Chương 32
Di động Ôn Thế Gia đang mở giao diện tin nhắn trên Weibo, cô đang nhắn tin với người tự xưng “Tấn Giang đệ nhất ca”, cũng là người đã đồn thổi, thêm mắm dặm muối vài câu chuyện của Khang Tiểu Ngư .
Tấn Giang đệ nhất ca: “Thế Gia, năng lực của tôi không tồi đi. Ha ha ha……”
Ôn Thế Gia cũng cười, trả lời: Cũng tạm.
Đàm Hân Hân đang muốn đi nhà vệ sinh, đi qua bàn học Ôn Thế Gia, trong lúc lơ đãng ngó thấy di động của Ôn Thế Gia. Cô kinh ngạc mà mở to hai mắt. Rõ ràng là đoạn đối thoại rất đơn giản, người khác sẽ nhìn không ra cái gì, nhưng Đàm Hân Hân lướt từng bình luận trên mạng về Khang Tiểu Ngư. Hơn nữa, cô còn rất “thiện ý” mà phổ cập giáo dục thêm cho họ.
Ôn Thế Gia cất di động xuống ngăn bàn, nhìn Đàm Hân Hân nhếch khóe miệng.
“Mình không cố ý nhìn.” Đàm Hân Hân đè thấp thanh âm nói, sau đó đi ra ngoài.
Ôn Thế Gia nghĩ nghĩ, cũng đi theo.
Trong phòng vệ sinh, trên mặt Ôn Thế Gia vẫn treo một nụ cười điềm mỹ. Ngược lại, Đàm Hân Hân vẫn luôn cau mày. Cô lùi về phía sau, dựa ở bồn rửa tay, nói: “Mình thật sự không phải cố ý.”
“Không cần khẩn trương như vậy.” Ôn Thế Gia mỉm cười, “Mình chỉ hy vọng cậu sẽ không đem chuyện này nói cho Kha Tước.”
Đàm Hân Hân nghiêng đầu đánh giá Ôn Thế Gia, giống như suy nghĩ cái gì. Cô không khỏi thả lỏng, cười nói: “Mình cùng Kha Tước cơ bản chưa từng nói chuyện, cũng sẽ không nói cho cậu ấy. Hơn nữa thấy những người đó chửi rủa Khang Tiểu Ngư là kỹ nữ, mình thật cao hứng.”
Ôn Thế Gia có chút kinh ngạc.
Đàm Hân Hân không tự nhiên mà nhíu mày, lẩm bẩm: “Được rồi, mình thừa nhận là mình từng chịu khổ dưới tay Khang Tiểu Ngư.”
“Chịu khổ?”
“Chính là…… Bị Khang Tiểu Ngư đánh!”
Ôn Thế Gia càng kinh ngạc, không khỏi nói: “Nữ sinh kia nhìn qua rất hiền, hôm nay còn khóc. Cô ta sẽ đánh người?”
“Khang Tiểu Ngư ngày thường rất hiền hoà, nhưng người đều có tử huyệt, tử huyệt của cô ta chính
là chị gái cùng anh rể cô ta.” Đàm Hân Hân chậm rãi nói.
Ôn Thế Gia cười, cô đi đến trước mặt Đàm Hân Hân, vươn tay: “Cảm ơn cậu đã cung cấp tin tức, mình hy vọng cậu sẽ là bạn học đầu tiên của mình ở trường Trung học Minh Nhã.”
Đàm Hân Hân có điểm thụ sủng nhược kinh mà nắm tay Ôn Thế Gia.
“Hợp tác vui vẻ.”
Hai người mới từ phòng vệ sinh ra, liền thấy Kha Tước và Khang Tiểu Ngư cùng nhau lên lầu. Ôn Thế Gia kéo Đàm Hân Hân, hai người một lần nữa lui về phòng vệ sinh. Đàm Hân Hân khó hiểu mà quay đầu nhìn Ôn Thế Gia, chỉ thấy Ôn Thế Gia giơ di động lén chụp
một tấm ảnh Kha Tước và Khang Tiểu Ngư đi cùng một chỗ. Khóe miệng Ôn Thế Gia nhẹ nhàng cong lên.
