Kinh Trì Thịnh Hạ

Chương 16: Cắn

Môi mềm vụng về hôn lên môi anh, chẳng chút kỹ xảo.

Nếu lúc này anh còn có thể nhịn được  thì thật không phải là đàn ông.

Thịnh Hạ nhón chân mãi có chút mỏi, vừa muốn lùi về, eo lập tức bị một cách tay mạnh mẽ giữ lại, cô hô nhỏ một tiếng, ngay tiếp theo tiếng hô của cô bị một đôi môi gợi cảm ép trở về.

Thịnh Hạ bị ép ngẩng đầu lên, hai cánh môi khẽ mở, Kinh Trì không chút khó khăn đưa lưỡi đi vào trong.

Đầu lưỡi linh hoạt lướt qua hàm răng cô, thăm dò hai bên trong ngoài, thỉnh thoảng còn chạm vào nướu của cô.

Liếʍ rồi liếʍ.

Không hề bỏ sót bất cứ chỗ nào.

Thịnh Hạ cảm thấy vừa ngứa vừa đau, cô bèn dùng đầu lưỡi cản lại.

Lưỡi vừa chạm vào nhau, thân thể cả hai cùng run rẩy.

Ngay sau đó, lưỡi nhỏ của cô đã bị anh cuốn lấy rồi mυ'ŧ vào.

Cô ôm lấy cổ anh, mặc cho anh tùy ý chiếm đoạt.

Tiếng nước vang vọng, không khí nóng dần lên.

Cách lớp quần áo, Kinh Trì chơi đùa đôi thỏ trắng xinh của cô đến nghiện.

Thịnh Hạ khẽ rên thành tiếng. Tiếng rêи ɾỉ này giống như chất xúc tác, kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh trầm luân.

Kinh Trì cởi bỏ từng cúc áo sơ mi của cô …. Một mảng lớn da thịt ở ngực lộ ra ngoài.

Áo bra màu hồng nhạt bao bọc hai chú thỏ trắng xinh xắn, một phần ba bầu ngực trắng nõn lộ ra bên ngoài.

Kinh Trì kéo một bên bra xuống, nụ hoa lập tức nhảy bật ra ngoài.

Lòng bàn tay chà xát áo bra, hai ngón tay vuốt ve đỉnh hồng, trước xoa sau bóp, đỉnh hồng lập tức đỏ thẫm vươn mình đứng thẳng.

“Ưm… Ư…”

Bàn tay càng ra sức, động tác ngón tay cũng nhanh hơn.

“Ư…Ư… A… Ưm…!!!”

Kinh Trì hôn lên cằm cô, còn cắn nhẹ một cái, cả người cô co rúm lại, nụ hôn của anh dần lan xuống cổ.

Anh hôn mυ'ŧ, ngậm lấy làn da trắng ngần của cô, khiến chúng đỏ tươi  từng mảng.

Thật là mẫn cảm.

Xương quai xanh của cô rất  xinh đẹp, anh đã ao ước được cắn một cái lên đó từ lâu.

Môi lưỡi liếʍ mυ'ŧ, cảm nhận hết từng cơn run rẩy của cô.

Hôn dần đến trước ngực, ngón tay thon dài của anh trượt xuống, đẩy áo bra lên trên.

Không còn trói buộc che đậy, đôi thỏ trắng mập mạp lập tức nhảy ra ngoài, lộ diện trong không khí, rung động lắc lư.

Ban đêm, không khí se lạnh.

Thịnh Hạ bị lạnh nên có chút tỉnh táo, cô lùi về phía sau theo bản năng.

Nhưng bàn tay trên eo đã giam cầm cô lại, rắn chắc mạnh mẽ, không chấp nhận cho cô lùi bước.

Ngay sau đó, một bên ngực của cô được một bàn tay to lớn phủ lên, còn bên kia….

“Ưm… A.… Ưm a…”

Kinh Trì cúi đầu, ngậm con thỏ lớn trắng nõn còn đang run rẩy kia vào trong miệng.

Đầu lưỡi liếʍ mυ'ŧ đỉnh hồng, làn môi hút lấy nhũ thịt.

Thỉnh thoảng, tựa như vô tình, cũng tựa như cố ý, anh nhẹ nhàng nhay cắn đỉnh hồng mẫn cảm kia.

Thịnh Hạ cắn chặt môi dưới, nhưng vẫn không kiềm chế được rêи ɾỉ.

Một tay cô nắm lấy cổ tay anh, tay còn lại thì đặt trên vai anh.

Cô muốn đẩy anh ra, nhưng ngón tay lại bấu chặt vào da thịt anh.

Thân thể muốn lùi về phía sau, nhưng lại càng muốn nhận được nhiều hơn.

Cảm giác mâu thuẫn này hỗn độn trong suy nghĩ cô.

Làn da trắng hồng tứa ra một lớp mồ hôi mỏng.

Eo thon đã bị anh giữ chặt.

Da thịt dưới lòng bàn tay anh trở nên vô cùng nóng bỏng, như muốn bốc cháy.

Ẩm ướt, nóng nóng, không biết do mồ hôi của cô hay là của anh.

Gió đêm thổi mạnh, da thịt mát lạnh, nhưng cơ thể thì nóng như lửa đốt.

Vòng eo Thịnh Hạ rất đẹp, dáng người cực kỳ mềm mại.

Kinh Trì cảm thấy, suy nghĩ lúc trước của mình không sai, thật sự có thể nhéo ra nước.

Đập vào mắt anh là da thịt trắng ngần, cô cứ hết lần này đến lần khác thở dốc cùng rêи ɾỉ, thật sự muốn lấy mạng người.

Vừa thanh thuần vừa quyến rũ.

Đúng thật là một tiểu yêu tinh.

Lưỡi anh đảo quanh đỉnh hồng của cô, có khi nhẹ khi mạnh, bàn tay khác thì cũng nhào nặn trêu chọc một bên còn lại, nặn ra muôn hình vạn trạng.

Thịnh Hạ há miệng, thở dốc càng lúc càng nhanh.

Hơi thở Kinh Trì lập tức trở nên nóng bỏng, giọng anh khàn khàn.

Tay càng dùng sức vuốt ve eo nhỏ mềm mại của cô.

Sau đó tay anh rời khỏi eo cô, lần đến lưng quần jean của cô, lòng bàn tay thâm nhập từ phía sau, trượt vào trong.