Lỡ Yêu Anh Rồi Thì Phải Làm Sao [Bác Quân Nhất Tiêu]

Chương 76

Hai người ra khỏi trường, dắt xe cũng không biết nên đi đâu

"Chúng ta bây giờ đi đâu?"

Tiêu Chiến hỏi

Vương Nhất Bác sờ sờ tóc, có chút lúng túng, hiện tại hắn cũng không biết nên đi đâu, cũng không thể mua vé máy bay đưa anh Chiến bay sang nước ngoài đến trường đại học của hắn, ngày mai anh còn ghi hình, thời gian gấp quá, vừa đi lẫn về đã không kịp rồi

Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác đứng ngốc ở đấy, cũng không biết đi đâu

"Hay là chúng ta đi shopping đi!"

"Không được, anh bị nhận ra thì làm sao bây giờ"

Vương Nhất Bác cảm thấy rất không an toàn, mặc dù hắn còn chưa từng cùng Tiêu Chiến đi trung tâm thương mại nào

"Không sao, tôi có mang khẩu trang"

Tiêu Chiến lấy ra trong túi vạn năm không đổi 'mặt hàng thời trang' — — — khẩu trang

"Đi thôi đi thôi, ngày hôm nay thích cái gì anh Chiến đều mua cho em"

"Làm sao lại hào phóng như vậy?"

"Tôi có keo kiệt không ?! Đỡ phải em suốt ngày nói rôi mua quà cho Trần Dịch không mua cho em ~ "

Trung tâm thương mại MY

Khả năng bởi vì không phải Chủ nhật cũng không phải kỳ nghỉ nào, trung tâm thương mại to lớn như vậy mà trống trơn, không có fan tiền hô hậu hủng, hai người cũng tự tại không ít, nói thật, làm minh tinh là rất ít có cơ hội có thể trong trung tâm thương mại đi dạo, mỗi lần tới đây không phải họp báo thì là tham gia hoạt động, chưa kể đến muốn shopping với người mình thích, khó càng thêm khó, Tiêu Chiến nhìn xung quanh vẫn không tìm được quà gì thích hợp tặng Cẩu Tể Tể, cứ đi về phía trước, Vương Nhất Bác cũng là kiểu không thường xuyên đến trung tâm thương mại, cũng muốn nhân cơ hội này tặng Tiêu Chiến cái gì đó

"Anh Chiến! Anh có muốn dùng nước hoa khi tham gia chương trình gì không, em thấy trước nay anh chưa từng dùng, hay là mua dùng thử một chút?"

"Không muốn, tôi không thích nước hoa, tôi cảm thấy sữa tắm rất dễ chịu"

"..."

"Anh Chiến! Cái necklace (vòng cổ) kia rất ngầu! Anh có muốn hay không?"

"Tôi không được!"

"..."

"Anh Chiến anh Chiến, thương hiệu túi xách đó rất đẹp, anh không phải có thói quen dùng balo sao, mua một cái mua một cái!"

"Lần trước thương hiệu mới tặng tôi một cái tôi còn không sử dụng đây, trước tiên không mua"

"... Tiêu Chiến! Đi shopping cái gì anh cũng không mua, vậy anh tới làm gì!"

"Tôi không có gì để mua, là muốn mua cho em nha Cẩu Tể Tể, chính là không biết mua cho em cái gì"

Tiêu Chiến lẩm bẩm một mình

"Không muốn mua cho em cà vạt, âu phục cà vạt đều sắp chất thành núi rồi, tôi cảm thấy kỳ thực bộ học sinh hôm nay cũng rất hợp với em, so với đoan chính tươi sáng hơn nhiều. Nếu không thì chúng ta lên tầng hai ngắm quần áo đi, đi thôi!"