·
Tiết tự học buổi tối kết thúc, Khang Tiểu Ngư quấn khăn quàng cổ, cúi đầu, nửa gương mặt giấu đi, bước nhanh về phía trạm xe buýt.
“Tiểu Ngư!” Lục Trầm Hòa gọi cô.
“Anh rể sao lại đến đây?” Khang Tiểu Ngư có chút kinh ngạc.
Lục Trầm Hòa nhìn sắc mặt Khang Tiểu Ngư, nói: “Trời lạnh, hôm nay đừng đi xe buýt.”
Khang Tiểu Ngư mơ hồ đoán được ý của Lục Trầm Hòa, là sợ cô bị ảnh hưởng bởi ngôn luận. Cô cười cười, coi như chuyện gì cũng chưa phát sinh, cười khanh khách mà đi theo Lục Trầm Hòa lên xe.
Cả đoạn đường, Lục Trầm Hòa không có nói chuyện. Khang Tiểu Ngư vài lần trộm nhìn sắc mặt của anh, không
nhìn ra manh mối, lại vội vàng rời mắt.
Buổi tối Khang Tiểu Ngư ở trong phòng làm bài tập, Lục Trầm Hòa đem sữa nóng vào cho cô.
“Cảm ơn anh rể.”
Lục Trầm Hòa nhìn thoáng qua quyển sách của Khang Tiểu Ngư, hỏi: “Còn muốn làm đến khi nào?”
Khang Tiểu Ngư xoay người, ngửa đầu nhìn Lục Trầm Hòa, hỏi: “Anh rể, anh có chuyện gì muốn nói sao.”
“Ừ,” Lục Trầm Hòa gật đầu, “ lần trước em nói muốn trọ ở trường, anh cũng cẩn thận suy nghĩ rồi. Nếu em ngại đường xa, trọ ở trường cũng đúng. Như thế nào đều được, do em quyết định.”
Khang Tiểu Ngư nắm ly sữa trong tay, ly sữa nóng hôi hổi thực ấm áp, ấm áp xuyên thấu qua ly pha lê truyền tới lòng bàn tay cô, lại từng đợt từng đợt nhè nhẹ tiến vào thân thể. Khang Tiểu Ngư nhấp môi, nói: “ Anh rể, em vẫn muốn ở trong nhà.”
Trong mắt Lục Trầm Hòa hiện lên một tia kinh ngạc.
Khang Tiểu Ngư cong con mắt, cười rộ lên, nói: “Trong nhà thoải mái hơn, còn có nhiều sách để đọc, lại còn được uống sữa nóng!”
Lục Trầm Hòa trầm mặc.
Bầu không khí rơi vào tĩnh lặng, Khang Tiểu Ngư cảm thấy có chút khẩn trương. Không khỏi nắm chặt ly sữa trong tay hơn, nhiệt độ quá cao, muốn phỏng tay. Cô bất giác buông ra, sau đó dùng ánh mắt thực kiên định mà nhìn Lục Trầm Hòa, nói: “Anh rể, những người xấu bịa chuyện đó không ảnh hưởng đến em, cũng…… Cũng sẽ không ảnh hưởng tới anh đúng không?”
Rõ ràng lúc quyết định nói ra những lời này cô vô cùng kiên định, nhưng khi nói tới mấy chữ cuối cùng, giọng nói của cô không nhịn được mà lộ ra một tia cẩn thận.
Lục Trầm Hòa thoải mái cười, anh nhẹ nhàng ôm bả vai Khang Tiểu Ngư, thanh âm có hơi trầm xuống mà nói: “Sẽ không, đương nhiên sẽ không.”
Lục Trầm Hòa buông Khang Tiểu Ngư ra, cười nói: “Đừng thức quá muộn.”
Khang Tiểu Ngư dùng sức gật đầu.
Lục Trầm Hòa đi ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Anh trở về phòng ngủ chính, đứng ở cửa, nhìn ảnh cưới treo ở đầu giường, trên ảnh chụp Khang Tiểu Linh cười thật tươi.
Anh ngồi xuống giường lớn, vẫn không nhúc nhích, sau một lúc lâu, lấy di động chuyển cho cô nhi viện một số tiền.
