Anh Trai Nhà Bên Không Được Lên Giường

Chương 26: Bài kiểm tra môn toán

Hôm nay có bài kiểm tra, Kiều Đình nhìn cô giáo phát đề trước mặt, hồi hộp đến nổi không ngừng thở gấp.

Mặc dù hôm qua đã được Bá Vân đặc biệt ôn tập rồi, còn giúp cô làm kiểm tra thử, nhưng cô sợ đầu mình nhỏ IQ không cao, kiến thức trong não thiếu hụt, làm bài kiểm tra một nửa công thức cũng không nhớ nổi, cô toi rồi.

Cô phải đạt sáu mươi điểm vì đã lãnh phần thưởng rồi.

Tham vọng của cô là đạt tám mươi điểm để nhận được ‘phần thưởng’ đặc biệt!

Không biết phần thưởng đặc biệt ấy là gì?

Có lẽ… hay là liên quan đến chuyện trên giường?

Hiểu biết của Kiều Đình đối với chuyện này thật sự quá ít, cô không thể đoán được Bá Vân sẽ làm gì, nhưng nghĩ đến cảnh lên giường làʍ t̠ìиɦ với Bá Vân, bụng dưới cô không khỏi nóng lên, tiểu huyệt có cảm giác ẩm ướt và ngứa ngáy.

Bởi vậy, nên hai chân để dưới bàn của cô mở rộng ra một chút, ngồi thẳng lưng, để bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô chạm vào mặt ghế, thân thể vặn vẹo cọ xát hoa huyệt để giảm ngứa.

“Này!” cậu bạn học ngồi phía sau—— Từ Sâm Gia, gõ cây bút bi trên tay vào đầu cô.

“A!” Vì đau nên Kiều Đình la lớn.

“Bên kia!” Gíao viên môn toán trừng mắt nhìn hai người: “Làm bài kiểm tra không được phép nói chuyện.”

Kiều Đình cắn môi uất ức, trong khi giáo viên nhìn xuống số bài thi, cô quay đầu phẫn nộ nói với Từ Sâm Gia: “Vì sao cậu lại đánh tớ ?”

“Cậu xoay trái xoay phải làm gì? Chắn tầm mắt của tớ.”

“Cũng không phải đang học, chắn cậu nhìn cái gì chứ?”

“Chắn không để tớ nhìn bóng lưng xinh đẹp của Điền Điềm.”

Điền Điềm là hoa khôi trong lớp, người cũng như tên, cực kỳ xinh đẹp, cô ấy có tóc thẳng dài và mềm mượt như nước, có thể đi quảng cáo dầu gội đầu.

Điềm Điềm ngồi trước mặt Kiều Đình, bởi vì bốc thăm lấy chỗ ngồi trong lớp, nên cô bạn 1m65, thường chắn tầm mắt nhìn lên bảng đen của người 1m55 là cô đây, vì vậy Kiều Đình thường nói thành tích mình không tốt vì không nhìn thấy bài giảng của giáo viên trên bảng đen.

“Đồ ngốc, người ta sẽ không thích cậu.” Kiều Đình hung dữ trừng mắt nhìn Từ Sâm Gia.

“Có phải cậu ghen hay không?”

Kiều Đình chết lặng, “Ghen?” Tại sao cô lại ghen cơ chứ?

“Tớ không thèm ghen với cậu.”

Cả cơ thể Kiều Đình nổi da gà từ trên xuống dưới.

“Ngu ngốc !” Kiều Đình trời sinh vụng về và không biết làm thế nào để bật lại, đành phải nói lời thô tục.

“Kiều Đình.” Ở phía trước có giọng nói dịu dàng gọi cô, cô vội quay đầu lại.

Điền Điềm mỉm cười đưa bài kiểm tra cho cô.

Kiều Đình nhận lấy, để trên bàn mình một tờ, truyền ra phía sau một tờ.

Khi Từ Sâm Gia nhận bài kiểm tra, không biết cố ý hay vô tình, tay hắn đυ.ng tay cô, Kiều Đình nhanh chóng rút tay về, thiếu chút nữa bài thi bị rớt.

“Có cái gì mà xấu hổ?” Từ Sâm Gia phun ra câu: “Chưa từng sờ qua tay con trai chắc ?”

Không phải cô xấu hổ mà là buồn nôn!

Tên Từ Sâm Gia ngu ngốc tự cao tự đại này!

Kiều Đình làm bài kiểm tra mà trong lòng cầu nguyện, làm ơn trong đề có ít nhất 60% là cô có thể hiểu, nếu không 60% thì 80% cũng được…À, không nên cầu nguyện rằng 80% có thể hiểu, nếu không 80% thì 60% cũng được.

Kiều Đình lẩm bẩm trong miệng, một lúc sau, mặt sau ghế của cô bị Từ Sâm Gia đá.

Cô quay lại hít một hơi thật sau, kiềm chế mình không được mắng người, nhìn qua bài kiểm tra một lần.

Hình như…Hình như đã từng quen biết!

Cô làm được!

Cô chắc chắn sẽ làm được!

Cô cầm bút trong sự phấn khích và bắt đầu trả lời từ câu đầu tiên.

Hai ngày sau, giáo viên tới phát bài kiểm tra.

“Lần kiểm tra này, có hai bạn đạt điểm tối đa, bạn thứ nhất là Điền Điềm, người còn lại là Từ Sâm Gia.”

Trong tiếng vỗ tay của bạn bè, bạn học phía trước và sau Kiều Đình đứng lên, đi tới bục giảng nhận bài kiểm tra.

Sau khi Từ Sâm Gia trở về, hắn nhướng mày đầy vẻ đắc ý với cô.

Kiều Đình quay đầu đi chỗ khác, làm như không nhìn thấy.

“90 điểm có tám bạn, cô gọi tên nhận bài kiểm tra. Lâm Thiệu Phong, Tô Thân Như…Cuối cùng, Lương Kiều Đình, 90 điểm.”

Nghe được ba chữ “Lương Kiều Đình”, mọi người đều kinh ngạc quay đầu, ngay cả bản thân Kiều Đình cũng bị sốc.

90 điểm?

Lần này làm kiểm tra cô được 90 điểm?

Trời ạ!

Kiều Đình vui mừng che miệng, vui vẻ đứng lên, gần như chạy đến bục giảng, giơ tay chuẩn bị nhận lấy bài kiểm tra.

Nhưng cô giáo lại không đưa bài kiểm tra cho cô, ngược lại nhìn cô với ánh mắt nghiêm khắc, cuối cùng xé bài thi thành hai mảnh ném vào mặt cô.

Kiều Đình ngạc nhiên nhìn cô giáo.

“Em cũng dám gian lận!”