề Hề nghi hoặc nhìn thoáng qua Doãn Tư Thần, thời điểm anh lướt qua bên người cô thì nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan xen vào nhau cùng bước vào trong nhà. Cố Hề Hề sửng sốt, cô theo phản xạ tự nhiên muốn rút tay lại thì đã nghe giọng thầm thì của anh bên tai.

“Dù là diễn kịch cũng phải diễn cho đạt.” Doãn Tư Thần thấp giọng nói: “Tôi đã giúp em giữ thể diện như vậy thì đừng để người khác nhận ra.”

“Hở…?” Cố Hề Hề lúc này mới định thần, đành để Doãn Tư Thần tuỳ ý nắm tay cô.

Thấy Cố Hề Hề ngoan ngoãn nghe lời, đáy mắt Doãn Tư Thần hiện lên sự hài lòng ưng ý.

Đây là lần đầu hai người ở trước mặt mọi người thân mật như vậy nên Cố Hề Hề cảm thấy thiếu tự nhiên. Khi cô định lần nữa rút tay khỏi tay anh, thì Doãn Tư Thần đã lập tức nắm chặt tay cô.

Ngón tay của Doãn Tư Thần thon và dài, khớp xương vững chắc nam tính, lòng bàn tay lớn ấm áp, có lẽ sẽ có rất nhiều phụ nữ mê mẩn bàn tay của anh, nhưng giờ khắc này thì Cố Hề Hề không sao thích nổi.

Cục diện trước mắt đã hoàn toàn vượt khỏi tầm kiểm soát của cô, cô không dám đoán được bà nội tham lam của cô sẽ bày ra những yêu cầu gì đối với Doãn gia.

Edited by Airy

Beta by Airy