·
Ôn Thế Gia đem ảnh chụp lén gửi cho Tấn Giang đệ nhất ca, hơn nữa còn đưa ra yêu cầu. Tấn Giang đệ nhất ca gửi cho cô một biểu tượng OK. Ôn Thế Gia vừa lòng ném di động lên giường, thoải mái đi tắm rửa. Chờ cô trở lại phòng ngủ, Tấn Giang đệ nhất ca đã gửi cho cô link của một bài viết .
《 Khang Tiểu Ngư không cam lòng bị chửi rủa, đêm khuya khóc lóc kể lể với Kha Tước, người hiểu biết sâu sắc về quy tắc ngầm của giới giải trí 》 Ôn Thế Gia nhìn cái tiêu đề thật dài, phi thường hài lòng.
Cô ta đem di động ném qua một bên, nhẹ nhàng tiến vào giấc ngủ. Đi học thật phiền, hơn nữa cô ta nghe không hiểu, phiền chết mất. Trước khi mơ mơ màng màng ngủ, Ôn Thế Gia nghĩ hay là nên đi đóng phim, sớm một chút rời khỏi trường học chán chết này. Cô ta trở mình, cười tủm tỉm mà ngủ . Trong mộng, cô ta giống như thấy ngày mai Khang Tiểu Ngư bị chửi rủa, chỉ trích, rất thỏa mãn.
Hừ, chỉ là một học sinh trung học bình thường mà thôi, lại dám đoạt tài nguyên cùng cô!
Sáng sớm hôm sau, Ôn Thế Gia tắt báo thức ba lần mới không tình nguyện mà ngồi dậy. Cô ta xoa xoa mớ tóc lộn xộn, liên tiếp đánh ngáp mấy cái, liếc nhìn đồng hồ báo thức.
Ôi, lại đến muộn.
Thôi, hôm nay không đi! Cô ta lại lần nữa ngã vào trên giường, lấy di động dưới gối đầu, mỉm cười mở Weibo. Cô ta chắc rằng tin tức tốt sẽ làm cô tỉnh táo hơn. Sáng sớm liền có tin tức tốt,
tâm tình hôm nay càng tốt nha!
Cô ta vào bảng hot search nhìn xem, tươi cười trên mặt không khỏi biến mất.
Tại sao không có?
Bài viết suốt đêm hôm qua Tấn Giang đệ nhất ca viết sao lại không có trên bảng hot search?
Ôn Thế Gia một lần nữa kiểm tra bảng hot search, lúc này mới phát hiện không chỉ có ảnh chụp lén ngày hôm qua, mà ngay cả mấy cái tin tức liên quan đến Khang Tiểu Ngư cũng không thấy.
“Không đúng……” Ôn Thế Gia hoang mang mà lẩm bẩm
nói.
Thân là người trong giới giải trí, cô ta rất rõ ràng một cái tin tức nóng sẽ ở bảng hot search trong bao lâu. Ngày hôm qua tin tức trên bảng hot search có vài cái nói về Khang Tiểu Ngư, tại sao hôm nay toàn bộ đều không có? Này…… Không quá bình thường.
Ôn Thế Gia không cam lòng mà tìm kiến tiêu đề bài viết
Tấn Giang đệ nhất ca đã viết đêm qua, nhưng mà Ôn Thế Gia kiếm vài lần cũng không thấy cái gì. Cô ta lại đi kiếm mấy tiêu đề đứng đầu Weibo viết về Khang Tiểu Ngư ngày hôm qua, vẫn không tìm ra.
Ôn Thế Gia bất giác mà đi lục tìm tài khoản Weibo của Tấn Giang đệ nhất ca.
“Tài khoản bị khóa? Sao có thể?” Ôn Thế Gia mở to hai mắt, ngơ ngác nhìn di động.
Một lúc sau, cô ta mới phản ứng lại. Khang Tiểu Ngư là một học sinh trung học không hề có bối cảnh, tuyệt đối không có khả năng mà xóa bài trên bảng hot search, xóa Weibo, khóa tài khoản, kia chỉ có thể là……
“Kha Tước, cậu, đồ trứng thối!” Ôn Thế Gia phẫn nộ mà ném di động lên tường đối diện, di động rơi xuống mặt đất, nát tươm.