Kéo Vương Nhất Bác chạy vào trong thang máy

Bên trái tầng hai là khu quần áo thể thao, bên phải là khu thường phục, Tiêu Chiến nhìn một chút, chỉ chỉ bên phải

"Chúng ta vào đây trước"

Khu thường phục nam phần lớn là phong cách đường phố (street wear), kiểu dáng hay màu sắc vẫn là rất bắt mắt, Tiêu Chiến xem món nào cũng đều muốn Vương Nhất Bác thử một lần, mang theo hắn vào lần lượt từng cái cửa hàng, chỉ cần là cảm thấy quần áo đẹp toàn bộ đều lấy ném vào phòng thử đồ để Vương Nhất Bác mặc thử, rồi đi ba bốn cửa hàng, Vương Nhất Bác không muốn đi nữa, thử nhiều đồ như vậy, Tiêu Chiến cảm thấy Vương Nhất Bác mặc món nào cũng đẹp, nhưng đều rất phổ thông, không có một chút cảm giác vượt trội, nhưng Vương Nhất Bác nhưng là sắp mệt chết đi được, tính sơ sơ chắc cũng chừng mười bộ rồi, rõ ràng mình thấy rất đẹp mà, khả năng ánh mắt người học thiết kế đều khá là độc, yêu cầu tương đối cao...

Tiêu Chiến đưa tay không với tới người, quay đầu lại, thấy Vương Nhất Bác đi theo phía sau hắn vô cùng không tình nguyện

"Nhanh lên một chút nhanh lên một chút, chúng ta lại vào cửa hàng này xem!"

"... Anh Chiến, em cảm thấy cái bộ này rất được..."

Vương Nhất Bác do dự mãi, vẫn là mở miệng

Nhìn bộ dạng này của Cẩu Tể Tể, Tiêu Chiến lấy chính sách dùng binh, cực kỳ dịu dàng nói

"Lại vào một cửa hàng nữa, chỉ một cửa hàng, tôi thấy không hợp nhất định sẽ đưa em về! Tôi bảo đảm!"

Phong cách trang trí cửa hàng này so với mấy chỗ trước đều đơn giản hơn nhiều, màu sắc quần áo cũng chủ yếu là màu trắng đen, quần áo với cửa hàng phối hợp lại làm cho người ta có một loại cảm giác rất thoải mái

Hai người đi vào, Vương Nhất Bác liếc mắt liền thấy ngay phía trước cái T sơ mi gần như màu thuần, thuần trắng, kiểu dáng rộng rãi, vị trí bên trái ngực với bên phải cổ tay đều in "miss you."

"Anh Chiến, anh cảm thấy cái áo này thế nào?"

Hắn chỉ vào "miss you." hỏi

Tiêu Chiến cũng đã nhìn thấy nó, một cái áo rất đơn giản trong một đống phong cách đường phố đặc biệt dễ thấy

"Vậy em đi thử đi"

Vương Nhất Bác đi ra, nhân viên cửa hàng giới thiệu bộ này còn có màu đen, chọn nửa ngày, vẫn là lấy cái màu đen, quần áo càng đơn giản càng có thể lộ ra khí chất vốn có của một người

"Anh Chiến, anh biết tại sao em thích cái áo này không?"

"Tại sao?"

"Tại vì em cảm thấy miss you bên cạnh '.' thật giống nốt ruồi bên môi anh, đúng rồi, anh có muốn thử hay không, chúng ta mua đồ đôi"

Tiêu Chiến đẩy vào phòng thử đồ với sự nhõng nhẽo đòi hỏi của ai đó, cậu thử màu trắng, lộ ra khí chất gọn gàng càng ngày càng xuất chúng, cảm giác thiếu niên không thua kém một chút nào Vương Nhất Bác bên cạnh

Cứ như vậy, thứ đầu tiên hai người thu hoạch được trong chuyến đi trung tâm thương mại là quần áo đôi

Từ trung tâm thương mại đi ra, Tiêu Chiến không muốn ăn ở bên ngoài, gọi đồ chuẩn bị bữa ăn tối hôm nay

Hai người cơm nước xong về đến nhà, Vào hòm thư thì nhận được lịch trình gần đây với quá trình ghi hình ngày mai của người đại diện, Vương Nhất Bác nhìn cậu có công việc bận, chủ động đi rửa bát đũa

Lúc hắn vào phòng ngủ, Tiêu Chiến đang nhìn chằm chằm vào lịch trình đến ngây ra, tay Vương Nhất Bác quơ quơ trước mặt cậu

"Nghĩ gì thế? Quá trình ghi hình ngày mai không có vấn đề gì đó chứ"

"Ngày mai không có vấn đề gì, chính là cuối cùng muốn cùng lão sư vũ đạo có một màn múa đôi

"Vũ đạo lão sư? Đây không phải là bạn gái scandal của anh sao"

"Ừ, không muốn cùng cô ấy hợp tác lắm..."

"Này có cần hay không em..."

"Không cần, nếu đã nhận công việc này thì phải tôn trọng sắp xếp của tổ chương trình"

"Nhưng này là tổ chương trình rõ ràng dùng hai người để xào nhiệt độ!"

Tiêu Chiến nặn nặn mặt hắn

"Chỉ cần là nhiệt độ thì sẽ có lúc hạ xuống được, tôi có thể ứng phó được"

Vương Nhất Bác thuận thế nắm tay cậu

"Em không nhúng tay vào cũng được, vậy em muốn vẫn ở đây"

Đang lo không có cơ hội nói việc này, hắn chỉ sợ qua đêm nay Tiêu Chiến đuổi mình về biệt thự

Tiêu Chiến sửng sốt một chút

"Tôi lại không nói muốn đuổi em đi, có người đồng ý làm ấm giường, tôi có lí nào lại từ chối"

Vương Nhất Bác hài lòng hôn gò má của cậu, nháy mắt bỏ chạy

"Anh Chiến anh nghỉ ngơi trước, em đi tắm cái!"

Chờ người nào đó tắm rửa về, Tiêu Chiến thật sự đã ngủ thϊếp đi, Vương Nhất Bác bĩu môi, làm việc và nghỉ ngơi của người lớn tuổi này cũng quá quy luật đi, cũng không cho phép mình làm chút gì

Vương Nhất Bác tiếp tục lau mái tóc ướt của mình, liền nghe thấy điện thoại Tiêu Chiến truyền đến một tiếng nhắc nhở của Wechat, tuy rằng buổi tối điện thoại Tiêu Chiến không tắt máy, nhưng sẽ đều đặt thành im lặng, ngày hôm nay chắc là đã quên

Vương Nhất Bác cầm điện thoại lên chuẩn bị giúp anh đặt sang chế độ không làm phiền, đã nhìn thấy màn hình lại sáng, là Phó Mộng Khê gửi tới Wechat

'Tiêu Chiến, mấy ngày nay tại sao anh không gửi tin cho em? Lẽ nào anh còn cùng Vương Nhất Bác ở một chỗ sao? Hắn mất trí nhớ! Hắn đều đã quên anh! Anh vẫn chưa rõ sao, hai người bây giờ không phải là tình yêu, là đồng cảm!'

Hai chữ 'đồng cảm' này vào lúc này đột nhiên có chút chói mắt, Vương Nhất Bác có chút lờ mờ, Phó Mộng Khê người này hắn biết, chính là người, trên mạng luôn xào scandal với Tiêu Chiến,, vẫn luôn không biết hai người rốt cuộc là quan hệ gì, có ngọn nguồn thế nào, Tiêu Chiến tại sao vẫn không đề cập đến, là có điều gì khó nói, hay là nói như vậy...

Vương Nhất Bác lẳng lặng nhìn Tiêu Chiến nửa ngày, hắn vẫn là lựa chọn tin tưởng Tiêu Chiến, hắn tin tưởng Tiêu Chiến không nói cho mình nhất định là có nguyên nhân

Một người không nói, một người không hỏi, có thể hạt giống ngờ vực chôn ở trong lòng trong lòng, sẽ nảy mầm...